Team dịch: ๖ۣۜTà ๖ۣۜTu ๖ۣۜChi ๖ۣۜĐịa
Tiểu Thụ Nhân đã thành người hầu của Địch Cửu, trong lòng mặc dù không vui, nhưng nghĩ đến mình có thể rời khỏi địa phương đã ngây người vô số vạn năm kia, thì phiền muộn này vơi đi rất nhiều.
Địch Cửu chỉ chỉ Thanh Hoa Thanh Diệp Thảo sinh trưởng dưới đáy cốc, nói với Tiểu Thụ Nhân.
- Về sau tu luyện không cho phép hút máu nữa, chỉ cho phép hấp thu linh khí. Hiện tại, ngươi đi đáy cốc kia tu luyện, nơi đó rất thích hợp với ngươi.
- Nhưng linh khí nơi này thật sự không đủ cho ta hấp thu, tu luyện không hề có động lực a.
Tiểu Thụ Nhân lẩm bẩm một câu. Dựa theo tốc độ hấp thu linh khí của nó, muốn tu luyện có thành tựu, có lẽ cần vô số cái vạn năm thời gian mới đủ. Hút máu so hấp thu linh khí, không biết nhanh hơn gấp bao nhiêu lần.
- Ngươi hút máu tu luyện vì cái gì?
Địch Cửu hỏi.
- Tự nhiên là vì cô đọng thân thể, có thể rời khỏi chỗ này.
Địch Cửu vỗ đầu Tiểu Thụ Nhân.
- Vậy chẳng phải hiện tại ngươi đã rời đi rồi sao?
- Thế nhưng...
Tiểu Thụ Nhân cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng trong lúc nhất thời, nghĩ không ra.
- Nhanh xuống dưới tu luyện, đừng lải nhải nữa.
Địch Cửu lại cho một cái cốc đầu.
- Đại ca, ngươi có thể đừng luôn đánh đầu ta hay không, ta sẽ ngày càng đần đó.
Tiểu Thụ Nhân bị Địch Cửu cho ăn mấy cú đánh, trong lòng có chút không vui, nó dự cảm được vận mệnh sau này của mình sẽ bi thảm đến cỡ nào.
Địch Cửu mặc kệ hắn, trực tiếp xuất ra cốt giới kia.
Gặp lão đại không có tâm tư để ý tới mình, Tiểu Thụ Nhân chỉ có thể sờ lên đầu mình, ủ rũ cụp đầu đi đáy cốc tu luyện.
Cầm cốt giới trong tay nghiên cứu nửa ngày, Địch Cửu có chút hoài nghi đây, đây có phải một chiếc nhẫn trữ vật hay không? Trên đấu giá hội, nhẫn trữ vật không khác những chiếc nhẫn bình thường là mấy, chí ít có thể lấy đeo lên ngón tay nha.
Cả nửa ngày, Địch Cửu cũng không nhìn ra vấn đề gì, thôi thì cứ luyện hóa đại luôn.
Hiểu cấm chế, còn bắt đầu tìm hiểu tri thức Trận Đạo, lần luyện hóa này, Địch Cửu đã có trật tự nhiều.
Cấm chế của chiếc nhẫn phức tạp hơn so với cấm chế trên thái đao, thần niệm Địch Cửu luyện hóa từ cái này đến cái khác. Sau hai ngày mới xong, nhưng hắn ngạc nhiên a một tiếng.
Đây không phải nhẫn trữ vật, nhưng nói nó là nhẫn trữ vật cũng không sai, bởi vì nó là một cái Linh Thảo viên. Linh Thảo viên, Địch Cửu cũng biết, còn cao cấp hơn nhẫn trữ vật. Nhẫn trữ vật chỉ có thể cất giữ tử vật, còn Linh Thảo viên còn có thể cất giữ vật sống. Càng quan trọng hơn, Linh Thảo viên này có thể đưa vào một ít linh thảo.
Mảnh Linh Thảo viên này rất lớn, cỡ như một sân bóng đá lớn, cao hơn mười trượng. Ở giữa được phân ra mấy khu vực, chỉ là trong những khu vực này, Địch Cửu không thấy một gốc linh thảo nào, có lẽ lúc trước có, nhưng hiện tại cũng chết héo hết rồi.
Đồng thời, Địch Cửu đã hiểu rõ vì cái gì mà chiếc nhẫn này nhìn nhỏ như vậy. Nhẫn Linh Thảo viên này có thể tùy ý biến hóa lớn nhỏ, điều kiện tiên quyết là đã luyện hóa nó. Địch Cửu đeo linh giới lên ngón tay, đeo xong nhìn lại không còn thấy cái gì, linh giới hóa màu y như da thịt của hắn. Nếu không phải Địch Cửu, thật đúng là nhìn không ra.
