Edit& beta: senna_lam
Trong nháy mắt, mỗi một góc ở Đế đô đều thảo luận về Triệu hồi sư, Tạp Lan đế quốc đã qua mấy trăm năm kể từ khi có Triệu hồi sư, toàn bộ mọi người nhiệt huyết toàn bộ sôi trào, nếu thật là Triệu hồi sư, thật đúng là tốt! Sẽ đem lại cho Tạp Lan đế quốc nhiều vinh quang!
Phía Nam Đế đô là khu vực của quý tộc, Tạp Lan đế quốc tiếng tăm lừng lẫy nên rất nhiều gia tộc đều an cư ở đây, hiện nay có hai đại gia tộc nổi tiếng có thể so sánh với hoàng thất, bọn họ và hoàng thất quan hệ cũng thân mật, theo như nhu cầu cũng không phải chỉ một lần tiến hành đám hỏi với nhau phải nói đã hoàn toàn dung nhập với Tạp Lan hoàng thất.
Đức gia chính là một trong hai đại gia tộc, nắm giữ đại bộ phận chính trị và lực lượng quân sự tại Tạp Lan đế quốc, quan hệ huyết thống của Đức gia tộc cùng Tạp Lan hoàng thất rất thân cận, nghe nói mấy trăm năm trước tộc trưởng Đức gia có bà con với Tạp Lan đế vương, mà trong quá trình phát triển Đức gia tộc cùng Tạp Lan hoàng thất không phân quan hệ, người trong Đức gia tộc đại bộ phận đều ở trong quân đội Tạp Lan hoàng thất đảm nhiệm chức vị quan trọng, cũng có rất nhiều người nằm trong chính trị lĩnh vực cung cấp cho Tạp Lan hoàng thất lực lượng hậu thuẫn, còn một gia tộc khác nên Tạp Lan hoàng thất càng dựa vào Đức gia nhiều hơn.
Ở tòa thành Tạp Lan đế quốc, trong phòng khách Tạp Lan đế vương đang cùng một trung niên vẻ mặt hiền lành trò chuyện vui vẻ, hai người không ngừng chạm vào chân cốc dài, trên mặt vui vẻ,“Midlands, con của ngươi thật có tiền đồ.” Tạp Lan đế vương cười ha ha to, ngồi đối diện hắn trung niên nhân cũng cười cười, trên mặt ngũ quan nhìn qua rất vẻ hiền lành, đây đã là khuôn mặt trời sinh có tính hiền lành.
“Bệ hạ quá khen, con thần sao có thể sánh bằng con của ngài được chứ, bọn họ người nào cũng là nhân trung long phượng nha.” Midlands cười, vẻ mặt khiêm tốn, Tạp Lan đế vương vừa nghe xong ha ha cười,“Mấy đứa kia chẳng lẽ ta còn không hiểu sao? Căn bản so ra còn kém con của ngươi!”
Midlands cười không nói gì, hai người vừa cười vừa nói chuyện, song ánh mắt Tạp Lan đế vương lóe lóe, rốt cục mới tiến thẳng vào chủ đề,“Về sự việc kia chắc ngươi cũng nghe nói qua."
Midlands ngẩn ra, lập tức gật đầu,“Không nghĩ tới đột nhiên lại khác đi, các Đế quốc khác không có ý kiến gì sao?”
“Hừ, bọn họ có thể có ý kiến gì, bọn họ nghĩ rằng bọn họ còn có thể đứng thứ nhất sao?”
Midlands hơi nhíu mày, liếc nhìn Tạp Lan đế vương một cái, Tạp Lan đế vương thần bí cười, trên mặt có một tia hưng phấn,“Giờ đây, Tạp Lan đế quốc sẽ đứng thứ nhất, tuyệt đối là thứ nhất!”
Midlands cười cười, giơ ly rượu trong tay lên,“Nguyện vọng của Bệ hạ cuối cùng cũng trở thành sự thật.”
