Thiên Hiển Địa Hoàng

Chương 69 - 69 : Trên Vương Tọa Có Cường Giả !!!

Hắn đứng dậy, tò mò bước vào điện .

Hắn thấy từng dãy khô lâu thủ vệ cao hơn trăm thước, mặc thiết giáp cầm vũ khí trong tay đứng ở hai bên, vẫn không nhúc nhích, trên người không có bất kỳ sinh cơ và dấu hiệu của vật còn sống nào, tựa hồ như chỉ là pho tượng hoặc là vật bài trí.

Cung điện thật sự quá lớn, giống như một con kiến nhỏ, Tiêu Thần từng bước một đi qua con đường hơn mười dặm, tiến vào trong đại điện nguy nga to lớn.

''Vụt !! Vụt!! Vụt !! ''

Ở trong nháy mắt Tiêu Thần bước vào, toàn bộ đế đèn trong đại điện sáng lên, một ngọn lửa cao mấy chục hừng hừng thiêu đốt trên đèn, phóng ra ánh sáng chói mắt. Ánh sáng làm cho Tiêu Thần bấy lâu nay sống ở bóng tối thấy khó chịu , nhịn không được nhắm mắt con ngươi lại, một lúc sau vừa mở mắt ra, chợt đột nhiên lui về phía sau mấy bước, đặt mông ngồi trên mặt đất.

Là cái gì để cho một người ý thức đã nát bấy , suy nghĩ trở lại trẻ con như Tiêu Thần phải kinh sợ , theo ánh mắt của hắn nhìn sang, chỉ thấy trên đại điện ngồi trên vương tọa , là một người đàn ông có vẻ già , tóc trắng bay phiêu phiêu . Hắn ngồi ở trên vương tọa làm bằng xương Cửu Trảo Kim Long , tỏa ra bá khí điên cuồng .

Tiêu Thần tuy không biết thứ đó là gì, nhưng người đàn ông tỏa khí thế khiến linh hồn hắn thấy sợ hãi.

]

Uy áp khủng bố của người đàn ông điên cuồng đè ép Tiêu Thần, lúc này Tiêu Thần như là thuyền lá nhỏ bé ở trong biển rộng khôn cùng, tùy thời đều có thể thuyền hủy người vong.

Người đàn ông như pho tượng ngồi khẽ nhúc nhích , ánh mắt lạnh đến cực điểm , vô tình đến cực điểm , như đế vương, như thiên nhìn xuống chúng sinh vậy , xem chúng sinh như con sâu cái kiến , tùy thời bóp chết.

Thần uy như ngục, thần uy như hải , nhưng hắn vẫn không chút nhíu mày , vì , hắn cảm thấy , ánh mắt này hình như hắn đã gặp ở đâu rồi , nhưng ý thức của hắn từ khi rớt xuống vực đã nát , ý thức hiện giờ chiếm giữ cơ thể hắn chỉ là ý thức mới sinh ra thay thế ý thức cũ .

Tiêu Thần thời thời khắc khắc đều chịu lực ép xuống cực lớn , đến nổi linh hồn hắn bị ép thành cái bánh dẹp .

Hên là hắn hiện tại là linh hồn thể , nên biến thành bánh dẹp cũng chả sao , nếu hắn có cơ thể thì hắn đã biến thành bãi thịt nát .

Người đàn ông trung niên này chẳng lẽ thật sự là thần, nếu không như thế nào chỉ cái liếc mắt lại có thể tràn ra uy áp làm Tiêu Thần của chúng ta hít thở không thông , linh hồn bị ép đến biến dạng ? Ta nhất định sẽ đến gần hắn !!!!!

Một ngày! Hai ngày! Một tuần lễ!

Lại là nửa tháng đi qua, ra ngoài ý định của tác giả và cả đọc giả , Tiêu Thần hắn cũng không có chịu thua, ngược lại ở trong quá trình đối kháng , ngoại trừ linh hồn không cô động nữa ra , thì linh hồn hắn sức mạnh gia tăng gấp mấy lần, toàn thân cơ thể linh hồn giống như được đúc bằng sắt, ý chí hắn cũng càng cứng cỏi , nếu như không phải tác dụng của uy áp của người đàn ông , hắn tùy thời đều có thể phá tan không gian trói buộc , dùng linh hồn ngự khí, giống như Hóa Thần kỳ cường giả dùng thân thể ngự khí . Lúc trước linh hồn hắn tuy nhẹ, nhưng không thể bay được , vì không gian trói buộc linh hồn hắn .

'' hô '' Thân thể bị biến dẹp của hắn đã khôi phục lại trạng thái bình thường , hắn một cước trùng trùng về phía trước giẫm ra, khóe miệng Tiêu Thần mỉm cười, năm năm trước từ bị biến thành bánh dẹp , không nhúc nhích được giờ thành bước ra một bước, đây tuyệt đối là một chuyện đáng để cao hứng.

Vương tọa của người đàn ông đang ngồi chỉ cách xa vài dặm, nhưng mà vài Tiêu Thần lại tốn mất thời gian gần trăm năm mới khó khăn lắm đi đến đó, sự gian nan có thể thấy được. .

Bình Luận (0)
Comment