Team dịch: ๖ۣۜTà ๖ۣۜTu ๖ۣۜChi ๖ۣۜĐị
Vì trong lòng có chút hoài nghi, nên Địch Cửu đợi sau khi Cảnh Kích Hoa gia nhập tông môn, như vậy Úc trưởng lão kia tất nhiên sẽ đến. Chỉ cần hắn đến, hắn sẽ biết được vì điều gì mà Úc trưởng lão đặc biệt tuyển chọn bọn hắn.
Điều Địch Cửu không hiểu là, đã ba ngày trôi qua, thời gian Tiên môn chiêu thu đệ tử đã đến lúc kết thúc, hắn vẫn không thấy Úc trưởng lão đâu.
Sau khi Cảnh Kích Hoa lên pháp bảo tiên thuyền, đông sờ một chút tây sờ một phát, khuôn mặt vẫn giữ sự kích động.
Địch Cửu một mực chú ý tìm kiếm Úc trưởng lão, đến khi tiên thuyền cất cánh, hắn vẫn không tìm thấy.
Tốc độ tiên thuyền rất nhanh, phi hành một ngày một đêm, sau đó dừng lại trên một quảng trường khổng lồ.
- Cửu ca, nơi này quả nhiên là tiên cảnh a.
Cảnh Kích Hoa đứng sau lưng Địch Cửu, nhìn khí thế mênh mông kia, lại bắt đầu kích động.
Trước đó, bởi vì gia nhập Tinh Hà phái, hắn đã kích động mấy ngày, trong thời gian tiên thuyền cất cánh, hắn đã ngủ một ngày một đêm. Nên hiện tại xuống thuyền, hắn đã tươi tỉnh hơn rất nhiều.
Địch Cửu cũng chưa gặp môn phái tu chân bao giờ, tuy không có kích động như Cảnh Kích Hoa, nhưng cũng cảm khái không thôi.
Đứng trên quảng trường rộng lớn nhìn lại, ba chữ Tinh Hà phái giống như chìm trong mây mù, khí thế bàng bạc. Cuối Quảng trường, có một đường đá xanh, rộng khoảng vài trượng, thông tới phía dưới ba chữ Tinh Hà phái, còn tình huống bên trong, Địch Cửu một chút cũng không thấy, hắn đoán đây hắn là hộ tông đại trận.
Theo lý giải của hắn, Tinh Hà phái cũng chỉ là một cái tông môn miễn cưỡng đạt nhị lưu mà thôi. Bởi vậy có thể thấy, nhất lưu tông môn sẽ có khí thế như thế nào.
Một trung niên nam tử mặc trang phục chấp sự đứng trên quảng trường, hướng về mọi người nói.
- Tất cả đệ tử ngoại môn, hiện tại đi theo ta.
Đám người tách ra, Địch Cửu giờ mới chú ý, lần này Tinh Hà phái ít nhất thu hơn một trăm đệ tử ngoại môn. Lúc này, quảng trường tương đối trống trải, nhưng hắn vẫn không thấy Úc trưởng lão.
Địch Cửu không nhịn được, bước ra khỏi hàng, đi đến tu sĩ khảo thí linh căn, thi lễ hỏi.
- Vị sư huynh này, xin hỏi một chút, vì sao không thấy Úc trưởng lão?
Hắn và Cảnh Kích Hoa được Úc trưởng lão phá lệ tuyển nhận, cho đến bây giờ, Úc trưởng lão vẫn chưa đến tìm bọn hắn, trong lòng Địch Cửu có chút bồn chồn.
- Ba ngày trước, Úc trưởng lão nhận được thư báo, đã cùng các trưởng lão tông môn khác đi đến tiết điểm rồi.
Hắn nhìn Địch Cửu một chút, thuận miệng nói một câu, rồi quay người rời đi.
Là người khảo nghiệm linh căn, hắn rất chán ghét Địch Cửu, loại tu sĩ linh căn thấp kém, dựa vào quan hệ để vào này. Nếu không phải vì nể mặt Úc trưởng lão, thậm chí hắn còn chẳng muốn trả lời Địch Cửu.
Tiết điểm là chổ quái nào đây, Địch Cửu rất muốn hỏi thử, nhưng mà khi hắn thấy thái độ của người kia, đã biết nếu có hỏi cũng sẽ không nhận được câu trả lời.
Đường đá xanh trên quảng trường thông hướng ba chữ to "Tinh Hà phái" nhìn cũng không dài, bọn người Địch Cửu theo tên chấp sự kia đi khoảng nửa giờ, thi đã tiến vào tông môn, bước vào đại điện.
Trong đại điện, đã có mấy tên tu sĩ ngồi ở đó, Địch Cửu tuy kinh mạch bị hao tổn, thần niệm không cách nào mở rộng, nhưng hắn cũng cảm giác được, những tu sĩ này, mỗi một người đều rất mạnh. So với hắn thì mạnh hơn rất nhiều.
Bọn hắn vừa vào đại điện, thì Địch Cửu đã cảm nhận được mấy đạo thần niệm quét tới quét lui trên người hắn.
Trong đại điện, một người đàn ông mặc hạt bào tiến về trước đám đệ tử, cao giọng nói:
- Ta tên Trịnh Kinh Huy, là chấp sự ngoại môn, về sau chuyện của các người đều do ta quản. Hoan nghênh các ngươi gia nhập ta Tinh Hà phái, trước khi nói đến quy định thì ta muốn chúc mừng bốn đệ tử trong số các ngươi. Bởi vì bọn họ là những người may mắn nhất, sẽ được bốn vị phong chủ của Tinh Hà phái ta thu làm đệ tử chân truyền...
Mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao, Địch Cửu có chút choáng váng. Ba ngày thời gian, hắn đã hỏi thăm rõ ràng, mới vào tất cả đệ tử gia nhập Tinh Hà phái đều là đệ tử ngoại môn, đệ tử chân truyền là sao?
- Tất cả yên lặng!
Trịnh Kinh Huy quát to, chờ mọi người an tĩnh lại. Lúc này mới quay người, thi lễ với bốn người phía trước.
- Xin mời bốn vị phong chủ tuyển đệ tử thân truyền cho mình.
Người thứ nhất bên trái là một nam tu dáng người như cây gầy, hắn nhìn ngọc giản trong tay một chút, sau đó ngẩng đầu hỏi:
- Ai là Phương An Đốc...
Địch Cửu trong lòng thầm nghĩ quả nhiên là vậy, Phương An Đốc này hắn biết, gia hỏa có linh căn tốt nhất trong lần tuyện chọn này, Hỏa linh căn tinh khiết.
Phương An Đốc dáng người không cao, da thịt trắng nõn, giống như nữ nhân. Khi nghe tên mình được gọi, thi không khỏi mừng rỡ nhanh chân bước ra, nhu thuận quỳ trên mặt đất.
- Đệ tử Phương An Đốc bái kiến sư phụ.
Người đàn ông gầy yếu như cây gậy này hài lòng gật nhẹ đầu, tiện tay kéo một cái, mang Phương An Đốc bước ra đại điện.
Tất cả mọi người hâm mộ nhìn Phương An Đốc rời đi, vừa vào cửa đã trở thành đệ tử chân truyền, chỉ có những đệ tử linh căn cực tốt mới có đãi ngộ như thế này.
Tiếp theo chính là một đạo cô lưng đeo trường kiếm, ánh mắt nàng đảo qua trên người đám đệ tử một vòng, sau đó nói.
- Ngụy San San đi ra, về sau ngươi chính là đệ tử Hà Liên phong ta.
- Đa tạ sư phụ.
Một thiếu nữ váy đỏ hưng phấn chạy ra, quỳ rạp xuống đất.
Người thứ ba được phong chủ của Hà Mộc phong chọn là Kim Trì Sinh, thứ tư được phong chủ Hà Thủy phong thu chính là Bình Diêu, giống như những cái tên mà Địch Cửu đã đoán trước.
Ngụy San San, Kim Trì Sinh, Bình Diêu đều là song linh căn, trong đó có một cái thuần linh căn.
Sau khi bốn đệ tử chân truyền được mang đi, Trịnh Kinh Huy lúc này mới lớn tiếng nói tiếp.
- Mọi người im lặng, linh căn tốt xấu không phải lỗi do ta. Bốn người đệ tử chân truyền vừa rồi tất nhiên sẽ có tiền cảnh phát triển tốt hơn, những người khác vẫn còn cơ hội trở thành đệ tử nội môn. Giống như Phương An Đốc kia, trở thành chân truyền đệ tử của một phong chủ cũng không phải không có khả năng, thậm chí là trở thành đệ tử hạch tâm cũng có.
Giờ phút này, mặc dù hiểu hay không hiểu, thì mọi người đều an tĩnh nghe Trịnh Kinh Huy nói.
Trịnh Kinh Huy tiếp tục lớn tiếng nói.
- Cũng không phải được vào Tinh Hà phái, là có thể trở thành nội môn đệ tử. Quy củ Tinh Hà phái ta, đó là bất kể ngươi có linh căn tốt thế nào đi nữa, chỉ cần ngươi không được chọn làm đệ tử chân truyền, vậy ngươi chỉ có thể là đệ tử ngoại môn. Đệ tử ngoại môn, trong ba năm nếu không thể bước vào Luyện Khí tầng bốn, sẽ tự động trở thành đệ tử tạp dịch hoặc rời khỏi tông môn.
Lời nói Trịnh Kinh Huy làm mọi người trở nên căng thẳng, xem ra gia nhập vào Tinh Hà phái, cũng không phải là gối cao không lo. Cũng may bọn hắn không biết khái niệm thời gian ba năm đến Luyện Khí tầng bốn, nếu không có lẽ càng khẩn trương hơn.
- Tất cả đệ tử ngoại môn, chỉ cần người nào Trúc Cơ thành công, đều có thể trở thành đệ tử nội môn...
Địch Cửu thầm nghĩ, trở thành đệ tử nội môn quả nhiên rất khó. Trong ấn tượng của hắn, Trúc Cơ cũng không phải chuyện dễ dàng. Địch gia lão tổ của hắn vì muốn Trúc Cơ đã rời khỏi Tể quốc, không biết đi đâu kia kìa, còn việc Trúc Cơ có thành công hay không, hắn cũng không rõ ràng.
- Sau khi trở thành đệ tử nội môn, ngươi có thể nhận được động phủ riêng.
Nói đến đây, Trịnh Kinh Huy nhìn thấy đám đệ tử đang kích động, trong lòng cười lạnh, nói tiếp.
- Cho đến bây giờ, Tinh Hà phái ta người có thể Trúc Cơ, tỉ lệ chỉ vọn vẹn 5- 6%, nói cách khác, tương lai trong số các ngươi, có thể Trúc Cơ cũng bất quá năm đến sáu người mà thôi.
Câu nói này giống như một chậu nước lạnh giội lên đỉnh đầu đám đệ tử, dựa theo lời Trịnh trưởng lão nói, bỏ đi bốn tên Trúc Cơ có khả năng thuộc về đệ tử chân truyền lúc nãy, vậy gần một trăm người ở đây người có thể trúc cơ chỉ có 2 3 người mà thôi...
Trịnh Kinh Huy hiển nhiên không quan tâm đám đệ tử nghĩ gì, tiếp tục phân phó.
- Hiện tại, dựa theo linh căn sắp xếp chỗ ở...
Sau khi Trịnh Kinh Huy diễn giải hơn một canh giờ, thì đám người Địch Cửu mới nhận được những vật phẩm cơ bản nhất dành cho tu luyện. Cũng chỉ là hai món đạo bào của đệ tử ngoại môn, một thẻ bài thân phận, một bản công pháp để tu luyện gọi là Tinh Hà quyết dành cho Luyện Khí kỳ cùng một thanh trường kiếm hạ phẩm pháp khí. Điều này làm Địch Cửu nhớ đến dao phay nhỏ của mình lúc trước, nó khẳng định đã bị nữ nhân Thiên Cương cung kia lấy đi rồi.
Về phần linh thạch, một tháng mới nhận lấy một lần, mỗi lần chỉ nhận được một viên. Trừ cái đó ra, linh thạch chỉ có thể thông qua nhiệm vụ tông môn để thu hoạch.
Úc trưởng lão không ở đây, không có người chiếu cố, thì dĩ nhiên Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa sẽ bị đày đến khu vực kém cỏi nhất.
Đối với điều này, Địch Cửu ngược lại không thèm để ý, linh khí nơi này so với Địa Cầu thì dày đặt hơn không biết bao nhiêu lần.
- Cửu ca, sáng sớm ngày mai, đệ tới gọi huynh đi chung được không?
Cảnh Kích Hoa xem qua chỗ ở của mình một chút, rồi chạy đến chỗ Địch Cửu. Từ khi bước vào Tinh Hà phái đến giờ, hắn vẫncòn rất hưng phấn, chưa thể bình tĩnh lại được.
Địch Cửu hiểu ý Cảnh Kích Hoa, buổi sáng ngày mai là tiết học đầu tiên của đệ tử ngoại môn - tu luyện nhập môn.
- Ta không đi đâu, ngươi cứu đi đi, ta muốn nghỉ ngơi thêm mấy ngày, nhớ kỹ là lúc ta nghỉ ngơi, ngươi không cần quấy rầy.
Địch Cửu nói.
Địch Cửu không đi không phải vì hắn đã đạt đến Luyện Khí tầng bảy, mà vì hiện tại hắn đã có thể tiến hành vận chuyển chu thiên. Vừa rồi hắn thử một lần, lúc hắn hoàn thành một vòng vận chuyển Đại Hành Môn Lục, tốc độ khôi phục kinh mạch của hắn được gia tăng thêm mấy phần.
Cho nên, chuyện cần làm nhất của Địch Cửu hiện tại không phải đi nghe giảng bài, mà phải nhanh khôi phục kinh mạch và tu vi bản thân.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé.