“Trâu nhà em nhặt một thùng bảo bối về cho em?” Công Lương Ủy không tin, “Trông thầy giống đồ ngốc lắm à?”
“Em lừa thầy làm gì?” Mục Tinh Thần thấy ông ta không tin cũng không dây dưa, “Thầy nói với em mấy trăm vạn là sao trước đi đã?”
Công Lương Ủy liếc mắt nhìn Mục Tinh Thần một cái, “Con nhóc không kiến thức, cái này gọi là 8sừng Gugalanna.”
Mục Tinh Thần khiếp sợ, “Gugalanna?”
Gugalanna?
Công Lương Ủy: “Gugalanna là một loại tinh thú cổ xưa gần đạt cấp S, trong truyền thuyết, đó là giống loài xuất hiện tại tinh vực này trước loài người. Nó có sức chiến đấu mạnh mẽ, chỉ là hành tung khó tìm, thường xuất hiện thành đàn. Trong truyền thuyết, nơi bọn chúng làm tổ hẳn là ở trong chòm Kim Ngưu của chúng ta.”
“Cái tên Gugalanna này khả năng khiến em cảm thấy hơi xa lạ, một số cái tên khác thân quen hơn của nó có thể kể đến trâu thần, trâu chiến và Thiên Ngưu, đều là nó.”
“Hiện tại, logo hãng siêu xe được giới trẻ yêu thích nhất chính là nó, đồ đằng của gia tộc Atlas nổi tiếng ở Thủ Đô Tinh cũng là nó.”
“Gugalanna là trâu chiến?” Công Lương Ủy nhắc tới trâu chiến là Mục Tinh Thần hiểu ngay.
Có rất ít người ở Tinh tế không biết loại sinh vật như trâu chiến này, nó là một loại tinh thú cổ xưa mạnh mẽ.
Đúng vậy, là tinh thú tiến hóa thành công chứ không phải dị thú.
Bởi vì cổ xưa và cường đại, lúc ban đầu khi loài người mới gia nhập tinh tế, giống loài này được tôn sùng là Trâu Thần, người ở rất nhiều nơi, thậm chí một số gia tộc dị năng giả đều vô cùng sùng bái nó, coi làm tín ngưỡng.
Bởi vì nó tượng trưng cho lực lượng cường đại và địa vị tôn quý từ xa xưa, cho tới nay vẫn được rất nhiều người, đặc biệt là người trong xã hội thượng lưu tán dương.
Nói đến có chút buồn cười, tinh tế là thời đại có khoa học kỹ thuật phát đạt, nhưng lại có rất ít người là kiên định với chủ nghĩa duy vật, ngược lại, phần lớn cư dân tinh tế đều có các loại tín ngưỡng hoa hoè loè loẹt cho riêng mình.
Cho dù là trên diễn đàn có nhiều phần tử trí thức tham gia nhất, nếu đăng câu hỏi “Bạn có tin trên thế giới này có thần không?”, khả năng mười người thì phải đến tám người trả lời, có thần.
Mục Tinh Thần kiên định tin vào chủ nghĩa duy vật, cho dù cô có trải nghiệm thai xuyên, cô cũng vẫn tin rằng nhất định có một loại lý luận khoa học nào đó có thể giải thích hiện tượng này, chỉ là hiện tại chưa ai phát hiện mà thôi.
Mà loài trâu chiến này chính là một vị thần bảo hộ của một trong rất nhiều tín ngưỡng khác nhau.
Chỉ là Mục Tinh Thần cho rằng loại tinh thú này đã sớm tuyệt chủng. Dù sao lần gần đây nhất đế quốc phát hiện tung tích của trâu chiến đã là một trăm năm trước. Lại còn là phát hiện thi hài trâu chiến, lúc ấy đã có người nghiên cứu động vật học nêu ý kiến rằng rất có thể trâu chiến đã bị diệt sạch.
Vốn Mục Tinh Thần còn tưởng rằng đứa ngốc bạch ngọt số 49 kia sẽ là Gugalanna, không ngờ, Gugalanna chính là một cách gọi khác của trâu chiến, càng không ngờ nó lại chính là cái đám cứng đầu trong nhà kia.
Nếu nói việc này ra, sao những kẻ tín ngưỡng trâu chiến có thể tin được vị thần bảo hộ của bọn họ chưa tuyệt chủng, lại còn kết bè kết đội đến nông trường nhà cô ăn ké uống ké.
Đàn trâu này làm mất hết cả mặt của trâu chiến rồi.
