Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 48


Tạo sự tương phản không khó, dù gì người cũng đã đổi, sự khác biệt chắc chắn sẽ lớn. Đặc biệt là nguyên chủ với lớp trang điểm dày cộp, chỉ cần thay đổi một chút, đã có thể đem đến một sự biến hóa rõ rệt. Nhưng tại sao nguyên chủ lại trang điểm đậm như vậy? Không phải vì khuôn mặt tròn trĩnh này quá non nớt, không đủ trưởng thành, không đủ khí thế sao?

Thay đổi linh hồn cũng không thể đổi được gương mặt.

Nghe cô nói ra những băn khoăn này, Lộ Tranh bật cười, lắc đầu: "Không đúng, tôi nghĩ, để thực sự gây ấn tượng, quan trọng nhất là có ‘người làm nền’."

Hướng Tình nhíu mày, suy nghĩ một lúc, nhưng vẫn chưa hoàn toàn hiểu được. Cô giơ tay chỉ vào mặt mình, nói với Lộ Tranh: "Anh nhìn mặt tôi đi, trông còn quá trẻ con như thế này, dù anh có cho tôi mượn xe sang, váy áo lộng lẫy hay trang sức quý giá, tôi cũng không thể toát lên khí thế áp đảo được."

Không giống như Long Hồng Ngư, người có gương mặt sắc sảo, vẻ đẹp rạng rỡ. Trong những dịp như thế này, nhan sắc của cô ta là một lợi thế lớn.

Nếu đặt hai người cạnh nhau, sự tương phản chắc chắn sẽ có, nhưng người nổi bật e rằng vẫn là đối phương.

"Không, người tôi nói đến không phải là xe sang hay trang sức." Lộ Tranh đáp: "Những thứ đó tuy tốt, nhưng sao có thể so sánh với… con người?"

"Con người?" Hướng Tình có chút bối rối.

Lộ Tranh gật đầu, ánh mắt nhìn cô vô cùng nghiêm túc: "Hướng tiểu thư, để tôi làm ‘người làm nền’ cho cô nhé."

Tim Hướng Tình bỗng nhiên lỡ mất một nhịp.

Không thể phủ nhận, câu nói này của Lộ Tranh như mở ra một cánh cửa mới trước mắt cô.

Xe sang, váy áo, trang sức, tất cả những thứ đó chỉ là công cụ để thể hiện sự giàu có và quyền lực. Nhưng Lộ Tranh là người nắm giữ quyền lực và tài sản, là đối tượng mà vô số người tranh nhau lấy lòng. Nếu một người như vậy sẵn sàng nâng đỡ cô, chủ động làm nền cho cô, thì bản thân cô trông như thế nào cũng không còn quan trọng nữa.

Chỉ riêng điều này, cô đã thắng rồi.

Dù cho Hướng Quân Minh có ra sức nâng đỡ Long Hồng Ngư, hiệu quả cũng không thể sánh được với Lộ Tranh. Và dù nhà họ Hướng có tìm ai để hậu thuẫn cho cô con gái ruột, cũng không thể tìm được ai có địa vị hơn Lộ Tranh.

"Chuyện này…" Dù viễn cảnh đó khiến cô hào hứng, nhưng Hướng Tình vẫn không khỏi cảm thấy bất an: "Có cần phải làm đến mức này không? Anh hy sinh nhiều quá rồi."

Cô có tài đức gì mà xứng đáng với điều này chứ?!

"Không phải hy sinh." Lộ Tranh nói rất nhẹ, nhưng giọng điệu lại vô cùng chắc chắn: "Hướng tiểu thư vốn dĩ chính là vị khách quý mà tôi muốn lấy lòng."

Về lý trí, Hướng Tình biết rằng Lộ Tranh nói như vậy là vì anh ta còn có việc cần nhờ cô, hơn nữa việc này chỉ có cô mới có thể làm được, nên sự ân cần này cũng không có gì là quá đáng. Nhưng lời này nói ra, thật sự quá dễ khiến người ta hiểu lầm.

Anh ta rốt cuộc có biết câu nói này có sức sát thương thế nào không? Sao có thể dễ dàng thốt ra như vậy?

Cô đành cười gượng một tiếng, rồi vội vã rút lui, theo Tiểu Trương ra ngoài làm căn cước công dân.

Nhờ vào những năm gần đây chính sách phục vụ tiện ích được đẩy mạnh, thủ tục làm lại giấy tờ đã trở nên vô cùng đơn giản. Nhưng khi đến đại sảnh làm thủ tục, Hướng Tình chợt nhớ ra hộ khẩu của cô vẫn còn ở nhà họ Hướng, chi bằng nhân tiện chuyển hẳn ra ngoài, tránh cho Hướng Quân Minh gặp xui xẻo rồi còn bị liên lụy đến cô.

Việc này vốn có chút khó khăn, vì theo thủ tục cần có sổ hộ khẩu, mà cô thì không thể quay về nhà họ Hướng lấy được. Nhưng có vị trợ lý toàn năng Tiểu Trương ở đây, cuối cùng cũng làm xong. Tạm thời, hộ khẩu của cô sẽ được đăng ký vào sổ hộ khẩu tập thể của một công ty dưới quyền Lộ Tranh, sau này khi có chỗ ở riêng, cô có thể tách riêng ra.

Chưa đến một giờ, tất cả thủ tục đều hoàn thành. Hướng Tình nhận được sổ hộ khẩu mới, dòng chữ chủ hộ ghi rõ ràng hai chữ "Hướng Tình", cùng với một chiếc thẻ căn cước tạm thời. Còn những giấy tờ cần làm lại, sau đó sẽ được gửi thẳng về nhà qua đường bưu điện.

Bước ra khỏi đại sảnh làm thủ tục, Hướng Tình thở phào một hơi, quay sang Tiểu Trương nói: "Trợ lý Trương, vất vả cho anh rồi. Nếu không có anh, hôm nay đúng là rắc rối thật."

"Đây là trách nhiệm của tôi." Tiểu Trương cười đáp, "Tiếp theo, Hướng tiểu thư muốn dạo phố một chút hay về nhà?"

Nghĩ đến về nhà, Hướng Tình lại nhớ đến câu nói của Lộ Tranh, thế nên dứt khoát lang thang bên ngoài cả ngày, mãi đến khi trời tối mới quay về biệt thự Thủy Ngạn.

 

Bình Luận (0)
Comment