Không lâu sau, trước cổng trường Nghệ thuật, Lãnh Lăng Duệ ngừng xe, nhìn mỗ yêu tinh nhà mình cười tủm tỉm, vẫy tay với mình rồi xách cặp chạy vào cổng, nhìn bé tràn đầy sức sống và vô cùng hưng phấn, Lãnh Lăng Duệ cuối cùng cũng tin tưởng những lời mà Tiêu Dương nói.
Hóa ra trước đây mình đã quá trói buộc bé, thời thời khắc khắc đều đặt bé trong tầm mắt của mình, chỉ sợ ở ngoài tầm mắt đấy, bé sẽ không thể chăm sóc tốt chính bản thân mình, bị thương tổn hay gặp nguy hiểm, thậm chí biến mất khỏi cuộc sống của mình.
Hóa ra chỉ cần mình buông lỏng tay 1 chút, bé có thể có 1 cuộc sống càng thêm phong phú, vui vẻ.
Lại nhớ tới tối hôm đó, khi Tiêu Dương về rồi, Lãnh Lăng Duệ ngồi bên giường, hỏi Lãnh Kỉ Kỉ đang chống cằm lướt web xem bé có muốn đi học gì không.
Ngay lập tức liền thấy mỗ yêu tinh quay ngoắt đầu lại, mắt to tỏa sáng nhìn chằm chằm vào hắn.
đáp án không cần nói cũng biết.
hôm sau, Lãnh Lăng Duệ nhờ Lura giúp đỡ thu thập đủ mọi tin tức về các lớp huấn luyện danh tiếng, chính lý gọn gàng để trước mặt mỗ yêu tinh ,cho bé chọn xem học cái gì.
kết quả là nhìn bé hưng phấn lật qua lật lại, cuối cùng rối rắm ngẩng đầu, hừ hừ : “muốn học tất cả, làm sao bây giờ ? “
Lãnh Lăng Duệ dở khóc dở cười, búng trán bé ,nói : " 1 tuần chỉ có 7 ngày, không thể học hết, chọn lấy 2 cái đi. “
Lãnh Kỉ Kỉ chỉ vào 1 tờ giới thiệu khóa dạy nấu nướng, nghiêm túc nói : “nếu không có phê bình ẩm thực, đành chọn nấu nướng vậy. “
“……”
“Còn muốn học vẽ nữa. "
" tốt " . Lãnh Lăng Duệ gật đầu, nhìn thời khóa biểu ghi trên giấy giới thiệu, 2 khóa học này cộng lại mất 4 ngày trong tuần, nhưng hầu hết đều bắt đầu từ sau giờ trưa, thứ 5 và thứ 6 là ngày nghỉ.
Việc báo danh và làm thủ tục nhập học rất là nhanh, ngay ngày hôm sau, Lãnh Kỉ Kỉ liền vào lớp cơ bản bắt đầu đi học.
Sáng mỗi ngày đều giống như trước, theo Lãnh Lăng Duệ đến công ty, đến trưa thì ăn cơm, nghỉ ngơi 1 lúc, Lãnh Lăng Duệ lái xe đưa đi học, tối tan học lại đi đón, thời gian rất khớp nhau, khoảng cách cũng không xa.
Động cơ học nấu nướng của Lãnh Kỉ Kỉ quá rõ ràng rồi, nhưng về hội họa, nguyên bản Lãnh Lăng Duệ nghĩ bé chỉ ham mê nhất thời thôi, 1 việc cần kiên nhẫn và định lực như vậy mỗ yêu tinh có thể kiên trì được bao lâu? Lại thêm việc hắn vẫn không hoàn toàn đồng ý với việc mỗ yêu tinh đi học ở ngoài, do vậy nguyên bản hắn định chờ Lãnh Kỉ Kỉ chơi chán rồi sẽ rút khỏi 2 khóa học này.
Nhưng thật không ngờ là Lãnh Kỉ Kỉ lại quy củ học 1 thời gian dài, tới giờ hứng thú vẫn chưa giảm chút nào mà còn tăng thêm.
Điều này khiến Lãnh Lăng Duệ giật mình, đồng thời cũng khiến hắn bắt đầu chậm rãi tiếp nhận một hình thức cuộc sống mới.
Lãnh Lăng Duệ lên xe, ấn chân ga, quẹo tay lái ,tới công ty. Ngón trỏ nhẹ nhàng gõ vào vô lăng, như thể theo 1 tiết tấu nào đó, hoặc cũng có thể là 1 động tác nhỏ thuần túy thường làm khi tự hỏi, chờ động tác trên tay ngừng lại, Lãnh Lăng Duệ đỗ xe vào bãi đỗ xe Thiên Duệ, rút chìa khóa xuống xe, tỏng chớp mắt khi đóng cửa xe, hắn đột nhiên cảm thấy—
Cứ vậy đi, giống như hiện giờ, mỗi ngày hắn đi làm, bé đi học, hắn có cuộc sống của mình, bé cũng có cuộc sống của bé, 2 người đều có không gian riêng của mình, cũng có thế giới chung của 2 người, 1 cuộc sống như vậy cũng ko sai.
