Thiên Hiển Địa Hoàng

Chương 30 - 30 : Sư Phụ Ra Tay !!!

Cục diện trước mắt khiến Tiêu Thần hiểu rằng không thể đợi kết quả lưỡng bại câu thương như hắn mong muốn được. Dù sao thì bốn tên lần này cũng là có chuẩn bị mà đến, hơn nữa còn dùng thủ đoạn khắc chế Địa Hổ. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì có lẽ Địa Hổ sẽ bị bọn hắn bắt được, đến lúc đó cục diện đối với Tiêu Thần mà nói sẽ trở nên vô cùng phiền toái , khó mà chiếm được Huyền Thủy Linh Thảo .

Cho nên, lúc Địa Hổ lâm vào khốn cảnh, Sư phụ thanh âm lên tiếng : -'' Ta có thể dùng thuật điều khiển thân thể để giúp ngươi đánh bại bốn tên đấy , nhưng ta có thể ngủ say một thời gian , ngươi hãy tự lo lấy , nào , giờ ta sẽ chiếm thân thể ngươi để giải quyết phiền toái này ''

------- ''Vù '' Giữa không trung, sát khí trong mắt nam tử áo xám bốc lên, nắm đấm đột nhiên vọt mạnh ra. Mặc dù hắn đã tránh chỗ yếu hại của Địa Hổ, chỉ có điều nếu như bị đánh trúng thì chắc chắn cũng sẽ bị thương rất nặng.

Nhìn cú đấm mạnh mẽ vung mạnh tới, trong mắt Địa Hổ cũng hơi biến đổi, điên cuồng giãy dụa, thế nhưng xiềng xích kỳ dị của Huyền Thiên và hai tên thuộc hạ liên thủ vẫn gắt gao quấn chặt. ''vèooo'' Mà cũng trong khoảnh khắc này, bên phía sơn cốc đột nhiên có một đạo hồng quang lướt ra, với một loại tốc độ kinh người phóng đến, kình phong vô cùng sắc bén hung hăng xé rách không khí, sau đó đập lên phía trên xiềng xích. ''Rắc rắc!''

Dưới kình phong sắc bén này, những xiềng xích do linh khí ngưng tụ lập tức bị văng tung tóe từng khúc, cuối cùng dưới sự giãy dụa của Địa Hổ mà bị phá nát, quyền hổ hung hăng nện ra, đem dây xích còn dính bản thân đánh nát. - ''Là ai?'' Biến cố đột nhiên xuất hiện khiến sắc mặt tất cả mọi người đều cùng biến đổi, sắc mặt nam tử áo xám cùng với Huyền Thiên đột nhiên trở nên khó coi, ánh mắt đảo một cái, lập tức nhìn về phía đạo thân ảnh hắc sắc . Thân ảnh này toàn thân hắc che kín, lẳng lặng đứng giữa sơn động , trong mơ hồ có một cỗ ba động cực kỳ cường đại từ bên trong thân thể tràn ra, khiến bất kỳ kẻ nào cũng không dám khinh thường. - ''Các hạ là người phương nào? Long gia ngoại môn tộc nhân đang làm việc, vẫn mong đừng xen tay vào!''

Ánh mắt nam tử áo xám lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào đạo thân ảnh hồng sắc, trong lời nói khó có thể che giấu lửa giận. Chuẩn bị vừa rồi bị thất bại trong gang tấc khiến hắn sao có thể không phẫn nọ được? Có lẽ nếu như không phải kiêng kỵ khí tức mạnh mẽ phát ra từ đạo nhân ảnh này thì chỉ e hắn đã động thủ tiêu diệt rồi.

Đạo thân ảnh vừa xuất hiện hiển nhiên sư phụ chiếm hữu thân thể hắn , ánh mắt của lão lạnh lùng, chỉ liếc nhìn nam tử áo xám mà không nói gì.

