Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 51

Lời của Lâm Tuyền khiến Vân Phong muốn mở miệng mắng: Đ*m, lão già không biết xấu hổ kia!

Lâm Tuyền nói lời này cũng thật là da mặt dày, ân oán thế hệ này không nói, ngươi Lâm Gia chiếm gia sản Vân Gia, còn có nhục nhã và ức hiếp, âm mưu sát hại Người Vân Gia! Hận cũ hận mới mấy trăm năm nay, hơn nữa Vân Khải đã chết, chỉ một Lâm Mông cùng Lâm Sâm là có thể hóa giải? Cho dù Vân Cảnh đồng ý, liệt tổ liệt tông Vân Gia cũng sẽ không đồng ý!

Ngươi kính ta một thước, ta còn cho ngươi một trượng, nếu động vào Vân Thị, phải trả lại gấp trăm lần!

Người Vân Gia ân oán rõ ràng, Lâm Tuyền nói lời này đúng là nói nhảm, Lâm Tuyền nghe được Vân Cảnh nói thần sắc đột nhiên trầm xuống, hắn cũng biết mình như nói đùa, nhưng bây giờ có thể có biện pháp gì? Ngoài khẩn cầu Vân Gia có thể cho hắn lối thoát, thực lực chiến sĩ tứ cấp như hắn chẳng thể làm gì trước mặt Vân Cảnh!

“Các ngươi muốn như thế nào? Muốn thế nào mới có thể buông tha cho Lâm Gia?” Lâm Tuyền phẫn hận gào thét, hắn bây giờ hoàn toàn không còn vẻ cao cao tại thượng, hắn bây giờ ngoài thỏa hiệp, còn có thể làm gì! Là hắn đánh giá sai thực lực Vân Phong, là hắn xem thường Vân Gia!

Buông tha? Vân Phong lạnh lùng cong khóe miệng, nếu như bây giờ đổi thân phận, Lâm Gia có bỏ qua cho Vân Gia không? Hận cũ cùng nợ máu, buông tha…… ở đâu ra thế!

Vân Phong ý bảo phụ thân đừng nói, thủ dùng sức đánh mạnh vào mặt Lâm Miểu, Lâm Tuyền nhìn thấy mí mắt nhảy dựng, quyền nắm chặt, ra tay với Lâm Miểu mà không kiêng kị gì trước mặt hắn, Vân Phong chết tiệt!

Lâm Miểu tỉnh lại trong cơn đau, vừa tỉnh thì thấy đại ca Lâm Tuyền, lập tức mở miệng, không rõ nói gì, mơ hồ có thể nghe được hắn gọi đại ca.


Sắc mặt Lâm Tuyền nhất thời khó coi, nếu hai đệ đệ đều chết hắn bây giờ đơn giản chính là cá chết lưới rách, nhưng bây giờ Lâm Miểu không chết, hắn không thể hành động thiếu suy nghĩ!

Trong tay Vân Phong dẫn theo Lâm Miểu, mắt nhìn Lâm Tuyền, cũng không nể mặt vì tuổi tác của hắn, “Gia chủ Lâm Gia, muốn đổi Lâm Miểu về, phải xem thành ý của ông.”

Lâm Tuyền vừa nghe, thân mình lập tức khẽ run lên, trong lòng đã có cân nhắc, lời này của Vân Phong là muốn Lâm Gia trả lại tài sản đã chiếm của Vân Gia, tuy tài sản xác thực không ít, nhưng dưới sự kinh doanh của Lâm Gia mấy trăm năm nay, mơ hồ đã trở thành trụ cột kinh tế của Lâm Gia, bây giờ muốn trả lại hết, chẳng phải là róc thịt ư!

“Sao thế, Gia chủ Lâm Gia đến bây giờ còn do dự sao?” Vân Phong lạnh như băng nói, Lâm Tuyền hung hăng cắn răng một cái, thôi, chỉ cần hắn và tam đệ bình an, bằng bọn họ còn sợ không kiếm được tiền ư? Bây giờ quan trọng là bảo vệ mạng của tam đệ!

“Ta biết rồi, quản gia!” Lâm Tuyền cao giọng quát, lập tức có người đi đến, nhưng người đi vào có chút sợ hãi nhìn cảnh tượng trước mắt, hoàn toàn hoảng thần.

“Gia, gia, gia, gia chủ, này, này, này, này……”

Lâm Tuyền chau mày, cũng không nghĩ nhiều, lập tức nói, “Đến phòng ta, đem tất cả địa khế, phòng khế của Lâm Gia lấy đến đây!”


Vân Phong vừa nghe, mày nhẹ nhàng chau lại, cười cười bổ sung một câu, “Còn có văn tự kinh doanh nữa.”

Sắc mặt Lâm Tuyền đột nhiên tối đi, hắn vốn lòng dạ hẹp hòi, địa khế, phòng khế đều giao cho Vân Gia không sao cả, chỉ cần Lâm Gia còn có sản nghiệp kinh doanh, muốn đông sơn tái khởi cũng dễ dàng, nhưng lại không nghĩ rằng tâm tư như vậy, cũng hoàn toàn bị phá.

“…… Còn có văn tự kinh doanh.” Chịu đựng đau xót, Lâm Tuyền nói thêm một câu, hung hăng trừng mắt nhìn Vân Phong, trong lòng càng hận Vân Phong, Vân Gia, Lâm Tuyền hắn thề, chỉ cần hắn có thể quật khởi, nhất định sẽ không bỏ qua cho Vân Gia, nhất định dùng mọi cách diệt sạch Vân Gia!

