Thiên Tài Thần Thú Sư

Chương 43

Thần giả...

Bán Thần Tôn...

Thần Tôn...

Thần 100 năm... ( ở đây là mấy vị thần giống như Minh lão ấy)

Thần150 năm...!

Nó nhìn thấy gì kia. Một tên có sức mạnh đạt đến tận cấp Thần! Mẹ nó chứ, chiêu gì mà khủng vậy trời! Một người không cần lĩnh ngộ thần cách mà có thể đạt đến nguồn sức mạnh như vậy nếu không bạo thể mà chết thì cũng là tàn phế cả đời.

Tuy nó là một con ma thú nhưng là loại đặc biệt không cần tu luyện sức mạnh cũng tự tăng, hơn nữa sức mạnh cũng không khác gì Minh lão là bao. Trước nó vẫn coi thường Trấn Thiên cuồng bạo luôn không biết lượng sức mà muốn đánh bại nó nhưng giờ nó có chút không coi thường nữa rồi. Nếu là trước đây thì nó sẽ tự tin đập một nhát là Trấn Thiên sẽ nát thành cám nhưng giờ có thể cọi là hai người ngang nhau bởi hiện giờ phong ấn trong cơ thể Trấn Thiên vẫn còn chút tác động lên Cửu vĩ, hơn nữa giờ cũng chỉ là một phần nhỏ sức mạnh của nó mà thôi. Những đời trước đều là bọn chúng đi tìm đồ vật thú vị như thần khí hay cái gì đó đại loại như vậy để nó không chiếm giữ cơ thể họ nhưng lần này...

"Cửu Vĩ, ta sẽ không thua ngươi!" Giọng Trấn Thiên khàn đặc vang lên, đồng thời bộc phát toàn lực lao đến phía Cửu Vĩ.

"Hừ, đừng tưởng đạt được chừng đó sức mạnh thì nghĩ có thể đả bại ta!" Hừ lạnh một tiếng, Cửu Vĩ đằng sau lưng mọc ra tiếp hai đuôi rồi nhanh chóng nhảy ra khỏi chỗ đó. Hiện giờ Cửu Vĩ thực lực là sáu đuôi, thực lực cũng tăng đến mức mà Trấn Thiên cho dù có thành thần thì cũng khó lòng bì kịp.

Uỳnh...

Ngay tại chỗ Cửu Vĩ vừa rời đi, một cột nước bắn tung tóe, thậm chí connlóang thoáng thấy được cả đất đá dưới biển cũng bị bắn ngược lên. Từ trong cột nước đó, hàng loạt quả cầu mang năng lượng nguyên tố bay ra nhằm Cửu Vĩ vắn tới. Đón tiếp chúng lại là một quả bom vĩ thú to gấp rưỡi lúc nãy bắn tới.

Uỳnh uỳnh uỳnh...

Một vụ nổ lớn sảy ra thậm chí còn làm rung động cả đại lục. Vụ nổ nóng đến nỗi làm bốc hơi cả một lượng lớn nước biển. Nếu lúc trước họ chỉ có thể đánh động đến một số lão giả bán thần trở lên thì giờ tất cả cường giả mạnh nhất cũng đã bị đả động đến. Sau khi khói bụi cùng hơi nước bay đi để lộ ra hai tia sáng va đập vào nhau liên tục tạo nên những tiếng động đinh tai nhức óc. Mặt biển phía dưới cũng trấn động không thôi. Va chạm được một lúc, hai tia sáng tách nhau ra để lộ ra hai thân ảnh một người một thú. Người với vết máu chảy toàn thân, vết thương đếm không xủê trông thảm vô cùng. Ngược lại còn thú hình dạng hồ li màu vàng có sáu đuôi thì trên thân cũng chỉ có vài vết đen và một ít máu.

Chết tiệt, cơ thể mình sắp không chịu nổi nữa rồi. Mình vẫn chưa đủ mạnh để đánh lại nó. Nếu vậy ta đặt cược cả vào mi, hãy giúp ta đánh bại nó. Chỉ cần đánh bại nó thì thực lực của mình sẽ tăng mạnh. Nghĩ xong, Trấn Thiên âm thầm tụ tập năng lượng cào hai lòng bàn tay. Không phải một loại nguyên tố như lúc nãy đánh nhau nữa mà là tất cả các hệ. Điều này rất nguy hiểm bởi vì chỉ cần một chút lơ là thì rất có thể sẽ phải trả giá bằng cả tính mạng.

"Cửu vĩ, hãy xem toàn bộ sức mạnh của ta có thể làm gì ngươi đây! Đấy chính là chiếu cuối cùng mà tá tấm đắc nhất!" Hét lớn một tiếng, toàn bộ sức mạnh của Trấn Thiên tung ra một quả cầu bảy sắc cầu vồng bay về phía Cửu Vĩ
Bình Luận (0)
Comment