Cuộc sống cũng không khiến bọn họ thất vọng, dường như trở nên phong phú và muôn màu hơn.
Quá khứ chỉ có mắng cùng bị ăn mắng, tranh luận cùng bị tranh luận, giờ thành mỗ yêu tinh kéo Lãnh Lăng Duệ kể lể những việc thú vị khi đi học.
Ví dụ như hôm nay học cái gì, ai làm điểm tâm ngon, ai vẽ rất sáng tạo, rất dí dỏm, quen biết 1 người bạn rất nhiệt tình.. vân vân… những điều vụn vặt mà ấp áp.
Cuối tuần, 2 người đi xem triển lãm tranh, Lãnh Kỉ Kỉ mê mệt mà xem những bức họa, kéo cả nửa ngày mới có thể lôi được bé đi khỏi đó, đó là lần đầu tiên Lãnh Lăng Duệ nhìn đến bộ dáng im lặng mà chuyên chú của mỗ yêu tinh.
Còn có nữa, gần nhất giá sách trong nhà được dọn ra 1 loạt chỗ trống, cũng dần được lấp đầy vào đủ loại sách mà Lãnh Lăng Duệ và Tiêu Dương chọn cho Lãnh Kỉ Kỉ. Thường thường có thể thấy được mỗ yêu tinh ngồi hoặc nằm úp sấp, lật xem 1 quyển sách trong số đó, thường thường than thở vài câu, còn túm lấy Lãnh Lăng Duệ ,mếu máo hỏi 1 câu : “sao lại thế này a…. “, hoặc là cầm thư cười lăn lộn, sau đó đọc cho Lãnh Lăng Duệ nghe, chia sẻ 1 chút khoái hoạt.
Tựa như một ngày trước, lãnh kỉ kỉ đang cầm một quyển sách về thế giới du lịch, lật xem bất diệc nhạc hồ ( vui quên cả trời đất), ngẫu nhiên còn “whoa~ ” ” A~ ” , sợ hãi than.
Lãnh Lăng Duệ thấy bé dễ thương quá, nhịn không được cúi người tới gần, hôn 1 ngụm, sau đó hỏi : ” nhìn đến nơi nào mà thích vậy ?”
” Ừ ” .Mỗ yêu tinh gật đầu liên tục, sau đó nhanh chóng lật sách lại đem từng nơi mình thích chỉ lại cho Lãnh Lăng Duệ xem,
Lãnh Lăng Duệ vừa nhìn vừa nói theo động tác lật sách của bé : “Nếu em thích, sau này a sẽ đưa e đi. “
Lãnh kỉ kỉ dừng tay, quay phắt sang nhìn hắn.
” Ừ. ” Lãnh Lăng Duệ gật đầu, nhìn lại bé, lại tùy ý lật 2 trang : “có nơi nào đặc biệt muốn đi sao ? “
Lãnh Kỉ Kỉ nghe vậy, không lật sách nữa mà ngước mắt lên nhìn trần nhà, đếm ngón tay : ” ah`.. Paris Pháp này ! dường như rất nhiều người thích tới nơi đó.. Còn có Italia ! Hi Lạp, La Mã,… Còn có, còn có Đức, ..còn… ” ( bé quên chưa kể Hà Lan rồi, sang đó đòi Lãnh Lăng Duệ cưới hỏi đàng hoàng chứ )
” được rồi được rồi ! “Lãnh Lăng Duệ méo miệng, ấn đầu ngón tay dựng thẳng của mỗ yêu tinh xuống, nói : “Từ từ sẽ đến, đi từ từ từng nước, nhé ? “
“Tốt !” Lãnh Kỉ Kỉ vứt sách, ôm Lãnh Lăng Duệ liền hôn 1 ngụm, cười cong cả mắt nói : ” Duệ Duệ, em yêu anh ! “
Lãnh Lăng Duệ ngẩn người, sau đó cốc đầu bé con, bất đắc dĩ nói : “Bé con ah`, em biết yêu là gì sao mà nói yêu ? “
“Đương nhiên là biết ~ “Mỗ yêu tinh không chút do dự trả lời.
Lãnh Lăng Duệ xoa đầu bé, trầm mặc trong chốc lát, sau đó nở nụ cười.
Có lẽ đúng là vậy, chỉ có 1 cuộc sống đa dạng mới có thể khiến 1 người chân chính trở nên đầy đủ, hoàn thiện hơn… Càng ngày càng nhiều loại biểu tình, càng ngày càng nhiều cảm xúc phong phú, tư tưởng càng ngày càng sâu sắc, tính cách cũng càng ngày càng hấp dẫn người hơn.
Lãnh Lăng Duệ nghĩ : có lẽ không phải chờ quá lâu, tiểu yêu tinh của hắn sẽ dần dần hiểu được yêu là gì, ghét là gì, bi là gì, hỉ là gì. Tuy chúng không đều là những tình cảm tốt đẹp, nhưng việc gì cũng có mặt trái của nó, hiểu được ghét, mới có thể càng thêm quý trọng tình yêu, thể hội qua nỗi buồn, mới có thể càng thêm quý trọng những niềm vui