Công Lương Ủy thấy vẻ mặt Mục Tinh Thần giật mình, liền biết cô hiểu Gugalanna là cái gì, chỉ chỉ sừng trâu trong tay Mục Tinh Thần, “Thứ này, ba mươi năm trước xuất hiện ở trên sàn đấu giá, bán được giá hơn 100 vạn tinh tệ. Thầy đã nói với em như thế nào? Làm một người chế tạo vũ khí dị năng, phải cố hết sức làm quen với các loại tài liệu, cho dù là thứ không đáng chú ý nhất cũng đều phải chú ý kỹ, tìm ra giá trị đặc biệt của nó, chỉ có như vậy mới có thể tự tạo ra con đường của mình, trổ tài từ giữa muôn vàn người chế tạo vũ khí bình thường khác.”
Những lời đằng sau ông lão này đã nhắc mãi với cô đến mòn tai, Mục Tinh Thần chỉ nghe thấy 100 vạn tinh tệ, ánh mắt nhìn cái sừng trâu nhỏ trong tay này liền thay đổi. Ba mươi năm trước đã có giá 100 vạn tinh tệ, vật hiếm nên quý, đã nhiều năm trôi đi như vậy, hiện tại bán với giá hai ba trăm vạn hẳn là không có vấn đề gì đâu ha?
Ánh mắt Mục Tinh Thần sáng quắc nhìn về phía Công Lương Ủy, “Thầy có quan hệ với bên hội đấu giá không?”
Công Lương Ủy: “Em muốn bán nó à?”
Mục Tinh Thần nói: “Đúng vậy, thầy cũng biết em còn đang nợ 500 vạn, thật sự thiếu tiền.”
“Mất mặt.” Công Lương Ủy: “Dị võ sư chỉ sưu tầm tài liệu, chưa từng nghe thấy ai bán tài liệu.”
“Bảo em nghiêm túc hẳn hoi học chế tạo dị võ em không nghe, em đi ra ngoài hỏi thăm mà xem, có dị võ sư nào thiếu tiền? Nếu em học tốt tay nghề này, tiền sẽ tựa như nước vỡ đê, ngăn cũng không ngăn được.”
Mục Tinh Thần không ngờ mình nói một câu đã khiến cho ông lão này phải oán giận, đau đầu nói: “Chẳng phải là em mới học có một tháng thôi sao?”
Mà phần lớn thời điểm còn chỉ tự học theo sách và bản thảo của Công Lương Ủy.
Nói đến cái này Mục Tinh Thần liền đau đầu, sách mà ông lão này cho cô không phải là loại cơ sở nhập môn, trực tiếp bắt đầu từ phần luyện chế dị võ cao cấp, giống như bắt một đứa nhỏ chưa biết làm tính 1+1=2 đi trực tiếp giải bài phương trình bậc hai.
Thời gian lúc vừa mới bắt đầu đọc sách thật sự khổ sở, đọc không hiểu gì, mỗi một bước đều bị kẹt, Mục Tinh Thần chỉ có thể tự mình lật sách, tự mình lên mạng tìm tài liệu, hỏi Công Lương Ủy, căng da đầu từng chút một đọc cho xong, từ một tháng trước cô đã bắt đầu nghiên cứu một bản vẽ vũ khí cao cấp.
Từ tổ hợp thuộc tính nguyên vật liệu của cái dị võ cao cấp dị võ này, kếp hợp với giới hạn thời kỳ, sự sắp xếp tỉ lệ, đến kỹ thuật kết hợp vật liệu thô, kỹ thuật rèn đến sự lựa chọn mạch năng lượng, lại đến trình tự khắc mạch năng lượng, kỹ thuật khắc hoa văn, thậm chí cách chọn lựa tài liệu và lắp ráp các bộ phận, tỉ lệ các tài liệu rồi bước rèn luyện cuối cùng, cái nào cũng cần phải nghiên cứu.
Sau khi một tác phẩm dị võ cao cấp được rèn thành công sẽ tự hình thành thuộc tính dị năng riêng, phụ trợ cho người sử dụng.
Trước đó Mục Tinh Thần chỉ cho rằng người chế tạo vũ khí chỉ là thợ rèn cao cấp, chủ yếu là dựa vào kinh nghiệm và sức lực, nhưng hiện tại mới biết được, người chế tạo vũ khí cao cấp phải giỏi cả hóa học, vật lý, dị năng lượng học, toán học, động thực vật học, vân vân.
