Chương 35
CHÚ ÚT VỪA NGUY HIỂM VỪA QUYẾN RŨ!
Thư ký riêng?
WTF!
Thời gian sau đó, Nghiên Ca bị Lục Lăng Nghiệp ném thẳng cho Diệp Lan, để cô ta đưa cô đi làm quen với môi trường làm việc.
Tầng 32 là phòng làm việc riêng của Lục Lăng Nghiệp.
Có ba thư ký nữ, hai trợ lý nam và Diệp Lan là trợ lý đặc biệt.
Cố Nghiên Ca tặc lưỡi, trong khu văn phòng lớn như vậy, có đến sáu người “hầu hạ” Lục Lăng Nghiệp, anh ta nghĩ mình là hoàng đế sao?!
Tuy nhiên, chẳng mấy chốc Cố Nghiên Ca đã thay đổi cái nhìn.
Mặc dù có ba thư ký và ba trợ lý, nhưng mới một buổi sáng, Cố Nghiên Ca đã nhận ra họ đều khá bận rộn, dường như có vô số công việc chưa làm xong đang chờ đợi họ.
Duy chỉ có cô ngồi ở chiếc bàn được Lục Lăng Nghiệp đặc biệt sắp xếp bên ngoài phòng làm việc của anh như thể không có việc gì để làm.
***
Mười hai giờ trưa, Cố Nghiên Ca nhìn thời gian, thấy mọi người vẫn còn bận rộn, cô lén mở trình duyệt lên, nhập vào một trang web
Cũng may, I.U là một công ty đa quốc gia, cho nên việc máy tính của công ty vào Internet cũng rất thuận tiện.
Cố Nghiên Ca thuần thục gõ tên đăng nhập và mật khẩu vào trang web, vừa nhấn Enter, một câu hỏi nhẹ nhàng truyền tới từ sau lưng cô: “Chẳng lẽ cô không biết không được lướt web trong giờ làm việc sao?”
Là Diệp Lan.
Cố Nghiên Ca sờ trán, cảm thấy hơi bất lực.
Cô tiện tay tắt trang web đi, quay lại nhìn Diệp Lan: “Tôi tưởng bây giờ là giờ nghỉ trưa rồi.”
Vẻ mặt Diệp Lan cao ngạo như dùng lỗ mũi nhìn người khác: “Không ngờ cô cũng đầu tư cổ phiếu?”
Cố Nghiên Ca hơi cau mày: “Tự ý xem máy tính của người khác là rất bất lịch sự đó.”
“Cố Nghiên Ca, cô đã đến I.U rồi thì cô phải tuân thủ các quy tắc và quy định ở đây. Lần sau, nếu còn lướt web một lần nữa, cô sẽ bị phạt theo quy định.”
Diệp Lan bỏ lại một câu cay nghiệt rồi xoay người rời đi.
Cố Nghiên Ca cụp mắt xuống, đáy mắt cô thoáng hiện lên ý giễu cợt.
Nếu đây là mục đích của Lục Lăng Nghiệp khi để cô đến I.U thì anh đã thành công rồi.
“Hai người thích nhau, vứt bỏ tự do, trói buộc hai con người ấy lại…”
Chuông điện thoại vang lên, Cố Nghiên Ca bắt máy: “A lô...”
“Nghiên Ca, là dì.”
Liễu Thanh Như?
Cố Nghiên Ca dùng giọng bình thản hỏi: “Sao vậy?”
“Nghiên Ca, lần này dì thực sự cảm ơn con. Dì đã nhận được tiền rồi, hơn nữa bố con cũng đã tỉnh. Bác sĩ nói chỉ cần đưa ông ấy về nhà nghỉ ngơi điều dưỡng là được rồi, con đừng lo lắng.”
Sau khi cúp máy, Cố Nghiên Ca ngước mắt lên nhìn phòng làm việc của Lục Lăng Nghiệp.
Cô suy nghĩ một chút rồi đứng dậy đi tới gõ cửa: “Cốc cốc cốc.”
