Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 254

Vào đến phòng, hành lý được nhân viên mang đi sắp xếp, còn Hướng Tình thì thoải mái ngả lưng xuống sofa.

Dù suốt hành trình toàn đi máy bay và xe riêng, tiện nghi hơn nhiều so với phương tiện công cộng, nhưng đến lúc thư giãn, cô vẫn cảm thấy có chút mệt mỏi.

"Quả nhiên, ở nhà vẫn là tuyệt nhất." Cô điều chỉnh tư thế, cảm thán.

Thế giới bên ngoài rất rộng lớn và thú vị, nhưng mỗi khi đi xa rồi trở về, mới nhận ra, cảm giác thư thái và thoải mái mà ngôi nhà mang lại là không gì có thể thay thế.

Lộ Tranh ngồi xuống bên cạnh, giơ tay vuốt nhẹ má cô, nói: "Hai ngày tới nghỉ ngơi thật tốt đi, qua Tết sẽ lại bận rộn đấy."

Bản thân việc đón Tết không phải là điều khiến Hướng Tình bận rộn, vì nhà có rất nhiều nhân viên lo liệu.

Nhưng có một số việc, cô vẫn phải tự mình làm.

Ví dụ như gặp gỡ Tiểu Dao, đến nhà họ Long ăn bữa cơm đoàn viên, đi chùa Trường Ninh dâng hương, và cùng Lộ Tranh ghé thăm Thượng Thanh phái.

Ngoài những cuộc gặp gỡ bắt buộc trong dịp Tết, thì lý do chính vẫn là vì tất cả những người này đều rất quan tâm đến tình trạng hiện tại của cô, đặc biệt là chuyện tình cảm. Bây giờ khi mối quan hệ giữa cô và Lộ Tranh đã ổn định, cũng nên có một lời giải thích.

Cũng chính vì vậy, một người vốn không thích xã giao như Lộ Tranh lại rất háo hức với những chuyện này.

Tuy nhiên, Hướng Tình lại không có ý định đưa anh theo.

Thời gian gặp Tiểu Dao được sắp xếp trước Tết. Trước khi ra ngoài, Hướng Tình thấy Lộ Tranh cũng thay đồ, liền có chút ngạc nhiên nói: "Anh cũng đi cùng em sao? Không cần đến mức đó chứ?"

"Sao lại không cần?" Lộ Tranh hỏi ngược lại.

"Em thấy hơi kỳ lạ, có vẻ quá trang trọng." Hướng Tình suy nghĩ một chút rồi nói.

Mặc dù chuyện này Tiểu Dao đã biết từ lâu, nhưng chính vì biết từ lâu rồi, nên việc đặc biệt dẫn người theo để giới thiệu có vẻ không cần thiết lắm.

Lộ Tranh không nói gì nữa, chỉ nhìn cô bằng ánh mắt đầy u oán.

Hướng Tình lập tức tự kiểm điểm, cảm thấy mình có hơi quá đáng không? Cuối cùng, cô chỉ đành chịu thua, nói: "Được rồi, đi thì đi! Dù sao Tiểu Dao cũng réo gọi anh mời ăn từ lâu rồi."

"Nếu đã mời cô ấy, vậy có phải sau này còn phải mời cả các bạn cùng phòng của em nữa không?" Lộ Tranh hỏi.

Hướng Tình sững người: "Anh ngay cả chuyện này cũng biết sao?"

Lộ Tranh khẽ cười một cái.

Sự thật chứng minh, Tiểu Dao dù miệng nói mạnh bạo, nhưng khi thực sự gặp người thật thì lại nhút nhát.

Bữa ăn diễn ra suôn sẻ, nhưng Hướng Tình có thể nhận ra rằng Lộ Tranh thực ra có chút thất vọng.

Chắc hẳn trong dự tính của anh, trong tình huống này, đối phương phải tò mò hỏi han chuyện tình cảm của hai người, như vậy anh mới có cơ hội khoe khoang một chút. Không ngờ Tiểu Dao từ đầu đến cuối lại là bộ dáng ngoan ngoãn, khách sáo.

Hướng Tình đứng bên cạnh, nhìn mà buồn cười.

Nhưng cô nghĩ lại, cảm thấy hai cô bạn cùng phòng của mình vẫn chưa biết thân phận của Lộ Tranh, có lẽ sẽ đáp ứng được mong muốn này của anh, nên tạm thời không lên tiếng an ủi.

Ăn xong, Hướng Tình vốn định đi hát, nhưng thấy Tiểu Dao vẫn không thể thả lỏng, đành thôi.

Sau khi tiễn Tiểu Dao về, cô quay lại nhìn Lộ Tranh, thấy vẻ mặt anh buồn bực, không nhịn được cười nói: "Được rồi, cái bóng đèn đã đi rồi, bây giờ là thời gian của chúng ta."

Buổi sáng mùa đông, dù đang ở trong phòng có điều hòa, con người vẫn khó mà cưỡng lại sự quyến luyến với chăn ấm đệm êm.

Sau khi tỉnh dậy, Hướng Tình vẫn chưa mở mắt, vô thức rúc sâu vào trong chăn, sau đó trở mình một cách tự nhiên, rồi liền lăn vào một vòng tay ấm áp.

Cứ như thể Lộ Tranh đã đợi sẵn cô tự chui vào lòng anh vậy.

Đúng thế, kể từ khi trở về từ kỳ nghỉ trên đảo, vì lười biếng, Hướng Tình đã để nhân viên lo việc dọn dẹp hành lý giúp mình. Vậy mà Lộ Tranh lại nhân cơ hội này, ra lệnh cho họ chuyển thẳng hành lý của cô vào phòng mình. Thế rồi cả hai người, không ai bảo ai, cứ thế mà ngầm hiểu, âm thầm dọn tất cả đồ đạc của cô từ phòng bên kia sang.

Mọi người đã hợp tác ăn ý như vậy, ngoài việc thuận theo, Hướng Tình còn có thể làm gì khác đây?

Thế là, từ hôm ấy, cô chính thức chuyển vào phòng ngủ chính. Ngoài điều đó ra, những thói quen sinh hoạt thường ngày vẫn không có thay đổi gì đáng kể.

Nằm thêm một lúc, đầu óc dần tỉnh táo hơn, Hướng Tình liền lấy điện thoại ra. Thấy vậy, Lộ Tranh lập tức bắt đầu giở trò nghịch ngợm, dùng đủ loại cách thức trẻ con để thu hút sự chú ý của cô. Nhưng nếu Hướng Tình thực sự quay sang nhìn, anh lại bày ra vẻ mặt vô tội.

Sau một thời gian thích nghi, cô quyết định coi như không thấy gì cả.

Thế là hai người ai làm việc nấy, hòa thuận vô cùng.

Bình Luận (0)
Comment