Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 164


Cô chỉ vào khuôn mặt tươi cười của búp bê: "Như hôm nay trời nắng, nó sẽ là mặt cười. Nếu trời mưa, nó sẽ biến thành mặt khóc. Còn nếu trời âm u, khuôn mặt sẽ trở nên bình tĩnh. Sao nào, có phải rất đáng yêu không?"

Lộ Tranh ngước lên, dùng ánh mắt đầy kỳ lạ nhìn cô.

Một lúc lâu sau, anh khẽ thở dài: "Pháp khí này... chẳng lẽ là do chính em tự nuôi dưỡng?"

Nghĩ kỹ lại thì ngoài cô ra, có lẽ cũng chẳng ai sẽ bỏ ra nhiều công sức chỉ để nuôi dưỡng một món pháp khí không có tác dụng tấn công hay phòng thủ, mà chỉ đơn thuần là vì nó đáng yêu.

So với pháp khí, nó thực sự giống một món quà hơn, thiên về giá trị thưởng thức hơn là công năng thực tiễn.

Những năm qua, Lộ Tranh đã thấy qua vô số pháp khí, có cái uy lực cường đại, có cái kỳ bí khó lường, nhưng đúng là chưa từng thấy một món nào đặc biệt như thế này.

"Cảm ơn em, tôi rất thích nó." Anh nhẹ nhàng nắm con búp bê gỗ nhỏ trong lòng bàn tay, ngước mắt lên nhìn người trước mặt, dịu dàng nói.

Nói rồi, anh đẩy xe lăn đến cửa, ngẩng đầu quan sát, như thể đang tìm một chỗ để treo nó.

Hướng Tình luôn rất khâm phục sự quyết đoán của anh.

Rất hợp lý, căn nhà họ đang ở hiện tại là một ngôi nhà cổ truyền thống, phần lớn đều làm bằng gỗ, có mái hiên, có xà ngang, có rui mè, đương nhiên cũng có không ít chỗ thích hợp để treo búp bê cầu nắng.

Lộ Tranh chọn một vị trí có độ cao vừa phải, đưa tay ném nhẹ, sợi dây buộc búp bê liền ổn định mắc vào đó.

Con búp bê gỗ với khuôn mặt tươi cười khẽ đong đưa trong gió vài lần, rồi dần dần yên vị.

Hướng Tình đứng bên cạnh nhìn ngắm, thầm nghĩ, năm sau có lẽ cô có thể tặng anh một chùm chuông gió. Thêm một chút âm thanh, có lẽ sân viện này cũng sẽ thêm phần náo nhiệt.

Ý nghĩ ấy vừa xuất hiện, tương lai vốn mơ hồ bỗng trở nên rõ ràng.

Hướng Tình bất giác mỉm cười, cảm thấy tâm trạng cũng như thời tiết hôm nay, sáng sủa, thoáng đãng đến mức lồng ngực cũng như mở rộng hơn.

Nhưng nụ cười ấy chưa kịp duy trì quá lâu, bởi sau khi ngắm búp bê cầu nắng một lúc, Lộ Tranh bỗng quay sang nhìn cô, giọng điệu nghiêm túc nói: "Nếu em muốn, từ hôm nay, hãy theo tôi học vẽ bùa đi."

"Hả...?" Hướng Tình sững sờ.

Lộ Tranh muốn dạy cô thứ gì đó mới, điều này không có gì kỳ lạ, nhưng tại sao đột nhiên lại chuyển sang chủ đề này?

Nghi hoặc của cô hiện rõ trên mặt, Lộ Tranh khẽ lắc đầu bật cười, giải thích: "Em đã biết cách nuôi dưỡng pháp khí, vậy thì những kiến thức liên quan cũng nên sớm học thôi."

Không thể để sau này, mỗi khi ra ngoài, người khác lấy pháp khí ra thì toàn là kiếm hay bùa hộ thân, có công có thủ, còn đến lượt Hướng Tình thì toàn là mấy món đồ "không chính thống" như thế này được.

"Dù là vẽ phù, luyện đan, vẽ trận pháp hay chế tạo pháp khí, xét đến cùng, tất cả đều dựa vào vận khí để kết nối với đạo văn, từ đó dẫn động linh khí giữa trời đất, tạo ra đủ loại công dụng và uy lực kỳ diệu."

Lộ Tranh chậm rãi giải thích: "Điểm khác biệt giữa chúng, thực chất chỉ nằm ở vật chứa mà thôi."

Phù chú dùng giấy làm vật chứa, ưu điểm là vẽ nhanh, sử dụng tiện lợi, ngay cả người không thuộc huyền môn cũng có thể dùng được. Nhưng nhược điểm là chỉ dùng được một lần, tiêu hao rất lớn.

Đan dược dùng viên thuốc làm vật chứa. Tuy nhiên, truyền thừa trong lĩnh vực này đã thất lạc nghiêm trọng ở thời đại hiện tại, không có phương thuốc, cũng không có linh dược, dù có bản lĩnh cao siêu đến đâu cũng khó lòng luyện chế. Vì vậy, chỉ có những môn phái lớn như Trường Ninh Tự mới bào chế một số loại thuốc bổ đơn giản, nhưng cũng chỉ để bán cho tín đồ bình thường mà thôi.

À, thực ra thứ được yêu thích nhất ở Trường Ninh Tự không phải là đan dược, mà là... nước chống muỗi.

Trận pháp dùng nhiều loại vật liệu làm vật chứa. Thời gian duy trì của nó phụ thuộc vào chất lượng nguyên liệu và mức độ tiêu hao linh khí. Có loại chỉ dùng được một lần, nhưng cũng có loại tồn tại hàng nghìn năm. Ưu điểm của trận pháp là phạm vi ảnh hưởng rộng, có thể vận hành tự động, nhưng nhược điểm là khó di chuyển.

Vậy nên, pháp khí mới ra đời.

Xét về chức năng, nó chính là một lá bùa vĩnh cửu, một trận pháp nhỏ gọn, đôi khi còn có thể mang đến tác dụng giống như đan dược.

Chính vì vậy, các tu sĩ đều khao khát sở hữu pháp khí.

Lộ Tranh đề nghị dạy Hướng Tình vẽ bùa, đơn giản vì đây là lĩnh vực anh giỏi nhất. Thực tế, nguyên lý của đan, khí, phù, trận đều có sự liên kết với nhau. Chỉ cần nắm vững đạo văn cơ bản và quy luật biến đổi của chúng, thì hoàn toàn có thể tự suy luận, linh hoạt vận dụng.

 

Bình Luận (0)
Comment