Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 274

Thế là, Lộ Tranh dứt khoát ôm chặt lấy cô, nửa dìu nửa bế, đẩy cô về phía trước, cũng chắn gió biển giúp cô.

Nhưng đi được vài bước, Hướng Tình bỗng đột ngột dừng lại: "Hoa của em."

Lộ Tranh đành quay lại lấy bó hoa hồng.

Chỉ là, dường như chủ nhân của bó hoa này cũng không quá bận tâm, để mặc cho anh cầm, đến khi về đến phòng cũng không hề đụng tới, cứ thế đi thẳng vào phòng tắm.

Lộ Tranh đi một vòng trong phòng. Ban đầu, anh định tìm một cái bình để cắm hoa. Thực tế, anh đúng là đã tìm được, còn cầm chiếc bình thủy tinh mang tới, nhưng khi chuẩn bị đổ nước vào, anh lại do dự trong giây lát, rồi đặt bình xuống.

Ngồi xuống ghế sô pha, cầm bó hoa trên tay, anh trầm tư hồi lâu. Cuối cùng, anh đặt bó hoa lên bàn, lấy ra một lá bùa, rồi bắt đầu bày trận pháp.

Anh định luyện bó hoa này thành một pháp khí.

Như vậy, bó hoa này sẽ không bao giờ héo tàn, mãi mãi tỏa hương thơm, có thể luôn luôn tô điểm cho ngôi nhà của họ.

Lộ Tranh trước đây không quá giỏi trong việc luyện chế pháp khí, nhưng về sau, để dạy Hướng Tình, anh đã dành nhiều thời gian nghiên cứu. Khí vận của anh thiên về sát phạt, vốn không thích hợp để chế tạo pháp khí, hoa hồng lại là nguyên liệu mong manh, may mà không cần thêm bất cứ tính năng đặc biệt nào, cũng không phải khắc họa pháp trận trên vật liệu, vì vậy việc luyện chế khá đơn giản.

Chẳng mấy chốc, Lộ Tranh đã bố trí xong trận pháp. Anh ngồi thẳng người, quan sát trận pháp một lát, rồi bất giác cười khẽ.

Nghĩ lại trước đây, anh còn từng chê bai Hướng Tình thích làm đủ thứ thành pháp khí, bây giờ chính mình cũng hăng say thế này, quả thực là tự vả không thương tiếc.

Nhưng, Lộ Tranh không ghét sự thay đổi này.

Anh chấp nhận tất cả những gì Hướng Tình mang đến cho anh.

Hướng Tình thực ra chỉ hơi say, nhưng ở trong phòng tắm bị hơi nóng bao phủ, đầu óc cô càng lúc càng mơ màng, ba phần say nhanh chóng biến thành năm phần.

Cô không thích trên người có mùi rượu, nên thời gian tắm có hơi lâu một chút. Mãi cho đến khi Lộ Tranh luyện chế xong bó hoa, nhận ra cô ở trong đó quá lâu mà không có động tĩnh gì, lo lắng đi gõ cửa, Hướng Tình mới lau khô người, khoác áo choàng tắm rồi đi ra ngoài.

Cửa vừa mở ra, hơi nóng đọng lại trong phòng tắm lập tức tràn ra ngoài, táp vào người Lộ Tranh đang đứng ngay trước cửa.

Anh bị làn hơi ẩm ướt bao phủ, cảm giác cả người như cũng trở nên nóng bức và nặng nề.

Ngay sau đó, anh mới nhìn thấy Hướng Tình.

Cô còn chưa lau tóc, những lọn tóc ướt sũng bết vào da đầu, từng giọt nước vẫn đang nhỏ xuống. Nước men theo cằm và cổ cô, lướt qua xương quai xanh rồi biến mất dưới lớp áo choàng tắm. Bộ áo choàng trên người cô cũng chỉ được quấn đại khái, tùy tiện buộc dây, trông chẳng chút ngay ngắn, để lộ mảng da trắng nõn trước ngực và đôi chân dài thẳng tắp bên dưới.

Cả người cô trông có vẻ lộn xộn.

Ánh mắt Lộ Tranh vô thức đuổi theo một giọt nước, yết hầu khẽ chuyển động, vội dời tầm mắt lên gương mặt Hướng Tình.

Gương mặt cô vì bị hơi nóng hun lâu nên phủ một lớp sắc hồng vô cùng động lòng người. Đôi môi cô nhợt nhạt, thế nên điểm nổi bật nhất trên khuôn mặt chính là đôi mắt sáng trong, long lanh như thể vừa được nước gột rửa, sạch sẽ, tinh khiết.

Cô cũng đang nhìn anh, ánh mắt chuyên chú.

Nhịp tim Lộ Tranh đột nhiên loạn nhịp.

Nhưng ngay giây tiếp theo, khi anh định mở miệng nói gì đó, Hướng Tình đang đứng trong cửa bỗng tiến lên một bước. Có lẽ vì cô chưa quen với cấu trúc phòng trên thuyền, cũng có thể do đầu óc đang mơ màng, không đủ tỉnh táo để nhận biết xung quanh, tóm lại, cô vấp mạnh vào bậc cửa nhỏ, người đổ về phía trước.