Bởi vì mỗi một phân đoạn kể trên nhìn như đơn giản, thật ra đều cần có lượng tính toán rất lớn trong đó. Với năng lực học tập bi3n thái và bộ não mang chỉ số thông minh vượt qua người bình thường, chỉ một bản vẽ vũ khí cao cấp đã khiến cô phải mất ăn mất ngủ nghiên cứu gần một tháng còn chưa hiểu rõ.
Phải biết rằng lúc trước, Mục Tinh Thần đã có kiến thức nền không tồi ở tất cả các môn hóa học, vật lý, dị năng lượng học, toán học, động thực vật học, vân vân.
Một tháng này cô đọc sách thật sự gian nan, nhưng may mà rất nhiều thứ trong đó đều có liên hệ với nhau, cũng may mà Mục Tinh Thần cực kỳ hiểu suy một ra ba, vì thế đã hiểu được bản vẽ này bảy tám phần.
Tuy rằng chỉ có bảy tám phần, nhưng hiệu quả cũng rất rõ ràng, giống như một khi đã hiểu một phương trình bậc hai, vậy những phương trình tăng giảm thặng dư đều thành dễ dàng.
Mục Tinh Thần hiểu được bản vẽ dị võ cao cấp này đến gần hết, vậy nên mấy loại dị võ bình thường đối với cô mà nói chỉ còn là chuyện nhỏ.
“Em đã học được một tháng rồi?” Mí mắt Công Lương Ủy giật giật, nói: “Vừa lúc, giao cho em một bài tập, coi như là bài kiểm tra tháng.”
“Lấy luôn cái này đi.” Công Lương Ủy chỉ vào sừng trâu trên tay Mục Tinh Thần, “Tài liệu lấy từ sừng tinh thú cấp A khi còn bé, một loại tài liệu dị võ đỉnh cấp, em dùng nó và tri thức em đã học được, làm một tác phẩm, làm xong thầy mang đi sàn đấu giá định giá, nếu có thể đạt giá trị 500 vạn mới coi như đạt tiêu chuẩn bài kiểm tra tháng này.”
“Hả?” Mục Tinh Thần choáng váng.
Công Lương Ủy lườm cô, “Hả cái gì mà hả, còn không đi nhanh đi?”
Mục Tinh Thần nói: “Từ từ!”
“Nhưng thầy còn chưa dạy em khắc mạch năng lượng mà!”
Khắc mạch năng lượng là một bước vô cùng quan trọng trong việc chế tạo dị võ.
Bởi vì phần lớn tài liệu dị võ đều đến từ dị thú, quỹ đạo vận hành năng lượng của các loại thuộc tính khác nhau một trời một vực, cho dù là cùng thuộc tính cũng không có hoa văn hoàn toàn giống nhau, mỗi loại dị thú đều có quỹ đạo vận hành dị năng lượng riêng.
Khắc hoa văn dị năng lên vũ khí là để kết hợp tài liệu đến từ các loại dị thú khác nhau, khiến cho chúng có thể vận hành hài hòa theo một quỹ đạo, từ đó giúp phát huy giá trị của tài liệu dị năng và dị võ đến mức lớn nhất.
Vào thời điểm khắc mạch năng lượng, phải lựa chọn hoa văn khác nhau cho mỗi tài liệu khác nhau, còn phải nghĩ cách giúp những hoa văn này có thể ghép nối hài hòa.
Khắc mạch dị năng là bước khó nhất trong quá trình chế tạo dị võ. Lúc trước Mục Tinh Thần đã tự mình học thuộc hơn trăm loại hoa văn dị năng có thuộc tính và tác dụng khác nhau, nhưng vẫn chưa từng có cơ hội chính tay khắc.
Công Lương Ủy không dạy, Mục Tinh Thần cũng không dám tùy tiện luyện tập, một khi xuất hiện sai lầm trong quá trình luyện, một khối tài liệu dị năng có giá trị xa xỉ sẽ bị huỷ hoại hoàn toàn. Đối với Mục Tinh Thần đang mắc nợ 500 vạn tinh tệ mà nói, việc này quá xa xỉ.
Công Lương Ủy cũng sửng sốt, lúc này mới nhớ mình đã quên còn có chuyện như vậy.
Nhưng ngay sau đó ông ta vẫy tay, dáng vẻ như là không phải chuyện gì lớn, “Em lại đây, giờ thầy dạy em là được, thứ này đơn giản lắm.”
Công Lương Ủy ngồi xuống trước bàn công tác của mình, tùy tay cầm lấy một khối tài liệu dị thú.
Đây là một khối xương dị thú, Công Lương Ủy hỏi Mục Tinh Thần: “Đây là tài liệu dị thú thuộc tính nào?”
Mục Tinh Thần dùng tinh thần lực cảm thụ một chút, nhớ lại lý thuyết trong sách, loại dị năng lượng tỏa ra một cách bình thản, lại hơi hơi phập phồng như sóng này, “Là tài liệu dị thú thuộc tính thủy.”
Công Lương Ủy: “Loại dị thú nào?”
Có quá nhiều chủng loại dị thú, cơ bản là không thể nhớ được tất cả các loại tài liệu dị thú, hơn nữa hiện tại đều đã có dụng cụ phân tích hỗ trợ phân biệt, căn bản là không cần nhớ hết, cho nên Mục Tinh Thần không tập trung vào việc nhớ tài liệu dị thú.
Mục Tinh Thần muốn lắc đầu, nhưng lại nghĩ nếu ông lão đã hỏi cô, hẳn là một loại dị thú nào đó cô biết đến. Vì thế lại nhớ lại những dị thú hệ thủy bản thân từng xem qua, đột nhiên nhớ tới mấy ngày hôm trước lúc cô hỏi ông lão ghép nối dị tài liệu, ông ta từng lấy ví dụ cho cô, ánh sáng trong mắt Mục Tinh Thần chợt lóe, “Là thủy sư.”
Công Lương Ủy gật gật đầu, “Còn nhớ mạch năng lượng thuộc tính thủy không?”
Mục Tinh Thần: “Mạch hoa văn sóng gợn số 23.”
“Nhìn kỹ này.” Công Lương Ủy tùy tiện nhặt một chuôi đao khắc trên bàn lên, nói: “Được rồi, vậy là đúng rồi, giờ bắt đầu tìm điểm neo.”
“Mạch hoa văn sóng gợn số 23 thuộc về loại thứ hai, có 12 điểm neo, chúng ta phải tìm ra 12 điểm neo trên tài liệu, sau đó khắc từng điểm một. Đầu tiên tìm hai điểm neo đầu và cuối. Hai điểm neo này có dao động năng lượng lớn nhất, dễ tìm nhất, em thử tìm xem.”
Mục Tinh Thần dùng tinh thần lực cảm giác, phát hiện hai điểm neo này cũng rất rõ ràng, “Ở chỗ này.”
Nói là đơn giản, thật ra lại không đơn giản chút nào, những dao động trên tài liệu này đều là một chút xíu dị năng lượng không quan trọng còn sót lại trên dị thú đã chết mà thôi.
Thật sự là một chút xíu.
Công Lương Ủy liếc mắt nhìn Mục Tinh Thần một cái, rung râu, một lát sau mới nói, “Ừ, đúng rồi.”
Công Lương Ủy dùng đao khắc lại hai điểm, sau đó nói: “Còn mười điểm neo khác, dao động năng lượng vô cùng mỏng manh, ban đầu không có kinh nghiệm em có thể làm giống như thầy, rót một chút dị năng lượng vào tài liệu, dùng tinh thần lực cảm nhận điểm neo. Cái này tương đối khó, luyện nhiều chút là…”
“Là mười điểm này ạ?” Mục Tinh Thần cầm tài liệu rót dị năng vào, quả nhiên thấy 10 điểm có dao động dị thường, Mục Tinh Thần chỉ từng cái, “Đúng không?”
Công Lương Ủy không nói chuyện, chỉ hỏi một câu, “Tinh thần lực của em cấp bậc gì?”
Mục Tinh Thần: “Cấp B ạ.”
Tinh thần lực cấp B mà lần đầu tiên tìm điểm neo chỉ đâu đúng đó, tinh thần lực ông ta cấp A, lúc mới học còn phải ôm tài liệu ngủ ba ngày, mỗi ngày tìm, mỗi ngày quan sát mới nắm giữ được quy luật, có vậy thôi đã được thầy của ông ta khen là thiên phú kinh người.
Công Lương Ủy tiếp tục nói: “Tìm được điểm neo rồi cũng không cần nóng nảy khắc ngay, em thử tìm trong những tài liệu trên bàn này, cái nào có thể phối hợp với tài liệu này?”
Mục Tinh Thần: “Nhưng em chẳng biết cái nào trong số những tài liệu trên bàn thầy cả.” Càng không biết về thuộc tính của chúng nó, vậy thì sao mà phối hợp.
Công Lương Ủy nói: “Em không cần biết, dùng tinh thần lực quan sát, sau đó dùng cảm giác, em thấy cái nào có từ trường hợp với xương thủy sư thì chọn cái đó.”
“Hả?” Lúc trước Mục Tinh Thần còn cảm thấy dị võ là một môn khoa học nghiêm túc, sao hiện tại lại thành dựa vào kinh nghiệm và cảm giác rồi.
Công Lương Ủy: “Hả cái gì mà hả, ai bảo em chọn bừa? Dùng cảm giác cũng cần có nguyên do, kiến thức một tháng này em học để vứt đi à?”
Mục Tinh Thần: “À rồi rồi.”
Mục Tinh Thần thả tinh thần lực thử cảm giác tài liệu dị năng trên bàn, thế nhưng cảm thấy một nanh mang thuộc tính hỏa lại hợp với mảnh xương sống lưng thuộc tính thủy, cảm giác trường năng lượng rất phù hợp, tần suất và dao động năng lượng đều rất hợp phách, nhưng thuộc tính lại đối ngược.
Mục Tinh Thần chỉ vào cái nanh thuộc tính hỏa, hỏi ra nghi hoặc của mình.
Công Lương Ủy nói: “Vậy chọn thuộc tính hỏa. Chiếc nanh này có chút đặc thù, cùng thuộc tính sẽ bị nó cắn nuốt, ngược lại là thuộc tính tương khắc có thể khắc chế nó, khiến lực lượng của nó đều hướng ra ngoài thay vì tự tiêu hao bên trong.”
“Còn có thể như vậy sao?” Mục Tinh Thần cảm thấy hứng thú.
Công Lương Ủy ném chiếc nanh cho Mục Tinh Thần, lại đưa cô một chuôi đao khắc, bảo cô tìm điểm neo, Mục Tinh Thần nhanh chóng tìm được.
Công Lương Ủy: “Lúc khắc mạch phải tham chiếu thuộc tính hoa văn, nhưng lại không được bắt chước hoàn toàn, em xem một chút là biết, rất nhiều lúc vị trí điểm neo không đối ứng được với mạch hoa văn thuộc tính, cho nên lúc này em sẽ cần phải cảm giác hướng đi của dị năng lượng rồi tự mình điều chỉnh, nhưng 12 điểm neo là điểm mấu chốt, nhất thiết phải nối liền chúng nó với nhau.”
Công Lương Ủy nói rồi khắc cho Mục Tinh Thần xem.
Cũng không phải trực tiếp nối liền 12 điểm neo với nhau, trong đó có rất nhiều hoa văn phức tạp có thể bị thay đổi, phẩm chất, thậm chí độ nông sâu của vết khắc đều khác nhau, một khi có một chút sai lầm nào đều sẽ hủy diệt phần tài liệu này.
Mục Tinh Thần nói: “Vậy cái thuộc tính của hoa văn rốt cuộc có tác dụng gì.”
Công Lương Ủy khắc xong rồi đưa cho Mục Tinh Thần xem, “Xóa những chi tiết thừa đi, vẽ trừu tượng một chút, em nhìn xem, trên tổng thể vẫn là hoa văn thuộc tính phù hợp.”
Khóe miệng Mục Tinh Thần giật giật, cái ‘trừu tượng’ và ‘trên tổng thể’ thật đúng là quá ‘chuẩn’.
Đưa xương thủy sư đã khắc xong cho Mục Tinh Thần, “Thật sự rất đơn giản, tự em suy nghĩ thêm đi, thầy đi uống miếng nước.”
Mục Tinh Thần không có kinh nghiệm, không biết Công Lương Ủy nói đơn giản thật ra là lừa cô, chỉ cho rằng thật sự rất đơn giản. Cô ngồi đối diện bàn công tác của Công Lương Ủy, nghiên cứu mảnh xương thủy sư một hồi liền cầm đao bắt đầu khắc hoa văn năng lượng cho cái nanh.
Công Lương Ủy uống nước xong trở về đã thấy Mục Tinh Thần khắc được một phần ba mạch năng lượng.
Công Lương Ủy giật mình sợ hãi, vừa định chất vấn học trò đã nghiên cứu rõ ràng chưa mà ra tay, mảnh nanh kia cũng không rẻ, nhưng nhìn thoáng qua hoa văn năng lượng Mục Tinh Thần khắc, tiếng gầm của Công Lương Ủy nghẹn lại đến mức mặt già đỏ bừng cũng chưa dám lên tiếng, sợ quấy rầy đến cô, vẫn luôn lẳng lặng đứng bên người Mục Tinh Thần chờ cô khắc xong nguyên bộ hoa văn mới run run khụ ra.
Công Lương Ủy nói khắc dị năng hoa văn đơn giản thật ra chỉ muốn đè ép khí thể của Mục Tinh Thần chút.
Học sinh quá thông minh sẽ dễ dàng cậy tài khinh người, khó tránh khỏi sẽ sinh ra sự tự mãn và coi thường đối với việc học tập, đều nói ong non ngứa nọc, ông ta hiểu đây là điều không thể tránh khỏi, nhưng sẽ vô cùng ảnh hưởng đến hiệu quả học tập.
Cho nên Công Lương Ủy muốn đè cái khí thế thiên tài này của Mục Tinh Thần xuống, khiến cho cô biết bản thân không đến mức thiên tài như vậy, để cô chịu nỗ lực kiên định đi học.
Nhưng mà không đè được!
Trong lúc khắc mạch dị năng, ý nghĩ của thiếu nữ rõ ràng, xuống tay quả quyết lưu loát, càng khó được là, đôi tay trắng nõn mảnh khảnh thế mà là vững đến mức có thể so sánh với người hành nghề nhiều năm.
Công Lương Ủy không thể không cảm thấy may mắn mình đã tóm thiếu nữ này đến học chế tạo dị võ. Nếu không, bỏ lỡ miếng ngọc thô như vậy, khả năng ông ta sẽ hối hận cả đời.
Chỉ là khó tránh sẽ tự so sánh với chính mình thời trẻ, Công Lương Ủy nhớ bản thân cũng từng được thầy gọi là thiên tài chế tạo dị võ trăm năm khó gặp. Có điều, lúc trước ông ta cũng tốn đến ba tháng, đốt hết hơn một trăm mảnh tài liệu mới tìm ra quy luật, đây là năng lực học tập kh ủng bố đến mức nào, nhìn thoáng qua cách làm đã khắc được, còn mẹ nó thành công?!
Không được không được, không thể so với cô, tâm thái sẽ suy sụp mất.
Mục Tinh Thần đưa cái răng nanh cho Công Lương Ủy xem, trong giọng nói mang theo vui vẻ, “Em thành công.”
Công Lương Ủy há miệng th ở dốc, sau một lúc lâu mới nói: “Cũng tạm được, về luyện tập thêm đi. Cái rương vật liệu thừa vô dụng kia em lấy về luyện đi.”
Hai mắt Mục Tinh Thần sáng lấp lánh nhìn Công Lương Ủy, “Oa, hào phóng vậy sao!”
Công Lương Ủy: “Đừng quên bài thi tháng!”
Mục Tinh Thần vẫy vẫy tay, “Em biết rồi!”
Mục Tinh Thần sung sướng mà dọn một rương vật liệu thừa trở về, đây đều là tiền đó, chỉ cần cô không khắc hỏng những vật liệu thừa này, chúng nó đều có thể biến thành vũ khí dị năng có thể mang tiền về cho cô.
–
Mục Tinh Thần trở về nông trường cũng chưa vội đi nghiên cứu rương vật liệu thừa kia mà đi vào phòng ngủ, dọn cái rương đồng nát ra.Tuy rằng ông lão kia dông dài, nhưng trên phương diện chế tác dị võ vẫn rất có quyền uy. Việc nghiên cứu làm quen các loại tài liệu dị võ là tất yếu, hơn nữa cô cũng phải làm rõ rốt cuộc cái rương đồng nát này chứa những thứ gì, nếu không coi vàng như đá cũng là lãng phí.
Mục Tinh Thần đổ cả rương đồng nát ra, các loại kỳ hoa dị quả, đá lạ xương khô, còn có một mảnh sừng Gugalanna non, tóm lại rất nhiều.
Mục Tinh Thần chỉ mơ hồ cảm thấy có mấy tảng đá trông giống như đá năng lượng được bán trên Tinh Võng với giá hơn mười vạn một khối, còn lại Mục Tinh Thần không nhận ra mấy.
Cô dùng chức năng rà quét phân biệt của trí não, đảo qua một lần, quả thật là khó thở.
Không có một món đồng nát nào có giá trị thấp hơn sáu con số, kỳ lạ nhất là một viên khoáng thạch màu lam, là viên đá quý hệ năng lượng hiếm thấy ở tinh tế, có tác dụng giúp an thần thư giãn —— hải tâm thạch, giá mà trí não đưa ra là 300 vạn.