Tạp Lan đế vương cười lớn, cầm rượu lên uống một hơi cạn sạch, tự tin nói,“Ta chỉ biết ngươi sẽ không tin tưởng, Tạp Lan đế quốc của ta cuối cùng cũng không phải thất vọng khi chờ, Midlands, người mà ta luôn luôn chờ đợi rốt cục cũng xuất hiện!"
Midlands nghe đến đó, tay không khỏi run run một chút, ly rượu cầm trên tay cũng lung lay,“Ý tứ của Bệ hạ chẳng lẽ là......”
“Ha ha ha, đúng vậy, Triệu hồi sư! Triệu hồi sư của Tạp Lan đế quốc xuất hiện rồi!"
Trong lòng Midlands không khỏi thấp thỏm, bất động thanh sắc hỏi:“Triệu hồi sư vẫn là người từ Vân gia ra sao?”
Tạp Lan đế vương lại cười lớn nhìn qua tâm tình vô cùng tốt,“Đúng vậy, Vân gia kia thật ngoài dự kiến của ta, Triệu hồi sư, quả nhiên không phải sinh ra ở nơi nào khác mà lại là Vân gia......”
Thần sắc Midlands đột nhiên u ám vài phần, chuyện kế tiếp chắc hẳn hắn đã có thể đoán được, nên lẳng lặng ngồi ở đó không nói gì mà Tạp Lan đế vương liếc mắt nhìn sang Midlands, con ngươi đen hiện lên một tia tính kế,“Midlands, hiện tại Vân gia đã khác, bọn họ có lẽ sớm đã quên do hai nhà các ngươi liên thủ đưa hắn đi ra ngoài xa ở, ngươi có thể thừa dịp cơ hội này cùng với Vân gia làm quan hệ dịu đi một chút, Vân gia đối với chúng ta rất hữu dụng, ít nhất là hiện tại.”
Midlands cười khăn,“Bệ hạ có việc gì cần phân phó, thỉnh cứ việc nói.”
Trên mặt Tạp Lan đế vương mang theo ý cười, tay bưng cốc thân cao lên nhìn xuyên thấu qua bên trong suốt thủy tinh nhìn về phía bên kia, nét mặt thoáng thay đổi,“Đem sản nghiệp của ngươi tặng cho Vân gia, làm cho Vân gia dung nhập với giới quý tộc, nếu có khả năng, đem đứa nhỏ nhà ngươi qua bên kia đi.”
Mặt Midlands vừa có đấu hiệu nhăn lại thì Tạp Lan đế vương mới nhếch khóe môi chậm rãi nói,“Ta muốn làm cho Vân gia muốn chạy cũng không chạy được!”
Lam Dực vừa mới bay đến phía Nam đế quốc, đập vào mắt Vân Phong là một vùng đất kiến trúc cực lớn, vừa nhìn đã biết là khu giành cho người giàu, Vân Phong sớm đã chuẩn bị tâm lý, Vân gia vào Đế đô ở Tạp Lan hoàng thất nhất định sẽ cho Vân gia một đãi ngộ thật tốt, căn bản sẽ không bạc đãi Vân gia, sau khi Vân Phong xác định được vị trí mới nhìn phía dưới không có chỗ thích hợp cho thân thể cao lớn của Lam Dực hạ xuống, nên chỉ hơi hạ xuống bốn người liền từ trên nhảy xuống, sợ Mộc Tiểu Cẩm thực lực thấp, một đường rơi xuống Vân Phong đều ôm chặt lấy nàng, thời điểm bốn người chạm đất phòng ốc xa hoa liền hiện ra ngay trước mắt.
Cả khu vực đều rất yên tĩnh, không có một thanh âm tranh cãi ầm ĩ gì, Vân Phong nhìn lướt qua kiến trúc nhà cửa trước mặt, xem ra Tạp Lan đế quốc rất có tâm, tiến lên phía trước gõ cửa, sau khi một lão nhân mở cửa ra vừa nhìn thấy Vân Phong và Vân Thăng lập tức kích động hô lên,“Thiếu gia, tiểu thư, các người đã trở lại!”