“Vào đi.”
Cố Nghiên Ca đẩy cửa bước vào, cô đứng bên cửa chần chừ một lúc: “Là chú... đưa tiền cho họ sao?”
“Ừm.”
“Ồ, cảm ơn.”
Cố Nghiên Ca không hỏi tại sao Lục Lăng Nghiệp biết chuyện của gia đình mình, bởi vì cô hiểu rất rõ, cho dù có hỏi thì ông lớn này cũng sẽ không nói.
Lục Lăng Nghiệp rời mắt khỏi tập tài liệu nhìn Cố Nghiên Ca, khóe môi anh khẽ nhếch lên: “Không biết gọi thế nào rồi à?”
“Cảm ơn... chú Út.”
“Không cần.”
Cố Nghiên Ca: “…”
***
Ngày đầu tiên làm việc ở I.U, Cố Nghiên Ca cảm thấy vô cùng rảnh rỗi.
Cô trầm tư suy nghĩ, cũng không rõ Lục Lăng Nghiệp làm như vậy rốt cuộc là có ý gì?
Mối quan hệ giữa hai người họ đã hoàn toàn thay đổi kể từ nụ hôn đêm qua.
Cô không phủ nhận Lục Lăng Nghiệp là một người đàn ông rất hấp dẫn.
Nhưng anh cũng nguy hiểm.
Cố Nghiên Ca luôn tự hiểu lấy mình, chưa bao giờ có bất kỳ suy nghĩ viển vông nào.
Sáu giờ, đúng giờ tan tầm, Cố Nghiên Ca thực sự không có việc gì để làm nên xách túi rời đi. Bạn đang đọc truyện tại vietwriter.vn
Xe của cô vẫn đang được sửa trong cửa hàng 4S. Khi cô đang đứng ở cửa muốn bắt taxi về nhà, một chiếc BMW 730 dừng lại trước mặt cô: “Nghiên Ca.”
Quyên góp ủng hộ Webtruyenonlinez.com
Chương 35
CHÚ ÚT VỪA NGUY HIỂM VỪA QUYẾN RŨ!
Thư ký riêng?
WTF!
Thời gian sau đó, Nghiên Ca bị Lục Lăng Nghiệp ném thẳng cho Diệp Lan, để cô ta đưa cô đi làm quen với môi trường làm việc.
Tầng 32 là phòng làm việc riêng của Lục Lăng Nghiệp.
Có ba thư ký nữ, hai trợ lý nam và Diệp Lan là trợ lý đặc biệt.
Cố Nghiên Ca tặc lưỡi, trong khu văn phòng lớn như vậy, có đến sáu người “hầu hạ” Lục Lăng Nghiệp, anh ta nghĩ mình là hoàng đế sao?!
Tuy nhiên, chẳng mấy chốc Cố Nghiên Ca đã thay đổi cái nhìn.
Mặc dù có ba thư ký và ba trợ lý, nhưng mới một buổi sáng, Cố Nghiên Ca đã nhận ra họ đều khá bận rộn, dường như có vô số công việc chưa làm xong đang chờ đợi họ.
Duy chỉ có cô ngồi ở chiếc bàn được Lục Lăng Nghiệp đặc biệt sắp xếp bên ngoài phòng làm việc của anh như thể không có việc gì để làm.
***
Mười hai giờ trưa, Cố Nghiên Ca nhìn thời gian, thấy mọi người vẫn còn bận rộn, cô lén mở trình duyệt lên, nhập vào một trang web
Cũng may, I.U là một công ty đa quốc gia, cho nên việc máy tính của công ty vào Internet cũng rất thuận tiện.
Cố Nghiên Ca thuần thục gõ tên đăng nhập và mật khẩu vào trang web, vừa nhấn Enter, một câu hỏi nhẹ nhàng truyền tới từ sau lưng cô: “Chẳng lẽ cô không biết không được lướt web trong giờ làm việc sao?”
Là Diệp Lan.
