Team dịch: ๖ۣۜTà ๖ۣۜTu ๖ۣۜChi ๖ۣۜĐịa
- Lúc ấy Phương Lăng dẫn theo hai tên tu sĩ Trúc Cơ đi làm chuyện khác, vì thế mới để tên tu sĩ Luyện Khí tìm được cơ hội đánh lén Thiệu thiếu chủ...
Không đợi Thích Văn Tân nói xong, Thích Chí Phương đã cắt ngang hắn:
- Để Phương Lăng và hai tên Trúc Cơ kia chôn cùng đi!
- Vâng...
Lúc này Thích Văn Tân tuyệt đối không dám biện hộ cho Phương Lăng, dù Phương Lăng cũng làm việc cho Thích Gia Thương Lâu, nhưng mà hắn bảo hộ Thích Thiệu đã xảy ra vấn đề, cho nên phải bị chôn cùng.
- Bắt được người kia chưa?
Thích Chí Thương hít vào một hơi, thoáng thu liễm sát cơ của mình. Bất luận là ai giết Thích Thiệu, hắn nhất định sẽ khiến người này phải hối hận vì đã sinh ra trên đời này, thậm chí hối hận bản thân vẫn còn sống lâu như vậy.
Thích Văn Tân càng sợ hãi, nói:
- Còn chưa bắt được người, nghe nói đã chạy vào trong Chiểu Hải Sâm Lâm. Hiện tại Thích Gia Thương Lâu đã ban ra nhiệm vụ, ba gã Kim Đan và mười tên Trúc Cơ của Thích gia đã tiến vào Chiểu Hải Sâm Lâm tìm kiếm hung phạm. Phương Lăng cùng hai tên quản sự Trúc Cơ cũng ở trong Chiểu Hải Sâm Lâm tìm kiếm.
- Nói tiếp!
Thích Chí Thương không muốn nhiều lời nữa.
Trong mắt hắn, đám người trong Chiểu Hải Sâm Lâm đúng là thùng cơm. Chỉ một tu sĩ Luyện Khí cũng có thể đoạt đồ của Thích Gia Thương Lâu, còn giết cháu trai Thích Thiệu của hắn rồi đào tẩu thành công.
Đây không chỉ là sỉ nhục hắn, mà còn là sỉ nhục Thích Gia Thương Lâu.
Cảm nhận được Thích Chí Thương đã dằn xuống cơn giận, Thích Văn Tân thầm thở phào, nói:
- Hai người kia, một người tên là Địch Cửu, một người tên là Cảnh Kích Hoa. Lúc ấy bọn hắn còn dẫn theo một Thụ Linh...
- Thụ Linh?
Thích Chí Thương giật mình hô lên.
Hắn đã rõ tại sao xảy ra xung đột rồi, loại vật như Thụ Linh, cho dù còn chưa hóa hình đã có tác dụng không gì sánh kịp đối với Thích Thiệu.
Hắn biết Thích Thiệu vẫn luôn không muốn dùng Trúc Cơ Đan để Trúc Cơ. Nếu như Thích Thiệu có được Thụ Linh, nhất định có thể đạt được căn cơ đỉnh cấp. Tiềm lực phát triển còn mạnh hơn đệ tử thiên tài rất nhiều.
Việc này càng khiến Thích Chí Thương bắt Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa lại, hành hạ tới chết, về phần có phải Thích Thiệu muốn cướp đồ vật của người khác hay không, đối với hắn đều không trọng yếu. Thích gia có tư cách này, cũng có năng lực làm như thế.
Thích Thiệu có thể cướp đi Thụ Linh của ngươi, nhưng ngươi không thể động vào người của Thích gia, đây là lý luận của Thích Chí Thương, cũng là lý luận của cường giả. Ở tại Cực Dạ đại lục, cường giả phải được tôn kính.
Thích Văn Tân đáp:
- Quả thật là Thụ Linh, có lẽ còn là Thụ Linh cấp một, chắc hẳn nó nhận Địch Cửu làm chủ. Không rõ lai lịch của Địch Cửu, đến tận bây giờ vẫn không tra được, chỉ biết hắn trộm đồ vật của Chung gia, bị Chung gia bắt được, sau đó thay Chung Hạ Thiên đến Cảnh gia ở rể với Cảnh Mạt Song. Cảnh Mạt Song đưa hắn đến thành Tịch Xuyên, sau đó tách ra. Ngày hôm sau, lúc tuyển nhận đệ tử tông môn, Cảnh Mạt Song là tam hệ linh căn, được Tinh Hà phái thu làm đệ tử ngoại môn. Bởi vì Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa tư chất quá kém nên không được tông môn thu nhận, kết quả trưởng lão Tinh Hà phái Úc Kinh Ngạn nể tình Địch Cửu quen biết Cảnh Mạt Song, phá lệ thu nhận Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa.
- Hừ!
