"Đậu Thập Nhất một thân một kiếm xông lên Quang Minh đỉnh hỏi kiếm giáo chủ ma giáo Cốt Thiên Ma, đột phá đại tông sư, toàn thân trở ra, từ nay trên đời ma giáo thiếu đi một chi."
"Thành chủ Hỗn Loạn thành chiêu hiền con rể, chỉ cần có người chịu ở rể, hứa hẹn đời này không khổ."
"Hoàng tử Đại Lý đại hôn cùng tài nữ Triệu gia, được mọi người nhận định là cặp hôn nhân thân tiên quyến lữ."
"Đại Đao môn trong vòng một đêm bị diệt môn, hơn trăm mạng người phơi thây trên núi."
"Đệ tử Võ thần đảo Đào Cát, xuất thế ngang trời, quét ngang một châu, nhận định là tuổi trẻ võ phu mạnh nhất."
"Uống nhiều nước sôi có thể tăng lên võ học".
Cố Sinh cầm trên tay tờ "Nhật báo hằng ngày", chính là sản phẩm đột phá mang tính thời đại của môn phái Nhật Báo, đủ loại các loại tin tức từ lá cải cho đến nóng bỏng cả tay, Cố Sinh hiện nay có thể hiểu rõ về thế giới này.
Thì ra thế giới này tên là Cửu Châu. Tại Cửu Châu thế giới, vương triều Đại Lý chiếm giữ bảy châu, hai châu còn lại do Hỗn Loạn thành cùng Bách Hoa cung cai quản, ngoài biển còn có một nơi thần bí gọi là Võ thần đảo.
Cửu Châu thế giới phân ra hai đạo chính ma, cùng song song tồn tại. Võ học được phân chia thành: đoán thể, hậu thiên, tiên thiên, tông sư, đại tông sư, lục địa thần tiên. Tới cảnh giới tông sư có thể khai môn lập phái, dù là cô đơn đi lại trên giang hồ, cũng sẽ được nhiều người chào đón.
"Cố đại ca, mau ăn cơm cùng thịt kho trứng đi."
Trần Xuyên thấy Cố Sinh đang chăm chú đọc lấy tờ báo, không quên nhắc nhở mau dùng cơm, dù gì Trần Xuyên cũng thường làm công việc này, nên sẽ tiện tay xin một ít báo về cho Cố Sinh đọc.
"Được rồi, được rồi haha", Cố Sinh cười nói bỏ lấy tờ báo xuống.
Nửa năm trôi qua, hôm nay Trần Xuyên vẫn như hàng ngày mang cơm đến Cố Sinh. Lúc này gần tới nhà lá, Trần Xuyên thấy Cố Sinh đang luyện kiếm, mặc dù thường ngày cậu vẫn thấy hắn ta luyện kiếm, nhưng hôm nay khác mọi ngày, chính là kiếm chiêu vừa ra, trên lưỡi kiếm như có một luồng khí mỏng mờ nhạt.
Cố Sinh vun kiếm về phía trước, làm nổ tảng đá lớn gần đó. Trần Xuyên thấy vậy giật mình.
"Lợi hại như vậy?".
"Rất lợi hại đúng không?".
Cố Sinh thu hồi kiếm vào vỏ, mấy tháng nay nội thương lẫn vết thương của Cố Sinh đã khỏi hoàn toàn, mặc dù linh khí nơi đây yếu ớt, nhưng thiên tư Cố Sinh kinh người, đã phục hồi lại tới cảnh giới Thần Hải, mặc dù còn chưa bằng thời kì đỉnh phong nhưng chính là tương đương đại tông sư ở Cửu Châu.
Trần Xuyên nghe nói vậy thì chạy lại gật gật đầu, đây là lần đầu tiên Trần Xuyên thấy sự kì diệu như vậy, dù là tưởng tượng các trận đánh nhau trên Nhật báo hằng ngày, cậu cũng chưa từng nghĩ tới con người có thể làm được điều đó.
"Muốn học hay không?".
Cố Sinh cười hỏi, vốn định sau khi hồi phục lại, sẽ truyền cho Trần Xuyên một ít võ học để có thể phòng thân, còn mình sẽ đi tìm kiếm con đường về thế giới cũ, nơi Cố Sinh nhắm đến chính là thần thần bí bí Võ thần đảo, tên rất là có bức cách.
Mặc dù con người ở đây không có linh căn, linh khí lại rất mỏng manh, nhưng học một số loại võ cơ bản vẫn rất được. Sau hơn một đêm suy nghĩ, Cố Sinh dự định truyền thụ môn võ học tên là Kiếm pháp hai mươi bốn thức, chính là loại võ học mà trong một lần khám phá động thiên, Cố Sinh nhặt được.
Đây có thể nói là một môn kiếm pháp rác rưởi ở thế giới Cố Sinh, nhưng ở thế giới mạt pháp này, kiếm pháp này rất thích hợp cho Trần Xuyên, chính là dễ luyện, nếu luyện ra một tia chân khí, có thể chính là tông sư nha.
Trần Xuyên nghe nói Cố Sinh muốn dạy mình học võ thì nội tâm vui sướng, kì thật Trần Xuyên khi lần đầu thấy Cố Sinh đã biết đây là một người biết võ, cũng muốn nhiều lần mờ lời muốn Cố Sinh chỉ cho mình, nhưng thấy vết thương vị đại ca này nên không tiện mở lời.
Hôm nay tuy là được Cố Sinh mở lời, nhưng trong lòng Trần Xuyên chợt ủ rủ xuống, hắn biết Cố Sinh sắp rời khỏi nơi này, nên mới chỉ dạy võ học cho mình.
Thấy Trần Xuyên như vậy, Cố Sinh vỗ lên vai cậu, cười nói:
"Có tiệc vui nào không tàn, những tháng ngày này ta rất vui, nhưng người có chí của mình, không thể vây khốn ở đây mãi."
Trần Xuyên nghe vậy cũng biết là đúng, chỉ là trong nội tâm cảm thấy mất mát chút gì đó, thế gian này ngoài hai mẹ con Lý Mai Lý Sáng, thì Cố Sinh có thể xem như nửa người thân của Trần Xuyên.
Cố Sinh bộ dáng bỗng trở nên nghiêm túc hơn, không còn hì hì khà khà như hằng ngày, khẽ vuốt cằm nói:
"Võ học thiên hạ không gì hơn chữ "Nhanh", luyện kiếm cũng vậy, chỉ có ra chiêu nhanh hơn đối thủ thì người nằm xuống mới không phải là bản thân. Nhưng nói trước, kiếm ta dạy đệ đều là sát chiêu lấy mạng người, không phải loại đem ra luận bàn rồi thôi, nên xuất kiếm phải có mục đích, không trái lương tâm, không hổ thẹn với lòng, không làm điều ác ức hiếp kẻ yếu, nếu không kiếm chiêu sẽ vỡ vụn, ta hỏi đệ một lần nữa, đệ có còn muốn học?"
Nghe Cố Sinh hỏi như vậy, đang nghe say xưa Trần Xuyên bỗng nhiên giật mình, luyện kiếm còn nhiều yêu cầu khó như vậy, nhưng những điều này mình có thể làm được, thế là vẻ mặt nghiêm túc gật đầu.
"Được thưa Cố đại ca, đệ muốn học."
Nghe Trần Xuyên nói vậy, Cố Sinh khẽ gật đầu, thật ra đây chỉ là Cố Sinh muốn thử xem vẻ mặt Trần Xuyên thế nào, mấy tháng nay chung sống Cố Sinh nhìn ra vị đệ xa lạ này tâm tính rất tốt, một lòng kiên định, nếu không hôm nay hắn cũng không chủ động truyền dạy, nếu phát hiện dối trá có lẽ một kiếm giết chết từ lâu.
"Những lời vừa rồi lúc nãy ta nói gọi là kiếm tâm, muốn học được kiếm pháp này của ta phải có một nội tâm kiên định, không làm điều ác, chỉ cần làm được có thể gọi là đã bước đầu nhập môn. Tầng kế tiếp chính là kiếm khí, chỉ cần luyện ra một tia chân khí, chính là có thể."
Vừa nói Cố Sinh vừa rút kiếm ra vun về phía cây khô gần đó, cây khô gãy ra làm đôi, khí thế bức người.
Trần Xuyên trong lòng hâm mộ không thôi, thì ra chiêu này là kiếm khí, không biết một ngày mình có làm được như vậy không đây.
"Đệ hiểu về võ học như thế nào?". Cố Sinh thu hồi kiếm rồi hỏi.
Mặc dù là lớn lên từ nhỏ ở nông thôn, nhưng từ lúc biết chữ, Trần Xuyên thường xuyên đọc Nhật báo hằng ngày, cũng biết được một ít thông tin về võ học.
"Đệ biết được võ học chia làm đoán thể, hậu thiên, tiên thiên, tông sư, đại tông sư. Nghe nói bước vào đoán thể sức mạnh gấp ba lần người thường, tới hậu thiên lực tay 200kg, tiên thiên là gấp đôi, còn tông sư trở lên, xin tha đệ ít học không biết."
Cố Sinh nghe vậy nói: "Ừm, coi như có hiểu biết, cái gọi là tông sư chính là cơ thể hình thành một loại khí vô hình xung quanh, tuy không nhìn thấy có thể cảm nhận được, nếu đệ luyện ra được một phần kiếm ý, chính là chân chính đường tắt bước vào tông sư."
Trần Xuyên chấn động trong lòng, hắn có nghe thấy nếu lên hàng ngũ tông sư chính là một bước lên trời, có thể thành lập môn phái, không thì sẽ được triều đình chiêu mộ, vinh hoa phú quý không lo. Hắn biết Cố Sinh rất lợi hại, không ngờ còn trẻ như vậy mà đã có thực lực cấp Tông sư, không, chắc có lẽ còn cao hơn, Trần Xuyên không dám đoán.
Chờ cho Trần Xuyên tiêu hóa xong lượng kiến thức lúc này, Cố Sinh mới ngồi xuống nói tiếp:
"Nhưng võ học của ta đều tạm thời không thích hợp cho đệ, nên ta chỉ có thể truyền cho đệ một môn kiếm pháp mà ta tìm thấy được, tuy phẩm chất không cao, nhưng nếu tu luyện đại thành, có thể du lịch giang hồ không lo nha."
"Cảm ơn đại ca nhiều lắm, đệ không mong gì hơn, được đại ca chỉ dạy là đời này đệ thấy vinh hạnh nhiều lắm."
Trần Xuyên hào hứng không thôi.
"Rất tốt, môn kiếm pháp này tên là Kiếm pháp hai mươi bố thức, ý nghĩa như tên, có hai mươi bốn đường kiếm, tám thức phòng thủ, mười sáu thức tấn công, xen kẽ lẫn nhau, mỗi chiêu đều đâm đúng chỗ hiểm đối phương cũng như thủ chỗ hiểm của mình, chọn ngày không bằng hôm nay,ta sẽ bắt đầu dạy đệ."