Editor: Mộc Phi TuyếtBeta: Lâm Uyên & Vũ YênNhưng cuộc sống tự tại như vậy không kéo dài được bao lâu. Tuy rằng đã tận lực ngăn cản hoàng đế thế nhưng thỉnh thoảng làm thôi vẫn khiến cho Nhược Thuỷ mang thai.
Đối với lần mang thai này, Nhược Thuỷ có phản ứng rất lớn, tròn ba tháng không thể có một bữa ăn bình thường, ăn vào là nôn, thân thể ngày càng gầy. Thỉnh thái y tới, ông ta hơi trầm tư chút rồi lại phán đây chỉ là một hiện tượng bình thường.
Tiểu Linh đem cơm trộn với nước cach đút cho Nhược Thuỷ ăn, y vừa ăn vừa nhíu mày, lát sau lại ói hết ra. Tâm Hạo Thiên rất đau đớn, chỉ biết nhẹ nhàng xoa lưng cho Nhược Thuỷ, nghĩ thầm đứa nhỏ này đúng thật là biết cách dày vò người khác.
Tuy rằng thân thể gầy nhưng bụng của Nhược Thuỷ lại rất lớn, mới có bốn tháng thôi nhưng bụng lại lớn như mang thai sáu tháng vậy.
Cuối cùng, thái y cũng cho mọi người một đáp án chính xác, lần này Nhược Thuỷ mang bầu song thai. Tại Duyên Khánh, song bào thai thì phân làm hai phủ để nuôi dưỡng, phần lớn mọi người đều đã quen với tập tục này, thế là Hạo Thiên liền tính kế để giữ lại cho Nhược Thuỷ một hài tử.
Vừa lúc gần đây, Lý tướng quân ở biên cương mới thắng lớn nên khải hoàn về triều. Hoàng đế là người vui vẻ hơn cả nên uống rất nhiều, Hạo Thiên và thái y nói cho hoàng đế nghe về việc này, lúc đó, hoàng đế đã uống tới mơ hồ, ai nói gì hắn cũng chuẩn tấu.
Cứ như vậy, Hạo Thiên liền thành công lưu lại một đứa nhỏ bên cạnh Nhược Thuỷ, nghe tin tức này, ba người trong tiểu viện đều kích động không ngớt, đặc biệt là Nhược Thuỷ, liên tục hỏi Hạo Thiên xem chuyện đó có phải thật không, Hạo Thiên vẫn kiên trì đáp ứng một câu rồi lại một câu. Nhược Thuỷ hưng phấn tới mức đến sáng vẫn không chợp mắt được.
Biết đứa nhỏ có thể lưu lại, Tiểu Linh và Quế Nhi bắt đầu chuẩn bị y phục cùng chăn cho hài tử, trong tiểu viện tràn ngập tiếng cười vui sướng.
Qua thời kì nôn nghén, Nhược Thuỷ bắt đầu ăn nhiều hơn, một ngày đều ăn bốn bữa. Hơn nữa y lại càng ngày càng thích đồ ngọt hơn, Tiểu Linh mỗi ngày đều làm cho y những món điểm tâm ngọt khác nhau. Mỗi lần nhìn Nhược Thuỷ ăn điểm tâm, Hạo Thiên rất muốn kéo y vào lòng, hảo hảo ôm một trận.
Lần này là song bào thai lúc sinh sẽ tương đối mất sức cho nên hàng ngày Nhược Thuỷ đều phải rèn luyện. Hạo Thiên rất thích nhìn bộ dáng ngốc ngốc của Nhược Thuỷ, mỗi lần đều cùng Nhược Thuỷ luyện tập. Nhược Thuỷ tản bộ hắn đi theo đỡ, Nhược Thuỷ làm cái gì hắn cũng bám đuôi theo.
Thân thể Nhược Thuỷ ngày càng phải chịu nhiều gánh nặng hơn, áp lực lên thắt lưng và bụng gia tăng không ít và Hạo Thiên có thêm một nhiệm vụ mới, chính là xoa bóp cho Nhược Thuỷ. Khí lực của Tiểu Linh và Quế nhi không lớn như hắn nên chỉ có thể bồi Nhược Thuỷ lúc tản bộ, còn xoa bóp và mấy việc tốn sức khác đều chừa lại cho Hạo Thiên.
