Sở Khuynh Nguyệt xoay người, ở khúc rẽ, đúng lúc gặp phải một bóng dáng màu vàng.
Sau khi nghe Lí công công báo lại, Cung Việt liền vội vàng chạy tới nơi này. Kết quả lại không thể ngờ được, tận mắt chứng kiến một màn vừa rồi làm cho hắn cực kỳ khiếp sợ.
Hắn hơi híp mắt, nhìn nữ tử trước mặt, trong mắt loé ra ánh sáng kì lạ.
Cung Việt nghĩ, hắn hình như đã hiểu vì sao Cung Dạ Tuyệt lại đối với nàng đặc biệt như thế…
Sở Khuynh Nguyệt nhìn thấy Cung Việt, đứng ở một bên, đang muốn hành lễ.
Dù sao, hắn cũng là phụ hoàng của Cung Dạ Tuyệt, Sở Khuynh Nguyệt đối với hắn cũng vẫn rất tôn trọng.
“Tham kiến Hoàng Thượng.”
Nàng đang muốn hành lễ, lại bị Cung Việt giữ lại.
“Không cần hành lễ với phụ hoàng, cẩn thận ảnh hưởng đến tôn tử của trẫm…”
“…” Sở Khuynh Nguyệt có chút kinh ngạc nhìn Cung Việt, bây giờ là tình huống gì a?
Nàng làm sao quên được, lần trước gặp mặt, Cung Việt hình như không quá tán thành việc nàng tới?
“Nhìn phụ hoàng như vậy làm cái gì?” Cung Việt nhíu mày:”Sở Khuynh Nguyệt ngươi chắc còn chưa cùng Tuyệt Nhi cử hành hôn lễ, về chọn ngày tốt, tổ chức cho xong hôn sự đi, đến lúc đó phụ hoàng chỉ cần ngồi chờ ôm tôn tử nữa…”
Nhìn Cung Việt tươi cười đầy mặt, không biết vì sao, Sở Khuynh Nguyệt lại cảm thấy như xương cốt sắp bị nhũn ra…
Nàng hình như đã hiểu được vì sao Cung Dạ Tuyệt lại phúc hắc như vậy, hoàn toàn là vì gien có vấn đề a!
Bên cạnh, Lí công côn nghe thấy Trạch Đế nói như vậy, mặt mũi tức thì hớn hở hẳn ra.
Suốt hai ngày nay, Hoàng thượng luôn mặt ủ mày chau, nghĩ đến chuyện Tuyệt Vươn mang về nữ tử này liền sinh ra đầy bụng lửa giận.
Vốn dĩ tưởng rằng Hoàng thượng hôm nay triệu kiến Tuyệt vương phi tương lai là vì muốn làm khó dễ nàng một trận, cũng không nghĩ sẽ phát sinh ra tình huống như vậy.
Lí công công âm thầm chậc chậc miệng. Hắn đã nói, nữ tử này không phải là người bình thường.
Nhìn một cái, mới vừa rồi có bao nhiêu uy phong a…
Ngay cả Cung Thiên Lăng luôn luôn ỷ vào gia tộc Tấn Phi lúc nào cũng mắt cao hơn đỉnh đầu kia, cũng bị nàng ép buộc đến mức không chịu nổi!
Gia tộc phía sao Tấn Phi là bộ tộc Âu Dương, là gia tộc lớn nhất trên khắp đất nước Tây Trạch này.
Trên khắp Tây Trạch cao thủ có thể đạt đến Vũ Giai lục cấp có thể nói là chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Trong bộ tộc Âu Dương, thì đã có đến hai người, chính vì vậy nên mới cũng cố được địa vị của gia tộc Âu Dương ở Tây Trạch thậm chí còn có thể nói là trên toàn bộ đại lục. Càng bởi vì nguyên nhân này, cho nên đại thần trong triều có hơn một nữa đã nghiêng về phía gia tộc Âu Dương.
Không thể làm gì hơn, ở cái thế giới này, chính là dùng thực lực để nói chuyện.
Nắm tay mới là đạo lý cứng rắn nhất.
Gia tộc Âu Dương đã sắp xếp rất nhiều cơ sở ngầm ở trong cung, chẳng đến một lát sau, tất cả mọi chuyện xảy ra vừa rồi ở trong cung, đều nhanh chóng truyền đến Âu Dương gia.
Trong đại sảnh, nam tử trung niên mặc trường bào màu xanh khoanh tay trước ngực, đứng ở một bên.
“Ngươi nói là, Lăng nhi bị một nữ tử sỉ nhục?”
“Đúng vậy thưa gia chủ, hơn nữa còn là ở trước mặt rất nhiều người.”
“Đồ vô dụng?” Âu Dương Đức tức giận đến mức râu tóc đều sắp dựng đứng cả lên.
“Gia chủ, ả kia hình như… Cũng là Vũ Giai lục cấp.” Nam tử phía dưới đột nhiên mở miệng. Nhớ lại tình cảnh khi nãy được chứng kiến tận mắt, hắn vẫn còn có chút kinh hãi, nữ tử kia, thật sự là quá bá đạo, căn bản không dễ dàng khinh thường.
“Nga?”
“Hơn nữa, ả ta chính là nữ nhân Cung Dạ Tuyệt đã mang về.”
Âu Dương Đức thâm sâu nheo mắt, đột nhiên, hắn nở nụ cười:”Cũng là Vũ Giai lục cấp? Bổn gia chủ thật sự muốn nhìn thử ả ta có bao nhiêu lợi hại.”
Trợn mắt, hắn xoay người sang chỗ khác, trong đôi mắt có chút hỗn độn đột nhiên xẹt qua tia tinh quang:”Tứ quốc phân tranh mỗi năm một lần cũng sắp đến rồi…”
“Bẩm gia chủ, ngay vào tháng sau, cao thủ tứ quốc cũng đã lục đục tụ tập đến nơi này rồi.”
Âu Dương Đức gật đầu, hắn vẫn híp mắt như trước, nhưng giờ phút này, trong mắt lại loé ra ánh sáng quỷ dị…