Cô hơi sững lại, theo phản xạ quay đầu nhìn, nhưng phía sau đã không còn Quỷ Môn Quan nữa, mà cũng chỉ là một biển lửa kéo dài vô tận.
Phải nói rằng, đây là lần đầu tiên cô thực sự cảm thấy thú vị trong trò chơi này. Không chỉ vì cô không đoán ra được cơ chế của sự thay đổi này, mà còn vì sự kiện này hoàn toàn ngoài dự liệu của cô.
Hướng Tình cẩn thận quan sát môi trường xung quanh, nhanh chóng đoán ra được nơi mình đang đứng.
Nếu đã là âm phủ, thì dĩ nhiên sẽ có mười tám tầng địa ngục. Có rất nhiều phiên bản khác nhau về mười tám tầng địa ngục, nhưng so với những phiên bản bị ảnh hưởng bởi tư tưởng "tam cương ngũ thường" của Trung Hoa cổ đại, Hướng Tình lại thích cách phân loại của Phật giáo hơn: Tám địa ngục nóng, Tám địa ngục lạnh, Du Tăng địa ngục, Cô Độc địa ngục.
Không biết Lộ Tranh đã chọn phiên bản nào, hay là đã tự mình cải biên lại?
Dù theo quan niệm nào, khung cảnh trước mắt này đúng là địa ngục không sai. Nhất là khi cô có thể thấy vô số bóng người đang vùng vẫy, kêu gào trong biển lửa, trông cực kỳ đau đớn.
Nhưng vấn đề là nếu đã là địa ngục, tại sao cô lại ở đây?
Dù gì cô cũng có công đức hộ thân, có khí vận của kim long, dù không phải nhân vật chính, thì cũng không thể bị phán xét là kẻ ác cần phải xuống địa ngục chịu phạt chứ?
Đang suy nghĩ, đột nhiên có một bàn tay vỗ nhẹ lên vai cô.
Cô giật mình, theo phản xạ vung khuỷu tay đánh trả. Nhưng đối phương phản ứng nhanh hơn, không chỉ đỡ được đòn đánh, mà còn bắt được cổ tay cô, khiến cô không thể tạo khoảng cách với người đó. May mà cô vẫn kịp xoay người lại, trực diện với đối phương.
"Nhưng khi thấy rõ mặt người trước mặt, cô sững lại.
"Lộ Tranh?"
Rất hoang đường. Cô đang chơi game một cách bình thường, bỗng dưng bị đẩy xuống địa ngục đã đủ khó hiểu rồi, tại sao Lộ Tranh cũng xuất hiện ở đây?
Không đúng. Công viên này vốn là sản nghiệp của Lộ Tranh, nhìn vào số lượng pháp khí bày ra khắp nơi, chắc chắn bản thân anh cũng tham gia vào quá trình thiết kế và bố trí. Vậy thì việc anh có mặt ở đây cũng không có gì khó hiểu.
Nhưng phải thừa nhận rằng, vừa mới đắm chìm vào bầu không khí nơi đây, bỗng dưng lại nhìn thấy Lộ Tranh, đúng là có cảm giác như bức tường ngăn cách giữa các thế giới đã bị phá vỡ.
"Sao anh lại ở đây?" Cô hỏi Lộ Tranh.
Một tia không tự nhiên thoáng qua gương mặt anh: "Anh đến thị sát." Rồi anh ngược lại hỏi cô, "Còn em thì sao?"
"Hôm nay bọn em có hoạt động giao lưu, địa điểm được chọn là ở đây." Hướng Tình nói, bỗng nhiên khựng lại. Cô nhớ đến lúc trước khi hỏi ý kiến Lộ Tranh, anh còn dửng dưng nói kiểu miễn cưỡng: Hoạt động tập thể không thể vắng mặt. Nghĩ đến đây, cô không khỏi dâng lên chút nghi ngờ.
Chẳng lẽ… anh ta đã tìm cách điều tra địa điểm rồi cố tình đến đây sao?
Không đúng, không đúng… Nghĩ kỹ lại, trước khi đến, ngay cả bạn học trong lớp cũng không biết kế hoạch cụ thể. Địa điểm chỉ được thông báo vào tối hôm trước trong nhóm lớp. Hơn nữa, vé vào cửa là do Du Tử Thanh đưa ra, mà Du Tử Thanh là một đệ tử huyền môn, những tấm vé này cũng là vé nội bộ không rõ cậu ta lấy từ đâu…
Nối các sự kiện lại với nhau, một suy đoán có vẻ hoang đường bất chợt xuất hiện trong đầu Hướng Tình: Chẳng lẽ chính Lộ Tranh đã tìm cách khiến Du Tử Thanh chọn địa điểm ở đây?
Nếu không, thì sao lại có tận hơn sáu mươi tấm vé nội bộ được phát miễn phí? Đâu cũng phải hoạt động của công ty.
Hơn nữa, dù suy đoán này nghe có vẻ kỳ quặc, nhưng những hành động gần đây của Lộ Tranh cũng chẳng bình thường chút nào. Chuyện hoang đường gì anh cũng có thể làm, đây cũng không phải lần đầu tiên.
Nghĩ tới đây, suy đoán của Hướng Tình lại càng có sức thuyết phục hơn.
Cô lặng lẽ quan sát Lộ Tranh, trong khi trong đầu vẫn xoay chuyển những ý nghĩ này.
Lộ Tranh đảo mắt tránh đi ánh nhìn của cô.
Chắc chắn là chột dạ rồi!
Hướng Tình càng thêm chắc chắn về suy đoán của mình. Nhưng cô cũng không vạch trần anh, chỉ hỏi một câu: "Em đang đi theo tuyến nhiệm vụ chính mà, sao lại đột nhiên bị đưa đến đây?"
"Có lẽ hệ thống nhận diện gặp vấn đề." Lộ Tranh thấy cô chuyển đề tài, ánh mắt lại quay lại nhìn cô, đánh giá một lượt, rồi hơi nhíu mày, "Gần đây em có tiếp xúc với sát khí à?"
"Anh nói vậy là sao? Ngày nào em chẳng tiếp xúc với sát khí?" Hướng Tình vô thức đáp lại. Từ sau khi vận may của cô tăng lên, dường như trực giác cũng nhạy bén hơn rất nhiều. Giống như lần trước, cô có thể cảm nhận được những bất thường nhỏ bé xung quanh mình, mà phần lớn là do sát khí gây ra, nên cô cứ tiện tay loại bỏ chúng thôi.