Vẻ mặt Vân Phong ấm áp đầy ý cười, Khúc Lam Y đứng một bên đem Vân Phong nhìn sâu trong đáy mắt, đôi mắt lóe lên một chút,“Mau vào, mau vào! Hai vị chắc là bằng hữu của tiểu thư và thiếu gia phải không, mau vào đi!” Lam Dực đã quay về trong khế ước chi giới, Vân Phong cùng Vân Thăng đi vào trong cửa, Mộc Tiểu Cẩm cũng đi theo vào, Khúc Lam Y đứng bên cạnh cửa đem cảnh sắc chung quanh nhìn qua một lần,“Vị tiểu thư này, mau vào đi!” Quản gia hô lên, Khúc Lam Y mới gật đầu đi theo vào.
Vào sau bên trong Vân Phong mới phát hiện, nguyên lai bên ngoài mặt tiền của cửa hàng mà không gian bên trong lại rất lớn, một cái sân lớn hiện ra ngay mà bên trong sân có rất nhiều nam nhân đang đứng nhìn qua hẳn là......“Tiểu thư!” Một người thanh niên đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn thấy Vân Phong thì vẻ mặt đầy kinh hỉ kêu lên, mọi người khác nhanh chóng ngẩng đầu lên vừa nhìn thấy Vân Phong lập tức đi tới, Vân Phong cười cười, quả nhiên Vân gia quân cũng ở đây.
Vân Thăng tất nhiên cũng biết Vân gia quân tồn tại, bất quá khi nhìn thấy mấy chục người thực lực đạt cấp năm cấp sáu một đội hình khổng lồ như vậy làm Vân Thăng không khỏi kinh diễm một phen, Khúc Lam Y nhìn lướt qua cười nhẹ một tiếng,“Trong nhà tiểu Phong Phong cũng không thể khinh thường nha.”
Vân Phong cười cười, quay đầu hỏi Quản gia,“Phụ thân ta đâu?”
Quản gia còn chưa kịp trả lời, một đám nam nhân liền đáp lời,“Lão gia bị người ta kêu đi rồi, hình như là một đại nhân vật!”
“Ừ, ta có nghe qua là bọn họ muốn đi tới sòng bạc gì đó, xong còn muốn đi chỗ nào nữa.”
Một người khác cũng đứng lên tám chuyện, đem mọi chuyện mấy ngày nay Vân Cảnh nhận được lời mời của ai toàn bộ nói hết, Quản gia đứng một bên nghe có chút gấp gáp muốn làm cho bọn họ im miệng cũng vô dụng, đợi mấy chục nam nhân nói xong, Vân Phong cũng đại khái biết được tình hình mấy ngày nay của Phụ thân mình, quả nhiên là vừa mới vào Đế đô cuộc sống thanh cao phú quý lại nhanh tới như vậy sao.
“Các ngươi hiện tại ở nơi này đợi, ta cùng Đại ca đi tìm Phụ thân.” Vân Phong sâu sắc hiểu, chẳng lẽ Phụ thân mình là người như thế nào mà mình cũng không biết sao? Người tới đây mời Phụ thân mình đi nằm trong giới quý tộc, xem ra muốn làm cho Phụ thân mình nhanh chóng gia nhập vào giới quý tộc đây, lấy tính cách của người Vân gia thì làm sao có thể chứ? Cái nơi hủ bại hắc ám như vậy, người Vân gia bọn ta mới không thèm gia nhập!
Vân Thăng gật đầu, Khúc Lam Y và Mộc Tiểu Cẩm ở nơi này, hai mỹ nữ một lớn một nhỏ làm cho Vân gia quân nhìn thẳng thừng, tuy rằng tiểu thư nhà cũng là một tiểu mỹ nhân, bất quá hai người thì mỗi người một vẻ, với ánh mắt như hổ rình mồi của bọn nam nhân Quản gia lập tức đưa Mộc Tiểu Cẩm cùng Khúc Lam Y vào bên trong, khóe miệng Khúc Lam Y vẫn vươn nét cười, còn Mộc Tiểu Cẩm thì tò mò nhìn xung quanh bốn phía.
Vân Phong với Vân Thăng đi ra khỏi cửa, sắc mặt Vân Phong có chút âm trầm, những người đó thật đúng là da mặt khỉ, sòng bạc sao? Tưởng tượng Phụ thân mặt than của mình ở bên trong sòng bạc thật không được, sắc mặt Vân Thăng cũng không tốt lắm, hai huynh muội một đường đi ra khỏi khu người giàu, hướng về phía náo nhiệt nhất Đế đô đi đến, nơi đó là nơi phồn hoa nhất Đế đô, có đủ loại cửa hàng, ngoải sòng bạc còn có các phương tiện giải trí khác.
Mới vừa tới nơi này, hai huynh muội liền cảm nhận được một không khí nhiệt liệt tưng bừng, mà ở phía kien61 trúc lầu các phía kia cũng xuất hiện nhiều ngõ nhỏ có chút âm u, không cần nghĩ cũng biết bên trong đang xảy ra chuyện gì, ở một nơi huyên náo như vậy lâu lâu lại truyền tới tiếng khóc và tiếng cầu xin tha thứ, thanh âm kéo dài không dứt.
Vân Phong lấy truyền âm ngọc bội ra, đứng bên cạnh Vân Thăng, truyền âm ngọc bội lóe lên vài cái, Vân Phong lập tức thấp giọng hỏi:“Phụ thân, người đang ở đâu? Con cùng Đại ca đi tìm ngươi.”
“Phong nhi, ngươi cùng Thăng nhi về nhà trước đi, một chút nữa ta sẽ trở về.” Truyền âm ngọc bội lóe vài cái sau đó liền không còn thanh âm nào, Vân Phong và Vân Thăng vừa nghe trong lòng có chút khó chịu, Vân gia lại lần nữa tiến vào Đế đô không muốn biến thành cái kiểu này, không phải hủ bại quang hoàn, mà phải chân chính đứng trên đỉnh cao! Sắc mặt Vân Phong trầm xuống, ở phía sau truyền đến âm thanh đang tranh cãi ầm ĩ, tâm tình của hai huynh muội đang không tốt nên cũng không để ý tới, cho tới khi một cái roi dài hướng về phía này, cánh tay Vân Phong liền duỗi ra, đem trừu roi nắm chặt trong tay, roi da đột nhiên bị túm lại quả nhiên người cầm roi chật vật quỳ rạp trên mặt đất.
“Tiểu nha đầu, lời nói của bổn đại gia ngươi không nghe thấy sao, tránh ra?” Một thanh âm lười biếng vang lên, Vân Phong nâng mắt lên liền thấy được lỗ mũi người nọ hướng lên trên trời, chủ nhân khuôn mặt đó trực tiếp đá tên đang quỳ trên mặt đất qua bên, đem lỗ mũi hướng về phía Vân Phong, bày ra một bộ dáng ta là đại gia.
“Bên người ta đều là đường, ngươi là người mù nên không thấy được sao?” hiện tại tâm tình không tốt, nay vừa vặn có người đứa tới tận cửa, Vân Phong liền đem cỗ khí trong lòng đang chờ phát tiết xông ra ngoài, chính là ngươi.
“Ngươi nói ta là cái gì? Ngươi có biết ta là ai không?” Người thanh niên hung hăng nheo ánh mắt lại, ánh mắt vốn không lớn nên chỉ có một khe hở, cái mũi bẹp xuống dưới, vừa nhìn qua cũng làm cho người ta nhớ kỹ được dung mạo hắn, Vân Phong lạnh lùng liếc mắt nhìn,“Ngươi là ai? Không biết.”
“Tiểu nha đầu, có nghe qua danh tiếng của Thuần thú sư chưa!” Người thanh niên phía sau hắn đi ra quát to, đây là trung tâm náo nhiệt nhất Tạp Lan đế quốc nên câu này vừa nói ra, những người quay xung quanh xem nãy giờ sắc mặt liền đại biến, ánh mắt hâm mộ nhìn về phía người thanh niên kia, nháy mắt âm thanh thì thào to nhỏ đều vang lên.
