Tạp Lan đế vương suy nghĩ một chút, không gật cũng không lắc đầu, chẳng qua cảm giác bất an trong lòng càng tăng thêm, càng lúc càng lớn, khiến hắn càng ngày càng hoảng hốt!: "Có lẽ đúng cũng có lẽ không..." Tạp Lan đế vương thì thầm một chút, Tạp Y cũng không nhịn được mà nhíu mày. Đúng lúc này, từ bên trong hoàng cung Tạp Lan đột nhiên phát ra một tiếng nổ động trời!
"Ầm--!"
Tạp Lan đế vương và Tạp Y đều giật mình, tiếp theo lại nghe thấy một chút tiếng quát tháo đầy hoảng sợ truyền đến từ bên ngoài. Lòng hai người đều chìm xuống, trong nháy mắt đều nghĩ đến một loại tình huống!
"Người của hoàng thất Tạp Lan nghe đây!" Một tiếng nói dõng dạc lan truyền khắp không trung nơi này. Sắc mặt của Tạp Lan đế vương Tạp Y đều trầm xuống, là Vân Phong! Lúc này trên hoàng cung của Tạp Lan, Vân Phong đang đứng trên không trung, tiếng nổ lớn vừa rồi là do nàng ném một quả cầu lửa xuống, rơi vào hoàng cung Tạp Lan. Quả cầu này lại để lại trên mặt đất một cái hố to. Rất nhiều người trong cung đều đã bị quả cầu lửa này làm bị thương, từng tiếng kêu thảm thiết một truyền đến, Vân Phong lại mang vẻ mặt thờ ơ không chút thay đổi mà quan sát.
Tiếp theo Vân Phong đột nhiên lớn tiếng mở lời, giọng nói này không chỉ truyền đi trên không trung của hoàng cung Tạp Lan, mà còn là khắp đế đô Tạp Lan!
"Chuyện gì xảy ra vậy?" Dân chúng tại Tạp Lan đế đô nghe thấy giọng nói này, đều lao nhao muốn tìm hiểu. Những người đang có việc trên tay cũng ngừng lại, nhao nhao chạy ra. Chỉ chốc lát sau trên đường phố đều đã tụ tập rất nhiều dân thường, từng đôi mắt đều mang theo sự tò mò mà nhìn lên bầu trời. Khi có người thấy được bóng dáng của Vân Phong, lúc này mới hô to lên: "Đó không phải là triệu hồi sư đại nhân sao!"
Theo một tiếng hô to này, mọi người đều nhao nhao nhìn lại. Tiểu Hoả cùng Lam Dực đứng hai bên Vân Phong, dân chúng của đế đô Tạp Lan cũng không lạ gì với hai con ma thú này, lại lập tức hô lên: "Quả thật là triệu hồi sư đại nhân!"
"Nhưng nàng đến đây làm gì? Nhìn dáng vẻ này chẳng lẽ là đã thông đồng với địch phản quốc rồi sao?"
Tiếng nghị luận của dân chúng truyền đến như nước thuỷ triều, thính lực nhanh nhạy của Vân Phong đều nghe được toàn bộ. Khoé miệng nhếch lên một cách lạnh lùng, thông đồng với địch phản quốc? Hay cho một câu thông đồng với địch phản quốc!: "Hoàng thất Tạp Lan! Mấy trăm năm qua Vân gia luôn trung thành và tận tâm với Tạp Lan, đã từng làm qua chuyện bất trung bất nghĩa gì chưa? Vị triệu hồi sư sinh ra ở Vân gia đã tận trung cả đời vì Tạp Lan, vậy mà Vân gia vẫn bất trung bất nghĩa sao?" Tiếng chất vẫn của Vân Phong vang vọng trong không trung, nàng không chỉ để cho người hoàng thất Tạp Lan nghe được, mà còn muốn cho mọi người trong đế đô Tạp Lan đều nghe được!
"Đúng rồi, sao Vân gia có thể thông đồng với kẻ địch mà phản quốc được? Vân gia luôn trung thành như vậy mà!"
"Có phải là hoàng thất có nhầm lẫn gì không? Hay là có người vu oan cho Vân gia rồi?"
Tiếng nghị luận của dân chúng lại vang lên lần nữa, Tạp Y và Tạp Lan đế vương trốn trong hoàng cung, nghe những tiếng nói này thì trong lòng cũng không khỏi nặng nề, giọng nói vang dội của Vân Phong lại truyền đến!
