Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 123

Edit: tyya.lobe

Beta: senna_lam

Sáng sớm hôm sau, trường học Ma Tang xã đoàn sắp xếp vị trí được tiến hành với khí thế hừng hực, lúc này đây có tổng cộng năm mươi xã đoàn tham gia sắp xếp vị trí, toàn thể học viên trong trường giờ phút này đều tạm thời ngưng tu luyện, tu luyện Tháp cũng là lần đầu trở nên yên tĩnh, mọi người đều như ong vỡ tổ chạy tới địa điểm xã đoàn tổ chức trận đấu, mọi người ai nấy đều có vẻ mặt kích động cùng hưng phấn, năm nay xã đoàn sắp xếp vị trí có rất nhiều điều đáng xem nha.

Hiển nhiên, Tinh La xã đoàn vừa xuất hiện đã chiếm được ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, mặc kệ là tốt hay xấu thì bây giờ trình độ của Tinh La xã đoàn với Viêm Xã xem như ngang nhau, thậm chí còn nhỉnh hơn chút nữa! Thời gian qua Tinh La xã đoàn đột nhiên thay đổi lớn, biến hóa này cũng làm cho rất nhiều xã đoàn khác không khỏi đỏ mắt, xã đoàn khác đều hận nghiến răng không thể tìm ra vài người giống Vân Phong, như vậy bọn họ cũng có thể hỏa thượng một phen.

Ghen tị thì ghen tị, các xã đoàn khác cũng hiểu được Vân Phong vẻn vẹn chỉ có một người, Tinh La xã đoàn có thể mời đến người như vậy, nguyên nhân căn bản vẫn là ở chỗ một người: Vân Thăng!

Tính cách của Vân Phong nói đến hẳn là so với Lăng Khiếu Vân rất giống nhau, nếu không phải bởi vì Đại ca Vân Thăng tham gia xã đoàn, còn lên làm xã trưởng Tinh La xã đoàn, Vân Phong căn bản sẽ không tham gia xã đoàn, cũng càng không tạo nên sóng gió lớn như vậy.

Lễ đường trường học Ma Tang rất lớn, mọi người đều đang di chuyển, toàn bộ năm mươi đội ngũ cũng lần lượt đi đến, ở giữa lễ đường tổng cộng có mấy trăm người đang đứng, cái bàn thường được đặt giữa lễ đường nay cũng bị kéo đi chỗ khác nên sân trống một chỗ rất lớn, ngoại trừ trung tâm có mấy trăm người, bên ngoài đệ tử đi xem lại nhiều gấp đôi, tất cả mọi nơi đều có người nhỏ giọng nghị luận, mọi ánh mắt nhìn giữa khu tuyển thủ dự thi đều tràn ngập phỏng đoán.


Đứng ở trung tâm tuyển thủ dự thi ai cũng có biểu tình khác nhau, đại bộ phận đều là mặt không chút thay đổi, cũng không biết căn bản không cần hay là do khẩn trương nên thành bộ dáng này, tuyển thủ Tinh La xã đoàn dự thi đứng ở một góc không chớp mắt, Vân Phong nhìn lướt qua vài người bên cạnh, con ngươi đen trầm xuống, Lăng Khiếu Vân quả nhiên không có tới.

Mộc Tiểu Cẩm vươn tay cầm tay Vân Phong, Vân Phong nhìn Mộc Tiểu Cẩm cười cười, Khúc Lam Y đứng ở một bên nhìn hai người một màn hoà thuận vui vẻ, thân thể cũng xích lại gần, mặt vẫn lạnh như băng ôn nhuyễn, tay thì quấn lên ngón tay Vân Phong, tỉ mỉ nắm chặt.

Thân mình Vân Phong nhẹ nhàng run lên, không chút suy nghĩ đem tay Khúc Lam Y dãy ra như lại không nghĩ rằng toàn bộ thân mình nàng đều dựa vào cánh tay Vân Phong, ngũ quan hoàn mỹ dựa vào vai Vân Phong,“Bốn người cũng làm theo, cái người ghê tởm kia dựa sát nếu muốn.”

Cả người Vân Phong đều nổi da gà, Vân Thăng nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú không khỏi đen mặt, thân thủ đem thân mình Vân Phong từ Khúc Lam Y túm lại đây, Khúc Lam Y vừa thấy liền cười,“Vân đại ca chẳng lẽ là ghen tị?”

Mộc Tiểu Cẩm ở một bên nghe vậy thần sắc có chút ảm đạm, Vân Phong cũng nhịn không được nhìn Đại ca mình liếc mắt một cái, Khúc Lam Y lớn lên rất đẹp, rất được, là người mà nam nhân nào nhìn thấy đều sẽ dừng lại nhìn thêm vài lần, Đại ca nếu thật sự thích thì cũng không phải việc gì khó mà chỉ là...... Vân Phong tưởng tượng đến tình cảnh Khúc Lam Y và Đại ca ở cùng một chỗ thì tự nhiên trong lòng có một chút không thoải mái, phi thường không thích hợp, đột nhiên tâm trạng chấn động, Vân Phong đem toàn bộ suy nghĩ miên man trong đầu đuổi đi, loại nữ nhân này vẫn là không nên trêu chọc, lấy tính tình ôn nhu của Đại ca nếu thật muốn ở cùng nhau, chẳng phải sẽ bị Khúc Lam Y khi dễ sao?

