Thiên Hạ Vô Song: Vương Phi Quá Kiêu Ngạo

Chương 58

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lăng Vô Song trở lại Lăng gia, đóng kín cửa phòng, khoanh chân ngồi trên giường, ngón tay thon dài trắng nõn vuốt ve vòng ngọc màu xanh lá trên cổ tay, như suy tư gì đó lẩm bẩm nói: "Thiên Đỉnh, tu la Viêm Quân."

Nhớ lại bộ dáng muốn nói lại thôi vừa rồi của lão sư, địa vị của Lâu Quân Viêm chắc chắn không nhỏ! Bất quá, đường là phải đi từng bước từng bước, Thiên Dạ lão sư nói đúng không sai, mấy thứ đó đối với nàng vẫn còn quá xa.

Trăng đêm lấp lánh đổ xuống như thủy ngân, vòng ngọc màu xanh lá cổ xưa trên cổ tay mảnh mai trắng nõn của Lăng Vô Song lúc sáng lúc tối, như ẩn như hiện.

"Thứ này có ích lợi gì?" Lăng Vô Song gõ gõ ngón tay cái, chăm chú cẩn thận cân nhắc, bỗng nhiên vào lúc đang tập trung suy nghĩ, chớp nhoáng nhìn thấy một nơi trống trải, còn có hai thứ đồ kỳ quái lơ lửng trong đó.

"Lẽ nào là bên trong cơ thể?" Lăng Vô Song tâm niệm chớp động, giơ tay vung lên, một đỉnh lò luyện đan đột nhiên xuất hiện, khí tức cổ xưa thần bí nháy mắt toả ra che trời lấp đất như thủy triều, tràn ngập khắp phòng!

(*cái đỉnh = cái vạc.... có hình ảnh cuối chap)

"Không gian bảo khí." Lăng Vô Song môi đỏ mấp máy, vòng ngọc này thế nhưng là một không gian bảo khí sinh mệnh!

"Hô hô..."

Thanh âm "hô hô" tựa hồ mang theo từng làn từng làn gió thanh mát phất qua, lò luyện đan đen nhánh lơ lửng trước mắt chậm rãi xoay tròn, cho Lăng Vô Song cảm giác thần bí hơn cả vòng ngọc xanh lá.

Lò luyện đan hiện lên màu sắc đen như mực, ba chân chống đỡ một thân, đỉnh nắp nhô ra hai lỗ tai.

Đạo sinh ra một, một sinh ra hai, hai sinh ra ba, ba sinh vạn vật!

Bên trên thân đỉnh đen nhánh khắc họa các loại sinh vật thần bí cổ xưa, con chim to lớn ba chân có diện mạo kỳ quái, cổ đằng dữ tợn thô tráng quấn quanh, đóa hoa quỷ dị thần kỳ nở rộ, phức tạp mà sinh, thân đỉnh nho nhỏ cái gì cũng có, vô cùng vô tận, hình như có ý không ngừng sinh sôi.

"Chi chi" Tiểu Cửu nhìn thấy thứ này, đôi mắt tròn xoe phút chốc trừng lớn, sáng ngời như viên hắc diệu thạch.

"Pi ——" Chân nhỏ nhô ra khỏi bộ lông xù, dựng thẳng cách đất, miệng hồ ly thon dài há lớn, vây quanh đại đỉnh giữa không trung, mừng rỡ bay như điên, "bẹp" một tiếng, đùi gà trong miệng không cẩn thận rơi xuống đất, tiếc hùi hụi nhặt lên bỏ lại vào miệng, một ngụm nuốt chửng.

"Lò luyện đan này thật kì lạ." Cân nhắc một lát, Lăng Vô Song rạch một đường lên đầu ngón tay, một giọt máu đào nhỏ xuống đại đỉnh đen như mực, dính lên vách đỉnh, nháy mắt biến mất.

"Oanh ——"

Chợt tỏa ra ánh vàng đầy chói mắt, văn tự ánh kim thần bí hình thành một dòng phù văn rực rỡ vờn quanh đại đỉnh đen nhánh đang xoay tròn, ánh vàng lấp lánh bên trong đó cùng hội tụ vào tâm trí Lăng Vô Song!

"Thiên địa tạo hóa, Thần Nông chi đỉnh, Hồng Mông chi khí, bất tử bất diệt."

"Thần Nông đỉnh, bạn nguyên sinh, *vạn dược phổ." Lăng Vô Song nhíu mày suy nghĩ sâu xa, tiêu hóa nội dung trong đầu, vô cùng khiếp sợ, lẩm bẩm nói: "Đây là vì sao? Vì sao mình cảm thấy hơi thở của thứ này lại tương tự với Thiên Lí Thiên Đằng, giống như được sinh ra từ một mạch."

(*phổ = 谱 = sổ biên chép và phân loại; vạn dược phổ = 万药谱 = sổ biên chép và phân loại các loại dược.)

Thần Nông đỉnh, thứ này tuyệt đối là một thứ đồ rất quý báu!

Một luồng ánh sáng màu vàng đâm vào giữa mày Lăng Vô Song, bên trong tiềm thức vô tận phảng phất hiện lên một lá thư vàng kim, trên đó khắc họa đủ các loại kỳ hoa dị thảo, sinh sản lẫn nhau, loại nào tương sinh loại nào tương khắc đều rất rõ ràng, rất sáng tỏ.

"Đây là... vạn dược phổ!" Lăng Vô Song cả người chấn động, nhắm chặt hai mắt, nhanh chóng quét mắt qua lá thư vàng kim bên trong tiềm thức vô tận, lông mi dài cong cong cũng kích động đến run run.

Đối với luyện dược sư mà nói, thứ này chính là bảo vật vô giá!

Thứ khắc họa trên vạn dược phổ nhiều như vô tận, cái gì cần có đều có đủ, có dược liệu hoa lạ, thậm chí còn có loại chưa từng nghe thấy, có nó, còn cần phương pháp phối dược làm gì nữa? Nó chính là một bộ *dược tịch thần tàng đọc không hết, dùng không cạn!

(*dược tịch thần tàng = sách thuốc cất giữ những thứ thuốc kì diệu)

"Lâu Quân Viêm." Lăng Vô Song chậm rãi mở mắt ra, vô cùng khiếp sợ, vừa tức giận vừa nghi ngờ, chần chờ mở miệng: "Đồ trân quý như vậy, hắn..."

Hơn nữa, nàng cảm giác được Thần Nông đỉnh và Thiên Lí Thiên Đằng chắc chắn có mối liên hệ rất lớn, chúng đều có cùng một loại hơi thở, Thiên Lí Thiên Đằng nằm trong cơ thể nàng, nên nàng rõ nhất cảm giác này.

"Thiên Lí Thiên Đằng, bạn tâm pháp chí tôn nguyên sinh, Thần Nông đỉnh, bạn vạn dược phổ nguyên sinh." Giữa lúc cân nhắc cũng không gây ra nhiều rồi rắm, Lăng Vô Song giơ tay vung lên, lại lấy ra thứ đồ khác trong vòng ngọc.

"Một cái *trục cuốn tranh?" Lăng Vô Song đặt đồ trong tay lên giường, chậm rãi mở nó ra, những chữ to rồng bay phượng múa liền đập vào mi mắt, nét bút mạnh mẽ có lực như thần long, rồi lại thông thuận như nước chảy mây trôi: "Năm ấn quyết."

(*trục cuốn tranh là cái cây tròn tròn cuộn bức tranh lại. Hình minh hoạ ở cuối chap)

Phiên Sơn ấn, Liệt Thiên ấn, Phong Thần ấn, Tru Vương ấn, Trảm Đế ấn.

"Là một bản in về cách thức huyền kỹ." Lăng Vô Song lẩm bẩm một tiếng, tay phải lăn trục cuốn tranh xuống, mắt nhanh chóng lướt qua, liên tục thốt lên đầy kinh ngạc cảm thán.

"Công pháp thật huyền ảo." Nội dung lần lượt là các động tác tay ra công pháp, vận chuyển huyền khí trong kinh mạch, vượt qua giác ngộ kỳ diệu khó khăn của nó. Thời điểm đọc đến Phong Thần ấn, động tác phức tạp cùng khẩu quyết tâm pháp, Lăng Vô Song cau mày, hoàn toàn không hiểu.

Lăng Vô Song giơ tay vung lên, thu hai thứ đồ khác nhau trở vào trong vòng ngọc, hơn nữa ngày mới ức chế được kích động trong lòng.

- ------------------

Đông Lâm quốc, gió nổi mây phun, ai cũng không ngờ qua một trận đấu sinh tử, các thế lực gia tộc ở Đông Lâm từ đó lại bắt đầu tẩy bài một lần nữa.

Lăng Vô Song đánh bại Lý Mị Nhi, thể hiện thực lực mạnh mẽ cùng thiên phú khiến người người sợ hãi, làm chúng đệ tử Lăng gia tự hào chấn động không thôi, trong lòng càng thêm nhiệt huyết. Mỗi một người, dù là ăn cơm hay ngủ nghỉ, không lúc nào không tranh thủ thời gian luyện tập.

Bên trên giáo trường Lăng gia, thậm chí đến lúc nửa đêm vẫn thấy được vài tiểu đội chi thứ kiên trì luyện tập, khẩu khí lảnh lót vang vọng đất trời, tiếng hò hét cổ vũ phấn chấn lòng người từ miệng mỗi người rống ra!

Hóa mạnh, bọn họ nhất định phải hóa mạnh!

Mấy chục đội trưởng của tiểu đội Lăng gia đi theo Lăng Vô Song đến Lạc Nhật huấn luyện, sau khi trở về, liên tục khoe khoang bọn họ đã nhìn cùng nghe thấy gì, thu hoạch phong phú, rất chi là đắc ý, hơn nữa việc Lăng Thiền có được một con Nguyệt Lang vương cấp chín càng rước lấy một trận cảm thán thổn thức kinh ngạc cùng hâm mộ ghen ghét.

Thời gian sau đó dựa theo sắp xếp của Lăng Vô Song, các đội trưởng trở về lần lượt dẫn tiểu đội của mình nắm bắt từng giây từng phút cơ hội đi luyện tập khắc khổ, hơn nữa vì không để vị trí đội trưởng bị thay thế, bọn họ thân là đội trưởng phải càng thêm nghiêm khắc với bản thân, không dám có bất cứ lơi lỏng nào.

Nhưng dù như vậy, chỉ mới qua mười ngày huấn luyện ngắn ngủi đã có năm tiểu đội trưởng bị người phía sau thay thế, ai cũng không ngờ các đội trưởng huấn luyện quên mình, người đuổi theo phía sau lại càng như không muốn sống a, khiến cho tình cảnh có chút dở khóc dở cười. Vì có thể được đi theo Lăng Vô Song huấn luyện, đám đệ tử Lăng gia gần như muốn bỏ mạng, hào hùng sôi nổi, liều mạng luyện tập!

Khắc khổ huấn luyện, hơn nữa có thêm hiệu quả thần kì từ đan dược Lăng Vô Song tặng, trong vòng mười ngày ngắn ngủi, đệ tử Lăng gia đều đồng loạt tăng cao thực lực, mức độ tăng của mỗi người không giống nhau, sức chiến đấu của đám đệ tử Lăng gia ngày ngày sống trong nhung lụa thậm chí đã tăng gấp mấy lần.

Thống kê lần đầu, có hơn hai trăm người từ Huyền sĩ tăng lên Huyền giả, hơn bảy mươi người từ Huyền giả tăng lên Huyền, hơn ba mươi người từ Huyền sơ cấp tăng lên trung cấp, thậm chí có mười mấy người còn đột phá đến tận Huyền cao cấp!

-----------------------------

*Lò luyện đan ra sao? nó là như thế này... (đại khái thì lò luyện đan có 3 chân vậy đó, còn trong truyện thì nó có thêm hai lỗ tai trên nắp nữa nha, mình k thấy hình nào giống y hệt...)



*trục cuốn tranh là cái gì? Là cái cây trên đầu bức tranh đó đó, khi cuốn lại nó chỉ còn cái cây tròn tròn nên gọi là trục cuốn tranh. cũng dễ hiểu ha =))))

Bình Luận (0)
Comment