Lúc này, Địa Hổ đã đứng lên, mắt hổ có chút kinh dị nhìn thoáng qua Tiêu Thần ( sư phụ ) . Thân là Yêu thú, dựa vào cảm giác nhạy bén của nó có thể phát hiện thân ảnh trước mặt mà ngay cả hắn cũng không thể khinh thường .

Ánh mắt Huyền Thiên lạnh lẽo nhìn thoáng qua Tiêu Thần , đột nhiên quát khẽ :

-'' Vị bằng hữu kia, hành vi của ngươi chỉ e có chút không đúng rồi. Chỉ cần bằng hữu ngươi có thể khoanh tay đứng nhìn, sau đó Trần Khải ta sẽ xem ngươi là thượng khách của Long Gia ngoại môn , tại Rừng Trường Sơn đầy nguy hiểm này, nhiều bằng hữu cũng không phải là chuyện xấu. '' ]

- '' Địa Hổ, thỏa thuận của chúng ta có tính không?'' Tiêu Thần không để ý đến Huyền Thiên , ánh mắt dưới chiếc mũ rộng vành nhìn về phía Địa Hổ nói.

Trong mắt Địa Hổ lóe lên hồng quang, chợt hung hăng gật đầu . - ''Cấp cho mặt mũi lại không biết điều, đắc tội với Long gia ngoại môn chúng ta chính là ngươi tìm chết rồi!'' Huyền Thiên nhìn thấy vậy, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lẽo, khuôn mặt đầy vằn hổ trở nên cực kỳ âm trầm. - Trần Man huynh ( Nam tử áo xám ) , tên tiểu tử này giao cho ngươi đối phó, ta và 2 tộc nhân của ta cản Địa Hổ . '' Trần Man hít một hơi thật sâu, âm trầm nói. - ''Được!'' Nghe vậy, Huyền Thiên cũng cười dữ tợn, ánh mắt nhìn về phía Địa Hổ tràn đầy sát khí.

Địa Hổ gào lớn một tiếng, bàn chân dẫm mạnh lên đất, thân hình mang theo khí tức cực kỳ cuồng bạo lao về phía Huyền Thiên. Sát khí như vậy khiến cho vẻ mặt Huyền Thiên hơi đổi, không chậm trễ chút nào, vội vàng đem linh lực trong cơ thể thúc giục đến mức tận cùng, nghênh đón Địa Hổ . Lúc Địa Hổ động thủ với Huyền Thiên và 2 tên tộc nhân của hắn thì Trần Man cũng khẽ động, lập tức xuất hiện trước mặt hắn, ánh mắt âm lãnh nhìn về phía Tiêu Thần vung tay lên quát: -'' Ngươi sẽ chết rất thảm ''

-'' Hahahaha '' Tiếng cười nhạo của Tiêu Thần cũng không hề che giấu, cho nên hiển nhiên cũng bị Trần Man phát giác. Lão tung hoành một đời , nay bị tên nhóc con hù dọa , khiến lão rất buồn cười . Lúc này khóe mắt Trần Man hơi nheo lại một chút, có lẽ bọn hắn không ngờ một tên tiểu tử thần bí lại kiêu ngạo đến như vậy. - '''Giết !!!!' Âm thanh vừa dứt, linh lực quanh thân đột nhiên tràn ra, vô cùng ăn ý phát động thế công đối với Tiêu Thần .

Trần Man mặc dù có chút phẫn nộ vì sự kiêu ngạo của Tiêu Thần, chỉ có điều vẫn còn xem như tỉnh táo, cũng không xem thường, vừa ra tay đã cùng động thủ, thanh thế cũng không yếu.

Huyền Thiên thấy vậy cũng khẽ gật đầu. Trần Man mà động thủ, cho dù tên tiểu tử kia thật sự có chút năng lực thì có lẽ cũng không làm được gì.

Huyền Thiên chậm rãi thu hồi ánh mắt , tiếp tục tấn công Địa Hổ.

'' Bịch!''

