Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 13


Văn Sa Sa thấy tình hình không ổn, vội vàng điều chỉnh lời nói, "Thôi nào, dù sao cũng vừa mới xảy ra chuyện, cậu ngoan ngoãn ở nhà là tốt nhất. Những việc nhỏ nhặt đó, bác trai bác gái sẽ lo liệu, họ vất vả như vậy chẳng phải cũng vì cậu sao? Chỉ cần cậu hiểu lòng họ, chắc chắn họ sẽ cảm thấy an ủi."

Nói đến đây, cô ta không kìm được mà để lộ vài phần ghen tị thật sự.

Dù là người do Đàm Thanh Bình sắp xếp bên cạnh Hướng Tình, nhưng kế hoạch của vợ chồng họ là tuyệt mật, đương nhiên không thể nói cho cô ta biết. Đàm Thanh Bình làm việc kín kẽ, muốn Hướng Tình sa đọa nhưng lại không nói thẳng ra. Chỉ đơn giản là sau khi nắm rõ nhân phẩm và tính cách của Văn Sa Sa, đã tạo điều kiện để hai người kết thân, không cần thêm bất cứ sự chỉ đạo nào khác.

Dù sao thì trước khi nguyên chủ trưởng thành, cô ta vốn dĩ cũng không cần phải làm gì cả.

Vì vậy, trong mắt Văn Sa Sa, sự nuông chiều vô điều kiện và sự thiên vị mà vợ chồng nhà họ Hướng dành cho nguyên chủ, làm sao có thể không khiến người ta ghen tị? Còn về việc hai người họ không muốn để Hướng Tình tiếp xúc với một số chuyện, cô ta cũng chỉ coi đó là sự bảo vệ quá mức. Nếu không thì còn có thể là vì lý do gì khác?

Không cần Đàm Thanh Bình phải chỉ đạo, lòng cô ta vốn đã bị lửa ghen thiêu đốt, tự nhiên sẽ sinh ra ác ý và độc tố.

Ví dụ như bây giờ, sau sự việc tối qua, vợ chồng Hướng Quân Minh và Đàm Thanh Bình hiển nhiên đang bận tối mắt tối mũi. Nhưng dù vậy, vừa rồi Đàm Thanh Bình vẫn cố tình gọi điện thoại, dặn cô ta nghĩ cách đưa Hướng Tình ra ngoài thư giãn, xem như bù đắp lại sinh nhật bị gián đoạn.

Dù trong lòng có nghĩ gì, nhưng một khi đã nhận được chỉ đạo của Đàm Thanh Bình, Văn Sa Sa nhất định phải làm được.

Sợ rằng Hướng Tình vẫn còn bận tâm chuyện tối qua mà muốn đi giúp đỡ, cô ta vội vàng đổi chủ đề, hỏi cô muốn ăn sáng món gì.

Vì Đàm Thanh Bình dặn không được nhắc đến bà ta, nên mãi đến khi hai người cùng ngồi xuống bàn ăn sáng, Văn Sa Sa mới giả vờ lơ đãng mà nói: "Nghĩ lại thấy thật đáng tiếc, một bữa tiệc sinh nhật hoành tráng như vậy, lại còn là lần đầu tiên cậu chính thức ra mắt trong giới xã giao sau khi trưởng thành, thế mà lại kết thúc trong lộn xộn, chưa kịp làm quen thêm được mấy người."

Hướng Tình suy nghĩ về tính cách của nguyên chủ, sau đó mỉm cười đáp: "Dù sao sau này vẫn còn nhiều cơ hội, đúng lúc tôi cũng không thích mấy chuyện đó, xem như đỡ phiền."

Văn Sa Sa vốn định an ủi cô, nhưng kết quả lại làm chính bản thân khó chịu hơn, bàn tay cầm đũa siết chặt theo bản năng. Phải mất một lúc lâu cô ta mới bình tĩnh lại, tiếp tục nở nụ cười, "Nhưng dù sao cũng là sinh nhật mười tám tuổi của cậu, đến cả bánh kem cũng chưa kịp cắt, tôi cũng thấy tiếc thay cho cậu."

"Chuyện đó cũng hết cách rồi, chẳng lẽ lại tổ chức lại lần nữa?" Hướng Tình đáp.

"Sao lại không được? Tổ chức một bữa tiệc lớn như tối qua thì không tiện, nhưng bạn bè thân thiết tụ tập lại, làm một bữa tiệc nhỏ thì hoàn toàn có thể mà." Văn Sa Sa cười rạng rỡ, "Tình Tình, cậu thấy sao? Dù gì tối qua ai cũng bị dọa sợ, hôm nay gặp lại, cũng xem như để trấn an mọi người."

Hướng Tình từ trước đã nghe ra vài manh mối, đến đây thì cô hoàn toàn chắc chắn rằng Văn Sa Sa lại đang giở trò.

Ở thời điểm quan trọng này, nếu nói kế hoạch của cô ta không liên quan gì đến vợ chồng nhà họ Hướng, Hướng Tình thật sự không tin. Cô vốn đang chờ đợi động thái của bọn họ, mà giờ đối phương đã ra tay trước, tất nhiên cô không có lý do gì để không đón chiêu.

Cô cố ý tỏ ra khó xử, "Nhưng mà tổ chức ở đâu đây? Nhà thì chắc chắn không được, còn khách sạn thì…"

Nói đến đây, cô ngập ngừng mấy lần, trên mặt thoáng hiện vẻ lo âu và sợ hãi, rõ ràng là còn ám ảnh với chuyện xảy ra ở khách sạn tối qua, nhưng lại không muốn thừa nhận. Sau đó cô miễn cưỡng tìm cách khỏa lấp, "Làm rình rang quá, ba mẹ tôi mà biết, có khi lại nổi giận."

"Cậu nói cũng đúng." Văn Sa Sa thực ra đã có sẵn kế hoạch, nhưng vẫn giả vờ chống cằm suy nghĩ một lúc mới lên tiếng, "Hay là… chúng ta thuê một căn biệt thự đi? Nghe nói ở khu Tây Sơn có mấy căn biệt thự tư nhân cho thuê, lại có người phục vụ dọn dẹp, cần gì cũng có thể chuẩn bị sẵn. Ở đó còn tiện hơn ở nhà nữa, mà cũng không quá phô trương như khách sạn."

"Tây Sơn? Bên đó xa xôi hẻo lánh lắm." Hướng Tình tỏ vẻ không hài lòng.

"Nhưng xa mới tốt mà?" Văn Sa Sa chớp chớp mắt, cố ý hạ giọng.

Xa thì không cần lo lắng Hướng Quân Minh và Đàm Thanh Bình nghe được tin tức.

Bình Luận (0)
Comment