"Vân gia luôn trung thành và tận tâm, nhưng hoàng thất Tạp Lan lại đối đãi với Vân gia như thế nào? Sự tận trung cả đời chỉ đổi lấy một câu: Ngươi chỉ là một tên nô tài! Tin tức trong cuộc thi Tứ quốc tranh bá, các ngươi dám nói lên không? Tuyển thủ trong cuộc tranh bá liều sống liều chết mà tranh đoạt thay các ngươi, các ngươi dám nói rõ ràng sao? Vị trí đi thăm dò di tích Van Thần, đó mới là cái mà các ngươi muốn đạt được!"
Rất nhiều dân chúng cũng không hiểu được mấy trong lời của Vân Phong, nhưng sau khi một vài gia rộc nghe đến mấy lời này, sắc mặt đều không khỏi trở nên u ám. Đúng là việc này hoàng thất Tạp Lan không hề để lộ một chút tin tức nào, thì ra trong việc này còn có chuyện như vậy!
Sắc mặt của Tạp Y và Tạp Lan đế vương đã đen đến không thể đen hơn được nữa, toàn bộ những chuyện không thể để người khác biết này đều bị tung ra, bọn hắn cũng không dám ra ngoài, chỉ sợ Vân Phong ra tay một chút là bọn hắn xong đời. Tạp Lan đế vương chỉ mong tin tức của Liệt Đức Nhĩ nhanh chóng truyền đến, lúc này cũng chỉ có Liệt Đức Nhĩ mới có thể đối phó với Vân Phong!
"Lúc bị nhốt trong mê cung bị bỏ hoang, các ngươi lại không để ý đến sự sống chết của ta mà cứ yên lặng rồi rời khỏi, căn bản ta cũng chưa bao giờ trông cậy vào hoàng thất. Ta tìm được đường sống trong chỗ chết, lại bị các ngươi sỉ nhục thành kẻ thông đồng với địch phản quốc, đây là cách Tạp Lan đáp trả Vân gia sao? Trung nghĩa cả đời, lại phải đội lên một cái mũ như vậy! Không còn giá trị lợi dụng, thì muốn diệt sạch toàn bộ!" Những lời này của Vân Phong khiến cho trong lòng mọi người nảy lên một chút cảm giác nguội lạnh.
"Liệt Đức Nhĩ cùng cường giả của hoàng thất Tạp Lan lại muốn huyết tẩy Vân gia! Hoàng thất Tạp Lan, đây là cách các ngươi đối đãi với Vân gia sao, đây là cách các ngươi đáp trả lại trung thần sao!"
Một câu nói này cũng khiến cho đám người sôi trào: "Sao có thể như vậy được! Thật quá đáng!"
"Hoàng thất Tạp Lan lại có thể làm như vậy, đúng là khiến ta vô cùng thất vọng rồi!"
"Người Vân gia! Đừng có nói năng xằng bậy!" Bên trong hoàng cung Tạp Lan, đột nhiên có mấy bóng đen vọt lên. Bốn vị cường giả cấp bậc cường giả đồng thời đứng trước mặt Vân Phong, trong lòng ít nhiều gì cũng có chút kiêng kị với thân phận triệu hồi sư của Vân Phong. Bọn hắn cũng biết lời nói của Vân Phong không phải là giả, dù sao Liệt Đức Nhĩ đại nhân và vài vị cường giả tiến đến hôm đó đều đã biến mất, hơn nữa trong đoạn thời gian này rõ ràng sự canh phòng của hoàng cung đã tăng mạnh hơn rất nhiều, nhất định là có liên quan đến chuyện tình đêm hôm đó.
"Nói năng xằng bậy? Nếu đã là nói năng xằng bậy thì tại sao Tạp Lan đế vương lại không ra đây làm sáng tỏ? Nếu đã là nói năng xằng bậy thì tại sao các người lại ở đây? Hoàng thất Tạp Lan muốn đề phòng cái gì? Cuối cùng là hắn sợ cái gì?" Tiếng chất vấn vang dội của Vân Phong truyền khắp trên mảnh không trung này, mặt của vài người cường giả này đều có chút đỏ.
"Đứng đây mà nói xằng nói bậy, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?" Một người trong nhóm cường giả hét lên một tiếng, Vân Phong nghe được thì lạnh lùng cười: "Nếu hoàng thất Tạp Lan đã bất nghĩa với Vân gia, thì sao chúng ta lại phải trung? Động đến Vân gia một chút, ta thề sẽ trả lại cho các ngươi gấp trăm lần!"
