Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Nghiên Ca ôm Sơ Báo định bước vào, khi nhìn thấy Lưu Hân, khóe miệng có bất giác giật giật.
Lưu Hân mặc bộ đồ công sở đi tới trước mặt3 Nghiên Ca. Khi thấy đứa trẻ cô đang ôm trong lòng, ánh mắt cô ta
thoảng leo lên tia sáng, mi tâm nhíu chặt.
“Tam gia, đồ đã đưa tới 1rồi ạ!”
Lục Lăng Nghiệp khẽ liếc Lưu Hân: “Ừ”
Anh ôm Nghiên Ca bước vào trong biệt thự Cảnh Hào trước cái nhìn không chớp m9ắt của Lưu Hân.
Nghiên Ca cũng không xa lạ gì với nơi này. Lần đi công tác với chú Út trước đó, cô đã tới ở đây. Lúc này, cô vừa ôm
S3ơ Bảo bước vào huyền quan đã nhìn thấy bốn vali lớn được đặt trong phòng khách. “Em đưa Sơ Báo lên phòng
trước đi!”
“Vâng.”
N8ghiên Ca bế Sơ Bảo lên tầng, đi đến căn phòng cho khách mà lần trước cô đã từng ở. Cô đặt cậu bé xuống giường
rồi rón rén cởi bộ quần áo trên người cậu bé ra.
Dưới nhà, Lục Lăng Nghiệp xoa mi tâm ngồi trên ghế sofa. Lưu Hân cũng bước vào ngày sau đó.
“Tình hình bên Khu mới ven vịnh thế nào rồi?”
Nghe anh hỏi, Lưu Hân gật đầu: “Tam gia, tình hình… không quá lạc quan!”
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Ánh mắt Lục Lăng Nghiệp bỗng chốc trở nên sắc bén. Anh nhìn Lưu Hân, khuôn mặt thể hiện rõ sự không vui.
“Tam gia, dù chúng ta đã giành được vị trí đầu tiên trong buổi đấu thầu dự án Khu mới ven vịnh, nhưng bây giờ lại
xảy ra chút vấn đề. Nghe nói bên Cục Quản lý đất đai không thông qua giấy phép động thổ. Hơn nữa… sau khi
buổi đấu thầu kết thúc, tôi thấy Tiêu Kỳ và lãnh đạo Cục Tài nguyên và Môi trường ra ngoài ăn cơm. Không biết hai
chuyện này có liên quan đến nhau không.”
Lưu Hân hoang mang nói, giọng điệu cũng trầm xuống.
Cô ta giải thích xong, đám người Yến Thanh cũng đi đến, đẩy cửa bước vào.
Vừa đi vào, Yến Thanh không thèm quan sát tình hình trong phòng khách đã lên tiếng: “Lục lão đại, con bà nó, cậu
có con trai rồi à!”
Lục Lăng Nghiệp mím môi, liếc nhìn đám người Yến Thanh và Ôn Tiểu Nhị, hừ lạnh: “Lạ lắm sao!”
“Cút! Chuyện này mà không có gì lạ sao! Con trai cậu, đó chính là con trai cậu đỏ! Là tin tức động trời!”
Yến Thanh kêu ầm lên đầy cảm khái. Nháy mắt, Lưu Hân cũng kinh ngạc, cô ta nhìn Lục Lăng Nghiệp, nhỏ giọng
hỏi: “Tam gia, đứa bé kia.”
Cô ta không nói tiếp những ánh mắt lại hơi ngỡ ngàng.
Lục Lăng Nghiệp không trả lời vấn đề liên quan đến con cái mà quay về với chuyện chính: “Đi điều tra hành động
gần đây của Tiêu Kỳ. Ngoài ra, điều tra xem là vị lãnh đạo’ nào của Cục Tài nguyên và Môi trường có thể ra ngoài
ăn cơm cùng anh ta vào thời kỳ quan trọng đó!”
“Vâng, Tam gia!”
Lưu Hân nhìn anh rồi nhanh chóng chuyển ảnh mắt đi nơi khác, giấu đi sự mất mát và bàng hoàng nơi đáy mắt.
Đám người Yến Thất và Yến Thanh, Cố Hân Minh ngồi trên ghế sofa. Còn Lục Thiếu Niên đã sớm nhân lúc mọi
người không để ý lén chạy lên tầng. Nhìn bóng lưng mất mát của Lưu Hân biến mất ngoài cửa sổ, Cố Hân Minh
cười nói: “Chậc chậc, Lục lão đại, cậu lại làm tổn thương trái tim của một người phụ nữ nữa rồi!”
“Hay là cậu đi an ủi người ta đi!”
Cố Hân Minh nghẹn họng, vươn vai: “Thôi để tôi yên đi. So với kiểu phụ nữ bề ngoài quá nghiêm túc này, tôi vẫn
thích mèo hoang nhỏ nhà mình hơn. Chuyến bay này dài quá, mệt chết đi được, mọi người cứ trò chuyện, tôi về
trước!”
Yến Thất và Yến Thanh đưa mắt nhìn Cố Hân Minh rời đi, không nhịn được trêu ghẹo anh ta: “Ôi chao, chắc là đang gấp về gặp
người đẹp đây mà!”
Ở trong phòng khách, Lục Lăng Nghiệp châm điếu thuốc, hít một hơi dài rồi nhà ra một vòng khói trắng: “Nhà họ Hoàng thể nào
rồi?”
Nghe câu hỏi này, Yến Thanh cũng rít một hơi thuốc rồi nói: Còn có thể thể nào nữa, trở thành trò cười rồi! Nghe nói từ khi Hoàng
An Kỳ trở lại thành phố B thì không ra ngoài nữa. Nhà họ Hoàng vẫn luôn giữ thái độ im lặng, không nhắc nói đến chuyện này. Ông
cụ Hoàng vẫn có chút sức tàn đi tìm cấp trên mấy lần nhưng lần nào cũng bị đuổi về. Dính líu đến mưu sát là tại tiếng lớn cỡ nào chứ?
Hơn nữa đến giờ vụ án vẫn chưa có manh mối gì, chỉ cần một ngày chưa tìm ra sự thật thì cái danh tình nghi chủ mưu của Hoàng An
Kỳ vẫn không thể gỡ xuống được!”
Ánh mắt Lục Lăng Nghiệp trở nên sắc bén, anh lạnh giọng dặn: “Theo dõi sát sao vào! Còn cả Hoàng Nguyệt Tuân nữa. Công ty sản
xuất khí giới quân sự trong tay anh ta là một miếng thịt béo bở!” Yến Thanh cười khẽ gật đầu: “Yên tâm đi. Với đầu óc của Hoàng
Nguyệt Tuân kia, công ty sản xuất khí giới quân sự nằm trong tay anh ta sớm muộn cũng sẽ xảy ra chuyện!”