Thiên Hiển Địa Hoàng

Chương 106 - Tranh Cướp Linh Trụ !!

-Tiểu Tử ngươi gặp vận may , Linh trụ chắc nhiều vũ kỹ , pháp bảo , với thực lực của ngươi , tranh cướp một chỗ không vấn đề gì.!! ''' - Hắc hắc, phía trước Linh trụ đó cũng chỉ có mười vị trí mà thôi. Muốn đến lượt ta , cũng không phải là chuyện dễ dàng gì đâu sư phụ . Với lại , ta không để ý lắm vũ kỹ pháp bảo , ta hứng thú với linh thảo để cứu Nguyệt Nga, và....nghe nói , ở trong linh trụ có thể đột phá cảnh giới và.....lĩnh ngộ ý cảnh .''' Tiêu Thần nhàn nhạt nói.

- Xem ra cuộc chiến tranh giành vị trí linh trụ mới chính là nơi náo nhiệt nhất bên trong Bảo Tàng Không gian này .

Lão Nhân hứng thú dào dạt nói .Lão tưởng tượng đến cảnh vô số đệ tử vì mười cái vị trí này mà chém giết lẫn nhau, cảnh tượng đó sẽ hùng tráng đến mức nào a!

Tiêu Thần cười cười, cũng không nói gì nhiều, bộ pháp lướt nhanh về khu vực trung tâm Bảo tàng không gian .

Phạm vi của không gian Bảo Tàng này cực kỳ rộng lớn, cho dù là với tốc độ của hắn viễn siêu cùng cấp nhưng tăng tốc tiến lên khoảng mười mấy phút vẫn chưa đến được khu trung tâm. Có điều, trên đường tiến đến khu trung tâm đó , hắn đã nhìn thấy không ít thân ảnh di chuyển với mục tiêu cùng hướng với hắn. Khí tức của những người này đa số đều khá cường hãn , cũng có người tu vi thấp nhưng rất ít , khiến cho hắn nhìn thấy cũng có chút kinh ngạc. Rất hiển nhiên, những người này đều tiến về phía bảo tàng không gian linh trụ , xem ra cuộc chiến tranh dành vị trí kia sẽ là vô cùng kịch liệt. ]

- Bất luận như thế nào, vị trí đó, ta nhất định phải nắm chắc rồi! Vì nàng , vì cả ta nữa !!''' Trong lòng hắn âm thầm quyết tâm , ánh mắt trở nên nóng bỏng. Bất luận trong này này có bao nhiêu đệ tử tu vi cao kéo đến, nhưng hắn cũng tuyệt đối không vì thế mà thoái lui. Với lại , ngoại trừ cường giả đứng đầu các gia tộc tông môn khiến hắn e dè một chút , nhưng đó không phải vấn đề lớn .

Một lát sau , một cái quảng trường cổ xưa vô cùng rộng lớn liền xuất hiện trong tầm mắt của hắn.

Cái quảng trường này, diện tích chiếm vị trí khoảng hơn vạn trượng, đá tảng lót san sát, ngập tràn mùi vị cổ xưa. Lúc này, ở trên quảng trường và khu vực xung quanh cũng đã có không ít thân ảnh đứng đầy ở đó.

Ánh mắt của hắn quét qua những thân ảnh đó, cuối cùng dừng lại nơi trung tâm quảng trường. Ở nơi đó có một cái thạch đài khổng lồ. Trên cái thạch đài, sừng sững mười cái bồ đoàn tỏa linh quang tràn ngập .

-'' Tên tiểu tử đó cũng đến rồi.''' Ngay lúc Tiêu Thần vừa đặt chân đến quảng trường thì cách đó không xa cũng đã có người phát hiện sự có mặt của hắn. Là Huyền Khổ . Sắc mặt của hắn trong phút chốc liền trở nên âm trầm, đôi mắt tràn ngập sát ý nhìn chằm chằm đối phương, hận không thể đem Tiêu Thần phân thành trăm ngàn mảnh. - Kình Ca ca , tiểu tử đó chính là người đã xém nữa giết chết ta , huyền đệ đã hi sinh , đệ tử tổn thất mười mấy người , ca không thể dễ dàng tha cho tên tiểu tử đó được!

Huyền Khổ thấp giọng nói với một thiếu niên gương mặt chữ điền , khóe liên liên tục treo nụ cười thản nhiên .

Nghe vậy gương mặt thiếu niên đó cũng khẽ máy động, nụ cười thản nhiên thoáng lạnh lẽo lên , ánh mắt liếc Tiêu Thần phía xa một cái, chợt âm u nói:

- Ân, yên tâm, tên tiểu tử đó thiết nghĩ cũng là nhắm tới Linh trụ mà đến. Có điều nơi đây chỉ có mười vị trí, đến lúc hắn dám to gan chiếm cứ một vị trí, liền tặng trước cho hắn món quà nho nhỏ .

Nghe được lời này của ca ca , Huyền Khổ mới gật gật đầu, dần dần thu hồi ánh mắt dữ tợn lại.

Bình Luận (0)
Comment