Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 251

Thực ra, Lộ Tranh cũng không làm gì cả, anh chỉ đơn thuần thích trạng thái hai người gắn chặt lấy nhau, không có khoảng cách, không nghĩ gì, không làm gì, chỉ cần nằm như vậy, mặc kệ thời gian trôi qua, cũng đã đủ thoải mái.

Hướng Tình cũng cảm thấy khá dễ chịu, nhưng nằm quá lâu thì cơ thể lại có chút bức bối.

Lúc đầu còn ổn, cô ngủ bù, hoặc nghịch điện thoại, vẫn khá thong thả. Nhưng đến khi đã ngủ đủ giấc, điện thoại cũng xem gần hết các cập nhật mới, thì cô bắt đầu nằm không yên nữa.

Thế nên, sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng hẳn, khi nghe thấy tiếng sóng biển bên ngoài dần nhỏ lại, hẳn là thủy triều sáng đã rút đi, Hướng Tình liền kiên quyết muốn dậy đi bắt hải sản.

Đây cũng là một trong những trải nghiệm mà cô hằng mong ước nhưng chưa từng có cơ hội thử. Bây giờ đã ở ngay bên bờ biển, lại còn là bãi biển riêng của mình, tất nhiên không thể bỏ lỡ.

Thấy cô hào hứng như vậy, Lộ Tranh dĩ nhiên không nỡ từ chối, đành phải dậy cùng cô thay quần áo rồi xuống tầng.

Hai người vào bếp lấy một chiếc xô, một cái xẻng nhỏ và một chai muối, rồi cùng nhau tiến về phía bãi biển.

Hướng Tình vui sướng đến mức có thể thấy rõ bằng mắt thường, ngay cả bước chân cũng nhẹ nhàng hẳn, chẳng thèm đi đứng cho nghiêm chỉnh, mà cứ nhảy nhót tung tăng. Lộ Tranh hiếm khi thấy cô bộc lộ sự trẻ con như vậy, bị cô lây nhiễm, tâm trạng cũng trở nên vui vẻ hơn, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười.

Chẳng bao lâu sau, họ đã đến bờ biển.

Dải cát vừa bị thủy triều rút đi vẫn còn mềm mịn, mỗi lần đặt chân lên đều để lại dấu chân sâu hoắm. Ban đầu, Hướng Tình còn đi dép lê, nhưng đi một lúc cảm thấy vướng víu, bèn tháo ra ném lên bờ, thoải mái đi chân trần trên cát.

Cát ở khu vực này rất mịn, rất mềm, cảm giác khi giẫm lên thực sự rất thú vị. Cô chơi với cát một lúc lâu, đến tận khi chợt nhớ ra mục đích chính của mình.

Kiến thức về bắt hải sản của cô toàn là xem video mà học, trong đầu nghĩ rằng mình đã nắm được kha khá, nhưng đến lúc bắt tay vào làm mới phát hiện không hề đơn giản. Còn về phần Lộ Tranh, anh hoàn toàn không có chút hiểu biết nào về chuyện này, đành phải rút điện thoại ra tra cứu ngay tại chỗ.

Cũng may cả hai đều không có mục tiêu nhất định, chỉ xem đây như một trò chơi, nên tâm lý rất thoải mái.

Cuối cùng, họ dứt khoát để mọi thứ thuận theo tự nhiên, thấy có lỗ thì đào, không thấy thì viết chữ lên cát, in dấu chân, hoặc đào cát thành các hình thù khác nhau… Nhìn vào cảnh tượng này, có khi không ai nghĩ họ là người trưởng thành, mà chỉ là hai đứa trẻ không hơn bảy tuổi.

Ấy vậy mà, kết quả thu hoạch lại khá khả quan, dù không thể so với những vlogger chuyên săn hải sản, nhưng ít nhất cũng gom đủ nguyên liệu cho một món ăn, dĩ nhiên là vẫn phải thêm kha khá rau củ phụ trợ khi chế biến.

"Ăn nhiều một chút." Hướng Tình hào phóng gắp một đũa đầy món hải sản xào thập cẩm đặt vào bát của Lộ Tranh.

Không biết có phải vì thái độ của anh khiến Hướng Tình hài lòng hay không, mà sau bữa sáng, cô liền lên lầu lấy xuống một chiếc hộp, đưa cho anh: "Suýt nữa thì quên, em cũng chuẩn bị một món quà cho anh."

Lần này, Lộ Tranh thực sự bất ngờ.

Mặc dù đây không phải lần đầu tiên anh nhận được quà, nhưng… với tư cách là một người đàn ông vừa cầu hôn thành công, anh thực sự rất cần một món quà có thể khoe ra với thiên hạ.

Dù bây giờ anh và Hướng Tình đã có nhẫn đôi, thậm chí tối qua anh còn lén lút chụp lại ảnh hai người đeo nhẫn, tay trong tay, nhưng ảnh khoe tình cảm thì ai mà chê nhiều bao giờ?

"Anh có thể mở ra không?" Anh cầm hộp trên tay ngắm nghía một hồi, rồi mới hỏi cô.

Hướng Tình rất thích kiểu này, lập tức giục: "Mở đi mở đi, quà sinh ra là để mở mà."

Cô còn chủ động đưa cho anh một con dao rọc giấy.

Lộ Tranh liếc nhìn cô một cái, rồi mới cúi đầu, cẩn thận xé lớp giấy gói, cố gắng giữ nguyên vẹn hết mức có thể, nhẹ nhàng đặt sang một bên, sau đó mới nghiêm túc mở nắp hộp.

Khi nhìn thấy thứ bên trong, đôi mắt anh bỗng sáng lên.

Anh vốn chỉ mong nhận được một món quà có thể khoe lên mạng, nhưng không ngờ rằng, món quà Hướng Tình chuẩn bị lại hoàn toàn lý tưởng để làm điều đó.

Bên trong hộp là một chiếc đồng hồ.

Rõ ràng là được thiết kế riêng, mặt đồng hồ có hình vỏ sò rất hiếm thấy, nền bên trong là một màu xanh thẳm, còn khung viền thì mang sắc đen bạc trầm ổn, bớt đi chút tinh tế, nhưng lại tăng thêm vài phần khí chất doanh nhân, hoàn toàn phù hợp với hình tượng của Lộ Tranh.

Kể cả khi đeo nó để đi đàm phán làm ăn, cũng không sợ mất phong thái.

Bình Luận (0)
Comment