Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 135

 
Dĩ nhiên, trong quá trình này, mọi người cũng không phải hoàn toàn không làm gì. Đã có không ít nhóm người ra tay gia cố từng lớp trận pháp bên ngoài của Lộ Tranh, bao vây khu vực trong núi Ngũ Phong chặt như nêm cối. Phải đảm bảo không có sự cố ngoài ý muốn xảy ra, mọi người mới yên tâm họp bàn chứ!

Cuối cùng, Hướng Tình cũng chờ đến phát bực, không nhịn được hỏi Lộ Tranh: "Các anh ở trong giới huyền thuật đều làm việc thế này à?"

"Nếu không phải chuyện quá cấp bách, thì phần lớn đều thế." Lộ Tranh cười khổ, "Vậy nên, hầu hết các vụ việc đều không triệu tập nhiều người thế này."

Hướng Tình bỗng hiểu ra vì sao cả Lộ Tranh lẫn Thường Minh đều là những kẻ hành sự một mình. Không chỉ vì bọn họ có năng lực mạnh, các đệ tử trong môn phái có lẽ cũng khó mà theo kịp, mà còn vì một khi số lượng người tham gia quá đông, tình huống sẽ trở nên phức tạp hơn nhiều. Rõ ràng chỉ là chuyện đơn giản như trừ tà diệt sát, vậy mà lại có vô số vấn đề phát sinh.

Nhưng điều khiến cô bất ngờ là, không những Lộ Tranh tham gia đầy đủ vào cuộc họp từ đầu đến cuối, mà anh còn có tiếng nói khá lớn, dần dần thậm chí còn dẫn dắt cả cuộc thảo luận, khiến kết quả cuối cùng nghiêng về phương án mà anh mong muốn.

Thật đúng là… không thể nhìn mặt mà bắt hình dong.

Hướng Tình chợt nhớ lại, khi trước Lộ Tranh đã từ chối việc cô bái nhập Thượng Thanh phái, nói rằng nếu do anh đích thân dạy dỗ thì có thể giúp cô tránh được nhiều rắc rối và ràng buộc.

Lúc ấy, cô chưa từng tiếp xúc với giới huyền thuật, nên không quá hiểu ý anh. Nhưng bây giờ, cuối cùng cô cũng đã thực sự cảm nhận được rồi.

Dù quy trình có dài lê thê đến đâu, rồi cũng sẽ đến lúc kết thúc.

Dưới sự thúc đẩy của Lộ Tranh, đến ngày thứ sáu, cuối cùng tất cả mọi người cũng sơ bộ đạt được sự đồng thuận, thống nhất phương châm hành động, lấy việc tiêu diệt hung sát làm mục tiêu chính.

Dù ai cũng đoán rằng, dựa theo tình hình hiện tại, không thể nào dễ dàng tiêu diệt hung sát được. Nhưng ít nhất, có nguyên tắc hành động này, khi ra tay sẽ không còn phải dè dặt, lo lắng chuyện "bắt sống", không còn bị bó buộc tay chân.

Còn về kế hoạch chi tiết hơn? Chuyện này thì không cần phải bàn.

Dù đều tự xưng là chính đạo, nhưng mỗi người vẫn là một thế lực riêng, chẳng ai có thể kiểm soát ai. Hơn nữa, đối mặt với hung sát, ai cũng có toan tính của riêng mình. Giờ đây, dù bề ngoài thì liên minh với nhau, nhưng chẳng ai muốn để người khác chỉ huy, nên chỉ có thể tạo thành một liên minh lỏng lẻo, thống nhất về phương hướng hành động. Còn kế hoạch cụ thể thế nào, đương nhiên mỗi phe tự lo liệu.

Vậy nên, sau khi thảo luận xong, hành động ngược lại trở nên nhanh chóng hơn hẳn. Không ai muốn bị tụt lại phía sau, ai cũng muốn là người đầu tiên đến núi Ngũ Phong.

Trên xe, Hướng Tình quan sát Lộ Tranh, cảm thấy có chút kỳ lạ. Dù anh không cười, nhưng bất kỳ ai nhìn vào cũng có thể nghĩ đến một từ: hớn hở.

"Cảm giác của anh hình như khá tốt nhỉ?" Cô nghi hoặc hỏi.

Lộ Tranh mỉm cười đáp: "Trong cuộc họp lần này, Thái Nhất phái phải im lặng nhượng bộ, còn phía đạo môn thì chính Thượng Thanh Phái của chúng ta chiếm thế thượng phong."

Từ trước đến nay, hai phái vẫn luôn ngang sức ngang tài, đối đầu gay gắt vì vị trí đứng đầu trong giới đạo môn. Đặc biệt trong thế hệ này, đôi bên đều có một thiên tài trấn giữ, khiến cuộc đấu tranh càng trở nên khốc liệt, nhưng vẫn chưa thể phân thắng bại.

Cũng chính vì điều này mà họ luôn cố gắng tránh để Lộ Tranh và Thường Minh trực tiếp đối đầu. Chỉ cần hai người không trở thành kẻ thù, thì mọi chuyện vẫn có thể cứu vãn. Chỉ khi nào có sự chuẩn bị hoàn toàn chắc chắn, thì mới tung ra quân bài này.

Nhưng lần này, Thường Minh mắc sai lầm, bị lôi kéo vào vụ việc liên quan đến hung sát, thậm chí còn không tham gia cuộc họp. Chuyện của Hướng Hồng Ngư trước đây không công khai với các đệ tử bình thường, nhưng với những nhân vật đứng đầu trong giới huyền thuật thì không thể giấu diếm được.

Thái Nhất phái đuối lý, không thể cứng rắn như trước. Thượng Thanh Phái nhân cơ hội phản công, tất nhiên giành được ưu thế vượt trội. Nếu không nhờ đó, Lộ Tranh cũng khó có thể dễ dàng dẫn dắt và kiểm soát phương hướng của cuộc họp đến vậy.

Những chuyện này, Hướng Tình đương nhiên hiểu rõ. Cô nói: "Tôi cứ tưởng anh không thích những chuyện này chứ."

"Đúng là không thích." Lộ Tranh thản nhiên đáp. "Nhưng một khi đã làm, thì phải làm tốt nhất có thể."

Ôi trời… hóa ra anh là kiểu nghiện đứng top à.

Nhưng cũng đúng thôi, với những thứ mà Lộ Tranh trải qua trong đời, anh không thể không tranh đấu. Anh phải tranh giành với trời để giành lấy mạng sống, cũng phải tranh thắng với người. Nếu không tranh, anh đã chết từ lâu rồi.

Bình Luận (0)
Comment