Cố Nghiên Ca sờ trán, cảm thấy hơi bất lực.
Cô tiện tay tắt trang web đi, quay lại nhìn Diệp Lan: “Tôi tưởng bây giờ là giờ nghỉ trưa rồi.”
Vẻ mặt Diệp Lan cao ngạo như dùng lỗ mũi nhìn người khác: “Không ngờ cô cũng đầu tư cổ phiếu?”
Cố Nghiên Ca hơi cau mày: “Tự ý xem máy tính của người khác là rất bất lịch sự đó.”
“Cố Nghiên Ca, cô đã đến I.U rồi thì cô phải tuân thủ các quy tắc và quy định ở đây. Lần sau, nếu còn lướt web một lần nữa, cô sẽ bị phạt theo quy định.”
Diệp Lan bỏ lại một câu cay nghiệt rồi xoay người rời đi.
Cố Nghiên Ca cụp mắt xuống, đáy mắt cô thoáng hiện lên ý giễu cợt.
Nếu đây là mục đích của Lục Lăng Nghiệp khi để cô đến I.U thì anh đã thành công rồi.
“Hai người thích nhau, vứt bỏ tự do, trói buộc hai con người ấy lại…”
Chuông điện thoại vang lên, Cố Nghiên Ca bắt máy: “A lô...”
“Nghiên Ca, là dì.”
Liễu Thanh Như?
Cố Nghiên Ca dùng giọng bình thản hỏi: “Sao vậy?”
“Nghiên Ca, lần này dì thực sự cảm ơn con. Dì đã nhận được tiền rồi, hơn nữa bố con cũng đã tỉnh. Bác sĩ nói chỉ cần đưa ông ấy về nhà nghỉ ngơi điều dưỡng là được rồi, con đừng lo lắng.”
Sau khi cúp máy, Cố Nghiên Ca ngước mắt lên nhìn phòng làm việc của Lục Lăng Nghiệp.
Cô suy nghĩ một chút rồi đứng dậy đi tới gõ cửa: “Cốc cốc cốc.”
“Vào đi.”
Cố Nghiên Ca đẩy cửa bước vào, cô đứng bên cửa chần chừ một lúc: “Là chú... đưa tiền cho họ sao?”
“Ừm.”
“Ồ, cảm ơn.”
Cố Nghiên Ca không hỏi tại sao Lục Lăng Nghiệp biết chuyện của gia đình mình, bởi vì cô hiểu rất rõ, cho dù có hỏi thì ông lớn này cũng sẽ không nói.
Lục Lăng Nghiệp rời mắt khỏi tập tài liệu nhìn Cố Nghiên Ca, khóe môi anh khẽ nhếch lên: “Không biết gọi thế nào rồi à?”
“Cảm ơn... chú Út.”
“Không cần.”
Cố Nghiên Ca: “…”
***
Ngày đầu tiên làm việc ở I.U, Cố Nghiên Ca cảm thấy vô cùng rảnh rỗi.
Cô trầm tư suy nghĩ, cũng không rõ Lục Lăng Nghiệp làm như vậy rốt cuộc là có ý gì?
Mối quan hệ giữa hai người họ đã hoàn toàn thay đổi kể từ nụ hôn đêm qua.
Cô không phủ nhận Lục Lăng Nghiệp là một người đàn ông rất hấp dẫn.
Nhưng anh cũng nguy hiểm.
Cố Nghiên Ca luôn tự hiểu lấy mình, chưa bao giờ có bất kỳ suy nghĩ viển vông nào.
Sáu giờ, đúng giờ tan tầm, Cố Nghiên Ca thực sự không có việc gì để làm nên xách túi rời đi. Bạn đang đọc truyện tại vietwriter.vn
Xe của cô vẫn đang được sửa trong cửa hàng 4S. Khi cô đang đứng ở cửa muốn bắt taxi về nhà, một chiếc BMW 730 dừng lại trước mặt cô: “Nghiên Ca.”
Quyên góp ủng hộ Webtruyenonlinez.com