Long gia luôn ưu tiên chăm sóc các thế hệ trẻ ,vì tạo cho thế hệ trẻ trở thành một tu giả mạnh mẽ, họ tạo ra Thiên Long học viện, nơi ươm mầm tương lai Long Gia. Thiên Long học viện chia làm Ngoại môn, gồm các bọn trẻ tu vi từ hóa khí nhất trọng tới cửu trọng học tập.
Còn Thiên Môn, nơi các tinh anh của Long Gia đột phá hóa thần tấn cấp phản hư kỳ ,là trụ cột của Long Gia , chưởng quản sinh khí của Long Gia. tại Ngoại môn học viện.........
''Các em ,hôm nay ta sẽ kiểm tra năng lực của các em về sức mạnh, tốc độ của các em. Em nào xung phong ?''
-''Thưa lão sư, em Hoàng Linh sẽ lên thực hiện. '' Một giọng nói thánh thót, oanh vàng cất lên, người cất giọng là một tiểu nữ thân hình nhỏ bé nhưng khuôn mặt lại tràn đầy tự tin về bản thân mình
''Tốt, Hoàng Linh, đây là lục thạch đo sức mạnh, em hãy đấm toàn lực xem nào. Em đánh được 3000cân xem như vượt qua vòng 1 .''
Nói rồi, Lão sư đặt lục thạch trên tường. Lục thạch có màu lục sắc, sáng chói. Dưới lớp,bọn trẻ tò mò nhìn Hoàng Linh, tự hỏi nàng có vượt qua vòng 1 này không. Trên bục giảng,nàng điều khiển 2 chân song song đứng,bàn tay nàng vận sức, nắm bàn tay thật chặt, há chiếc miệng nhỏ nhắn xinh xinh ,hét:
''yaahhhhhhh. ''
Rầm Một tiếng,bàn tay nàng vừa vặn đập trên lục thạch,in sâu 1 tấc. Dưới ghế, bọn trẻ xì xào bàn tán.
'' wow, sâu một tấc, đây không phải là 3000 cân sao ,sư tỷ thật lợi hại,đã tấn cấp hóa khí tam trọng rồi,trong hàng đệ tử thì nàng cũng thuộc trung phẩm hàng ngũ rồi .''
Nàng thở phào, mồ hôi dính trên má từng giọt rơi xuống, nàng quay xuống, nhìn chằm chằm vào một thiếu niên, ánh mắt tràn đầy hâm mộ và yêu thương, nàng cười hì hì, giơ nắm đấm lên, nói to:
''Hoàng Ca, xem Linh Nhi lợi hại không nè, Linh Nhi sẽ không thua hoàng ca đâu'' .
Hoàng ca mà Hoàng linh nhắc tới là một tiểu tử ngồi một mình một bàn, bộ dạng tuấn mỹ đến yêu dị, mày kiếm mắt sáng, chiếc mũi thẳng tắp, đôi môi mỏng nhếch lên. Khuôn Mặt góc cạnh đều như đao gọt, mái tóc màu bạch kim không gió tự bay, nhưng đôi mắt lúc nào cũng mang nỗi u sầu mà chính bản thân hắn cũng không biết tại sao mình có đôi mắt buồn như thế.
Hắn liếc nàng, bộ dạng không thèm để ý gật đầu. Hắn lười biếng lơ đãng nhìn ngoài cửa sổ, cũng không để ý đến nàng.
]
Hoàng linh hơi thất vọng,nhìn chằm chằm vào hắn, mặt xụ xuống, miệng thì lẩm bẩm, không biết suy nghĩ gì.
Đột nhiên, một giọng nói nghiêm nghị cắt đứt suy nghĩ của nàng . '' Hoàng Linh, thôi ồn ào, chuẩn bị vòng kiểm tra cuối cùng .!''
Nàng quay người lại, bộ dáng rất không tình nguyện : ''vâng,thưa lão sư.''
Lão sư nhìn nàng,cất giọng nghiêm nghị, nói :" Em hãy dùng tốc độ nhanh nhất của mình, từ chỗ em đứng, phóng tới cửa lớp, nhớ, là trong vòng 4 giây .''
''Cái gì, khoảng cách 100mét mà phi trong vòng 4 giây, thầy làm khó Hoàng Linh à, cho dù là mấy đệ tử tu vi Hóa Khí lục trọng cũng chưa chắc phóng nổi. Trừ khi luyện tập thân pháp, mà thân pháp thì hóa khí thất trọng mới được tu luyện.'' Một tên tiểu tử có vẻ sành sỏi nói.
Đám tiểu tử ai nấy cũng nhao nhao đồng ý, có người thì lo cho Hoàng Linh, có người có vẻ trí tuệ thì nghiền ngẫm vấn đề, sao thầy lại cho một đệ tử tu vi Hóa Khí tứ trọng thực hiện động tác khó như vậy. Trên bục giảng, nàng hít sâu một hơi, đứng theo tư thế chân trái phía sau chân phải. Lão sư nhìn nàng, không nhanh không chậm nói:
'' 3, 2 , 1 ,bắt đầu !!''
''Vèo'' một tiếng, Hoàng Linh, với tốc độ rất nhanh, một cái đã xuất hiện ở cửa lớp. Bộ dạng của nàng rất thong thả, mỉm cười nhìn mọi người. Toàn lớp gần như vỡ òa, có mấy tiểu tử không tin liên tục dụi mắt .
''Thật nhanh à, chưa tới 4 giây luôn. Nếu nàng mà chạy đua với ta thì ta có mà hửi khói .'' Một tên tiểu tử bộ dạng bất đắt dĩ cảm thán. Duy chỉ có Long Hoàng từ trước đến giờ vẫn không thèm chú ý đến, chỉ im lặng nhìn ra cửa sổ. Toàn lớp cũng không chú ý đến một tiểu tử tự kỷ như Long Hoàng, nhưng Hoàng Linh lại chú ý.
Thấy hắn biểu hiện như không thèm quan tâm, nàng thất vọng, âm thầm nói: '' haìzz,tốc độ của ta vẫn chưa đủ để ngươi xem vào mắt sao ? ''
Nhìn thấy đám tiểu tử ồn ào ,lão sư liền đập bàn, lên tiếng rống to :
'' im miệng ngay cho lão tử, Hoàng Linh có tốc độ như thế là do nó có thiên phú về tốc độ, các ngươi so sánh cái gì.''
Đám tiểu tử liền bịt tai lại, sắc mặt trắng bệch, có tiểu tử còn tức giận oán thầm : -'' Thầy là đại ngưu chuyển thế hay sao mà thầy rống to nhỉ ? '' Vèo, một chiếc dép bay với tốc độ tên lửa đập vào thẳng mặt tiểu tử liều lĩnh nọ. Mũi hắn sịt máu tương đen, miệng mếu máo oán thầm:
-''Lão sư nghe được à'' -'' Rồi, tất cả trật tự, đến lượt em, Long Hoàng, em hãy lên thực hành kiểm tra nào.'' Các thiếu niên nghe đến tên Long Hoàng, sắc mặt đầy hâm mộ,có ghen ghét, có ước ao. Một thiếu niên cảm thán :
''haìzz, quả là thiên tài của Long gia chúng ta, 9 tuổi tấn cấp hóa khí thất trọng, ta cũng 9 tuổi như hắn mà mới hóa khí ngũ trọng , người với người sao lại khác biệt như thế.''
Nhiều tiểu tử nghe vậy đồng tâm cảnh ngộ bu lại an ủi hắn. Một người ác miệng, nói :
''hừ, hắn sao bằng Long Hiển, ca ca hắn, thiên tài ngàn năm có một của Long gia ,có thể so sánh với Trường Sơn gia gia .
''ừ ,nếu ca ca hắn không nổi điên, tự nhiên giết cả gia đình , khiến tộc trưởng giận giữ đuổi ra khỏi gia tộc , thì Long Gia chúng ta có người thứ 2 sánh ngang với Long Trường Sơn Gia gia rồi, lúc đó, Long gia ta đã độc bá cái Việt Long đại lục này rồi.''
Một tên tiểu tử rất rành chuyện gia đình Long Hoàng nói .
Đột nhiên, hai người nói xấu Long Hoàng cảm thấy lạnh sống lưng, quay lại thì thấy Long Hoàng nhìn chằm chằm vào bọn hắn, hai mắt Long Hoàng hung tàn như dã thú, âm trầm mà lạnh lùng.
Nhìn 1 lát, hắn thu hồi 2 con mắt lại, quay đi chỗ khác. dưới bàn học, 2 tên tiểu tử mặt trắng bệch, như bị dọa sợ, mặt cắt không chút máu. Khi Long Hoàng thu hồi nhãn quang, hai người mới thở phào, ánh mắt nhìn về phía Long Hoàng đầy sợ sệt.