Phía Bắc Hoang Cổ Đại lục, Đức Hoàng đang cùng Alucard, Ngạo Thiên đi lịch lãm Hoang Cổ Đại Lục, đột nhiên trái tim hắn 'bang bang' đập liên hồi, lồng ngực bị căng trướng, hơi đau đớn.
Hắn ngẩn mặt lên bầu trời, bầu trời phong vân nổi lên cuồng cuộn, cả Vị diện rung chuyển mạnh, xa xa thấp thoáng có tiếng sấm rền ở phía sâu xa khoảng không trong vũ trụ.
Lúc đó, ba ngàn vị diện đều đồng loại run rẩy, các loại cường giả lão bất tử bế tử quan nhiều năm cũng đồng loạt xuất quan, quan sát dị tượng.
Đức Hoàng ngưng trọng nhìn dị tượng, hắn cảm giác, dị tượng này có liên quan đến mình.
''Tiêu Thần...Đức Hoàng...ta tất sát ngươi !!'' Một giọng nói chất chứa oan niệm sát ý sâu đậm từ nơi nào đó vang vọng khắp ba ngàn vị diện, khiến các lộ cường giả biến sắc, đồng thanh thét:
''Tiên lâm phàm thế...là vị Tiên Nhân nào ?''
''Tiêu Thần là ai...Đức Hoàng là vị nào...? Các lão bất tử tu vi đứng đầu các lộ vị diện đồng loạt suy diễn cái tên này, nhưng không ai có thể tính ra được, Thiên Cơ như bị ai dùng đại thủ đoạn che dấu mất.
''Số mệnh an bài cản trở con đường của ta sao ?'' Đức Hoàng trầm mặc như nước, không chút biểu cảm, trong lòng thì âm thầm suy nghĩ.
''Mặc kệ ngươi là ai..Tiên..Phật..Yêu..Ma...Nhân...cản trở con đường của ta...thì kết cục chỉ là ngươi chết ta sống mà thôi '' Đức Hoàng nhếch môi cười lạnh.
Tử Ngọc giới nội, Thánh Cảnh, các vị Thánh Nhân, Ma Thần..đồng loạt nhìn xuống một cái gương bát quái lớn, trong đó hiện lên hình ảnh Đức Hoàng cùng Tử Vi.
'' Đức Hoàng vẫn còn kém lắm, dù hắn đột phá Ma Nhân cũng không thể nắm giữ Ác Chi Bổn Nguyên, bởi vì người hắn mang hai luồng linh hồn.'' Huyết Thần nhàn nhạt lắc đầu, nói.
''Luồng linh hồn kia thuộc về chủ thân thể, Tiêu Thần, tâm chính là bổn thiện, Đức Hoàng hấp thu linh hồn của hắn thì tâm tính bất chi bất giác thay đỗi, không thể nắm giữ Ác Chi Bổn Nguyên, không thể siêu việt phiến Bàn Cổ vũ trụ này. ''
Thiên Cơ lão nhân bình thản đáp.
''Vậy nên Thiên Cơ lão huynh mới mượn tay Yêu Bá tiểu tử quay ngược quá khứ, giúp Đức Hoàng thay đỗi lại vận mệnh.''
Hỏa Thánh Thiên Viêm tuy hỏi như ngữ khí lại chắc chắn vấn đề hắn nói là đúng.
''Đúng thế...Ta muốn Tiêu Thần tiểu tử nắm giữ Thiện chi Bổn Nguyên, đặt song song với Ác chi bổn nguyên-Đức Hoàng.'' Thiên cơ lão nhận vuốt râu, gập gù đáp.
''Phiến Bàn Cổ vũ trụ này chính là một cái vòng tròn thu nhỏ à... chúng ta là những người mang tu vi mạnh mẽ nhất cũng không thể nhảy ra khỏi cái vòng tròn này được...Ngoại trừ...hắn...mang ẩn dấu huyết mạch của người đó... ''
''Bàn Cổ Đại Thần...'' Chúng thánh đồng thanh đáp, ngữ khí run rẩy khi nhắc đến cái tên này.
