Thiên Hạ Hữu Địch [Luận Anh Hùng]

Chương 83

Lôi Đột bị nổ thành trăm ngàn vết thương, rách nát tả tơi.

Lôi Ao lại bị nổ đến “biến mất”.

Nhưng vẫn còn Lôi Nhất.

Lôi Nhất đang truy kích.

Khi Hà Xa đánh văng con “cá chuồn giết người” kia trở lại ống đồng, sau đó phi thân rút lui, Lôi Nhất đã nhanh chóng chặn đường.

Hắn dùng một loại pháo trúc hai đầu bốc cháy để ngăn chặn đối phương.

Nhưng tại khoảnh khắc này, pháo trúc hai đầu bốc cháy đang đập vào đầu vào mặt Hà Xa, đột nhiên lại bay lên, văng ra.

Tiếng nổ càng mạnh, sức nổ càng lớn.

Hóa ra trong nháy mắt này, Hà Xa đã tung cả hai chân, đá vào hai đầu roi pháo.

Hiện giờ hai chân của y đã thật sự bốc lửa, ánh lửa hừng hực, ngọn lửa quấn quanh, giống như hai bó đuốc, gậy lửa.

Đây là chân bốc cháy.

Trong võ lâm, thứ này cũng có một tên gọi, đó là “Phần Túc Sát Pháp”, hay còn gọi là “Hỏa thoái”.

Đây là một trong số tuyệt kỹ của Thôi Lược Thương, người xếp thứ ba trong Tứ Đại Danh Bổ. Cũng giống như “Hỏa Quyền Thiêu Chưởng” của Thiết Thủ, không đến giây phút sống chết thì quyết không thi triển loại tuyệt kỹ này.

Nhưng bọn họ đều không hẹn mà cùng truyền tuyệt kỹ của mình cho Hà Hỏa Tinh, có thể thấy hai vị danh bổ chú trọng và coi trọng người đồng liêu này như thế nào.

Thực ra, Truy Mệnh chỉ điểm cho Hà Xa “Phần Túc Sát Pháp”, là vì nhìn ra loại nam nhi chính trực như Hà Đô Đầu, ở trong Lục Phiến Môn hung hiểm xảo trá này nhất định sẽ gây thù chuốc oán với nhiều người, tình thế nguy hiểm. Do đó y vui lòng dạy Hà Xa một chút võ công, vào giây phút quan trọng có thể bảo toàn tính mạng, giết chết kẻ địch, hi vọng có thể giúp hán tử tính khí ương ngạnh nhưng tính tình thẳng thắn, tinh thần trọng nghĩa này vượt qua tai nạn.

Sau khi Hà Xa kiên quyết rời khỏi Lục Phiến Môn, Thiết Thủ mới âm thầm truyền thụ “Hỏa Quyền Thiêu Chưởng”.

Đó là vì giang hồ nhiều nguy hiểm. Lúc mọi người vẫn là đồng liêu, Thiết Thủ còn có thể trong tối ngoài sáng chiếu cố cho Hà Xa. Một khi Hà Xa rời khỏi hình bộ nha môn, kẻ thù trong những vụ án trước kia nhất định sẽ tìm tới cửa. Mà hắn lại mất đi chỗ dựa, kể cả những nhân vật quan trường ngày trước hắn đắc tội cũng sẽ không bỏ qua cho hắn. Do đó, Thiết Thủ không hề do dự dạy hắn yếu quyết của “Hỏa Quyền Thiêu Chưởng”.

Mỗi người bọn họ đều dạy một môn, nhưng đều không muốn làm sư phụ.

Hà Xa tuy tính khí nóng này, nhưng lại cố gắng chuyên cần, cuối cùng đã luyện thành “Hỏa Quyền Thiêu Chưởng, Phần Túc Sát Pháp”. Đương nhiên, nếu so với Thiết Thủ, Truy Mệnh thì chỉ xem như luyện thành da lông mà thôi.

Nhưng da lông cũng tốt, sức sát thương đã đủ lớn.

“Hỏa thoái” của Hà Xa vừa xuất ra, chiếc roi hai đầu pháo của Lôi Nhất liền bị đá nổ vào mặt hắn.

Lập tức, Lôi Nhất chẳng những bị nổ đến trên mặt nở hoa, hơn nữa còn máu thịt mơ hồ.

Hà Xa động tác nhanh nhẹn, chỉ giơ tay nhấc chân đã đánh trọng thương, giết chết Lôi Nhất, Lôi Ao và Lôi Đột.

Nhưng y cũng không rảnh rỗi, thậm chí càng khẩn trương, càng nóng nảy hơn vừa rồi.

Y phi thân lên, toàn thân bốc lửa, giống như tim và ngũ quan cũng bốc cháy, quát lớn một tiếng:
- Cẩn thận trẻ con!

Y cấp bách như vậy, đương nhiên là vì muốn cứu người.

Nhưng y lại không lao về phía trận chiến của Mạnh Tương Lữ và Văn Tùy Hán, mà giữa không trung đột nhiên xoay người, lướt về hướng Ngư Đầu, Ngư Vĩ ở trung tâm cửa tiệm.

Gần như cùng lúc, trận chiến giữa Văn Tùy Hán và Mạnh Tương Lữ cũng xảy ra biến hóa. Mạnh Tương Lữ lại không ham chiến, sau một tiếng “vù”, cả người xông, đâm, lướt, nhào, thậm chí là lăn lộn “bay” tới.

May mắn còn không đến mức “bò”.

Y cũng nóng lòng.

Một người nhàn nhã hơn nữa còn từng trải việc đời như y, nếu gấp gáp như vậy, đó nhất định là đại sự ghê gớm.

Nhưng y vọt nhanh lên, xông thẳng tới, phương hướng cũng là chỗ Ngư Đầu, Ngư Vĩ.

Rốt cuộc Ngư Đầu, Ngư Vĩ đã xảy ra chuyện gì?

Thực ra nơi đó cũng không chỉ có Ngư Đầu Ngư Vĩ, còn có một Ngư cô nương, Ngư Hảo Thu.

Sau khi Ngư Thiên Lương lừa gạt đánh bại Ngô Dạ, Hoàng Hôn và Chung Ngọ, vẫn không hề ra tay, chỉ yên lặng theo dõi biến hóa.

Yên lặng theo dõi biến hóa, thực ra cũng là “nhìn gió, nhìn nước, nhìn tình thế”, tục xưng là “lược trận”.

Bởi vì nàng ngoài cuộc tỉnh táo, vẫn luôn lưu tâm lưu ý, cho nên cũng gần như đồng thời (thực ra còn nhanh hơn một bước so với Hà Xa phân tâm làm nhiều chuyện) phát hiện chỗ không ổn.

Đó là một nguy cơ.

Nói cách khác, khi Hà Hỏa Tinh dùng một địch ba, tiêu diệt kẻ địch, phân tâm lưu ý, phân thần quan sát, cùng với Ngư cô nương khoanh tay đứng nhìn, quan sát tỉ mỉ, còn có Mạnh Tương Lữ trên cao nhìn xuống, vừa đánh vừa để ý, ba người gần như cùng lúc phát hiện nguy cơ này, cũng đồng loạt muốn đi cứu giúp, đối diện, giải quyết nguy cơ này.

Ai nói nguy cơ chính là chuyển cơ (bước ngoặt)?

Không sai, nguy cơ giải quyết được tốt chính là chuyển cơ, nhưng nếu như giải quyết không đúng cách, rất có thể sẽ biến thành sát cơ.

Ngư cô nương, Mạnh lão bản, Hà Đô Đầu, ba đại cao thủ đồng loạt lao về phía Ngư Đầu, Ngư Vĩ, chỉ vì một nguyên nhân.

“Cẩn thận trẻ con!”

“Trẻ con” chính là Ngư Đầu, Ngư Vĩ. Sở dĩ hai người phải “cẩn thận”, đó là vì xuất hiện một người.

Một người đã sớm “xuất hiện”.

Người này vẫn luôn ngồi ở đó, hình dáng suy sụp, già nua chán nản.

Đó là lão nhân khô gầy thấp bé ngồi chung với tam kiệt họ Lôi và Văn Tùy Hán.

Lão nhân này đã gần đất xa trời, hơn nữa chỉ đang kéo dài hơi tàn. Nhìn bộ dáng của hắn, e rằng có thể sống qua tối nay, cũng chưa chắc có thể sống đến cuối tháng.

Nhưng hiện giờ, lão nhân này lại đột nhiên đứng lên.

Hắn vừa đứng lên, Lôi Ao liền chết.

Hắn vừa đứng lên, ngoại hình liền biến đổi một cách hoàn toàn, đột nhiên, không thể tưởng tượng.

Giận dữ, hơn nữa còn cực kỳ dữ tợn.

Toàn thân hắn tỏa ra một loại tinh khí và sát khí cực mạnh.

Hắn dường như hoàn toàn biến thành một người khác, một người tinh khí cường thịnh đến mức giống như dã thú, có tinh lực và kình đạo dùng không hết.

Lúc này Lôi Đột ba hồn cũng bị nổ đi bảy phách.

Lão nhân đột nhiên nhảy lên, giống như một con ếch.

Một con ếch cánh giận dữ, giống như một con khủng long, thằn lằn lớn thời tiền sử.

Trong nháy mắt này, hắn giống như một con ếch bay ngoài trời, nhiều hơn là giống người.

Khi Lôi Nhất bỏ mạng, hắn lập tức bay về phía huynh đệ họ Ngư. Bởi vì hắn đã quan sát được, trong đội hình của địch, người dễ hạ thủ nhất chính là Ngư Đầu, Ngư Vĩ.

Hai người bọn họ là sơ hở trong Danh Lợi Quyển.

Hắn chuyên nghiên cứu sơ hở, chỉ tấn công sơ hở.

Từ trước đến giờ hắn không lãng phí tinh khí, cũng không tiêu hao tinh lực, cho nên hắn phải nhìn chuẩn sau đó mới xuất thủ.

Đã xuất thủ thì sẽ đắc thủ, nhất kích tất sát, máu chảy thành sông.

Bởi vì hắn là Giang Nam, Phích Lịch đường, Lôi gia bảo, Sát Lục Vương, Lôi Bố.

Hắn là Lôi Bố.

Đúng vậy, “Lôi” trong lôi điện, “Bố” trong khủng bố.

Giang Nam, Phích Lịch đường, Lôi gia bảo, giết chóc thành tính, Lôi Bố.

Từ khi bắt đầu giao chiến, Mạnh Tương Lữ vẫn không dám thi triển toàn bộ thực lực, Hà Hỏa Tinh vẫn luôn phân tâm lưu ý, Ngư Hảo Thu vẫn luôn áp trận, chính là vì lo lắng, sợ hãi, lo ngại tên “ma đầu” kia đã tới nơi này, tiến vào nhà trọ, đang ẩn nấp trong Danh Lợi Quyển.

Người này đương nhiên chính là Lôi Bố, Lôi Bố khủng bố.

Không ngờ thoạt nhìn chỉ là một lão nhân chán nản tinh thần suy sụp, lại là “Sát Lục Vương” Lôi Bố cường hãn đến mức khiến người ta sợ hãi.
Bình Luận (0)
Comment