Trước đó, hắn sở dĩ có thể trông thấy chiếc nhẫn, bởi vì chủ nhân nó đã vẫn lạc, chiếc nhẫn chỉ dựa theo đặc tính lúc đầu biến hóa. Nếu như chủ nhân nó còn hồn phách ở đây, vậy cốt giới khẳng định sẽ cùng xương ngón tay dung hợp lại, xem như thần niệm của hắn, cũng không nhất định có thể nhìn thấy.
Tiếc nuối duy nhất là, trong Linh Thảo viên này không có bất kỳ vật gì, linh thạch, pháp bảo, đan dược đều không có.
Địch Cửu nghi hoặc, theo lý thuyết không nên như vậy a. Nếu tu sĩ kia không có cái gì, hắn tu luyện thế nào?
Nhưng mà loại chuyện này, hắn không còn hỏi Tiểu Thụ Thụ, nó chắc chắn không biết. Bất kể như thế nào, giờ hắn cũng đã có một chiếc nhẫn trữ vật.
Địch Cửu đưa tất cả đồ vật của mình vào trong đó, ngay cả quả cầu đá kia sau đó nói.
- Tiểu Thụ Nhân, chúng ta đi.
Tu luyện tới hôm nay, Địch Cửu mới cảm nhận được khoái ý.
Bằng không, đi tới chỗ nào đều đeo một cái túi lớn, mà càng ngày càng to lớn hơn, dù tu luyện, cũng là càng tu càng mệt hơn thôi.
- Đại ca, ta đã đặt cho mình một cái tên, về sau đừng gọi ta là Tiểu Thụ Thụ nữa, nghe biến thái quá đi.
Tiểu Thụ Nhân nghe có người gọi hắn như vậy, có chút hạ thấp thân phận.
- Ngươi còn biết đặt tên? Gọi là gì?
Địch Cửu nghi hoặc, không ngờ ông nhỏ này còn tự đặt tên cho mình.
Tiểu Thụ Nhân nghe Địch Cửu hỏi tên mình, lập tức đắc ý đứng lên.
- Về sau gọi ta là Đệ Nhất Thiên Thụ đi.
Địch Cửu lại cho một cái cốc đầu.
- Thôi đi nhóc con, còn Đệ Nhất Thiên Thụ, ngươi muốn làm đại ca của ta sao? Ngươi lấy cái tên này cũng được, nhưng phải thêm phía sau một chữ Căn nữa.
- Đệ Nhất Thiên Thụ Căn...
Tiểu Thụ Nhân lặp lại, cũng gật đầu.
- Cái tên này cũng được.
- Sai, bỏ hai chữ Thiên và Nhất ra, ngươi gọi là Thụ Địa Căn.
Địch Cửu không chút do dự đánh gãy ảo tưởng của Tiểu Thụ Nhân.
- Đại ca, cái tên này còn không bằng Tiểu Thụ Thụ nữa, hay là bỏ chữ Căn đi.
Tiểu Thụ Nhân bộ dạng ủy khuất nói.
- Cũng được, về sau ngươi kêu Thụ đệ.
Địch Cửu thuận miệng nói.
Vô luận như thế nào, Thụ đệ, cái tên này so tên trước dễ nghe hơn nhiều, Tiểu Thụ Nhân không còn dám cò kè mặc cả, chỉ có thể nói.
- Về sau ta gọi là Thụ đệ, sau này hết thảy nhờ đại ca phân phó, đại ca hiện tại chúng ta đi đâu?
Địch Cửu lấy địa đồ ra, địa đồ này phong cách cổ xưa. Lúc trước, bản đồ này lấy được ở hội đấu giá, nghe đồn chỉ đến một động phủ. Vì động phủ này, Liên Minh Địa Cầu ở Tiên Nữ tinh đã chết vài cao thủ Tiên Thiên. Trước đó, thực lực Địch Cửu nhỏ yếu, hiện tại đã được tăng lên, càng quan trọng hơn, có một cái trữ vật, còn hiểu một chút tri thức Trận Đạo, tự nhiên cũng muốn đến nhìn một chút.
- Chúng ta đi hướng này.
Địch Cửu chỉ chỉ một hướng trên địa đồ.
Thụ đệ đương nhiên sẽ không phản đối, Địch Cửu muốn đi đâu, hắn chỉ có thể đi theo.
Địch Cửu vừa đến cửa động, chỉ nghe thấy từng đợt gào thét kinh khủng truyền đến. Giông như có vô số Yêu thú xông về bên này, trong lòng hắn giật mình, chuyện gì xảy ra? Hắn chỉ vừa mới đạt được một cái Linh Dược viên không có gì mà thôi, chẳng lẽ hấp dẫm nhiều Yêu thú như vậy?
Không đúng, khẳng định không phải vì hắn, thần niệm hắn quét ra ngoài, da đầu hắn lập tức run lên từng đợt.
