Mục Tinh Thần: “Ơi, lạ chỗ nào?”
Mục Xuyên: “Gần đây trâu trong nhà mình hay đánh nhau.”
Mục Tinh Thần: “Đánh nhau?”
“Kéo bè kéo lũ đánh nhau,” Mục Xuyên: “Có mấy con trên người còn bầm tím.”
Việc này Mục Tinh Thần thật sự không ngờ đến, cô còn không hiểu đám dê bò này bằng Mục Xuyên, “Không phải trâu là loài động vật tương đối hiền lành sao?”
Mục Xuyên nói: “Trời sinh trâu hiếu chiến, có đôi khi để tranh đoạt địa vị trong đàn, phối ngẫu và đồ ăn cũng sẽ đánh nhau, nhưng trâu nhà mình đánh nhau không giống đám trâu khác lắm.”
Mục Tinh Thần: “Như thế nào?”
Vừa dứt lời, bên ngoài đột nhiên truyền một tiếng ầm lớn, Mục Tinh Thần và Mục Xuyên đều sửng sốt.
Hai người đồng thời nhìn về phía âm thanh phát ra, Mục Tinh Thần: “Đó hình như là chuồng bò số 3.”
Hai người không biết nghĩ đến cái gì, mắt to trừng mắt nhỏ một hồi.
Sau đó đồng thời chạy về phía chuồng bò số 3.
Giờ phút này, chuồng bò số 3 đang cực kỳ hỗn loạn.
Chuồng bò sập, bụi đất bay mịt mù, mà giữa đống hỗn loạn này, đàn trâu không hoảng loạn chạy trốn khắp nơi mà ngược lại đang quỷ dị phân thành hai trận doanh.
Sáu bảy con trâu hồng mắt, thở phì phì, uy thế lẫm lẫm xung phong va chạm, thế công mạnh mẽ, chiến ý dâng trào, có vẻ là đã đánh đến dâng trào nhiệt huyết, hồn nhiên quên mình.
Mà một trận doanh, hơn hai mươi con trâu rúc vào nhau run bần bật, sợ muốn chết nhưng lại không dám phát ra chút âm thanh nào, sợ đến rúm ró.
Mục Tinh Thần đi về phía trước nhìn chuồng bò đã sập, phát hiện thấy không có trâu bị đè ở phía dưới lại thấy kỳ quái, sao đột nhiên chuồng bò lại sập?
Lúc này mới quay đầu nhìn đám trâu cứng đầu đang đánh nhau thật hung hãn kia, “Làm sao bây giờ, phải tách bọn chúng ra à?”
Mục Xuyên nói: “Thử tách ra đi.”
Mục Tinh Thần tiến lên muốn tách hai con trâu đang ở góc kia ra, cô nắm cái sừng trâu màu nâu đỏ kia kéo về phía sau, thế nhưng không hề nhúc nhích!
Mục Tinh Thần ngạc nhiên, sức lực của cô lớn như vậy, một tay có thể nâng một con trâu, vậy mà giờ dùng hai tay cũng không kéo được hai con trâu này, tình huống này là như thế nào?
Không ngờ sự xuất hiện đột nhiên của Mục Tinh Thần giữa sự đấu tranh của hai chúng nó lại chọc giận một con trâu có màu sắc và hoa văn khác ở trong góc, nó trực tiếp thay đổi đối tượng công kích, tăng tốc lao về phía Mục Tinh Thần.
Mục Tinh Thần đang giằng co với con trâu màu nâu đỏ, chỉ giơ tay phải ra chặn, không ngờ lại không thể ngăn nó, Mục Tinh Thần trực tiếp bị con trâu đó đâm bay ra ngoài.
Bùm một tiếng, Mục Tinh Thần đâm gãy một cái cột gỗ cách xa 10 mét rồi ngã mạnh xuống đất, lăn vài vòng mới dừng lại được.
“Thần Thần!”
Mục Xuyên sợ hãi, sốt ruột chạy khập khiễng tới gần.
Tay Mục Tinh Thần chống mặt cỏ, miễn cưỡng ngồi dậy, không nhịn được ho khụ một tiếng, phun ra một ngụm máu.
Sắc mặt Mục Xuyên còn trắng hơn Mục Tinh Thần, “Thần Thần, sao lại thế này?”
Mục Tinh Thần xua xua tay, lại khụ ra một ngụm máu, sắc mặt cô tái nhợt, chỉ một động tác nhỏ như vậy thôi cũng không biết chạm đến chỗ nào mà đau đến hít hà, nhưng cô vẫn cắn răng, chống người ngồi dậy.
Mục Xuyên vội vàng cẩn thận đỡ lấy Mục Tinh Thần, để Mục Tinh Thần dựa vào trong lòng ngực mình, lau máu bên miệng cho Mục Tinh Thần, “Chúng ta đi bệnh viện.”
Mục Tinh Thần lắc đầu, dùng hàm răng kéo găng tay bên phải xuống, hít sâu một hơi, ấn bàn tay lên trên cỏ. Ánh sáng tỏa ra trên tay phải, mặt cỏ xanh lục dưới thân nhanh chóng khô héo phai tàn cho đến khi hóa thành bột mịn sắc mặt Mục Tinh Thần mới dần dần tốt lên, một lần nữa khôi phục sức sống. Chỉ trong chốc lát như vậy, vết thương của cô đã hoàn toàn khép lại.
Mục Tinh Thần thu tay, đem bao tay mang về đi, đỡ Mục Xuyên đứng lên, “tôi không có việc gì.”
Mục Xuyên sắc mặt vẫn là không chuyển biến tốt đẹp, “Sao lại thế này?”
Không ai có thể lý giải được sự khiếp sợ trong lòng Mục Tinh Thần, lực lượng thân thể của cô đã mạnh đến mức có thể tay không đấm chết một con dị thú cấp B. Thậm chí cô có thể nói một cách không hề khoa trương, trừ dị năng hệ lực lượng cấp A, không còn ai có thể so về cường độ thân thể với cô.
Nhưng vừa rồi, cô lại thất bại trong việc dùng tay phải đeo găng tay ngăn cản cú va chạm của một con trâu!
Cô bị con trâu này đâm gãy hai cây xương sườn, đâm bay hơn 10 mét.
Nói cách khác, ở góc độ nào đó, con trâu này của nhà bọn họ có lực lượng mạnh hơn cả dị năng giả lực lượng cấp A!
Nhưng nó chỉ là một con trâu nuôi thịt thôi, thậm chí còn không phải dị thú.
Việc này quá hoang đường.
Mục Tinh Thần nhìn về phía chuồng bò đã sập, giờ thì cô hiểu chuồng bò vì sao lại sập rồi.
Trâu nhà bọn họ thật sự có chút kỳ lạ.
Mục Tinh Thần nhìn về phía đám trâu vẫn còn đang đánh nhau ở nơi xa, ánh mắt thâm trầm, chưa nói gì, chỉ bảo Mục Xuyên: “Về sau để người máy đi chăn trâu, anh dừng đến gần chúng nó. Không biết có vấn đề gì, lực công kích của chúng nó đã sánh vai dị năng giả cấp A.”
Mục Xuyên nghĩ đến cái gì, “Vì thức ăn chăn nuôi của em à?”
Mục Tinh Thần lắc đầu, “Hẳn là không phải.”
Dị năng lượng trong cỏ chăn nuôi trâu của cô chỉ có 0.7%, hàm lượng thấp như vậy chỉ có thể tạo thành ảnh hưởng hữu hạn đối với trâu thịt, tuyệt đối không thể tạo thành tình huống thái quá như hiện tại.
Chẳng lẽ là bị cái gì cảm nhiễm?
Mục Tinh Thần nghĩ, lại đi về phía đám trâu đang chiến đấu trong sân.
Mục Xuyên hãi hùng khiếp vía, “Tinh Thần!”
Mục Tinh Thần: “Không sao, em sẽ cẩn thận.”
Mục Tinh Thần không đến quá gần, cô đứng ở một vị trí không xa không gần, thả tinh thần lực ra cảm nhận tình huống hai con trâu thịt trước mặt.