Động đến Vân gia một chút, ta thề sẽ trả lại cho các ngươi gấp trăm lần!
Tiếng gào giận dữ này vang vọng trên bầu trời của đế đô Tạp Lan, tất cả quần chúng đang xem màn kịch này đều không khỏi yên lặng lại. Tiếng gầm giận dữ này chất chứa quá nhiều sự tức giận và chua xót, còn bao hàm cả sự thất vọng tột cùng, cũng bao hàm cả sự căm hận từ sâu trong lòng Vân Phong!
Tạp Lan đế vương cùng TạpY nghe thấy câu này, thân thể hai người đều bắt đầu run rẩy. Đột nhiên ngọc bội truyền âm trong tay Tạp Lan đế vương truyền đến động tĩnh, như tìm được một ân huệ lớn. Tạp Lan đế vương điên cuồng hét lên với phía bên kia của ngọc bội truyền âm: "Liệt Đức Nhĩ, có phải là ngươi hay không?"
Giọng nói của Liệt Đức Nhĩ truyền đến từ bên kia: "Đúng là hạ thần, có chuyện gì vậy?"
"Nhanh chóng về đế đô! Vân Phong, Vân Phong đến đây rồi!" Tạp Lan đế vương gầm nhẹ, vẻ mặt thật sự kích động. Bên kia của ngọc bội truyền âm yên lặng vài giây, tiếp theo giọng của Liệt Đức Nhĩ truyền đến: "Bệ hạ cứ yên tâm, đừng nóng nảy vội, lấy thực lực cường giả của Tạp Lan, tạm thời Vân Phong sẽ không thể làm gì, ta đến Vân gia ở Xuân Phong Trấn trước một chuyến."
Tạp Lan đế vương lập tức hiểu được ý của Liệt Đức Nhĩ, uy hiếp!: "Được! Nhất định đừng trở về tay không!"
Bên kia của ngọc bội truyền âm đã không còn tiếng động, một bóng dáng ở chỗ nào đó đột nhiên bay lên, tiến thẳng đến Xuân Phong trấn. Liệt Đức Nhĩ lạnh lùng cười: "Không thể tin được tốc độ của ngươi còn nhanh hơn cả ta, đợi ta bắt được cái mà ngươi gọi là người thân kia, Vân Phong, ngươi sẽ chết khá khó coi đấy!"
Trên không trung của hoàng cung Tạp Lan, sắc mặt của mấy vị cường giả đều không tốt. Đột nhiên ngọc bội trên người mấy vị cường giả đều nhấp nháy vài cái, tiếng của Tạp Lan đế vương truyền đế: "Người Vân gia, giết không tha!" Có được tin tức của Liệt Đức Nhĩ, Tạp Lan đế vương cũng không còn sợ hãi. Mâý vị cường giả nghe được ý tứ rõ ràng, nhanh chóng lấy vũ khí của mình ra. Vân Phong vừa thấy, cao giọng cười!
"Tạp Lan đế vương, lão hồ ly nhà ngươi còn muốn trốn bao lâu đây? Người Vân gia, giết không tha? Hôm nay ta sẽ bắt các ngươi phải hiểu, cái gì gọi là giết không tha!"
Khí thế của Tiểu Hoả và Lam Dực ở bên bạnh bộc phát, hoá thành hai luồng sáng xông thẳng về phía bốn vị cường giả! Tay Vân Phong vừa chuyển, ma trượng cấp bậc quân chủ bỗng chốc xuất hiện trên tay!
Mấy vị cường giả cấp bậc quân chủ thấy được thì không khỏi trợn tròn mắt, hai mắt nhìn ma trượng cấp bậc quân chủ trong tay Vân Phong không khỏi đỏ lên! Đó là vũ khí cấp bậc quân chủ! Chỉ có Liệt Đức Nhĩ mới có được vũ khí cấp bậc quân chủ! Người của Vân gia còn ẩn giấu thứ như vậy sao?
"Bảo vệ hoàng cung trước!" Một vị cường giả trong số đó gào to một câu, Vân Phong nghe được thì cười ha ha: "Tạp Lan đế vương! Ngươi cho rằng chỉ bằng một vài người này thì ta sẽ không còn cách nào sao?"