Vô cùng vô tận Yêu thú vọt tới, không trung bay, mặt đất chạy, những Yêu thú này tạo thành hình ảnh lập thể. Càng khiến người ta cảm thấy đáng sợ chính là, những Yêu thú này phóng đến hướng quảng trường Tiên Nữ tinh.
Cũng không biết nơi đó làm cái gì mà để những Yêu thú này phát cuồng vậy, toàn bộ tiến tới. Xem ra, lo lắng của Võ Thừa đã thành sự thật, những yêu thú trên Tiên Nữ tinh Yêu đúng đã nổi điên. Có lẽ ngay cả Võ Thừa cũng không ngờ, thời gian phát cuồng sẽ đến nhanh như vậy.
Địch Cửu rất rõ ràng, Yêu thú phát cuồng này có bao nhiêu đáng sợ, cái này gọi là thú triều. Căn cứ vào giới thiệu trên tu chân ngọc giản, mỗi một lần thú triều phát sinh, thi thể nhiều không kể xiết.
- Đại ca...
Thụ đệ là cổ thụ tinh hoa biến thành, đối với sự tình trên Tiên Nữ tinh, tự nhiên là hiểu rất rõ, hắn nghe chút đã biết thú triều đang phát sinh.
Thần niệm Địch Cửu quét đến thấy có vài con còn cường đại hơn Yêu thú cá sấu và Yêu thú sư tử lúc trước nữa, chỉ đành thở dài một tiếng. Loại thú triều đáng sợ này, thực lực của hắn bây giờ không thể làm được gì. Hắn mà can đảm đi ngăn loại thú triều này, thì chết không có chỗ chôn đâu.
Nhìn về hướng quảng trường Tiên Nữ tinh, Địch Cửu chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, mọi người tự cầu phúc đi, ta chỉ có thể quản tốt chính mình mà thôi.
Chờ thú triều đi qua, hắn sẽ tiến vào những nơi sâu hơn trong Tiên Nữ tinh, muốn tìm hiểu động phủ trên bản đồ.
...
Trên quảng trường Tiên Nữ tinh, mọi người đều hâm mộ nhìn Du Tiệp, Du Tiệp này sau khi trở về, liền bước vào Tiên Thiên, không chỉ thành phó viện trưởng viên Võ Thuật Tiên Nữ tinh, càng nhận được lời mời của Liên Minh Địa Cầu, trở thành thành viên Trưởng Lão đoàn của Liên Minh Địa Cầu.
Hôm nay chính là thời điểm Liên Minh Địa Cầu trao tặng huy chương cho Du Tiệp, là thời điểm Du Tiệp phong quang nhất. Bất luận kẻ nào đến Tiên Nữ tinh, chỉ cần bước vào Tiên Thiên, đều có thể hưởng thụ phong quang như nàng.
Trong lòng Du Tiệp cũng không có bao nhiêu vui sướng, nàng vừa đề cập qua chuyện Thiên cấp không phải Tiên Thiên, nhưng không có ai để ý nàng. Điều mọi người chú ý chỉ là, chờ nàng hoàn thành nghi thức phong tặng, nhờ nàng mang mọi người đi tìm Tiểu Thụ Nhân kia.
Bí thư trưởng Liên Minh Địa Cầu Tiên Nữ tinh Phàn Văn Tinh đi đến trước mặt Du Tiệp, thiếu nữ bưng đĩa chứa huy chương theo sau.
Phàn Văn Tinh cầm huy chương nhìn Du Tiệp nói.
- Chúc mừng ngươi bước vào Tiên Thiên, trở thành thành viên Trưởng Lão đoàn Liên Minh Địa Cầu...
Lời nói Phàn Văn Tinh còn chưa hết, Du Tiệp còn chưa nhận huy chương, tiếng cảnh báo vang vọng toàn bộ quảng trường. Loại cảnh báo này, không phải đứt quãng như trước, mà kéo dài ngày càng vang.
Sắc mặt mọi người biến đổi, Phàn Văn Tinh nhét huy chương vào tay Du Tiệp, hét lớn.
- Tất cả lực lượng Liên Minh Địa Cầu, toàn bộ đi đến tường phòng hộ.
Từ khi hắn trở thành bí thư trưởng Liên Minh Địa Cầu đến nay, cảnh báo không biết nghe qua bao nhiêu lần. Nhưng loại cảnh báo hủy diệt đáng sợ nhất này, hắn lần đầu tiên nghe được.
Loại âm thanh báo động này, đại biểu khả năng quảng trường Tiên Nữ sẽ bị hủy diệt, thuộc cảnh báo nguy hiểm đẳng cấp cao nhất.
Không cần Phàn Văn Tinh nhắc nhở, dường như tất cả mọi người xông về tường phòng hộ, đoàn trưởng Tiên Nữ tinh Võ Đạo đoàn, Tắc Gia Nhĩ điên cuồng phát ra mệnh lệnh này đến mệnh lệnh khác, triệu tập tất cả lực lượng chuẩn bị thủ hộ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé.