Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 222

Rõ ràng kỳ lân đã hẹn hôm sau sẽ ghé qua đây, nhưng Khanh Ngũ đợi đến khi trời tối đen cũng không thấy bóng người, vì thế đành phải lần thứ hai bay qua tiên đảo một chuyến ———— vừa vặn nhìn thấy kỳ lân ngon lành đánh giấc thơm nồng khiến cho Bạch Long giận đến mức chỉ biết nâng vuốt kéo hắn đứng dậy, túm hắn tới thác nước linh tuyền làm bộ muốn quăng hắn vào trong để hắn tỉnh rượu.

“A a long quân ngươi đừng làm vậy…” Tỳ nữ đứng bên vội vàng khuyên can.

“Thu Sắt đâu? Vì sao không chuyển lời của ta tới hắn?’Bạch Long hỏi thăm. Ở trên tiên đảo cũng phân chia theo cấp bậc rõ ràng, này kỳ lân cùng phượng hoàng xem chừng là hai vị tiên nhân có địa vị cao nhất. Đám người hầu cũng vậy, giống như Thu Sắt là tiên thị hầu hạ bên người, thế nhưng lúc này tựa như thần long thấy đầu không thấy đuôi không thấy tung tích.

“Thu Sắt… Là người hầu vừa mới thăng lên làm hầu thị bên người long quân ạ?” Tỳ nữ nghĩ nghĩ rồi mới đáp, “Tối qua có Ma tộc tới quấy rầy tiên hội trên thiên giới, đã xảy ra một ít chuyện, Thu Sắt bất hạnh bị cuốn vào, đến giờ vẫn chưa về.”

“… … Ma tộc? Ở nơi nào?” Bạch Long hỏi.

“Long quân tội gì vì một kẻ hầu thấp kém mà tự mình tới đó? Sai thủ hạ đi đòi người là tốt rồi.” Tỳ nữ đáp.

Thủ hạ của ta chỉ có một mình Thu Sắt… Bạch Long khổ bức suy tư.

“Được rồi, sau khi kỳ lân tỉnh lại, giao phong thư này cho hắn.” Bạch Long đem thư tín buộc trên móng vuốt giao cho tỳ nữ, “Nếu có chút sơ xuất, sẽ hỏi tội ngươi!”

“Vâng vạng…” Tỳ nữ sát lau mồ hôi, gần đây tính tình long quân rất nóng a.

Hổ con nhìn nồi xương ốp lết ở trước mặt mình, là biết rồng bộ vuốt có việc muốn nhờ mình. Nó bắt đầu kênh kiệu, vung vung cái đuôi, híp mắt làm cao.

“Tuyết Điện, ngươi xem ta cho ngươi ăn cho ngươi uống lâu như vậy, thỉnh thoảng giúp ta một việc cũng là lẽ thường đi?” Khanh Ngũ ngồi trong xe lăn dụ dỗ.

“Hừ hừ… nói thế nào thì ta cũng là tiền bối của ngươi, nhưng dựa vào tác phong ngày thường của ngươi, ta không hề cảm nhận được một chút xít tôn kính nào.” Hổ con xoay đầu qua một bên, cố ý giận dữ nói.

Tiểu Thất hừ một tiếng. Khanh Ngũ trừng mắt nhìn, chợt hạ thấp tư thái, ở xe lăn khom người gọi: “Tuyết Điện huynh trưởng.”

“Ngao buồn nôn chết ta ” lão hổ dựng thẳng lông mao, bị Khanh Ngũ dùng giọng điệu ôn nhu như nước gọi một tiếng huynh trưởng, giống hệt lúc hắn uốn éo gọi cha thân nhà hắn ấy a a a.

“Huynh làm sao vậy? Không vừa lòng với cái xưng hô này sao?” Khanh Ngũ cố ý nói.

“Hô hô, được rồi.” Lão hổ liếc mắt nhìn đống sườn kia một cái, “Ngươi muốn làm gì?”

“Đi Ma tộc, đòi một người.” Khanh Ngũ đáp.

“Lại là cái tên tiên nô đáng ghét kia.” Tiểu Thất bĩu môi.

