Thiên Tài Cuồng Phi, Cưới Một Được Một

Chương 12

Sau khi tỉ mỉ điều trị, vết sẹo trên mặt Sở Lưu Ly, rốt cuộc cũng dần phai nhạt, đến cuối cùng, từ từ biến mất không thấy dấu vết.

Sở Lưu Ly trong thời gian này, không cần bàn có bao nhiêu đắc ý.

Được chọn làm thái tử phi.

Đây chính là chuyện nàng nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được.

Nàng vốn là thứ nữ của Sở gia, theo lý thuyết, thứ nữ sẽ không có khả năng có được cơ hội như vậy.

Tay, vuốt qua gò má của mình, nghĩ đến khuôn mặt này đã từng bởi vì Sở Khuynh Nguyệt khắc lên vết sẹo thiếu chút nữa bị huỷ dung, Sở Lưu Ly không ngừng cười lạnh!

Nàng hiện tại, thật sự là muốn đi nhìn dáng vẻ túng quẫn kia của Sở Khuynh Nguyệt!

Đứng dậy, mặc kệ lời dặn của Sở Nhị phu nhân, Sở Lưu Ly đi thẳng đến hậu viện…

Trời trong xanh, Sở Khuynh Nguyệt nằm trên ghế dài, ở trong sân phơi nắng.

Việc hằng ngày nàng làm chỉ có thể là lười nhác, nhưng đây chính là điều mà kiếp trước nàng mong muốn nhưng không thể có được.

Kiếp trước, nàng mỗi này cùng bọn tỷ muội chấp hành các loại nhiệm vụ, cả ngày hành tẩu ở bên trong rừng đạn mưa bom.

Hiện tại, ngày hôm đó chết đi, cũng thật sự là không tệ.

Ngoài cửa, có bước chân của người nào đó từ xa đến gần, Sở Khuynh Nguyệt nhìn sắc trời, cũng đã đến giờ dùng cơm trưa.

“Cẩm Nhi, đi lấy cơm trưa.”

Mấy ngày nay, trải qua điều trị, Cẩm Nhi cũng không còn gầy yếu giống như lúc trước nữa, trên mặt mượt mà, cảm giác có da có thịt hơn trước.

“Cẩm Nhi cô nương, đây là ngọ thiện*(bữa trưa) hôm nay, các ngươi nhân lúc còn nóng ăn đi.” Lý ma ma đưa hộp thức ăn qua.

“Được rồi.” Cẩm Nhi cười rất ngọt ngào.

“Vậy các ngươi từ từ dùng, ta đi trước.”

Chờ Lý ma ma đi rồi, Cẩm Nhi bưng đồ ăn đi qua.

“Oa, tiểu thư, Lý ma ma hôm nay lại cho chúng ta thêm đồ ăn.”

Nhìn đồ ăn phong phú trong hộp, Sở Khuynh Nguyệt thở dài một tiếng.

Bắt nạt kẻ yếu, lời nói này, chính là nói đến Lý ma ma kia.

Mấy ngày trước, sau khi Sở Khuynh Nguyệt bị dời đến hậu viện này, Lý ma ma không chỉ cắt xén đồ ăn của nàng, còn đối với các nàng chửi mắng rất khó nghe.

Cho đến khi bị Sở Khuynh Nguyệt hung hăng giáo huấn một trận, thế nên mới an phận.

Thức ăn trong hộp, là hai phần đồ ăn.

Thân phận của Sở Khuynh Nguyệt cùng thân phận của Cẩm Nhi đến cùng cũng không giống nhau, phần đồ ăn kia của Cẩm Nhi, dựa theo cấp bậc của hạ nhân trong phủ mà phân chia.

Cẩm Nhi nhìn phần đồ ăn của Sở Khuynh Nguyệt, trực tiếp nuốt nước miếng.

Thấy vậy, Sở Khuynh Nguyệt cười cười, đổi hai phần đồ ăn:”Ngươi ăn của ta đi.”

“A, không thể, không được, Cẩm Nhi làm sao có thể ăn đồ của tiểu thư?”

“Có cái gì không được? Hai ngày nay, ta đã ăn đến ngán rồi! Ngươi tuổi còn nhỏ, ăn nhiều một chút mới có thể phát triển thể chất, nếu như không cao không lớn, xem về sau ai còn dám cưới ngươi.”

“Tiểu thư người giễu cợt ta! Sau nay Cẩm Nhi chỉ muốn mãi mãi ở bên cạnh tiểu thư!” Miệng Cẩm Nhi lầu bầu, trong đôi mắt thật to, mang theo vài phần uỷ khuất.

“Ha ha…” Sở Khuynh Nguyệt bật cười ra tiếng:”Ăn đi…”

Cẩm Nhi cực kỳ cảm động, bên trong hậu viên, bầu không khí đều là một mảnh hoà hợp.

Cũng không đến bao lâu, bị một giọng nói bén nhọn đánh gãy.

“Đường đường là con vợ cả - đại tiểu thư của Sở gia, vậy mà ăn thứ đồ như vậy, xem ra a, bản chất tiện, là không thể đổi được a!”

Vừa nghe lời này, Cẩm Nhi ban đầu còn đang chuyên tâm ăn cơm, bỗng chốc bị sặc.

Sở Khuynh Nguyệt vỗ lưng Cẩm Nhi:”Thực xúi quẩy, lúc ăn cơm còn nghe được tiếng chó sủa, thật là, bị sặc rồi.”

Nghe vậy, Cẩm Nhi nghẹn cười, liền biến thành vừa nghẹn vừa sặc dữ dội.

Trải qua chuyện lần trước, Sở Lưu Ly cũng không xúc động giống như lần trước nữa.

Nàng chỉ nhìn về phía Sở Khuynh Nguyệt cười---

“Tỷ tỷ, muội muội là đến chúc mừng ngươi, không nghĩ tới ngươi không chỉ không có gả cho Trương viên ngoại sáu mươi bảy tuổi kia, ngược lại lại được Hoàng Thượng tứ hôn cho con tin của Tây Trạch – Cung Dạ Tuyệt. Nghe nói, Cung Dạ Tuyệt cùng tỷ tỷ đều giống nhau, đều không thể tập võ. Hai người quả nhiên là một đôi trời đất tạo thành!”
Bình Luận (0)
Comment