Thiên Hiển Địa Hoàng

Chương 87 - Anh Hùng Cứu Xấu Xí Thiếu Nữ.

Đã kết oán , Tiêu Thần đương nhiên không tha bọn chúng , bộ pháp di chuyển , thoáng chốc hai tên tu giả đã khí tuyệt thân vong.

Lại Gần Đa sắc linh thảo , Tiêu Thần vội vàng thu vào nhẫn trữ vật . Nhòm ngó xung quanh không thấy ai , rốt cuộc yên tâm rời đi .

Hắn tìm một động thiên vắng người , ngụy trang cửa động một tý , rồi nhanh chân chui vào động.

Hắn ngồi xếp bằng , trong tay là Đa Sắc Linh Thảo , vội vàng bỏ linh thảo vào miệng , nuốt.

Linh Thảo chạm lưỡi hắn thì tan ra hóa thành tinh thuần thiên địa linh khí , thấm vào kinh mạch, ngũ tạng của hắn .

Tiêu Thần vận chuyển tuần hoàn chu thiên , dẫn linh khí đi về đan điền .

Một lúc sau , tiếng tiếng ''HÚ'' vang vọng xung quanh thạch động , Tiếng hú đó là của Tiêu Thần , hắn đem tu vi mạnh mẽ tăng vọt từ Hóa Khí Bát Trọng Sơ Kỳ đến Hóa Khí Bát Trọng đỉnh phong .

Đáng lý ra , hắn đã có thể đột phá Hóa Khí Cửu Trọng , nhưng hắn không làm thế, không phải vì hắn sợ căn cơ không vững , vì hắn có thân thể Hóa Thần cảnh , nên hắn tùy thời nâng cao tu vi không sợ căn cơ không vững . Hắn làm thế vì khiêu chiến cực hạn , giúp hắn tu vi Hóa Khí bát trọng nhưng linh lực trình độ lại bằng với Hóa Khí Cửu Trọng .

Đứng dậy , vận chuyễn thân thể , hắn kinh hỉ phát hiện , cường độ thân thể , linh lực , hay phản ứng , tốc độ đề cao hai thành , tuy ít nhưng với hắn , đủ để hắn ngang dọc Hóa Khí Cửu Trọng tu giả .

''Đến lúc đi rồi .!! '' Tiêu Thần sảng khoái quyết định , thu dọn chút hành lý , hướng rừng rậm phía trước đi.

Tiêu Thần liên tục hành tẩu trong phiếm rừng rậm , Ngước lên nhìn bầu trời mờ mịt, hắn cũng không rõ ràng hắn đã ở trong không gian này mấy ngày, phải biết Bảo Tàng không gian mở có một tuần , đi qua liền sẽ tự động đóng lại.

"Cũng không biết nơi nào là trung tâm Bảo Tàng " Tiêu Thần thở dài , nói. Đột nhiên , một tiếng nói cắt đứt tâm trạng của hắn .

" Kiều Nguyệt Nga , ngươi còn muốn chạy, giao ra Băng Quả, không phải vậy ngươi chắc chắn phải chết."

Xuất hiện là một thiếu nữ dung mạo thập phần xấu xí, bộ dáng có vẻ vô cùng chật vật, khóe miệng còn có lưu lại máu tươi đã khô, Bước chân lảo đảo , không ngừng chạy trốn, sau lưng nàng, mấy người truy đuổi gắt gao.

]

"Hừ, có bản lĩnh các ngươi cùng ta một mình đấu, đơn đả độc đấu, nhìn ta Nguyệt Nga giết các ngươi như giết chó , các ngươi thật là một đám nhát gan." , Nàng tu vi Hóa Khí cảnh bát trọng , mặt sau đuổi theo nàng chính là ba người cũng là Hóa Khí bát trọng, hai nam một nữ.

"Thực sự là buồn cười, Nguyệt Nga xấu xí bà nương ngươi là Bách Hoa Các thập đại ngoại môn cường giả , chúng ta tự nhận là không phải là đối thủ của ngươi, nhưng là ngươi cũng không phải đối thủ khi ba người chúng ta hợp sức"

Cất giọng là thiếu nữ tu vi Hóa Khí bát trọng , tướng mạo thanh tú , ba người từ ba phương hướng, đem Nguyệt Nga bao vây vào giữa, ba người hiển nhiên là sợ sệt nàng đào tẩu.

" Nguyệt Nga , mọi người tiến vào Bảo Tàng Không Gian đều là vì tăng cao tu vi, Băng Quả có thể tăng cao tu vi , giao ra Băng Quả, chúng ta hứa thả ngươi đi."

Cất giọng là thiếu niên anh tuấn , nhìn Nguyệt Nga , ánh mắt nơi sâu thẳm lóe lên sát ý, thầm nghĩ: " Xấu xí tiểu tiện nhân , Chỉ cần ngươi giao ra Băng Quả, ta khiến ngươi chết không toàn thây ."

"Ha ha ha, thực sự là buồn cười, các ngươi thật sự cho rằng Nguyệt Nga ta là tiểu hài ba tuổi sao? Ta giao ra Băng Quả, chỉ sợ ta chắc chắn phải chết, đã như vậy, ta việc gì thành toàn cho các ngươi ?."

Nguyệt Nga bộc phát ra linh lực toàn thân, trên người nàng ẩn hiện ra một luồng khí tức Thê lương như muốn tung ra một kích liều mạng.