“Ầy, Ma tộc a… Tuy mấy trăm năm nay, Ma tộc với thiên giới sớm đã ngừng chiến sự, nhưng hai bên đều không vừa mắt đối phương. Trong Ma tộc không thiếu những hạng người thủ đoạn độc ác, muốn giao tiếp với bọn họ cần phải cẩn thận mười vạn phần.” Hổ con hô một tiếng biến thành người hình, vẫn là bộ dạng thiếu niên anh khí bức người mặc ngân giáp, có điều bản tính cực kỳ tương phản với bề ngoài, kỳ thật là một tên đại lừa đảo.

“Ngũ thiếu! Ngươi thật sự muốn tới một nơi nguy hiểm như vậy sao?” Tiểu Thất có chút lo lắng.

“Yên tâm, ta không phải đi gây chuyện, đối với thủ đoạn của ta ngươi hẳn là nên có tự tin.” Khanh Ngũ đáp.

“Bộ vuốt, ngươi phải luôn theo sát ta, đến địa giới Ma tộc không được đi loạn.” Thiếu niên ngân giáp túm lấy tay Khanh Ngũ nói, “Có điều ngươi yên tâm, đám Ma tộc kia cho tới bây giờ ta vẫn không để ở trong mắt, có ta ở đây, sẽ không có bất cứ chuyện gì.”

“Chờ chút, ta hộ tống các ngươi đi trước.” Hồ ly đang giặt quần áo vội kéo tạp dề xuống, dùng khuôn mặt mỹ nam lạnh lùng nghiêm túc nói, “Đi Ma giới cũng không phải trò đùa, nhiều người thêm một phần phần thắng.”

Thỏ béo lui thành một đoàn thở hắt ra: “Vậy ta ở đây giữ nhà chờ các ngươi.”

Khanh Ngũ luôn cảm thấy có chỗ nào không thích hợp, nhưng hắn đứng lên vỗ vỗ bả vai Tiểu Thất nói: “Ngươi phải tin tưởng tốc độ của ta, nếu tình huống không đúng, ta sẽ nhanh chóng chạy về.”

Tiểu Thất vỗ vỗ mặt của hắn, sau đó nghiêm túc dặn dò: “Ngũ thiếu nhất định không thể có một chút sơ xuất, hắn khá với các ngươi, hắn không hiểu nhiều thứ ở thế giới các ngươi, xảy ra nguy hiểm cũng không biết tự bảo vệ mình, cho nên ta cầu xin các ngươi, nhất định phải bảo vệ tốt Ngũ thiếu.”

“Yên tâm.” Lão hổ cũng vỗ vỗ bả vai Tiểu Thất, “Ta lấy tánh mạng phát thệ, hổ quân sẽ không làm mấy việc vô đức như vứt bỏ bạn thân!”

“Yên tâm tốt lắm, đại ác long không có việc gì.” Hồ ly cũng dùng vẻ mặt nghiêm túc. Dứt lời, chỉ thấy hồ hỏa xích quang rạng rỡ, từ đám lửa kia, hồ ly thế nhưng hóa thân thành viêm hồ tám đuôi, mắt như chuông đồng, thân hình lớn chừng một đầu hổ, khí thế nghiêm nghị ngồi ngay ngắn ở trong đình viện.

“Đi thôi, đại ác long, ta mang ngươi đi. Đến Ma giới, bổn đại gia đặc biệt cho phép ngươi có thể cỡi ta.” Xích viêm mở miệng nói.

“A a a a a a a!” Hàng này không phải hồ ly nhà ta! Khanh Ngũ cùng Tiểu Thất hỏng mất.

Thỏ béo thở hắt ra —— trạng thái chiến đấu toàn bộ được phát động rồi! Hồ ly nhiệt tình thật đó!

Khanh Ngũ rốt cục ngoan ngoãn để Tiểu Thất dìu lên lưng hồ ly, Tiểu Thất còn đặc biệt trải một lớp thảm thật dày trên lưng hồ ly, để Khanh Ngũ ngồi thoải mái. Hồ ly có chút ấm ức.

Ngồi ở trên lưng hồ ly tung hoành trên mây, thế nhưng so với tự mình bay cũng có một cảm xúc khác lạ. Hồ ly cảm thấy long khí trên lưng gia tăng mãnh liệt, Khanh Ngũ thoáng chốc đã giải phóng hình dạng nguyên bản, lấy tư thái của long quân ngồi ở trên người hồ ly, hồ ly nhịn không được hỏi: “Ngươi từ khi nào có thể hóa thành bổn tướng? Thế nhưng ngay cả bổn đại gia cũng không phát hiện, thật là giảo hoạt!”