“Thuần thú sư! Trời đất ơi! Thế nhưng ở đây lại có thể gặp được!”
“Nghe nói Thuần thú sư và Triệu hồi sư không có gì khác nhau, thật sự giống như đang nhìn một người!”
Trên mặt người thanh niên hiện lên đắc ý, Vân Phong cũng chỉ lạnh lùng cười, Thuần thú sư sao? Ở trước mặt Triệu hồi sư chân chính, bọn họ vĩnh viễn đều là giả!
Người thanh niên nhìn thấy khóe miệng Vân Phong cười mỉa, lập tức giận dữ rống,“Ngươi cười cái gì! Tin hay không ta kêu ma thú xử ngươi!”
Vân Phong cười càng xán lạn, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp gợi lên ý cười, nụ cười làm lung lay ánh mắt mấy người nam nhân, thanh niên vừa rồi còn đang tức giận lập tức như bị ma quỷ ám hạ giọng nói nhỏ,“Tiểu nha đầu, nếu theo ta ngươi sẽ được hưởng vinh hoa phú quý, ta có thể tha thứ cho bất kể lời bất kính ta, thế nào?”
“Phóng rắm!” Vân Thăng rống giận quát, kéo Vân Phong về phía sau mình, vậy mà lại có người dám nhìn trộm muội muôi bảo bối của hắn, đúng là muốn chết!
“Ngươi dám nói lời nói của Bổn đại gia là phóng rắm sao, Bổn đại gia xử lý ngươi trước!” Người thanh niên bị lời nói của Vân Thăng chọc giận hoàn toàn,“Sư phó của Bổn đại gia là phó hội trưởng Thuần thú sư công hội, như thế nào, tiểu tử ngươi có bản lĩnh cùng Bổn đại gia ta kêu to gọi nhỏ hả, chờ tí nữa đừng có mà khóc lóc cầu xin Bổn đại gia tha cho ngươi!”
Vân Phong lạnh lùng cười,“Phó hội trưởng? Phó hội trường Thuần thú sư công hội sao? Ta thật muốn biết một chút, phó hội trưởng Thuần thú sư công hội lợi hại như thế nào."
“Tiểu nha đầu, khẩu khí không nhỏ.” Một đạo thanh âm thương lão từ phía sau đám người truyền đến, vẻ mặt người thanh niên lập tức vui mừng quay đầu lại, đám người chậm rãi tách ra, đi tới là một trung niên nam nhân đầu tóc có chút hoa râm, ngũ quan của nam nhân trung niên nghiêm túc và lãnh khốc, đôi mắt bất cận nhân tình, nhìn qua cũng không phải cao, dáng người trung đẳng, chẳng qua khí thế trên người là không sai.
“Sư phó, bọn họ khinh thường lão nhân gia ngài, cũng khinh thường Thuần thú sư công hội!” Người thanh niên vừa mở miệng liền giành trước chụp đầu, lông mi trung niên nam nhân giật giật, Vân Phong lạnh lùng cười, cầm tay Đại ca ý bảo nơi này cứ giao cho nàng là được.
“Tiểu nha đầu, lời nói vừa rồi của người vẫn là nên thu hồi, vinh dự được hưởng thụ Thuần thú sư không phải là ngươi có thể tưởng tượng được! Cho dù là Tạp Lan hoàng thất cũng đối với Thuần thú sư vài phần tôn kính!”
“Thuần thú sư?” Vân Phong nhíu mày,“Thuần thú sư là chức nghiệp gần Triệu hồi sư nhất?”
Trung niên nhân nghe nói sắc mặt không khỏi khó coi,“Triệu hồi sư? Hừ! Mấy trăm năm qua cũng không xuất hiện, sao có thể so với Thuần thú sư chứ!”
Vân Phong hơi cụp mắt lại, bên môi Vân Thăng gợi lên ý cười, Vân Phong chậm rãi ngẩng đầu, con ngươi đen nhìn chằm chằm trung niên trước mặt, ánh mắt mang theo áp lực khó hiểu,“Ha ha, thật không?