Mặt Vân Thăng hơi đỏ nhưng không phải bởi vì bị Khúc Lam Y nói trúng tâm tư, mà là vì ánh mắt của Vân Phong nhìn hắn,“Không phải như vậy!” Khúc Lam Y vừa nghe lại quyến rũ cười,“Nga? Đó là như thế nào?”


Vân Thăng nghe vậy mặt càng đỏ hơn, Mộc Tiểu Cẩm đứng một bên nghe không nói một tiếng, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn khóe miệng cũng mấp máy, một đôi mắt to nhìn Vân Thăng chỉ tiếc Vân Thăng không có thấy, Vân Phong lại không chú ý, ánh mắt Khúc Lam Y liếc Mộc Tiểu Cẩm một cái, con ngươi đen xẹt qua một ánh sáng, thân mình dựa sát bên người Mộc Tiểu Cẩm, khom lưng thấp giọng nói,“Chỉ biết nghe mà không nói, hắn sớm muộn gì cũng bị người khác khác cướp đi.”

Mộc Tiểu Cẩm đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt to khiếp sợ nhìn Khúc Lam Y, khuôn mặt nhỏ nhắn một giây sau nháy mắt liền đỏ, Khúc Lam Y cười nhẹ, Vân Phong vừa thấy lập tức đem Mộc Tiểu Cẩm kéo lại gần, Khúc Lam Y nhìn thấy thân mình mềm mại vừa muốn dựa vào nhau lại đi mất, bị ánh mắt của Vân Phong trừng thân mình Khúc Lam Y liền đứng tại chỗ,“Tiểu Phong Phong làm gì vậy, buổi tối nào không phải chúng ta đều như vậy sao?”

Những lời này vừa thốt ra thật sự là làm cho người ta phải suy tư, bốn phía tò mò chú ý động tĩnh bên này mọi người nghe nói như thế đều tránh không được chép miệng, hai nữ nhân buổi tối mỗi ngày đều như vậy? Vả lại còn là hai nữ nhân đẹp như vậy trách không được vì sao các nàng không thích nam nhân, cũng không cùng nam sinh khác kết giao, chẳng lẽ hai người kia là......?!

Xã đoàn sắp xếp vị trí còn chưa bắt đầu quan hệ của Vân Phong và Khúc Lam Y đã trở thành tiêu điểm để mọi người bàn tán, mặc kệ là nam sinh hay nữ sinh đều bát quái lên, đem quan hệ hai người đoán đến ba hoa thiên địa, mà đương sự lại một bộ không biết tình huống.

“Tinh La xã đoàn dự thi chỉ có bốn người?” Một đạo thanh âm vang lên, nhóm tuyển thủ dự thi trong nháy mắt đều im lặng, vừa rồi còn có chút vui đùa ầm ĩ bốn người cũng an tĩnh lại, tuyển thủ đang đứng chờ cũng nhảy dựng lên nhìn vài người đang đi tới đúng là người tự xưng cao quý-Kasha, đằng sau nàng còn đi theo bốn người, năm người đều thống nhất mặc một loại trang phục, ở xã đoàn dự thi lại còn có riêng một ngọn cờ, bộ dáng có vẻ rất khí phái.

Kasha đi đằng trước, phía sau bốn người đi theo có khuôn mặt Vân Phong rất quen thuộc, gương mặt Thước Linh Lợi vẫn cao ngạo cái mũi hướng lên trời, nhìn thấy Vân Phong bên này chỉ có bốn người không khỏi lạnh lùng cười một tiếng, Mộ Dung Nhiễm đã ở bên trong đội ngũ, cá nhân nàng thành tích đệ thập danh có thể ở giữa thành viên Viêm Xã trổ hết tài năng, ba nữ nhân Vân Phong từng xích mích đều ở cùng một đội, khóe miệng Vân Phong không khỏi giương căng, ba người này ở cùng nhau cũng không biết có phải ý trời hay không.


“Dự thi đều là năm người một đội, Tinh La xã đoàn tất nhiên cũng phải là năm người.” Vân Phong thản nhiên nói một câu, Mộ Dung Nhiễm hừ một tiếng cũng chưa nói cái gì, đôi mắt đang nhìn Vân Phong cũng có chút kiêng kị, dù sao bị thủy nguyên tố công kích làm nửa tháng trời nàng trở thành người thực vật, không hiểu sao mỗi ngày đều có một ít đệ tử đi vào viện, đối với nàng trên giường bệnh chỉ trỏ, điều này làm cho Mộ Dung Nhiễm xấu hổ gần chết.