“Lần đầu đối chiến với quái vật gây hạn hán. A, ta cũng từng thấy qua hình thái này của ngươi.” Long quân lên tiếng khiến hồ ly hoảng sợ.

Hồ ly cổ quái quay đầu nhìn hắn một cái, nhất thời dựng lông mao.

“Hừ! Bổn đại gia vốn là lục vĩ hồ, gần đây bổn đại gia chăm chỉ tu luyện, cho nên mới đột phá, có thể biến hóa tiến cấp!” Hồ ly dương dương tự đắc nói tiếp, “Qua một thời gian, có thể tu thành cửu vĩ, là có thể lên làm hồ vương! Đến lúc đó, có thể tự xưng là trẫm!”

“Đó là bởi vì có long khí đốc thúc ngươi, công lực vô hình chung sẽ đột nhiên tăng mạnh.” Lão hổ ở một bên xen mồm, “Rồng bộ vuốt không giống những con long khác, hắn là thần long, hoàng long khí tự nhiên có thể giúp công lực ngươi gia tăng. Nhưng, hồ ly ngươi nếu sử dụng long khí tẩm bổ, ngày sau ngươi phải trở thành dịch thú của hắn, làm dịch thú thân tín của long quân rất uy phong a!”

“Ta không cần! Ta còn muốn làm hồ vương!” Hồ ly ngao ngao kêu to.

“Chính là bộ vuốt nhỏ như vậy, ngươi có thể bỏ được hắn mà đi?” Hổ con dùng thú ngữ Khanh Ngũ nghe không hiểu nói.

“Ta sẽ đợi hắn lớn lên.” Hồ ly trầm mặc.

“Dịch thú là cái gì? Chính là bộ hạ của ta ấy hả?” Nãi long ngược lại rất để bụng vấn đề này.

“Không.” Hổ con nhìn hắn một cái.

Rồng bộ vuốt nháy mắt hiểu được ——————

Sủng vật là đại gia.

“Quái vật gây hạn hán cũng thuộc Ma tộc à?” Long quân hỏi.

“Không phải, quái vật gây hạn hán là ma vật dị hình, không thuộc về Ma tộc. Ma tộc tự cao cao ngạo, tự xưng là chiến tộc, sẽ không làm bạn với những ma vật dơ bẩn.” Lão hổ trả lời, “Cho nên ngươi không cần lo lắng, cái gọi là Ma giới, kỳ thật cũng không có uế khí nồng đặc như quái vật gây hạn hán. Ngươi nếu đã hóa bổn tướng, sẽ có thánh khí bảo hộ. Kỳ lân đã dạy ngươi làm như thế nào rồi đi? Nhất định phải hếch mặt, đừng để cho Ma tộc xem thường ngươi!”

Hành trình tới Ma giới, xuyên qua thiên nhai, tiến vào thế giới bóng đêm—— khác với vẻ đẹp an bình và tráng lệ của thiên giới, Ma giới đứng sừng sững giữa vô số vách đá cột đá cao tới nghìn trượng, địa hình hoang vắng bất thường, đất đai đỏ sậm tới ngàn dặm, phía trên là những tòa vách đá ma thành ám sắc sừng sững, cơ hồ hòa cùng thạch nham thành một thể.

Xích viêm đại hồ tiến vào Ma giới, liền há mồm rống to, tiếng kêu rung động Ma giới, hồ hỏa thiêu đốt tới tận chân trời.

Có thể đồ sộ. Lão hổ nhịn không được vỗ vỗ đầu hồ ly: “Thực khí thế!”

Hồ ly đắc ý vung đuôi —— kỳ thật hắn tranh chân tới Ma giới, chính là vì mục đích

Khoe khoang!!!

Ma tộc phát giác được dị tượng, dốc hết toàn bộ lực lượng. Tụ tập ở chỗ cửa thành. Lão hổ cùng hồ ly nhảy xuống đám mây, hồ ly cõng long quân trên người, mở miệng đe dọa: ” Ma tộc lớn mật, dám bắt nô bộc của chủ nhân nhà ta, mau giao ra đây! Đừng chọc giận long quân!”

Dứt lời dậm chân một một, nhất thời hồ hỏa thiêu đốt, ngọn lửa nóng rực, khiến cho đám Ma tộc tụ tập ở cửa thành ào ạt lui về phía sau, vô cùng hoảng sợ.