"Muốn chết!" ''ngu Xuẩn !! ''

Ba người đồng thời cất giọng mắng to , lẫn nhau âm thầm liếc mắt nhìn nhau , gật đầu. hiển nhiên muốn dùng ba đối một, ba người cũng bộc phát ra linh lực.

"Băng Hỏa Chưởng ."

Thực lực Nguyệt Nga quả thật không đơn giản, một chưởng này nàng đã gần tới cảnh giới viên mãn , linh lực Cực Nóng cùng Cực Lạnh tuông trào ra , một ít hoa cỏ cây cối xung quanh nàng thậm chí trong nháy mắt khô héo, mặt đất càng là bị hỏa diễm đốt cháy.

"Nguyệt Nga , ngươi thật sự muốn làm liều chết sao ? ba người chúng ta thân là Hóa Khí bát trọng tu vi, đối phó ngươi thừa sức, ngươi cần gì tự tìm đường chết đâu này?"

Thiếu nữ nhìn Nguyệt Nga, thanh âm êm tai nói, tựa hồ ý tứ của nàng, không muốn giết chết Nguyệt Nga .

"Động thủ, giết!!!" Nhưng thiếu nữ đột nhiên thay đỗi thái độ , âm thanh sát ý nói với hai tên thiếu niên bên cạnh .

Với kinh nghiệm giang hồ thì Nguyệt Nga rõ ràng biết nàng bất quá là muốn cho nàng phân tâm mà thôi, nhanh chóng bạo phát linh lực phát ra toàn thân, trong tay nàng cầm một thanh ngân kiếm, hướng Nguyệt Nga chém tới .

Hai thiếu niên bên cạnh mang trong mình tu vi Hóa Khí bát trọng , liếc nhau , cũng dồn dập vận chuyển Linh lực, sử dụng đồng thời là Trung Phẩm võ kỹ.

Rầm rầm rầm ...

"Oa!"

Chỉ là một chiêu võ kỹ đối chiến, cả người nàng nhất thời bị đánh bay ra ngoài, một ngụm máu tươi phun ra , ngã trên mặt đất, liều mạng giãy giụa đứng dậy.

"Ha ha ha, tựu coi như các ngươi giết chết ta, các ngươi cũng đừng hòng thu được Băng Quả, ta đã sớm đem Băng Quả dấu đi , các ngươi đừng đánh phí công, nhưng muốn giết ta , ta liều mạng giết các ngươi !! " Nguyệt Nga sắc mặt trắng bệch nói , cộng thêm gương mặt xấu xí của nàng , khiến cho mặt nàng trở nên dữ tợn .

"Nguyệt Nga , ngươi đừng nghĩ gạt được chúng ta, Băng Quả ngươi vừa mới hái, làm sao không ở trên người ngươi, động thủ." Cô gái kia quả nhiên tâm cơ độc ác, căn bản không cho Nguyệt Nga bất kỳ cơ hội sống sót , Ngân kiếm trong tay nàng càng ra sức hung ác đâm tới Nguyệt Nga .

" Ha ha , ta không cam lòng à, ta Nguyệt Nga chưa có người yêu à , sớm vậy chết ở đây, xấu xí như ta, cũng không có bạch mã hoàng tử đến cứu !" nàng thê lương nghĩ. Nàng biết , gương mặt của mình , không ai hi vọng cưới nàng .

Nguyệt Nga từ từ nhắm mắt lại, nàng đã không ôm bất kỳ hi vọng, thế nhưng dù phút chết , nàng một cái tay, lại gắt gao nắm chặt túi trữ vật, Nàng tính vào lúc cuối cùng giữa sự sống và cái chết , nàng sẽ phá huỷ túi trữ vật, cho dù chết, nàng cũng không thể để ba người lấy bất kỳ đồ trên người nàng .

Cong !! Một âm thanh ồn ào vang lên !!

Vào lúc nàng tính hủy túi trữ vật, cam chịu cái chết , thì một thiếu niên mặc trường bào trắng , xuất hiện tại trước người nàng , giơ ngón chỏ hướng mũi kiếm của thiếu nữ đang đâm tới , nhẹ nhàng búng ra, thiếu nữ kia nhất thời bị đánh lui ra ngoài, cánh tay rung động, kiếm đều cầm không vững, nhất thời rơi xuống đất.

Giờ khắc này, Nguyệt Nga biết rằng cả cuộc đời dài dằng dặc sau này cũng không thể quên giờ khắc này...Trong lúc sinh mệnh của nàng lâm nguy, nàng chỉ còn là đèn cạn dầu, chỉ một cơn gió vô tình nhẹ thổi là nàng theo gió mà đi.

Nhưng giây phút ấy, một thân ảnh gầy gò, đứng trước mặt nàng, xung quanh là địch nhân bao vây bốn phía, cơn gió cuồng bạo muốn đem nàng đi, nhưng thân ảnh ấy đánh lui cơn gió, nhất quyết không cho nàng đi. Tuy thân ảnh đó so với bầu trời rộng lớn trước mặt chỉ là con kiến hôi, nhưng giờ phút này, bóng lưng ấy lại che khuất cả thiên địa, khiến nàng cảm thấy, có hắn ở đây, Thiên cũng không diệt được nàng !

Bình Luận (0)
Comment