Hai người cấp bậc quân chủ nghênh đón Lam Dực cùng Tiểu Hoả, hai người khác lại nhanh chóng che phủ hoàng cung của Tạp Lan đế quốc bằng cấm chế. Ma trượng trong tay Vân Phong hơi chuyển một chút, rồi nắm chặt! Ma trượng chỉ vào phía hoàng cung Tạp Lan phía bên kia: "Hoả chi tiễn!" Theo một tiếng hô nhỏ của Vân Phong, hoả nguyên tố nhanh chóng ngưng tụ lại xung quanh ma trượng, kích thước còn lớn hơn vài phần so với mũi tên lửa bình thường, chỉ về phía hoàng cung Tạp Lan.
"Phóng!" Một tiếng ra lệnh, lúc này mũi tên lửa phóng đi nhanh chóng. Hai vị cường giả vừa thấy, nhanh chóng đặt vũ khí ra trước người để nghênh đón, muốn ngăn chặn múũi tên lửa của Vân Phong trên không trung! Cặp mắt của Vân Phong trở nên lạnh lẽo, mũi tên với kích thước vĩ đại trước mắt hai vị cường giả nhanh chóng hoá thành mấy chục mũi tên lửa. hai vị cường giả hoảng hốt, những múi tên lửa này hệt như cơn mưa sao băng, toàn bộ đều phóng về phía hoàng cung Tạp Lan.
"A!" Bên trong hoàng cung Tạp Lan đã hoàn toàn hỗn loạn, các thành viên của hoàng thất muốn chạy lại không dám chạy, sợ khi chạy đến bên ngoài sẽ chỉ còn đường chết, trên mặt mỗi người đều mang theo vẻ sợ hãi. Nhìn Vân Phong giống như một vị thần giáng thể trên trời, nhìn cơn mưa sao đỏ rực trên bầu trời, vào một khắc này, các thành viên hoàng thất lại cảm thấy cái chết lại đến gần như vậy.
"Ầm ầm ầm!" Những mũi tên lửa hoá thành một cơn mưa sao đều bắn vào trên cấm chế mà cường giả bố trí. Thành viên hoàng thất Tạp Lan nhìn những mũi tên lửa đã hoàn toàn bị ngăn chặn, không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Vân Phong nhìn đám tên lửa bị chặn này, vẻ mặt không có chút thất vọng nào, khoé miệng vẫn mang theo một ý cười lạnh.
"Người Vân gia! Niệm tình trước kia các ngươi tận trung với Tạp Lan, hiện tại sẽ không so đo bới đám người các ngươi, còn chưa cút về đi!" Các thành viên hoàng thấy mình không có chút thương tổn nào, lá gan cũng không khỏi lớn hơn, lớn tiếng nói với Vân Phong đang đứng trên bầu trời, sự tự cao tự đại của hoàng thất hoàn toàn hiện ra.
Tạp Lan đế vương cũng Tạp Y trốn trong hoàng cung nghe ngóng động tĩnh bên ngoài, sau khí xác định đòn công kích vừa rồi của Vân Phong không hề tạo ra bất kì thương tổn nào cho bọn hắn xong, không khỏi thở phào. Tạp Lan đế vương và Tạp Y cũng chậm rãi bước ra, hai người vừa tới, con ngươi đen của Vân Phong cũng tập trung vào bọn hắn.
"Đồ sợ chết, cuối cùng cũng chịu ra ngoài rồi sao?" Vân Phong đứng nơi không trung trên cao, châm chọc Tạp Lan đế vương. Sắc mặt của Tạp Lan đế vương hơi có chút u ám: "Vân Phong, nhớ lại phần trung thành trước kia của Vân gi, ta sẽ không so đo với hành động bây giờ của ngươi."
Vân Phong nhướng mày, giống như đã nghe được một câu chuyện vô cùng buồn cười: "Ha ha ha! Không so đo? Tạp Lan đế vương, ngươi có so đo hay không không liên quan gì cả, nhưng Vân gia lại không thể không so đo!"
"Vân Phong! Ngươi là một thiếu niên anh tài, tội gì phải làm ra chuyện này? Ngươi đang tự huỷ đi tương lai của mình đấy! Ta nói lại lần nữa, hiện tại chúng ta sẽ không so đo!" Tạp Y ở một bên gào to một câu, Vân Phong lạnh lùng cười: "Tất cả những gì hoàng thất Tạp Lan làm với Vân gia, hôm nay ta sẽ trả lại không bớt một phần nào cho các ngươi!"
"Một khi đã như vậy, giết!" Sắc mặt của đế vương Tạp Lan đen lại, lời trong miệng vừa nói ra, ngay lập tức có mấy bóng dáng màu đen phóng ra từ trong hoàng cung Tạp Lan, lại là bốn kẻ cường giả cấp bậc quân chủ xuất hiện, đây cũng là tất cả lá bài tẩy của hoàng thất Tạp Lan, còn có một lão thất phu (vô học) Liệt Đức Nhĩ.
Khúc Lam Y vẫn trầm mặc ở bên cạnh không nói gì, khi nhìn thấy bốn tên cường giả này xuất hiện, mỉm cười: "Tiểu Phong Phong, xem ra hiện tại đã có thể bắt đầu rồi."
Vân Phong nhếch môi cười lạnh, phải dùng chuột dụ mèo ra toàn bộ mới có thể chấm dứt tai hoạ về sau!: "Tiểu Hoả! Lam Dực! Đừng nương tay!" Tâm niệm Vân Phong truyền lại, trong lòng hai ma thú đều xuất hiện một luồng sát ý. Tiểu Hoả vô cùng hưng phấn mà tru lên một tiếng, miệng lớn há ra, lòng cường giả đang đấu với nó bỗng run lên, chỉ nhìn thấy một quả cầu lửa bay về phía mình, thân thể của mình sắp bị quả cầu lửa này nuốt chửng hoàn toàn!
Cường giả nhanh chóng tránh thoát một cách chật vật, lại không ngờ trong nháy mắt hắn vừa đứng vững, một luồng sáng lại hiện lên. Móng vuốt của Tiểu Hoả như một ngọn núi mà đè ép đến. Tốc độ và thực lực của ma thú cấp bậc quân chủ, cho dù là cường giả cấp bậc quân chủ của con người cũng không thể tránh né!
"Phập."
Dưới móng vuốt sói của Tiểu Hoả, một tên cường giả cấp bạc quân chủ đã bị đánh thành thịt vụn! Toàn thân toát ra hơi thở tàn bạo, trong đôi mắt sói tràn ngập sự thích thú và tàn nhẫn! Giết! Ngày này, nó chờ đợi đủ lâu rồi!
Mà bên kia Lam Dực cũng không hề lưu tình chút nào, đôi cánh dài được tung ra phía sau lưng đã khiến cho mắt của tên cường giả đang đối chiến với hắn hoàn toàn choáng váng. Hai đôi cánh được khắc hoa văn thần bí xuất hiện, ánh sáng lạnh chớp loé trong đôi mắt của Lam Dực. bốn cánh! Đôi cánh tượng trưng cho sự vĩ đại của sư ưng xuất hiện trước mặt cường giả!
"Nhân loại, chết đi!"
Hai cánh của Lam Dực bỗng chốc chấn động, những mũi tên gió chi chít như mưa rơi phóng tới trước mặt cường giả. Đồng tử của tên cường giả đột nhiên rụt lại, cuối cùng là triệu hồi sư của Vân gia đã khế ước được loại ma thú gì... Lại có thể... Ý nghĩ trong lòng cường giả còn chưa xong, thân thể đã biến thành tổ ong, lảo đảo rồi rơi xuống mặt đất. Những cường giả khác vừa thấy, hô hấp không khỏi căng thẳng!
"Đừng phân tâm, nếu không sẽ chết đây." Giọng nói nhàn nhạt của Vân Phong truyền đến, sáu vị cường giả còn lại thấy thế đều không nhịn được mà toát ra mồ hôi lạnh. Vừa hoàn hồn, bọn hắn lại thấy khoé môi của Vân Phong nhếch lên: "Thuỷ chi tiễn!" Thuỷ nguyên tố xung quanh ma trượng của Vân Phong nhanh chóng chuyển động, hơn mười mũi tên bằng nước trôi nổi xung quanh Vân Phong, ma trượng trong tay lại vung lên.
"Ngưng tụ!"
Những mũi tên nguyên tố bằng nước màu xanh vẫn đang chuyển động đột nhiên phát sinh biến hoá, hoá thành một băng đá chắc chắn. Đầu mũi tên kia vô cùng bén nhọn, loé ra ánh sáng lạnh lẽo! Khúc Lam Y nhìn thấy một màn này thì không khỏi gật gù, có thể lợi dụng thuỷ nguyên tố đến mức này, Tiểu Phong Phong quả nhiên đã trưởng thành hơn không ít. Hiện tại Khúc Lam Y lại như người thừa, quang nguyên tố của hắn đứng đầu trong việc chữa trị, giờ vẫn chưa phải là lúc hắn lên sân.