Mỗi ngày trong cơ thể đều xuất hiện một tầng bông tuyết, tại đây bông tuyết không có hòa tan, nàng đều phải cảm thụ đến xương rét lạnh, cái loại này chạm đến chỗ sâu nhất của cốt tủy, trong rét lạnh làm cho Mộ Dung Nhiễm đối với thủy nguyên tố cũng có cái nhìn khác, hiện tại nếu ai nói thủy nguyên tố là nguyên tố không có lực công kích, Mộ Dung Nhiễm chỉ sợ là người thứ nhất nói không phải.

Nhìn Mộ Dung Nhiễm không dám nói, Vân Phong mỉm cười, xem ra giáo huấn nữ nhân này là đúng, hiện tại cũng không thành thật?

“Năm người? Người thứ năm ở đâu? Không phải còn chưa rời giường chứ?” Thước Linh Lợi hai mắt khinh miệt nhìn Vân Thăng một chút, đối với huynh muội Vân gia này nàng biết liền nói điểm như vậy, khiêu khích cái gì căn bản không có điểm mấu chốt đáng nói, cũng căn bản không biết nàng đối mặt không phải vô hại một đôi động vật, mà là thu liễm mở móng vuốt hùng sư.

Vân Thăng mỉm cười,“Tất nhiên sẽ đến.”

Kasha gợi lên một tia ngạo mạn mà lại tự nhận là tôn quý tươi cười, chậm rãi đi tới gần Vân Thăng, thấp giọng nói,“Lăng Khiếu Vân sẽ không đến đây hãy chết tâm đi”.

Vân Thăng nhịn không được giương mắt nhìn Kasha, Kasha mỉm cười, thẳng lưng nói với bốn người Vân Phong,“Vậy chúc các ngươi may mắn, nhưng đừng vòng thứ nhất liền “đụng” tới Viêm Xã.”

Vân Phong thấp giọng cười khẽ, con ngươi đen nhìn thẳng Kasha,“Yên tâm, trò hay tổng yếu đặt ở phía sau mới hấp dẫn.”


Hô hấp Kasha không khỏi có chút căng thẳng, con ngươi đen của Vân Phong lúc này giống như một mắt thú đang tích lũy chờ phát động tràn ngập lực lượng dự trữ sắc bén rung động lòng người, khí thế Kasha như vậy bị một ánh mắt hoàn toàn đánh bại, chỉ có thể căm giận xoay người, mang theo bộ dạng có chút nói không nên lời cùng bốn người xoay người rời đi.

Kasha đi rồi, Vân Phong thấp giọng hỏi,“Đại ca, vừa rồi nữ nhân kia nói cái gì?”

Vân Thăng nghe Vân Phong xưng hô với Kasha không khỏi dọa nhảy dựng, theo sau cũng thoải mái cười cười,“Không có gì, không cần lo lắng.”

Khúc Lam Y ở một bên cười không nói lời nào, tựa hồ sự tình gì đều không làm dậy nổi lòng hiếu kỳ của nàng, Mộc Tiểu Cẩm đứng một bên có chút lo lắng nhìn Vân Thăng, Tinh La xã đoàn dự thi chỉ có bốn người, việc này đối với bọn họ mà nói là một tổn thất không nhỏ, trong lòng Mộc Tiểu Cẩm cũng có chút lo lắng, thực lực Tiểu Phong nàng rất rõ ràng, Khúc Lam Y là cái gì dạng không biết, Vân đại ca thực lực lại......

Mộc Tiểu Cẩm nghĩ đến đây không khỏi gắt gao nhíu mày, Tinh La xã đoàn thật sự có thể thắng sao? Bằng đội hình bốn người này? Tay mềm nhẹ của mình bị cầm, đỉnh đầu cũng bị một cái bàn tay to nhẹ nhàng vuốt, Mộc Tiểu Cẩm vừa nhấc đầu liền thấy được hai mắt Vân Thăng ôn nhu, còn có Vân Phong khóe miệng mỉm cười, huynh muội Vân gia này tại một khắc đều thể hiện vẻ mặt ôn nhu, hai người cùng kêu lên,“Đừng lo lắng.”

Mộc Tiểu Cẩm vừa rồi còn không an tâm lập tức liền yên lòng, Khúc Lam Y ở một bên nhàn nhã nói một câu,“Mộc Tiểu Cẩm, ngươi lo lắng thật sự là dư thừa.”

Mộc Tiểu Cẩm cười cười, đối với Vân Thăng và Vân Phong lộ ra một nụ cười thật tươi, tay cầm tay Vân Phong, cho dù bọn họ là bốn người thì như thế nào, bọn họ nhất định sẽ thắng, nhất định sẽ vào trận chung kết, chỉ cần có bọn họ, liền nhất định không có vấn đề!

Bình Luận (0)
Comment