''Không phải Bàn Cổ Đại Thần Khai thiên địa vũ trụ thành công, liền rời khỏi phiến vũ trụ cằn cỗi này rồi sao, cũng chưa từng nghe qua hắn có hậu nhân.. ?'' Bất Tử Thánh Tần Thủy Hoàng ngạc nhiên hỏi.
''Chưa từng nghe qua cũng chưa nói là không có...'' Thiên Cơ lão nhân mỉm cười đáp.
]
''Chúng ta phải trải đường cho bọn hắn, siêu việt thành tựu của tất cả chúng ta...chúng ta mới có thể thoát khỏi phiến lồng giam này...!!!'' Huyết Thần thở dài.
...........................
Mấy ngày sau, Đức Hoàng, Ngạo Thiên, Alucard liền trở về Việt Long Đại lục, hắn đi vào phân bộ của Thiên Long Đế Quốc dưới đại địa, Long Gia, nhờ người truyền tống lên Thiên Long Đế Quốc.
Hắn, Alucard đã đột phá Hóa Thần kỳ, có thể bay lượn trong phạm vị độ cao mười ngàn mét. Hắn một đường lăng không, Alucard thì ôm Ngạo Thiên lăng không, trong thời gian một chung trà, hắn đã bước vào phạm vi Thiên Long thành.
Vào Thiên Long Thành, không thể lăng không mà đi do ở đây bố trí Cấm Không đại trận . Đức Hoàng thân là cường giả chuyển thế, tốc độ phi hành càng là viễn siêu cùng giai. Không tốn bao nhiêu thời gian, liền đi vào Hoàng Cung.
"Vị bá bá này, phiền toái thông tri Long Đế một tiếng, có Đế Tử Tiêu Thần cầu kiến."
Nghe được tên của hắn, mấy người trong coi đại điện đồng loạt đưa ánh mắt dồn về phía Tiêu Thần cùng đồng bạn.
"Nguyên lai là Đế Tử, Long Đế truyền tin nói ngươi đã đến rồi có thể trực tiếp đi vào." Nói xong, bọn họ cung kính tránh ra một con đường, ý bảo Tiêu Thần có thể tiến vào.
Chắp tay, hắn cùng Alucard, Ngạo Thiên đi vào trong đại điện.
" Vị này tựu là Đế Tử Tiêu Thần, đệ nhất thiên tài, quyền bại sát thần, Quả nhiên tuổi còn rất là trẻ, mới chín tuổi thôi. Chậc chậc, tiền đồ vô lượng, tiền đồ vô lượng a!"
Chứng kiến bóng lưng Tiêu Thần biến mất tại trong tầm mắt, mấy người bắt đầu nghị luận, đương nhiên, những lời này Tiêu Thần nghe đã chán, sẽ không thèm để ý rồi.
"Bái kiến Long Đế ."
Đi vào trong đại điện, liếc mắt liền thấy được một người thanh niên ngồi yên vị trên Long kỷ. Đây là một thanh niên mặc Long bào, tuổi chừng hai mươi, dáng người không tính là cao lớn, nhưng cả người đã có một cổ khí thế không gì có thể so sánh được, khí thế như hổ thôn nhật nguyệt, bễ nghễ thiên hạ.
Hai tròng mắt lúc mở lúc đóng, lưu quang chớp động tựa hồ như là đều thu hết cả thiên hạ vào trong mắt.
"Thần nhi, ngươi trở lại a! Lần này thu hoạch không nhỏ a?"
Để quyển sách trong tay xuống bàn, ánh mắt liếc qua Alucard cùng Ngạo Thiên một chút, cuối cùng dừng lại hẳn tại trên thân Tiêu Thần.