Không ngờ tinh thần lực của Mục Tinh Thần mới vừa tới gần đã cảm nhận được một lực tinh thần bàng bạc mà táo bạo mãnh liệt phản công lại. Lượng tinh thần lực tràn đầy như vậy Mục Tinh Thần mới chỉ cảm nhận được trên người Công Lương Ủy, mà Công Lương Ủy là dị năng giả cấp A.
Mục Tinh Thần vội vàng rút tinh thần lực về, thân thể bị thương cô còn có thể dùng dị năng bên tay phải cắn n uốt Tinh Vân Thảo để nhanh chóng khôi phục, nhưng nếu tinh thần lực bị thương nặng thì không còn đơn giản như vậy, nhẹ thì mất tinh thần lực hoặc là biến thành thiểu năng trí tuệ, nặng thì trực tiếp khiến cho não tử vong.
Cũng may Mục Tinh Thần phản ứng nhanh, thu hồi tinh thần lực còn nhanh chóng lui về phía sau, né tránh một đòn táo bạo này.
Sự kinh hãi trong lòng Mục Tinh Thần như sóng thần cuộn trào, tại sao lại như vậy? Vì sao đám trâu này còn có tinh thần lực?!
Tinh thần lực bàng bạc như vậy, ít nhất là cấp A, hơn nữa tinh thần lực táo bạo mà không lộn xộn, đáy mắt cũng không có màu đỏ thẫm như dị thú, chứng tỏ đám trâu này vừa không bị cảm nhiễm, cũng không phải dị thú.
Nhưng vì sao chúng nó lại có tinh thần lực chứ?!
Mục Xuyên: “Phát hiện cái gì?”
Mục Tinh Thần: “Đám trâu này quả thật không thích hợp, nhưng lại không bị cảm nhiễm, cũng không phải dị thú. Cứ mặc kệ đã, đánh cũng đánh không lại, để chúng nó tự mình đánh đi. Chờ chúng nó bình tĩnh lại rồi quan sát.”
Mục Xuyên gật đầu, “Cũng chỉ có thể như vậy.”
Ngày kế, Mục Tinh Thần không đi Rừng Yên Lặng, cô cũng không chuẩn bị cỏ chứa dị năng lượng cho đám trâu, chỉ để người máy cho tất cả ăn cỏ bình thường, Mục Tinh Thần thì ngồi bên ngoài chuồng bò quan sát phản ứng của chúng.
Ngay từ đầu, tất cả trâu đều không có dị thường gì, nhưng rất nhanh sau đó đã có một ít trâu biểu hiện không giống bình thường.
Đầu tiên, chúng ăn hai miếng cỏ, cảm thấy không thích hợp liền ngửi ngửi khắp nơi, chắc là không tìm được cỏ có hàm lượng dị năng nên bực bội lắc đuôi, lộn xộn khắp nơi không an phận, không chịu ăn một miếng cỏ bình thường nào.
Mục Tinh Thần nhướng mày, đếm mấy con trâu khác thường này, tổng cộng có 42 con.
Lần đếm này khiến Mục Tinh Thần phát hiện chỗ không thích hợp, nông trường nhà cô tổng cộng chỉ có 120 con trâu, từ khi nào đã biến thành 162 con trâu??
Cho nên 42 con trâu nhiều ra này là sao?
Mục Tinh Thần đi một vòng nông trường, phát hiện đám cứng đầu không thích hợp kia đều không có đánh số đặc biệt của trâu thịt nhà bọn họ.
Mục Tinh Thần rốt cuộc cũng hiểu, hóa ra 42 con trâu kỳ lạ kia không phải trâu nhà mình?! Là trâu chạy từ bên ngoài vào nhà bọn họ ăn ké uống ké còn đánh nhau phá hỏng nhà cửa?!
Cho nên rốt cuộc 42 con trâu này đến từ đâu?
Mục Tinh Thần lấy số liệu nuôi nấng từ người máy chăn nuôi canh giữ ở chuồng bò, lúc này mới phát hiện, hóa ra là từ nửa kéo vào trong nhà mình.