Mà khi Huyền Thiên vừa quay đi , cách đó không xa, đột nhiên vang lên một tiếng trầm đục, khéo mắt Huyền Thiên khẽ nhướng lên. Tên tiểu tử này chẳng lẽ không phản kháng sao? Tia suy nghĩ này có chút trào phúng xẹt qua trong đầu Huyền Thiên, thế nhưng, sau đó hắn bỗng nhiên nhìn thấy một đạo thân ảnh chật vật bắn ngược ra, hung hăng đâm vào một tảng đá lớn. Lúc này tảng đỡ lớn cũng vỡ nát, phun ra một ngụm máu tươi, trên mặt tràn đầy vẻ kinh hãi. - ''Trần Man ?'' Nhìn Trần Man thổ huyết, cho dù là Huyền Thiên suy nghĩ lúc này cũng thoáng trì trệ, sau đó đột nhiên ngẩng đầu lên. Chỉ thấy cách đó không xa, đạo thân ảnh trùm kín mặt vẫn đứng yên giữa sơn động , quanh người là một cỗ năng lượng cực kỳ cường đại tràn ra, nhất thời ngay cả thiên địa xung quanh cũng trở nên sôi trào. -'' thần lực? Tiểu tử này chẳng lẽ là Luyện Khí Hóa Thần chi cảnh!''

Cảm nhận được thần lực cường đại, sắc mặt Huyền Thiên rốt cuộc cũng trở nên khó coi, lúc này bọn hắn quả thật đã nhìn nhầm rồi! . Dường như nhìn thấy ánh mắt của Huyền Thiên thoáng phân tâm, Địa Hổ ở trên không trung khẽ nhếch miệng hổ cười nhạo , quanh người đột nhiên bộc phát ra hào quang chói mắt, sau đó phát động thế công mãnh liệt về phía Huyền Thiên.

Mà đối mặt với bộc phát đột ngột của Địa Hổ , Huyền Thiên ngay lập tức có chút chật vật, vội vàng thối lui.

''Ầm!'' Lúc này Trần Man bị Tiêu Thân đánh bay rốt cuộc cũng đã ổn định lại thân hình. Hắn cố đè nén kinh hãi trong lòng, liếc nhìn nhau một cái, chợt linh lực trong cơ thể bạo tuôn ra, vũ kỹ cường hãn nhanh chóng được hắn thi triển ra. Lúc này đây, bọn hắn cũng không dám bảo lưu nữa, trực tiếp thúc giục lực lượng đến cực hạn.

Thế nhưng đối mặt với vũ kỹ mà Trần Man thôi động ra, Tiêu Thần trái lại chỉ cười nhạt một tiếng . .

''Uỳnh uỳnh!''

Linh lực cường đại rốt cuộc tụ tập vào bàn tay , sau đó mang theo thanh thế mạnh mẽ hung hăng tấn công về phía Tiêu Thần.

Ánh mắt gã cường giả trở nên ngoan độc, nhìn chằm chằm thân ảnh giữa sơn động .

Tên này mặc dù là Luyện khí Hóa Thần chi cảnh , chỉ có điều bây giờ đối mặt với thế công như vậy e rằng cũng chỉ có thể tạm thời tránh qua một bên thôi.

Thế nhưng chuyện tiếp theo đã hoàn toàn đánh tan suy nghĩ trong lòng của hắn . Đối mặt với thế công vũ kỹ cường đại của hắn , Tiêu Thần cũng không định né tránh, bàn tay nắm chặt lại, một đạo lôi đình từ trên trời bổ xuống, sau đó hóa thành một đạo lôi chưởng hắc sắc, ầm một tiếng liền nện lên đòn tấn công của hai người. ''Ầm!'' Âm thanh trầm thấp vang lên, lan truyền khắp không trung, sắc mặt của gã trong nháy mắt trở nên trắng bệch. '' Là Pháp Thuật trong truyền thuyết .'' Đến lúc này hắn mới hiểu rõ, kẻ trước mặt thoạt nhìn gầy yếu , nhưng trái lại chính là một kẻ giả heo ăn thịt hổ. Mà hiển nhiên, lúc này đây, bọn hắn đã đụng phải một khối thiết bản!

Bình Luận (0)
Comment