Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 37

 
Hướng Tình ngơ ngác ngẩng đầu, ngay khoảnh khắc đó, chiếc Porsche màu xanh đậu bên lề đường phía trước bỗng nháy đèn.

"Không thể nào..." Cô lẩm bẩm vài câu, nhưng bước chân lại nhanh chóng hướng về phía chiếc xe.

Quả nhiên, khi cô tiến lại gần, cửa kính sau xe từ từ hạ xuống, để lộ gương mặt tuấn tú đầy ưu việt của Lộ Tranh. Đôi mắt sâu thẳm của anh dừng lại trên người cô, đánh giá cô từ trên xuống dưới, rồi dừng lại ở bàn chân.

Khoảnh khắc tiếp theo, cửa xe lặng lẽ mở ra.

"Lên xe." Lộ Tranh nói.

Hướng Tình bước lên xe, lúc này mới chợt nhận ra Lộ Tranh đang nhìn gì.

Ở nhà, cô tất nhiên không đi giày ra ngoài. Khi rời đi, đang mải mê nhập tâm vào màn diễn, nên cũng chẳng nghĩ đến chuyện quay lại thay giày. Thế là lúc này, trên chân cô đang mang một đôi dép lê trong nhà.

Với gu thẩm mỹ sặc sỡ của nguyên chủ, dù chỉ là dép đi trong nhà, cũng có màu sắc rực rỡ, sáng loáng lấp lánh, càng làm nổi bật làn da trắng muốt như ngọc của cô, khiến từng ngón chân trông càng thêm tinh tế.

Bên trong xe trải một tấm thảm dày, màu xanh đậm, đồng bộ với phần còn lại của nội thất, tạo thành sự đối lập rõ rệt với đôi dép lê lòe loẹt trên chân Hướng Tình.

Cô ngượng ngùng rụt chân lại một chút. Tấm thảm rất mềm, khi giẫm lên sẽ có cảm giác lún xuống, làn da gần như có thể cảm nhận được những sợi lông tơ mịn màng lướt qua, tạo ra một xúc cảm dễ chịu, khiến người ta có chút thôi thúc muốn cởi dép ra, đặt chân trần lên thảm để tận hưởng trọn vẹn sự mềm mại đó.

Nhưng làm vậy có vẻ hơi quá đáng—dù gì cũng không phải xe của cô.

Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên cô nghe thấy giọng nói của Lộ Tranh: "Đặt chân lên đây."

"Hả?" Hướng Tình bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ miên man, nhìn chiếc ghế trống anh chỉ, lại nhìn Lộ Tranh, có chút không hiểu.

"Không phải chân cô không thoải mái sao?" Lộ Tranh kiên nhẫn nói, "Gác lên đây nghỉ ngơi một chút."

Hướng Tình có chút ngơ ngác, đoán rằng chắc anh đã hiểu sai phản ứng bối rối vừa rồi của cô thành biểu hiện của việc chân đau. Nhưng dù thế nào đi nữa, dù Lộ Tranh là người ngồi xe lăn và không chiếm chỗ ghế ngồi, cô cũng không thể tự nhiên mà gác chân lên ghế ngay trước mặt anh được.

Vì vậy, cô vội vàng giải thích, "Không đau đâu, vết thương trên chân tôi gần khỏi rồi, lúc đi chỉ giả vờ què để diễn cho người ta xem thôi."

"Khỏi nhiều rồi, nhưng vẫn chưa khỏi hẳn." Lộ Tranh vẫn kiên trì.

Vừa nói, anh vừa lấy từ phía sau ra một chiếc túi quen thuộc, đưa cho Hướng Tình. Mở ra xem, quả nhiên là những lọ thuốc mỡ trước đó anh đã tặng cô.

Hướng Tình nghĩ mãi cũng không hiểu tại sao Lộ Tranh lại có mấy thứ này trên xe.

Cũng may Lộ Tranh đã giải thích luôn: "Không phải cô nói là hiệu quả rất tốt sao? Tôi lại nhờ người mua thêm một ít. Ban đầu định tiện đường mang qua cho cô, nhưng sau đó nhận được tin tức rằng Hướng Quân Minh đã đưa người nhà họ Long về biệt thự, tôi không yên tâm, nên đến xem thế nào."

Tiện thể, anh cũng giải thích luôn lý do xuất hiện ở đây.

Khoan đã, vẫn có gì đó không đúng! Hướng Tình siết chặt chiếc túi, truy hỏi: "Anh làm sao biết đó là người nhà họ Long?"

"Hướng Quân Minh gần đây rầm rộ tìm người, chuyện này ai cần biết đều đã biết rồi." Giọng nói của Lộ Tranh trầm xuống, "Tôi không chỉ biết đó là người nhà họ Long, mà còn biết, cô gái nhà họ Long chính là người năm xưa đã mượn vận khí của cô."

Anh gặp Hướng Tình, chuyện mượn vận, lại thêm đổi con, tất cả thật sự chỉ là trùng hợp sao?

Nếu không phải, thì cô có biết chuyện này không?

Có lẽ là biết. Lộ Tranh nhớ lại đêm hôm đó trong buổi tiệc, khi cô chủ động tìm anh đề nghị hợp tác. Lúc ấy, đôi mắt này cũng mang vẻ bình tĩnh giống hệt như bây giờ. Điều đó khiến người ta không khỏi tò mò, rốt cuộc cô còn giấu bao nhiêu bí mật nữa?

Hướng Tình lại có chút kinh ngạc: "Anh làm sao biết người mượn vận chính là cô ta?"

"Người có thể sử dụng cấm thuật mượn vận không nhiều, thời gian lại là mười tám năm trước, phạm vi thu hẹp đáng kể. Chỉ cần lần theo manh mối mà tìm thôi."

Lộ Tranh nói, "Mười tám năm trước, Khổ Chân Đại sư của Trường Ninh Tự đột ngột viên tịch. Trong chùa ai nấy đều né tránh không nhắc đến chuyện này, chắc chắn có uẩn khúc."

Ban đầu, chỉ dựa vào điều đó, anh cũng chưa thể xác định được gì, cần phải tìm cách kiểm chứng. Nhưng đúng lúc này, Hướng Quân Minh lại tìm đến nhà họ Long, mà cô gái nhà họ Long kia lại có mối liên hệ mật thiết với Trường Ninh Tự.

Hai sự việc này vừa khớp với nhau, kết hợp với những gì Hướng Tình đã từng nói, chân tướng đã không còn khó đoán nữa.

Bình Luận (0)
Comment