Mấy ngày nay, Nhược Thuỷ ngày càng dễ mệt mỏi, rõ ràng còn chưa tới 6 tháng nhưng thân thể lại giống như người sắp sinh. Thật sự không biết nếu tới lúc sinh y sẽ bị hành ra cái hình dạng gì nữa.
Đi vài bước, Nhược Thuỷ kêu mệt, Hạo Thiên đem ghế ra, Nhược Thuỷ đỡ thắt lưng ngồi xuống, tay ở chỗ thắt lưng rồi liên tục xoa ở đó, Hạo Thiên hỏi y, “Thắt lưng khó chịu sao?”
Nhược Thuỷ gật đầu nói, “Gần nhất thắt lưng bắt đầu có chút tốn sức.”
Hạo Thiên kéo tay Nhược Thuỷ ra, lấy tay mình thay y xoa chỗ đó. Nhược Thuỷ hưởng thụ tựa vào trên người Hạo Thiên, toàn thân đều thả lỏng, hưởng thụ cảm giác thoải mái do có người xoa bóp mang lại.
Song thai quả nhiên là cực hơn đơn thai nhiều, thân thể mệt mỏi khiến Nhược Thuỷ làm cái gì cũng đều thở hồng hộc, thắt lưng và bụng khiến y hành động có chút bất tiện, cả người đều đau nhức. Hạo Thiên và Tiểu Linh xoa bóp cũng không còn nhiều tác dụng nữa. Mỗi ngày đều là nằm, ngồi một chút cũng là dày vò, hơn nữa chuột rút, máy thai, đi tiểu đêm, … mấy chuyện này khiến Nhược Thuỷ không có biện pháp để mà hảo hảo nghỉ ngơi, tinh thần dần uể oải hơn.
May mắn là thái y tìm được một thợ xoa bóp từng có kinh nghiệm chiếu cố nam nhân Thương Hoài hơn 10 năm, hắn có thể giúp nam nhân Thương Hoài giảm thiểu cảm giác khó chịu do mang thai gây ra. Thợ xoa bóp kia dặn Tiểu Linh chuẩn bị rất nhiều gối mềm và đệm dựa khác nhau, đủ kích cỡ.
Sau khi gặp qua Nhược Thuỷ, hắn kêu Nhược Thuỷ xoay người rồi nằm trên giường, lấy tay nâng hông Nhược Thuỷ lên rồi hỏi xem y có khó chịu hay không, Nhược Thuỷ nói rằng thoải mái. Sau đó hắn lại thuần thục đặt dưới thắt lưng, dưới mông, dưới chân Nhược Thuỷ những chiếc đệm dựa bất đồng nhau rồi cấp Nhược Thuỷ xoa bóp từ đầu tới chân một lượt.
Hắn nói Tiểu Linh và Quế Nhi nhớ kĩ, lúc y xoay người phải đặt một cái đệm dưới thân y. Tiếp theo lại để Nhược Thuỷ nằm thẳng, rồi lại đem đệm dựa sắp xếp tại vị trí cũ một lần nữa cho bọn họ nhớ kỹ, như vậy thì vào buổi tối, Nhược Thuỷ có thể thoải mái mà xoay người. Nói xong lại xoa bóp cho Nhược Thuỷ một lần nữa mặc cho Tiểu Linh, Quế nhi cùng Hạo Thiên đang trợn mắt há miệng.
Chờ làm xong mọi việc thì Nhược Thuỷ đã ngủ say. Hạo Thiên vui mừng tức lập đem hắn vào làm trong thái y viện, đồng thời cho hắn thù lao gấp ba lúc trước, nói với hắn sau này chỉ cần chuyên tâm phục vụ cho một mình Nhược Thuỷ. Thợ xoa bóp nhận ân huệ rồi lui xuống.