Tiểu Hoả cùng Lam Dực chia nhau giải quyết xong một tên, lập tức thay đổi phương hướng, đánh tới những cường giả còn lại. Lúc này các thành viên của hoàng thất Tạp Lan đều tập trung bên trong sân, ngưỡng cổ nhìn trận đấy kịch liệt nơi không trung. Chân mày Tạp Lan đế vương cau chặt lại, sao Liệt Đức Nhĩ vẫn chưa trở lại?
Khúc Lam Y ở bên cạnh nhịn không được mà ngáp một cái, đứng trong không trung mà xoay người lại, nói với đám dân chúng xem kịch ở ngoài: "Không muốn chết, thì nhanh ra khỏi thành đi."
Nhóm dân chúng nghe thấy câu đó, không khỏi sửng sốt. Sau một giây, nhưng mũi tên đã ngưng kết thành băng quanh thân Vân Phong đều bay vụt đi! Mũi tên bằng băng cứng rắn, loé ra ánh sáng lạnh lẽo mà bay đi, cường giả đột nhiên lấy vũ khí của bản thân ra, nhanh chóng hình thành lớp phòng ngự, những mũi tên bằng băng của Vân Phong đều bị đnáh tan, tuy không rơi vào trên người bọn họ, nhưng cũng rơi xuống trên khoảng sân bên dưới!
"Phập phập phập!"
Tên rơi vài phòng ốc, đường phố thậm chí là trong đám ngươi! Nhà cửa không chịu nổi đòn công kích như vậy, lập tức đổ ầm ầm xuống mà phát ra tiếng vang lớn. Nhóm dân chúng vẫn ôm tâm lý xem kịch bỗng chốc tỉnh ra, không muốn chết, thì nhanh ra khỏi thành đi! Một câu này, thì ra không phải nói đùa!
"Đi mau! Đi mau đi!" Không biết là ai trong đám người hô một câu, dân chúng xem kịch đột nhiên náo loạn lên, chạy ra khỏi đế đô hệt như đang phát điên. Có vài người không kịp mang theo đồ đạc, dắt theo con cái mà chạy. Nháy mắt, khung cảnh bên trong thành đế đô lại trở nên xôn xao!
Đôi mắt đen của Khúc Lam Y vẫn chú ý đến đám người, lúc người trong đế đô đều đã đi khỏi, Khúc Lam Y lắc mình một cái, đi đến phía trên hoàng cung của Tạp Lan đế quốc. Tất cả mọi người của hoàng thất Tạp Lan nhìn Khúc Lam Y bị tầng cấm chế kia ngăn cản bên ngoài, con ngươi của đế vương Tạp Lan cũng vì căng thẳng mà căng ra, hắn ta cũng!
"Đợi một chút!" Tạp Lan đế vương lớn giọng nói một câu. Nếu biết hắn ở đây, nếu biết hắn đứng về phía Vân gia, dù thế nào đi nữa hắn cũng sẽ... Sẽ không dám động đến Vân gia!
Khúc Lam Y nhìn vẻ mặt hoảng sợ của Tạp Lan đế vương, đặt nhẹ ngón trỏ lên môi, hai tay nhẹ nhàng đặt lên trên tầng cấm chế kia. Cặp mắt đen của Khúc Lam Y trở nên lạnh lùng: "Phá cho ta!"
" Rắc rắc, rắc rắc!" Cấm chế bảo vệ vô hình vỡ vụn như vỏ trứng, cuối cùng lại giống như một mặt gương bị nghiền nát không còn chỗ nào toàn vẹn, đều bị nghiền nát.
Cái gì?! Tất cả cường giả đều vô cùng giật mình, cấm chế của bọn họ lại bí phá vỡ như vậy! Khúc Lam Y chậm rãi cười: "Tiểu Phong Phong, có thể bắt đầu rồi."
Đôi môi đỏ mọng của Vân Phong nhếch lên, tất cả mọi người đều mù mịt nhìn Vân Phong, bắt đầu? Bắt đầu cái gì?
Tiểu Hoả cùng Lam Dực nhìn đám người này mà cảm thấy vui sướng khi người gặp hoạ, chủ nhân muốn dùng sát chiêu rồi sao? Thu hồi ma trượng trên tay, phong nguyên tố màu xanh cùng lôi nguyên tố màu tím xuất hiện trong tay Vân Phong, tiếp theo, trước mắt bao người, đột nhiên hoà vào với nhau!
Dung hợp nguyên tố!