“Ngự kiếm và ngự cổ, ta từng nghe về ngự lực, ngự thú, sao chưa từng nghe qua ngự kiếm và ngự cổ?” Lam Tử Duyệt thắc mắc, nàng ở đây cũng hơn sáu năm rồi, hiểu biết của nàng về mọi việc cũng đủ nhiều rồi, sao lại chưa từng nghe qua ngự kiếm và ngự cổ?
“Hahaa…….ha!” Lão ngửa đầu cười to vài tiếng rồi nói: “ Người trong thiên hạ đương nhiên ít ai biết đến ngự kiếm và ngự cổ, đây chính là do ta tự nghĩ ra, Tam Nương chính là giang hồ độc nhất một đóa hoa, còn ta chính là kiếm Huyền Cơ Tử trong giang hồ.” Lão tự hào thao thao bất tuyệt, nhưng liếc nhìn vẻ mặt chẳng chút dao động của Lam Tử Duyệt, trong lòng không khỏi buồn bực.