Cuối cùng bên trong ma thành xuất hiện rất nhiều ma quân chính quy, trong đó có một vị tướng mặc nhung trang đi đầu, mọi người lui về phía sau, nhường đường cho bọn họ. Tướng lãnh tiến lên hành lễ với long quân: “Long quân thứ tội, hôm qua do tiểu hoàng tử bản tộc bướng bỉnh, không nghĩ tới bắt phải thuộc hạ của long quân, ma đế mới hạ lệnh trách phạt, là long quân tới tìm thủ hạ!”

“Ma đế khá lắm, hai người bọn ta tự mình đến đây, thế nhưng ngay cả cửa cũng không chịu ra, đây là đạo đãi khách của Ma tộc sao?” Lão hổ tiến lên phía trước nói.

“Hổ quân giá lâm, chúng ta chậm trễ, vạn mong thứ lỗi.” Vị ma tướng kia cũng cực kỳ hiểu lễ, lập tức cho mời hai người tiến vào. Long quân cũng không xuống tọa kỵ, an vị trên lưng hồ tiến vào.

Trên đại điện đè nén áp lực, ma đế Ma tộc lạnh lùng khách sáo vài câu, liền cùng long quân bốn mắt nhìn nhau, đôi bên đánh giá đo lường. Ma đế thân hình tuấn vĩ, tướng mạo tà mị ngông cuồng, một đôi mắt ám sắc lộ ra khí phách quản quyền sinh sát trong tay và tâm kế. Trong mắt hắn vị long quân tuyệt sắc vừa mới xuất quan khuôn dung lạnh lùng, nghiêm nghị, không nhiều lời nhưng lại quyết đoán.

Quả thật khó tưởng tượng, một người lãnh tâm lạnh lùng cao quý như vậy, thế nhưng vì một tiểu tiên nô nhỏ bé tự mình đến Ma giới.

Quả nhiên rất thú vị.

Khóe miệng Ma đế gợi lên một tia cười, bưng rượu mời mọc long quân.

Chính là giữa cử động nhỏ này, ma khí xung quanh bốn phía bạo phát, hóa thành cơn lốc toàn bộ đổ về phía long quân.

Là thăm dò! Lão hổ trong lòng cả kinh —— Rồng bộ vuốt làm sao chống lại một kích này của ma đế! Lập tức không chút suy nghĩ, quay người dùng linh khí che chắn, hai đạo khí giao kích phát ra tiếng nổ oanh động, ly rượu trong tay ma đế có vài giọt sái ra ngoài.

“A! Hổ quân rộng lượng, chẳng phải ngài để ý tới việc trẫm cấp bậc lễ nghĩa không chu toàn có phải không?” Ma đế khẽ nheo ánh mắt hẹp dài dò hỏi.

“Hừ, cấp bậc lễ nghĩa của ma đế, thật sự là quá chu đáo! Có điều sao có thể chỉ mời rượu mỗi mình long quân?” Lão hổ đem rượu trong chén uống một hơi cạn sạch, lạnh lùng cười nói.

“Là trẫm chậm trễ.” Ma đế mỉm cười, cũng uống rượu, lần thứ hai rót đầy.

“Thân là khách không mời, lý ra nên để Tiểu Long trước kính.” Long quân rốt cục cũng mở miệng, chỉ thấy hắn khẽ nhấp chén rượu, rồi nói: “Tiểu Long lần đầu đến đại địa Ma giới, dùng chén rượu này mượn hoa hiến phật, kính bệ hạ cùng với Ma giới chúng sinh.” Dứt lời thế nhưng khẽ nghiêng chén rượu, khiến cho rượu ngon xanh biếc trút xuống nhưng lại không rơi ra giọt nào, toàn bộ hóa thành vô số bọt nước chợt lóe sáng trong nháy mắt bốc hơi, khiến cho đám người hầu trong điện không hiểu. Đột nhiên, bên ngoài thế nhưng kéo theo tràng tiếng sấm mãnh liệt, Ma giới vạn năm qua chưa từng mưa, thế nhưng trong khoảnh khắc ấy mây đen dầy đặc, mưa to chỉ trong phút chốc đã trút xuống!

“Trời mưa! Là trời mưa! Trời mưa rồi! Mưa rồi!” Nhóm người Ma tộc kinh ngạc không thôi, sôi nổi chạy ra, bên trong ma thành thật náo nhiệt.
Bình Luận (0)
Comment