Trái tim Lộ Tranh thắt lại, anh lập tức sải bước tới, dang tay ra vừa kịp đỡ lấy cô.

Trong khoảnh khắc ấy, tim anh đập dồn dập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Mãi đến khi xác nhận rằng cô vẫn ổn, hơi thở anh mới dần ổn định lại, thấp giọng nói: "Cẩn thận chút."

Vừa cất lời, anh mới phát hiện giọng mình khàn đặc.

Hướng Tình lầm bầm một tiếng trong lòng anh, cũng chẳng có ý định đứng dậy, hai tay cô siết chặt lấy eo và lưng anh, cơ thể mềm mại dán sát vào người anh không chút kẽ hở.

Lộ Tranh ngửi thấy hương thơm của sữa tắm và dầu gội trên người cô, thanh mát mà dịu dàng, như một cơn gió sáng sớm len vào khoang mũi, khiến anh không tự chủ được mà muốn tìm kiếm nhiều hơn. Mãi đến khi môi anh chạm vào mái tóc lạnh ẩm, anh mới chợt bừng tỉnh.

"Sấy tóc đi đã." Anh đỡ cánh tay cô, trầm giọng nói.

Hướng Tình lại "ừm" một tiếng, nhưng vẫn không động đậy.

Lộ Tranh bất đắc dĩ bật cười. Trước đây, anh luôn cảm thấy Hướng Tình dường như lúc nào cũng bình tĩnh, chẳng mấy chuyện có thể lay động cảm xúc của cô. Nhưng sau khi ở bên nhau, anh mới phát hiện cô cũng có những lúc làm nũng và ỷ lại như thế này, thật là khiến người ta không khỏi mềm lòng.

Anh cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô, mỉm cười nói: "Được rồi, để anh sấy tóc cho em."

Nói rồi, anh đi vào phòng tắm lấy máy sấy, trở lại phòng khách, c*m v** ổ điện gần ghế sofa. Suốt quá trình ấy, Hướng Tình như một con bạch tuộc bám chặt lấy anh, được anh kéo theo đi khắp nơi. Nhưng Lộ Tranh không thấy phiền, với anh, đây là gánh nặng ngọt ngào nhất.

Sau khi cắm xong máy sấy, anh mới đặt cô ngồi xuống sofa, cẩn thận sấy khô mái tóc của cô.

Hơi nóng từ máy sấy lan tỏa, khiến Hướng Tình cảm thấy dễ chịu, đầu óc càng thêm mơ hồ, ý thức chìm vào trạng thái nửa tỉnh nửa mơ.

Lộ Tranh tưởng cô đã ngủ, quay người thu dọn máy sấy, định mang về phòng tắm thì bất chợt cảm thấy eo mình bị hai cánh tay siết chặt.

Hướng Tình lúc này đã không còn nhớ mình đang ở đâu, cũng chẳng nhớ đây là lúc nào. Trong cơn mê muội, điều duy nhất cô nhận ra được là người trước mặt mình rất quen thuộc, khiến cô cảm thấy an toàn. Thế nên khi nhận ra anh định rời đi, cô liền lập tức níu chặt lấy anh.

Lộ Tranh không gỡ được vòng tay cô, hoặc có lẽ anh cũng không nỡ, đành phải đặt đồ xuống bàn trà, quay lại ôm cô vào lòng.

Anh vốn định bế cô về giường trước rồi mới thu dọn, nhưng trong lúc kéo qua kéo lại, cả hai lại cùng ngã xuống tấm đệm mềm mại. Trước khi Lộ Tranh kịp ngồi dậy, Hướng Tình đã nhanh nhẹn chui vào lòng anh, quấn chặt lấy anh không buông, thậm chí còn dụi đầu cọ cọ lên người anh.

Dù là thần tiên cũng sẽ bị hành động này khuấy động đến bốc hỏa, huống hồ Lộ Tranh vốn dĩ đã chẳng có bao nhiêu tự chủ trước Hướng Tình?

Huống hồ, hôm nay họ vừa mới nhận giấy chứng nhận kết hôn, trở thành vợ chồng hợp pháp.

Đêm nay là đêm tân hôn của họ.

Lộ Tranh hít một hơi thật sâu, không giãy giụa nữa, cũng chẳng còn tâm trí lo dọn dẹp gì nữa. Một tay anh nâng cằm cô lên, cúi xuống tìm kiếm đôi môi cô.

Hướng Tình khẽ ngửa đầu, đón nhận nụ hôn của anh, hai tay như dây leo quấn chặt lấy cổ anh.

Hương thơm dìu dịu, sóng nước xô dạt.

Bên ngoài khoang thuyền, những con sóng vỗ vào mạn thuyền từng hồi. Giữa âm thanh triền miên của biển cả, tiếng th* d*c, tiếng thì thầm, tất cả đều chìm vào màn đêm, lặng lẽ mà bí ẩn.

Rèm cửa chỉ được kéo một nửa, ánh trăng sáng vằng vặc bên ngoài rọi vào qua song cửa, phủ lên chân giường một lớp ánh sáng bạc nhàn nhạt.

Khuyên người, đêm nay hãy cứ đắm chìm trong men say.

Bình Luận (0)
Comment