'' Tin tưởng nguyên nhân lần này ta bảo ngươi quay về, ngươi hẳn cũng biết. Nếu đã trở về, nghỉ ngơi một ngày sau đó liền mang theo thần dân của ngươi cùng xuất phát.''
"Cung kính không bằng nhận mệnh!" Tiêu Thần hơi cúi người, cung kính đáp.
Long Đế Nhẹ gật đầu, ý bảo Tiêu Thần có thể đi ra.
Hắn liền cùng Alucard, Ngạo Thiên quay về cung điện của hắn.
''Hai tên tiểu tử tùy tùng hắn mới thu mang một luồng số mệnh kỳ dị, nhất là tên tóc đỏ, ta không thể suy tính ra hắn..'' Long Đế nhìn thân ảnh Tiêu Thần đi xa, lẩm bẩm.
"Đế Tử, ngươi trở lại rồi!"
'' Thần sư huynh, ngài trở lại rồi? !"
Trên đường đi không ngừng có đủ loại người đến từ Long Gia hoặc là dân của Thiên Quốc chào hỏi Tiêu Thần, lúc trước chỉ có Long Hoàng được đãi ngộ này, nhưng giờ đây rốt cục hắn đã nhận được sự tán thành của mọi người.
Không ngừng mỉm cười gật đầu, đối với những 'thức ăn' di động để tu luyện này, hắn sẽ khách khí đấy.
Vốn dĩ lần trước hắn từ Đế Cung tới cung điện của hắn sẽ không mất nhiều thời gian đấy, thế nhưng mà lần này lại gặp phải trắc trở, tốn gấp ba lần thời gian.
Rốt cục, "Trải qua một phen trắc trở" bọn hắn đi tới cung điện của mình.
''Đế tử, ngươi đã trở lại, lão thân chờ ngươi đã lâu rồi.'' Tể Tướng Long Trường Sơn đứng trước cổng cung điện, giả trang hai giọt nước mắt cá sấu, hai tay dang ra, bộ dáng như muốn lao đến 'thân' hắn.
Hai người phân biệt cũng không quá đáng mấy ngày mà thôi, không cần phải có tràng diện 'tương kiến là nước mắt chảy dài' chứ ?!
''Ở ngoài, gia gia không cần xưng ta Đế Tử !''
Tiêu Thần âm thầm lách nhẹ người qua, Long Trường Sơn vồ hụt, cười xấu hổ.
"Ân, Thần nhi, nhiệm vụ lần này chắc hẳn ngươi đã đã biết. Ta cũng tựu không nói thêm gì nữa. chỉ là lần này khá nguy hiểm, ngươi phải chiếu cố mọi người một chút ."
''Ân, ta sẽ hết sức đấy..'' Tiêu Thần mỉm cười đáp, trong lòng âm thầm bổ sung thêm một câu : '' Ta cùng Alucard sẽ chiếu cố tốt bọn hắn !!'' ''
"Thần ca, lần này tựu nhờ vào ngươi." Đám thiếu niên đứng xung quanh hắn, đồng loạt nói.
Nhìn một chút, tám người này này vậy mà đều có thực lực Hóa Thần kỳ đỉnh cao, hơn hắn một tiểu cảnh giới ! Hắn hiện tại mới là Hóa Thần trung kỳ đây này !!
Một tên tiểu tử tám tuổi tu vi Hóa Thần trung kỳ 'chiếu cố' tám tên thiếu niên tu vi Hóa Thần kỳ đỉnh cao, thật quái dị.
"Các vị nói đùa, đến lúc đó ta còn muốn phiền toái chư vị đây này." Tuy nhiên sự tình đúng là như thế này, nhưng lại không thể nói toạt ra như vậy a! Làm một người nông dân chăn nuôi thức ăn đúng nghĩa, phải bận tâm đến mặt mũi của 'thức ăn'.
Mọi người nhìn nhau cười cười, hào khí hoà thuận vui vẻ.