Không hề phòng bị, cô tự nhiên trở thành phú bà?
Cô sai rồi, sao lúc trước cô có thể không có tình thương vậy chứ? Chỉ là mấy con trâu mà thôi, ăn chút xíu cỏ mà thôi, có vấn đề gì lớn chứ?
Sao cô có thể muốn đuổi chúng nó đi?
Cô phải cung phụng chúng nó thôi, đây không phải trâu, đây là Thần Tài!
Mục Tinh Thần nhìn về phía cái rương đồng nát của số 49 nhà mình, nghĩ thầm đều là ăn cỏ dị năng, đều thích nhặt ve chai, cái con nhà mình được ăn ngon uống tốt, ánh mắt hẳn là cũng không tồi đâu nhỉ?
Biết đâu đồng nát số 49 nhặt về càng đáng giá thì sao!
Mục Tinh Thần mang tâm trạng khẩn trương và chờ mong, mở ra cái rương đồng nát của số 49, gần như thành kính dùng trí não quét một vòng.
Đá nâu: Loại đá thường thấy nhất tinh tế, độ cứng bình thường, không có giá trị, phân bố rộng rãi
Rễ cỏ lác: Thuộc họ lúa, một loại cỏ dại thường thấy ở ruộng cạn, phân bố rộng rãi
Quả thanh kha: Cây rụng lá, quả cảnh quan, không có giá trị dinh dưỡng, không thể dùng để ăn, quả thanh kha bình thường sẽ có màu xanh lơ, quả này lại màu đỏ tím lấm tấm, là quả đã bị nhiễu sóng, mang theo gien cảm nhiễm, kiến nghị xử lý ngay lập tức.
Mục Tinh Thần:
Cái rương bảo bối bên kia cô coi như đồng nát, cái rương đồng nát bên này cô lại coi như bảo bối.
Thầy nói thật không sai, cô phải học thật kỹ khía cạnh phân biệt tài liệu dị võ này mới được.
Nhưng trước đó cô phải ngẫm lại có nên quăng đứa nhỏ ngốc bạch ngọt không ánh mắt nọ ra ngoài, dành thêm chút lương thực cho đàn Thần Tài ngoài kia không?
Tối hôm nay, lúc số 49 đi chơi bên ngoài về lại ngậm một bông hoa dại cho Mục Tinh Thần. Mục Tinh Thần nhìn dáng vẻ đắc ý ngu ngốc của số 49, ấn ngã nó rồi xoa loạn trên đầu, “42 đứa cứng đầu nhà người ta kia mới là Gugalanna, vậy cái đồ hàng giả này là thứ gì?”
Đương nhiên số 49 sẽ không trả lời, chỉ biết dậm chân ngắn nhỏ cười ngây ngô.
Mục Tinh Thần cũng không mong đợi nó trả lời được, thở dài một hơi, cho số 49 ăn chút cỏ rồi thả nó ra ngoài chơi.
Mục Tinh Thần nhốt mình trong phòng, trừ lúc thường ngày làm cỏ dị năng cho trâu ăn, cơ bản không ra khỏi cửa, mỗi ngày miệt mài đọc sách lật tư liệu nghiên cứu khắc hoa văn lên sừng trâu.
Ngày thứ ba, Mục Tinh Thần đột nhiên ra khỏi phòng, cô không đi tìm Mục Xuyên trước, cũng không đi tìm dịch dinh dưỡng mà đi thẳng đến chuồng bò đánh một trận với trâu chiến.
Mục Xuyên suýt bị dọa ngất, “Con nhóc thần kinh này, em làm gì đó, không phải là em không đánh lại được thứ này sao?”
Tiếng trả lời của Mục Tinh Thần truyền lại từ xa xa nơi giữa đàn trâu, “Không sao đâu, em đang nghiên cứu cái này.”
Mục Xuyên lo lắng đề phòng nhìn Mục Tinh Thần đánh nhau ầm ĩ trong đàn trâu, cũng may lần này Mục Tinh Thần có phòng bị, không bị động như lần trước, mà có vẻ đám trâu chiến cũng biết người trước mắt là cha mẹ lo áo cơm cho chúng nó, không đánh thật với Mục Tinh Thần, chỉ coi như cô đang đùa giỡn với chúng nó.
Tốc độ của Mục Tinh Thần rất nhanh, linh hoạt di chuyển giữa đàn trâu chiến, đánh nhau qua lại với mấy con.
Vốn dĩ đang đánh tốt, không biết tại sao Mục Tinh Thần lại đột nhiên mất tập trung, không tránh kịp một đòn của trâu xanh phía bên phải, bị đâm bay ra ngoài.