Thích Chí Thương hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi cho rằng lão già Úc Kinh Ngạn sẽ vì một đệ tử ngoại môn tam hệ linh căn mà đặc biệt thu nhận hai kẻ tư chất kém sao? Hơn nữa, một kẻ tư chất kém lại có thể trong vài tháng nhập môn ngắn ngủi giết chết Thích Thiệu? Xem ra, hai người kia vốn là Tán tu từng tu luyện từ trước rồi.
Thích Văn Tân vội vàng nói:
- Thương trưởng lão, lúc Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa đến Chiểu Hải trấn, chỉ mới gia nhập tông môn vài ngày mà thôi. Lúc ấy bọn hắn vốn là Tán tu, Địch Cửu là Luyện Khí tầng bốn, còn Cảnh Kích Hoa hình như còn chưa bắt đầu tu luyện. Năm ngày sau, Thiệu thiếu chủ đến tìm thì Địch Cửu đã là Luyện Khí tầng thứ năm, còn Cảnh Kích Hoa là Luyện Khí tầng thứ hai.
Trong lòng Thích Chí Thương càng khẳng định trên người Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa có đại bí mật, hắn nhất định phải bắt hai con sâu cái kiến này, sau đó ép hỏi triệt để.
- Ngươi nói tiếp đi!
- Vâng.
Thích Văn Tân cũng đoán được trên người Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa có bí mật, hắn ngược lại cũng không để ý nhiều, trên người tu sĩ Luyện Khí thì có thể có bao nhiêu bí mật chứ?
- Cảnh Kích Hoa đến từ một tiểu sơn thôn xa xôi, gọi là Nhung Di thôn. Hắn có một mẫu thân, một đệ đệ và một muội muội. Trong thôn đều gọi mẫu thân hắn là Thất Nương, đệ đệ của hắn tên là Cái Võ, muội muội tên là Cái Âm...
Thích Chí Thương cắt ngang Thích Văn Tân, nói:
- Ngươi nói Cảnh Kích Hoa và đệ đệ muội muội hắn không phải cùng một họ?
Thích Văn Tân kính cẩn đáp:
- Đúng vậy, nghe nói Cảnh Kích Hoa và Cái Võ, Cái Âm là ruột thịt. Sau khi Cảnh Kích hoa đi tìm tiên môn, mẫu thân Thất Nương của Cảnh Kích Hoa cũng mang theo Cái Võ và Cái Âm rời khỏi Nhung Di Thôn, không biết tung tích, người của chúng ta đã xóa xổ Nhung Di thôn rồi.
Lúc nhắc đến việc xóa bỏ Nhung Di thôn, Thích Văn Tân nói nhẹ nhàng đơn giản như ăn cơm uống nước, không để ý chút nào.
Thích Chí Thương hiển nhiên cũng không để ý chuyện này, hắn ngược lại gật đầu, nói:
- Cảnh gia xử lý thế nào?
Sở dĩ không hỏi thăm Tinh Hà phái bởi vì hắn biết loại môn phái như Tinh Hà phái, có lẽ phải do hắn đích thân dẫn đội mới được.
- Cảnh Mạt Song có hai tỷ tỷ, một người là Cảnh Mạt Tuyết, một người là Cảnh Mạt Băng. Các nàng bái nhập làm môn hạ Phong chủ của Bán Kiếm phong là Quá Tử Kiếm thuộc Chân Ly Kiếm Phái, cho nên...
Thích Văn Tân không tiếp tục nói hết, Thích Chí Thương hiểu ý hắn, không khỏi nhíu mày, một hồi lâu mới lên tiếng:
- Ta sẽ đi Tinh Hà phái một chuyến.
Chân Ly Kiếm Tông là đại tông môn đệ nhất Bắc Vực châu, cho dù thực lực của Thích gia không yếu hơn Chân Ly Kiếm Tông, nhưng cũng không thể tùy tiện khiêu khích đối phương. Huống chi chuyện này thật sự cũng không có liên quan gì đến Cảnh Mạt Song. Nếu Cảnh gia có quan hệ với Chân Ly Kiếm Tông, vậy thì cứ tạm thời bỏ qua cho Cảnh gia kia.
Chẳng qua, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Tinh Hà phái, Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa là đệ tử của Tinh Hà phái, đệ tử của Tinh Hà phái giết đệ tử đích hệ của Thích gia, chuyện này không thể xong được.
- Bên này đã an bài năm tên Kim Đan, sẽ cùng Thương trưởng lão đi Tinh Hà phái.
Thích Chí Thương khoát tay chặn lại, nói:
- Không cần, chỉ một cái Tinh Hà phái, một mình ta đi là được rồi.
Tinh Hà phái chẳng qua chỉ là tông môn nhị lưu, nghe nói Thái Thượng trưởng lão Tinh Hà phái trăm năm trước đã bế quan trùng kích Nguyên Hồn cảnh, trăm năm qua vẫn không có bất kỳ tin tức gì, đoán chừng đã vẫn lạc rồi.
