''Ngươi nghĩ vô tình là gì ? '' Lão Sư Phụ đột nhiên hỏi.
Tiêu Thần nghĩ nghĩ , hắn từng đọc nhiều truyện Tiên Hiệp hồi ở địa cầu , nên cũng có lý giải đôi chút về vô tình , nên hắn trả lời :
'' Vô tình là không tin bất cứ kẻ nào , chỉ có dựa vào mình , để cho mình trở nên vô tình vô nghĩa , giết hại hết thảy địch nhân ngăn trở mình đi tới đỉnh phong , thiên hạ vạn vật đều có thể giết , mới có thể chứng được Vô Tình đại đạo , thành tựu Bất Hủ Bất Diệt Thánh Nhân cơ nghiệp .''
''Sai , mười phần Sai !! '' Lão Sư phụ ngữ khí trở nên lạnh lẽo, nói .
'' Mong sư phụ giải thích !! '' Tiêu Thần giật mình ,chắp tay kính ý hỏi.
Lão Sư Phụ ngữ khí rèn sắt khi còn nóng , nói :
'' Vô tình khác với vô nghĩa , vô tình là giết vạn vật cũng không để trong lòng , nhưng không được bất nghĩa , nếu như ngay cả bằng hữu , Cha mẹ , người yêu đối xử tốt với mình mà mình đều có thể giết , ngươi sẽ triệt để biến thành một cái vô tình vô nghĩa lãnh huyết chi nhân . Không có bằng hữu , không có thân nhân , lúc đó cùng một cái tên điên khác nhau ở chỗ nào ? '' Ngừng một chút , lão nói tiếp :
]
''Đừng nói trở thành Thánh nhân vị diện cấp thấp này , cho dù trở thành Thánh nhân Tiên giới cao cao tại thượng , chân chính bất hủ giữa cái Vũ trụ này thì như thế nào? Nhân sinh còn có ý nghĩa gì đáng nói? ''
''Vậy là người nào đối xử xấu với mình , thì mình muốn giết là giết ?''
''Cũng có thể hiểu là như vậy , và ngươi cũng nên biết , tuyệt tình , sát phạt Thiên Địa, chặt đứt thất tình lục dục, đây cũng là vô tình , nhưng thế gian làm gì có nhân có thể hoàn toàn chặt đứt thất tình lục dục, siêu thoát tình cảm thế tục ? Dù thế gian vạn vật, hàng vạn hàng nghìn sinh linh, sợ là không người dám nói mình là người vô tình, làm không được chân chính vô tình, Dù là ta cũng không ngoại lệ, ta cũng làm không được chân chính vô tình. Vô tình hai chữ, là tâm linh người đáng sợ nhất ý niệm, không ai có thể làm tới vô tình, cũng không có ai dám đi Vô Tình Đạo, đó là một cái không đường về , ngươi vẫn muốn tu vô tình chi đạo vô tình chi kiếm của ta chứ ?''
''Ta quyết tâm rồi , không tu thành vô tình chi đạo , vô tình kiếm , thì ta cũng không nên sống làm gì ,một kiếm tự sát .'' Tiêu Thần quyết tâm nói .
''Tốt . ngươi hãy xem vô tình chi kiếm của ta , nó chỉ có một chiêu , nhưng lại là cực hạn nhất chiêu. ''
Nói rồi ,lão vung tay , hư không hóa thành hàng vạn kiếm khí , rồi chúng hợp lại với nhau , thành một thanh kiếm khổng lồ .
Chính lúc này , lão phất tay , thanh kiếm bay vào tay hắn , như kiếm thật vậy .
Khí thế lão chợt biến đỗi , thành một tên vô tình kiếm khách , vung tay chém một kiếm lên hư không .
Một kiếm này chém ra, cái loại này lạnh như băng kiếm quang phảng phất là trên đời vô tình nhất, tối tuyệt tình một kiếm, làm cho Tiêu Thần giờ phút này trong lòng ở chỗ sâu nhất . thật sâu cảm nhận được như thế nào vô tình, đây cũng là vô tình, Ánh mắt lạnh lùng chém hết mọi thứ , tàn sát tất cả , hủy diệt tất cả, Lão Sư Phụ hai con mắt từ lâu trở nên đen nhánh như mực, băng Lãnh Vô Tình khí tức khiến Tiêu Thần cảm giác tuyệt vọng chân chính .
'' Một Khắc Kia, Nhìn Thấy Vô Tình Chi Kiếm, Đạo Của Ta Lặng Lẽ Biến Vô Tình . '' Tiêu Thần ngơ ngác nói .
"Đây là Vô Tình Chi Kiếm của ta !" Lão âm thanh băng hàn , chậm rãi nói .