Con đầu tiên là 15 ngày trước, trong nhà có thêm một con trâu, sau đó con trâu này đến nhà bọn họ ăn ké uống ké hai ngày lại mang đến 3 con, sau đó ngày thứ tư lại mang đến 3 con, ngày thứ năm lại mang đến 7 con, ngày thứ tám là 9 con, ngày thứ mười là 10 con, sau đó ngày hôm qua lại có 9 con, vì thế hiện tại thành 42 con.
Lúc Mục Tinh Thần xem theo dõi, ngốc bạch ngọt số 49 nhà bọn họ đã trở lại, từ sáng nay Mục Tinh Thần đã không thấy nó, nghe Mục Xuyên nói, sớm tinh mơ số 49 cơm còn chưa thèm ăn đã đuổi theo số 48 đi ra ngoài chơi.
Lúc này chơi đủ rồi, cũng đói bụng, rốt cuộc biết đường về.
Nói đến cũng kỳ lạ, sau một tháng, trâu con dê con cùng kỳ tiểu đều đang nhanh chóng trưởng thành. Chỉ có hai đứa này không hề nhúc nhích, vẫn là dáng vẻ nho nhỏ ban đầu kia, đứa ngốc cũng biết hai vật nhỏ có vấn đề.
Ngốc bạch ngọt số 49 này ngậm một bông hoa mang đủ mọi màu sắc trong miệng, chậm rì rì vung đuôi nhỏ đi về, có con bướm cứ bay mãi vòng quanh chóp mũi số 49, như là muốn chơi cùng số 49, lại như là thèm nhỏ dãi bông hoa trong miệng nó.
Số 49 lúc thì dùng mũi chạm vào con bướm, lúc lại chạy nhanh vài bước tránh khỏi con bướm, một trâu một bướm chơi đến vui vẻ, lắc lư đi đến bên chân Mục Tinh Thần. Số 49 dùng sừng nhỏ dụi dụi vào lòng bàn tay Mục Tinh Thần, hấp dẫn sự chú ý của cô.
Mục Tinh Thần vốn đang xem theo dõi, phân thần xoa xoa đầu số 49.
Số 49 đưa bông hoa tươi trong miệng đến lòng bàn tay Mục Tinh Thần.
“Cho tao à?” Mục Tinh Thần quay đầu lại ngạc nhiên nhìn số 49, ngốc bạch ngọt vung vẩy đuôi nhỏ, chớp mắt to, nhìn Mục Tinh Thần ngoan ngoãn kêu một tiếng.
Trái tim Mục Tinh Thần bị đánh trúng, xoa mạnh cái đầu lông xù xù của số 49, “Coi như mày có lương tâm.”
Vì khen thưởng hiếu tâm của số 49, Mục Tinh Thần dùng dị năng ngưng ra một nắm cỏ có hàm lượng dị năng hơn 90% cho nó ăn.
49 ăn thật sự vui vẻ, một màn này đúng lúc bị mấy con trâu cứng đầu kia thấy.
Mục Tinh Thần nhìn thấy mấy con vật khó chơi đó nhìn chằm chằm nắm cỏ trong miệng số 49, ánh mắt thèm nhỏ dãi.
Số 49 ăn ngon vui vẻ, vung đầu nhỏ và mông nhỏ, ăn uống cũng không gọn gàng, cỏ vụn vương vãi đầy đất.
Tầm mắt đám khó chơi kia lại rơi xuống trên đống vụn cỏ trên mặt đất, yên lặng nhìn trong chốc lát, thậm chí Mục Tinh Thần dường như nghe được tiếng nuốt nước miếng. Không hiểu sao, Mục Tinh Thần cảm thấy có loại cảm xúc tên là hâm mộ ghen ghét đang lên men trong không khí.
Số 49 ăn xong nắm cỏ này cũng no rồi, vui vẻ nhảy nhót mấy cái tại chỗ, kêu mu mu, không để ý móng guốc tròn tròn của mình đã dẫm nát nhừ chỗ vụn cỏ rơi trên mặt đất.
Dường có có cảm xúc chua xót đau đớn lan tràn trong không khí, vì thế Mục Tinh Thần trơ mắt nhìn tầm mắt của đám thú cứng đầu kia dừng lại thật lâu trên đống vụn cỏ, sau đó lúc quay lại nhìn về phía số 49, ánh mắt có chút hung ác.