Huống chi, cho dù tên Thái Thượng trưởng lão kia bước vào Nguyên Hồn cảnh thì đã sao? Thích Chí Thương hắn chỉ thiếu chút nữa là bước vào Nguyên Hồn tầng thứ năm.
...
Trong đại điện nghị sự của tông môn Tinh Hà phái, lúc này ít nhất có hai người đang ngồi tại đây.
Ngoại trừ tông chủ Hạng Thiên Y ra, Phong chủ của năm nội phong, Phong chủ của sáu ngoại phong và mấy tên điện chủ đều có mặt ở nơi này.
- Lần này chiến trường Cực Dạ Thiên Khư đột nhiên xảy ra chuyện, Tinh Hà phái ta vẫn lạc hai tên Kim Đan, Úc trưởng lão cũng trọng thương. Nhưng cuối cùng phân phối chiến lợi phẩm, Tinh Hà phái gần như thu hoạch ít nhất. Có thể thấy được, không có cường giả Nguyên Hồn, chúng ta căn bản không có quyền lên tiếng. Ta quyết định, lần này bất luận tổn hao bao nhiêu, Tinh Hà phái ta đều nhất định phải tìm một viên Hồn Nguyên quả. Tinh Hà phái nhất dịnh phải có một người bước vào Nguyên Hồn, như vậy lời nói ở Cực Dạ đại lục mới có trọng lượng.
Hạng Thiên Y nghiêm túc nói.
Lần này ở chiến trường Cực Dạ Thiên Khư, hắn tự mình dẫn đội, Tinh Hà phái bỏ ra cái giá đắt như vậy, kết quả chỉ lượm lặt được chút đồ thừa của người khác.
Tất cả mọi người không nói gì, Hồn Nguyên quả gì đó, người ngồi ở đây không ai không biết. Nó là linh thảo chủ yếu để luyện chế Ngưng Hồn đan, Ngưng Hồn đan là đan dược tu sĩ Kim Đan nhất định phải có để bước vào Nguyên Hồn.
Ầm...
Ngay lúc Hạng Thiên Y muốn nói tiếp, đại trận tông môn đột nhiên chấn động kịch liệt.
Hạng Thiên Y biến sắc đứng dậy, tất cả tu sĩ Kim Đan trong đại điện cũng đều giật mình đứng lên. Có người đang công kích hộ trận tông môn? Công kích hộ trận tông môn cũng không phải chuyện nhỏ, nếu một tông môn bị công kích hộ trận, liền mang ý nghĩa sinh tử đại thù.
- Tất cả tu sĩ Kim Đan, theo ta thủ hộ tông môn.
Thần niệm của Hạng Thiên Y quét qua, nhìn thấy người công kích đại trận tông môn là một trung niên nam tử cao gầy, để chòm râu dê.
Hắn có thể cảm nhận được một loại uy hiếp của cường giả từ trên người nam tử này, đây không phải là uy hiếp với hắn, mà là uy hiếp với toàn bộ tông môn.
Gần như trong thời gian ngắn nhất, tất cả tu sĩ Kim Đan của Tinh Hà phái đều tập trung tại lối vào hộ trận tông môn. Ngay cả tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cũng có tám chín phần mười chạy đến đây.
Đại trận tông môn bị công kích, thì có nghĩa là tông môn gặp phải đại sự sinh tử tồn vong.
- Thì ra là Thương trưởng lão, Tinh Hà phái ta vẫn luôn ngưỡng mộ Thích Gia Thương Lâu, không biết Thương trưởng lão tại sao vô duyên vô cớ công kích hộ tông đại trận của Tinh Hà phái ta?
Hạng Thiên Y không kiêu ngạo không siểm nịnh, thậm chí ôm quyền hỏi.
Mặc dù ngữ khí vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng Hạng Thiên Y đã phẫn nộ gần như bốc hỏa.
Thật sự là thực lực Tinh Hà phái quá thấp kém, nếu như Tinh Hà phái có thực lực, hắn sẽ không chút do dự chém giết Thích Chí Thương trước mặt, còn quản nguyên nhân cái rắm.
Nhưng tình huống thực tế là thực lực của Thích Gia Thương Lâu quá cường đại, Thích Gia Thương Lâu muốn tiêu diệt Tinh Hà phái hắn, căn bản không mất bao nhiêu khí lực.
- Ha ha ha ha...
Thích Chí Thương cười ha hả một trận, quát:
- Vô duyên vô cớ? Đệ tử ngoại môn Địch Cửu, Cảnh Kích Hoa của Tinh Hà phái ngươi giết cháu trai Thích Thiệu ta ở Chiểu Hải trấn, còn cướp đoạt phân bộ Thích Gia Thương Lâu ở Chiểu Hải trấn, cái này cũng gọi là vô duyên vô cớ?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé.