Thiên Hàng Yêu Nghiệt

Chương 21

Nhìn thấy phản ứng của mấy người, tiểu yêu tinh tỏ ra : ”ta thực vô tội, ta chưa làm cái gì 0__0. kì thật, điều này không thể trách bạn nhỏ Lãnh Kỉ Kỉ, bé không rõ bối phận, không hiểu xưng hô. Từ khi bé học được nói chuyện, liền nhận được cảnh cáo của Lãnh chủ nhà Lãnh đại nhân :”không được gọi ba ba!”

Vì thế, khi bé còn chưa hoàn toàn lý giải ý nghĩa của từ “ba ba” thì cũng đã sâu sắc nhớ kĩ câu cảnh cáo đó. Sau này lại học tập từ ti vi máy tính các quy tắc thói quen, rốt cục cũng hiểu 2 chữ ba ba đại biểu cho cái gì, lúc đó bé càng thêm cực kì đồng ý câu nói kia của Lãnh Lăng Duệ.

Lãnh chủ nhà Lãnh đại nhân tuyệt đối không phải ba của bé! ~ ngươi thấy qua người cha nào bắt nạt con của mình vậy sao? Lãnh Kỉ Kỉ lại nhớ tới Lãnh Lăng Duệ nói lúc đang trên xe: ”nếu lớn vừa rồi mà còn không dừng lại được, sẽ không cho ăn cơm! Cùng với vô số lần uy hiếp mất nhân tính trong dĩ vãng, không khỏi 2 mắt rơi lệ ~~ tiểu yêu tinh đau khổ suy tư cách ở chung của mình và chủ nhà đại nhân, phương pháp xưng hô, loại hình cảm tình, lấy đối chiếu từ ti vi, máy tính qua nhiều phương diện,tuy rằng không có tình được ăn khớp hoàn toàn, tạm thời còn chưa định vị cụ thể, nhưng nếu xét rộng ra vẫn có, thì phải là – 2 người bọn họ là đồng bối phận, là ngang hàng!—nếu là ngang hàng, Lãnh Kỉ Kỉ tự nhiên liền học Lãnh Lăng Duệ, xưng hô Tiêu phụ, Tiêu mẫu là “cô chú”

Bất quá, đó là tâm lý hoạt động của Lãnh Kỉ Kỉ bé con, những người khác hiển nhiên không thể lý giải.

Lãnh Lăng Duệ túm lấy tiểu yêu tinh, mắt đao sưu sưu bay qua, ngiến răng nói từng từ: ”không lớn không nhỏ! Phải gọi “ông bà!”

Tiêu yêu tinh chu miệng, dùng âm lượng chỉ có Lãnh Lăng Duệ nghe được, than thở: ”không cần, ngươi cũng không phải baba của ta!”

Lãnh Lăng Duệ trừng mắt: ”nói cái gì???~ điều này không quan hệ đến ta! Ngươi bao nhiêu tuổi, bọn họ bao nhiêu? Tuổi chênh lệch nhiều như vậy đương nhiên phải gọi ông bà!

Tiểu yêu tinh lại tiếp tục nói nho nhỏ: ”hiện tại ta lớn như vậy, 1 tháng sau sẽ không dừng lại, 1 năm sau lại càng không dừng lại! năm nay ta gọi ông bà vậy sang năm gọi là gì?”

Lãnh Lăng Duệ bị nghẹn. Con mẹ nó! Ai có thể nói cho hắn, vì cái gì 1 chuyện đơn giản như vậy, đụng đến tiểu yêu tinh phiền toái này lại trở nên phức tạp thế?!! =__=

Tiêu Dương thấy 2 người kia đứng 1 bên nói thầm cả nửa ngày cũng không có hiệu quả gì, chắc là tiểu yêu tinh nói gì đó làm Lãnh Lăng Duệ tức hộc máu rồi, liền vội vàng pha trò cùng ba mẹ mình vẫn còn đứng ì ở cửa: ” ách , ba mẹ, đừng đứng! ~ muốn tán gẫu gì, ngồi xuống rồi nói! ~”

Nói xong, hất cằm với Lãnh Lăng Duệ, lôi kéo nhị lão vào phòng khách, ngồi xuống sô pha, xoay người vừa lúc thấy nam sinh gầy gò đứng ở cầu thang, sửng sốt 1 chút, nói : ”Tiêu Vũ! Phát ngốc cái gì vậy?Lại đây đi.”

Tiêu vũ nghe thấy hắn nói vậy, hơi hé miệng, sau đó cụp mắt đi tới, ngồi ở đầu xa Tiêu Dương nhất của sô pha. Tóc lâu không cắt đã dài quá tai, những sợi tóc dài quá rũ xuống vai và cổ, hơi cong 1 chút. Tóc đen dầy che khuất hai ben má, khiến khuôn mặt cậu có vẻ rất nhỏ, ánh mắt bị tóc mái che lại, nhìn không rõ ràng. Mặc áo lông trùm đầu rộng thùng thình ở nhà, lại tạo cảm giác đơn bạc, trống rỗng.

Tiêu Dương nhìn cậu1 cái, muốn cậungồi gần 1 chút, cuối cùng vẫn khôngmở miệng.

Mở miệng là Tiêu gia nhị lão: ”Tiểu Vũ à ~~ sao không chào?!”

Tiêu Vũ giương mắt nhìn Lãnh Lăng Duệ ,hô: ”Lăng Duệ ca ca”

Lãnh Lăng Duệ gật gật đầu: ”Tiểu Vũ.”

“Khụ……” Tiêu dương thấy 2 người này chỉ cần gặp nhau là ngay lập tức khiến không khí phát lạnh, đành phải ho khan 1 tiếng, đem sự chú ý của Tiêu phụ và Tiêu mẫu dời tới trên người mình.

Tiêu Dương chỉ tiểu yêu tinh đang ngồi bên Lãnh Lăng Duệ, giải thích với ba mẹ mình: ” đứa bé này là Lãnh Lăng Duệ mang từ “nơi đó “ về.

“ nơi đó” trong suy nghĩ của Tiêu gia nhị lão, Tiêu Dương cùng Lãnh Lăng Duệ, để chỉ 1 nơi: Cô nhi viện. Một nơi ấm áp mà cũng rét lạnh, 1 nơi mà Tiêu Dương và Lãnh Lăng Duệ đều đã từng sống .

2 người bọn họ quen biết tại đây, cùng nhau ăn, cùng nhau chơi, cùng nhau khóc, từ khi còn thò lò mũi xanh, rồi cùng đánh nhau, cùng nhau tìm cảm giác “gia đình” đã từng có, hoặc là rõ ràng trong lòng rồi

Sau đó, họ gặp Tiêu phụ, Tiêu mẫu, đôi vợ chồng không con.Tuy rằng do vấn đề kinh tế và 1 vài nguyên nhân khác, họ chỉ có thể nhận nuôi Tiêu Dương. Nhưng vợ chồng nhà họ Tiêu vẫn coi Lãnh Lăng Duệ như đứa con thứ 2 của mình, vì tính cách bướng bỉnh, cứng rắn của Lãnh Lăng Duệ, luôn đem mình đặt ở ngoài nơi ấm áp, cho nên, họ mất thời gian rất lâu mới tới gần được thêm 1 chút cánh cửa trái tim của Lãnh Lăng Duệ. Qua rất nhiều năm, bọn họ chưa bao giờ hồi tưởng lại những hồi ức này, nếu có ngẫu nhiên nói đến nơi đó, cũng chỉ dung 2 chữ “ nơi đó” để chỉ sơ lược, họ sợ chạm đến những kí ức mà Tiêu Dương và Lãnh Lăng Duệ không muốn nhớ tới.

Cho tới bây giờ, chỉ cần đề cập tới vấn đề liên quan đến “nơi đó”, Tiêu phụ, Tiêu mẫu tuyệt đối sẽ không nói thêm hay hỏi nhiều, Tiêu Dương rất rõ điểm này, vậy nên mới dùng cách đó để giải thích lai lịch của Tiểu yêu tinh.

Quả nhiêu, Tiêu phụ Tiêu mẫu trầm mặc, thương tiếc nhìn đứa bé xinh xắn bên người Lãnh Lăng Duệ, thở dài. Thật lâu sau, Tiêu phụ mở miệng, từ ái nói : ”đứa bé ngoan!”

Chính là, không biết ông chỉ là đứa bé kia, hay là Lãnh Lăng Duệ – người đã đón đứa bé đó ra từ “nơi đó”

“Ân,vậy nên giờ tiểu quỷ này là………….” Tiêu dương đang suy nghĩ nên hình dung quan hệ giữa Tiểu yêu tinh và Lãnh Lăng Duệ như thế nào bây giờ thì bạn nhỏ Lãnh Kỉ Kỉ lại mở miệng, không phụ kì vọng làm chấn kinh mọi người trước đó của mình, nghiêm trang tiếp lời Tiêu Dương: ” Đệ đệ! Hiện tại cháu là đệ đệ của hắn.~”

Tiêu Dương nghẹn 1 hơi, ngây người: ”…”

Tiêu phụ, Tiêu mẫu trừng to mắt, nhìn chằm chằm tiểu quỷ cùng lắm mới 4 tuổi kia, sau 1 lúc lâu, họ mới nhớ tới xưng hô của bé đối với mình vừa rồi, ngộ ra: ”…….…”

Gân xanh trên trán Lãnh Lăng Duệ nhảy loạn, hắc tuyến cũng xuất hiện, hắn nổi giận: ”….…”

Tiêu Vũ nhìn Lãnh Lăng Duệ, lại nhìn tiểu oa nhi, nhìn Tiêu Dương, lại nhìn chính mình, rút miệng, càng thêm trầm mặc: ”.…”
Bình Luận (0)
Comment