Mục Xuyên sợ tới mức trái tim run lên, tuy rằng biết chỉ cần có dị năng bên tay phải, Mục Tinh Thần sẽ không có việc gì, nhưng vẫn sẽ không nhịn được mà lo lắng.
Lần này Mục Tinh Thần chỉ lăn hai vòng đã có thể bò từ trên mặt đất lên, vỗ rơi đất cát dính trên mặt, xua tay với Mục Xuyên, “Không sao, không sao.”
Vừa nói vừa nhe răng trợn mắt cười ha ha ngồi dậy, không giống bị thương nặng, hẳn là chỉ bị thương ngoài da, cũng không biết vì sao còn rất vui vẻ.
Mục Xuyên trầm khuôn mặt: “Con nhóc thần kinh này, cười ngây ngô cái gì?”
Mục Tinh Thần vui vẻ nói: “Em thành công nên em vui đó.”
So với những thực nghiệm dựa trên ý nghĩ kỳ lạ của Mục Tinh Thần, Mục Xuyên quan tâm đ ến tình huống vừa rồi hơn, “Lúc nãy đang nguy hiểm như vậy, sao em lại ngẩn người?”
Giờ Mục Tinh Thần mới nhớ đến nguyên nhân mình vừa mất tập trung, bởi vì cảm thấy có loại cảm giác quen thuộc đến lạ.
Thật ra ngay từ đầu lúc cô đánh nhau với trâu chiến, Mục Tinh Thần đã có cảm giác hình như từng gặp cảnh này ở đâu, giống như trước đây cô cũng đã từng đánh nhau với đám trâu chiến ở chỗ này.
Nhưng mà không thể nào.
Mãi cho đến kia con trâu xanh kia đâm tới, Mục Tinh Thần mới đột nhiên nhớ ra vì sao mình cảm thấy màn này quen mắt, bởi vì cô từng thấy cảnh này rồi!
Cô từng nằm mơ thấy tình huống này, giống nhau như đúc!
Mục Tinh Thần choáng váng, cái gì vậy, chẳng lẽ cô còn thức tỉnh dị năng tiên tri?
Không thể nào, nếu thật sự còn có một cái dị năng, không thể đến bây giờ cô còn chưa phát hiện.
Trong lúc Mục Tinh Thần tự hỏi, phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng be be nũng nịu mềm như bông.
Mục Tinh Thần quay đầu lại nhìn, là dê con số 48 đứng ở đằng xa đang nhìn về phía bên này.
Mục Tinh Thần nheo mắt, sao cô lại nhớ là, hôm mình nằm mơ thấy tương lai, vật nhỏ này cũng đang ở bên người cô?
Là cô quên mất, đứa nhỏ ăn được cỏ dị năng hàm lượng cao này cũng sẽ không thể là con dê nhỏ tầm thường ngoan ngoãn được.
Dê con số 48 bị Mục Tinh Thần phát hiện, kêu be một tiếng rồi quay đầu chạy.
Nhưng vì tiền lệ của trâu chiến, Mục Tinh Thần cũng chú ý hơn chút.
Tối đó, Mục Tinh Thần nhập mấy từ khóa: trâu, tinh thú, trừ trâu chiến ra không còn mục nào khác xuất hiện.
Chẳng lẽ số 49 là trâu chiến non? Nhưng trông không giống lắm, một bên oai phong lẫm lẫm, một bên ngốc bạch ngọt, chỉ riêng khí thế đã kém quá nhiều.
Hơn nữa số 49 và trâu chiến không hề thân cận chút nào, hẳn là không phải.
Mục Tinh Thần chỉ có thể từ bỏ tìm về số 49, ngược lại nhập vào từ khóa dê, biết trước, dị năng, tinh thú, muốn xem thử có tinh thú nào giống như số 48 không.
Giao diện download xong, chuyên mục hiện ra mục là:
Tinh lộc, ngoại hình và tiếng kêu khi còn bé giống dê, dị năng lực là biết trước, tinh thú cấp B, hiểu nhân tính. Dựa vào ngoại hình và năng lực đặc thù của nó, một số tinh vực cho rằng đây là hóa thân của thần thú Bạch Trạch trong truyền thuyết.
“Ha.” Thật sự tìm được này, Mục Tinh Thần sửng sốt, thầm nghĩ, nông trường này của cô tuy rằng không lớn, nhưng lại rất ngọa hổ tàng long.