Lam Dực chậm rãi bay đến, làm cho bọn người trong hoàng thất toàn bộ đều ngửa mặt lên nhìn hâm mộ, rất nhiều Công chúa hoàng thất, phi tử mắt bạo đến đỏ hồng, bọn họ nếu như có được ma thú suất* như vậy thì thật tốt, có phong cách! Tầm mắt của bọn cường giả dại ra, nhìn Vân Phong, Vân Phong mỉm cười, ý bảo Lam Dực đáp xuống mặt đất, sau khi Lam Dực hạ xuống, hai cánh sau lưng ngay lập tức biến mất, nhìn từ vẻ bề ngoài thì là một thanh niên tuấn mỹ thần bí.
*Ý nói Lam Dực đẹp trai:*
"Chủ nhân." Tiểu Hỏa bước đi tới, Vân Phong đưa tay, vỗ vỗ đầu Tiểu Hỏa, ý nói nơi này hết thảy còn có nàng, Tạp Lan đế vương lập tức đi tới, sắc mặt rất là kích động, ánh mắt nhìn từ trên người Tiểu Hỏa và Lam Dực không ngừng đảo quanh, vừa muốn mở miệng thì Vân Phong lại khoát tay nói,"Nói chuyện trước mắt, còn phiển Bệ hạ trả lời ta một vấn đề." thần sắc Vân Phong đột nhiên lạnh xuống, bước đi tới một ngõ ngách trong đống phế tích, nhặt chiếc nhẫn lên, nhẹ thổi, khế ước chi giới màu đỏ sậm liền hiện ra, Tạp Lan đế vương vừa rồi còn vui sướng vạn phần nhất thời vẻ mặt cương cứng lại một chỗ.
"Bệ hạ, khế ước chi giới của ta tại sao lại xuất hiện ở trong này, có phải là nên cho ta một câu trả lời thuyết phục không?"
Toàn trường trong phút chốc đều yên lặng, Vân Phong đem khế ước chi giới đeo lên ngón tay, một đôi mắt tản ra lãnh ý nhìn Tạp Lan đế vương, Tạp Lan đế vương chỉ cảm thấy cổ họng của mình nghẹn lại, khế ước chi giới của Triệu hồi sư thế nhưng lại xuất hiện ở Tạp Lan hoàng cung, cái này chứng minh là có người cố ý đem vào, muốn chiếm lấy nó!
Tuy rằng đáy mắt Vân Phong đều là lãnh ý, nhưng trong lòng lại cười, nhìn thấy vẻ mặt như vậy của Tạp Lan đế vương đúng thật là thích, Tiểu Hỏa đã sớm cho Tạp Kì một cái giáo huấn khó quên, cô Công chúa tham lam kia chắc rằng cũng không dám đánh chủ ý lên người mình nữa, còn hiện tại thì Tạp Lan hoàng thất rất khó tự bào chữa cho mình.
"Chuyện này, này......" Tạp Lan đế vương thốt ra vài chữ, liền nói không ra lời, chuyện này nên giải thích như thế nào giờ? Là nên bảo vệ cho thành viên hoàng thất, hay là nên làm cho Triệu hồi sư tức giận đây?
"Như thế nào? Khế ước chi giới của ta là tự mình chạy tới sao?" Vân Phong hơi nhướng chân mày, ở trước mặt một đế vương, khí thế của nàng không hề thua kém!
"Vân Phong tiểu hữu, chuyện này nhất định là có hiểu lầm, có người muốn châm ngòi ly gián quan hệ giữa Vân Phong tiểu hữu cùng Tạp Lan hoàng thất." Red ở một bên nói, Tạp Lan đế vương lập tức gật đầu,"Đúng vậy, chuyện này nhất định là có người cố ý đem vào, ta nhất định sẽ tra ra manh mối, cho Vân Phong vừa lòng."
Vân Phong cười cười,"Khế ước chi giới của ta bị mất đi, khả năng rằng mất không ít công phu đây."
Sắc mặt của Red trầm xuống, Tạp Lan đế vương lập tức tươi cười,"Hoàng thất nhất định sẽ cho Vân Phong câu trả lời vừa lòng, điều này Vân Phong có thể không cần lo lắng."
Vân Phong cười cười, không nói thêm gì nữa,"Nếu đã là như vậy, ta đành trở về chờ tin tức của Bệ hạ, Tiểu Hỏa, chúng ta đi." Vân Phong xoay người rời đi, Tiểu Hỏa khinh thường nhìn đám cường giả ở không trung kia, mười mấy người bọn họ đều đang nghiến răng nghiến lợi không có biện pháp, Tạp Lan đế vương cười hớ hớ nói sau này nên qua lại nhìn với hoàng thất, liền nhìn theo Vân Phong đang rời đi.
"Bệ hạ, nàng rõ ràng là một người gian trá." Red đứng một bên nhỏ giọng nói, vẻ mặt Tạp Lan đế vương vẻ mặt cũng trầm đi vài phần, người gian trá? Nàng là người gian trá! Khế ước chi giới của Triệu hồi sư mà Vân Phong lại không biết ở đâu? Vì sao lúc tiến vào hoàng cung thì lại không biết gì, nhưng nàng để Tiểu Hỏa tùy ý đại náo một trận xong mới ung dung đi ra, sau đó lại chiếm trước tiên cơ làm cho Tạp Lan hoàng thất không thể nói gì, lại phải xu nịnh lấy lòng nàng, như là quang minh chính đại, quả nhiên là đụng trúng người gian trá!
Thần sắc Tạp Lan đế vương không tốt trước khi trở về còn nói,"Ta cảnh cáo tất cả mọi người trong hoàng cung, không ai được tới trêu chọc Vân gia một người nào nựa!"
Red gật đầu,"Bệ hạ, về chuyện nàng ta muốn ba cái danh ngạch......"
Tạp Lan đế vương chậm rãi nhếch khóe miệng,"Cứ đưa cho nàng ba cái danh ngạch, dùng sao muốn lợi dụng nàng thì phải cho nàng nếm ngon ngọt, lúc chiếm được thứ ta muốn rồi thì, tất nhiên là không thể giữ nàng lại! Đến lúc đó......"
Red cũng cười,"Vâng, hết thảy đều theo ý Bệ hạ."
Tạp Lan hoàng thất đưa tới chỗ Vân gia rất nhiều đồ, trong đó thế nhưng lại có số lượng trung cấp khoáng thạch nhất định, điều này làm cho Vân Cảnh có chút buồn bực, Vân Phong chỉ cười nhạt, nếu Tạp Lan hoàng thất đã đưa trung cấp khoáng thạch tới, thì không cần phải ra vẻ không cần nữa, đúng lúc còn có thể phát cho Vân gia quân để có thể tăng thực lực lên nữa, Vân gia là nơi chính tiền tài*, nhưng mà khoáng thạch lại không có chỗ để dùng, Vân Phong nghĩ, có lẽ nên cùng lính đánh thuê công hội thêm một chút quan hệ coi sao?
*thứ lỗi chỗ này m ko hiểu
Mấy ngày được nghỉ ở trường học Ma Tang rất nhanh đã hết, nhưng ngoài dự kiến của Vân Phong đó là, ngày khai giảng trường học Ma Tang bị hoãn lại mấy ngày, mấy ngày qua Phó hiệu trưởng cùng Thái Đức chủ nhiệm toàn bộ đều đi tới đế đô, Vân Phong cũng biết tin này, xem ra tứ quốc tranh phách tái chọn người đã sắp bắt đầu rồi, nghĩ đến việc lần này người đứng đầu Võ thần học giáo cũng xuất hiện, Vân Phong đột nhiên nghĩ tới Mộ Dung Vân Thiên, lần này đây, vừa lúc bọn họ gặp mặt.
"Tiểu Phong Phong đang suy nghĩ cái gì vậy?" Một đạo thanh âm miễn cưỡng từ bên cạnh Vân Phong vang lên, tiếp theo đó một thân mình ấm áp nhích lại gần, Nhục Cầu trên vai Vân Phong đối với người vừa mới dựa vào kêu to một tiếng, mà người mới tới thì lại không thèm để ý, da mặt dày nhích lại gần.
"Không có gì, thực lực của ngươi lại tăng lên nha." Vân Phong thản nhiên nhìn thoáng qua người đang dựa vào người mình, khuôn mặt xinh đẹp kia của Khúc Lam Y gần trong gang tấc, Vân Phong nhìn thoáng qua xong liền dời ánh mắt đi, thân mình xê dịch qua bên cạnh, dự kiến rằng, thân mình nữ nhân này sẽ lại nhích tới gần, tóm lại nên tránh nhanh.
"Thực lực của tiểu Phong Phong so với ta còn tấn chức nhanh hơn, quả nhiên là thiên tài......" Khúc Lam Y cười lớn, ngón tay vươn đến, nhẹ nhàng sờ hai má Vân Phong, toàn thân Vân Phong nổi da gà, tay nhanh chóng đẩy Khúc Lam Y theo ra, Khúc Lam Y cười quyến rũ, thân hình mềm mại mang theo đường cong, nhìn qua chính là một đại mỹ nhân không hơn không kém.
"Tiểu thư!" Quản gia từ phía sau đi vào, nhìn thấy Khúc Lam Y, liền gật đầu coi như chào, Khúc Lam Y cười nhẹ, cũng không tránh ra, vẫn ngồi bên người Vân Phong,"Tiểu thư, có khách tới thăm người." Quản gia nghĩ nghĩ, lại lần nữa mở miệng,"Lần này đến là...... người của Mộ Dung gia."
Vân Phong hơi nheo con ngươi đen lại, người của Mộ Dung gia thế nhưng lại chạy theo tới đế đô? Xem ra là có liều chết cũng phải muốn cùng Vân gia có quan hệ? Bọn họ dựa vào cái gì chứ? Bằng cái hôn ước sớm đã phế kia hay sao? Vân Phong tươi cười châm chọc, Khúc Lam Y cười hớ hớ hỏi:"Tiểu Phong Phong, Mộ Dung gia cùng ngươi có quan hệ sao?"
Vân Phong cười nhạt,"Nói cho rõ, thì không tính là có quan hệ."
Khúc Lam Y nhíu mi phong,"Nếu đã không có quan hệ, thì không gặp là tốt nhất."
Vân Phong cười nhẹ đứng lên,"Quản gia, người đến là Mộ Dung Sơ Ly sao?"
Quản gia lắc đầu, nâng mắt lên liếc nhìn tiểu thư nhà mình một cái,"Người đến là......là người trẻ tuổi, tự xưng là Mộ Dung Vân Thiên."
Vẻ mặt Vân Phong ngẩn ra, Mộ Dung Vân Thiên đến đây? Khúc Lam Y nhìn thấy vẻ mặt của Vân Phong như vậy, trên mặt xẹt qua một tia không hờn giận, cũng đứng lên theo, tay cầm lấy tay Vân Phong," Mộ Dung Vân Thiên này, có quan hệ với tiểu Phong Phong sao?"
Vân Phong trầm mặc vài giây, đột nhiên câu môi cười,"Có lẽ là có, hắn là Vị hôn phu cũ của ta."
Thần sắc Khúc Lam Y đột nhiên tối sầm lại, nắm lấy tay của Vân Phong cũng không khỏi căng thẳng, Vân Phong buồn bực nhìn nàng một cái,"Ta đi xem một chút." Nói xong liền rời đi, Khúc Lam Y bước nhanh theo đuổi kịp, Vân Phong nghi hoặc nhìn nàng, Khúc Lam Y tươi cười xinh đẹp,"Tiểu Phong Phong Vị, hôn, phu, tuy rằng là trước kia, ta cũng phải nhìn xem là thần thánh phương nào."
Vân Phong cười, tùy nàng vậy, hai người một đường đi ra thiền thính phía trước, thời điểm Vân Phong tiến vào chính sảnh từ xa đã nhìn thấy bóng dáng Mộ Dung Vân Thiên, Mộ Dung Vân Thiên tựa hồ có cảm giác, đột nhiên quay đầu, liền chống lại ánh mắt của Vân Phong, Mộ Dung Vân Thiên lập tức đứng lên, bước vài bước đi tới, đứng trước mặt Vân Phong, ánh mắt xinh đẹp gắt gao nhìn chằm chằm nàng, trong cơ thể tựa hồ có một loại cảm xúc đầy áp lực, cảm xúc ngày càng mãnh liệt.
Vân Phong đối với Mộ Dung Vân Thiên mỉm cười,"Sao ngươi lại tới đây? Tìm ta có việc sao?"
Khóe môi Mộ Dung Vân Thiên nhấp một chút, con ngươi đen hiện lên một đạo quang, tay nắm chặt lại,"Nàng là vị hôn thê của ta, Vân Phong."
Vân Phong sửng sốt, xem ra hắn đã biết chuyện này, Vân Phong còn chưa có nói gì, Khúc Lam Y đã chắn chính giữa Mộ Dung Vân Thiên và Vân Phong, đối với Mộ Dung Vân Thiên ngọt ngào cười, "Là vị hôn thê cũ, đó vị soái ca này."
Ánh mắt Mộ Dung Vân Thiên hiện lên một chút sắc bén,"Ngươi là ai? Ta cùng vị hôn thê của ta nói chuyện, xin tránh ra." Mộ Dung Vân Thiên nói xong, tầm mắt lướt qua Khúc Lam Y thẳng tắp nhìn về phía Vân Phong, nhìn đi nhìn lại nhiều lần người con gái đã lấy mất tâm hắn,"Hôn sự của ta và nàng, người khác không thể làm chủ!"
Vân Phong đột nhiên nở nụ cười, nhẹ nhàng kéo Khúc Lam Y sang một bên, con ngươi đen nhìn thẳng Mộ Dung Vân Thiên,"Mộ Dung Sơ Ly không có nói cho ngươi sao, cái hôn nhân này là ta không cần."