Người vào còn mơ hồ nhưng cũng hiểu được, Vân Gia đã đến, lúc này run rẩy chạy ra ngoài, lập tức mang đồ Lâm Tuyền dặn đến, giao vào tay Lâm Tuyền, một chồng văn tự thật dày, có thể thấy được Lâm Gia đã tích được bao tiền của mấy trăm năm nay.

“Tất cả ở đây!” Lâm Tuyền giơ văn tự trong tay, Vân Phong gật đầu, Vân Gia cũng hiểu, tuy Lâm Gia chiếm tài sản của Vân Gia, nhưng mấy trăm năm kinh doanh đã khiến người ta hoàn toàn quên mất, muốn quang minh chính đại thu lại chỉ có Lâm Tuyền chắp tay tự nguyện dâng lên.

Lâm Miểu vừa thấy văn tự thật dày kia, không khỏi đau lòng, đó là tất cả cơ nghiệp của Lâm Gia…… Lại bị cầm đi, lại……

Vân Phong nhấc tay, Lâm Miểu văng ra ngoài, mà Nhục Cầu trên vai Vân Phong cũng nhẹ giọng kêu, thân mình hóa thành một dòng điện chạy thẳng đến chỗ Lâm Tuyền, Lâm Tuyền chỉ cảm thấy bị giật một cái, văn tự vừa rồi còn trong tay đã bị cầm đi.


Nhìn Lâm Miểu chật vật cuối cùng cũng bình an vô sự, Lâm Tuyền nhẹ nhàng thở ra, móng vuốt nhỏ của Nhục Cầu cầm lấy văn tự giao cho Vân Phong, Vân Phong cười tủm tỉm vỗ đầu Nhục Cầu, vui mừng vì sự thông minh của nó.

“Đại ca……” Lâm Miểu lắp bắp kêu to, Lâm Tuyền cho hắn một ánh mắt an tâm, cởi trói cho Lâm Miểu, thấp giọng nói bên tai hắn, “Tam đệ, chỉ cần còn mạng là quan trọng nhất, đợi cho Lâm Gia chúng ta đông sơn tái khởi, ta nhất định sẽ diệt chúng, báo thù cho nhị đệ!”

Lâm Tuyền nghiến răng nghiến lợi khiến Lâm Miểu đột nhiên trừng lớn mắt, nếu chỉ có thế, Lâm Miểu nhất định cũng như Lâm Tuyền, không diệt Vân Gia thề không bỏ qua, nhưng Lâm Miểu đã chính mắt thấy Tiểu Hỏa, trong lòng tràn đầy sợ hãi với Vân Gia.

“Đại ca, đừng……” Lâm Miểu lắp bắp, Lâm Tuyền cũng nghe không rõ ràng lắm hắn đang nói cái gì, chỉ thấy Lâm Miểu lắc đầu, Lâm Tuyền có chút khó hiểu, bởi vì hắn thấy sợ hãi trong mắt Lâm Miểu?! Hắn sợ hãi cái gì?

Vân Phong thấy Lâm Miểu lắc đầu, còn có ánh mắt sợ hãi nhìn mình, tự nhiên biết hắn đang sợ cái gì, Triệu hồi sư, nghề tôn quý nhất trên đại lục, chỉ cần tin tức Vân Gia xuất hiện Triệu hồi sư đến tai quốc chủ Tạp Lan Đế Quốc, chỉ là một Lâm Gia, Vân Gia chưa mở miệng, hoàng thất Tạp Lan Đế Quốc cũng sẽ tiêu diệt họ.

Lâm Miểu bây giờ chỉ muốn nhanh đi khỏi Xuân Phong Trấn, cách Vân Gia càng xa càng tốt, báo thù? Hắn bây giờ ngay cả báo thù cũng không dám nghĩ! Đối đầu với Triệu hồi sư, Lâm Gia sẽ trở thành địch nhân của Tạp Lan Đế Quốc!

“Vân Gia đã lấy lại được đồ mình muốn, còn chưa đi sao?” Lâm Tuyền nhìn ba người Vân Phong vẫn đứng kia, không khỏi dâng lên lửa giận, nhưng hắn như đã quên, mục đích Vân Gia lần này đến Lâm Gia, cũng không phải chỉ là giành về gia sản.

Vân Phong từ từ cong khóe môi, chế giễu nhìn Lâm Tuyền, ánh mắt kia khiến Lâm Tuyền rét run, lập tức đứng dậy, quát lớn nói: “Ngươi nhìn gì!”


Vân Phong cười khẽ thành tiếng, “Có qua có lại mới toại lòng nhau, Lâm Gia hại Vân Gia vô số lần, chúng ta không đáp lễ thì chẳng phải thất lễ ư?”

Vân Phong khiến Lâm Tuyền giận đến đỏ mắt, mặc hắn nghĩ thế nào cũng chẳng ngờ, dâng toàn bộ gia sản là có thể bảo toàn một mạng ư, bọn họ căn bản không muốn buông tha!

Là ai nói Vân Gia ngay thẳng vô tư, là ai nói Vân Gia hiên ngang lẫm liệt, Vân Gia lúc cần ác sẽ đủ độc.

Vân Thăng và Vân Cảnh nghe lời Vân Phong đều cảm thấy đầy khoái ý trong lòng, nếu luận mồm mép bọn họ không sắc bén bằng Vân Phong, Người Vân Gia luôn không có công phu miệng lưỡi, cũng không thích tranh luận cùng người ta, nhưng đấu võ mồm cũng có hiệu quả kiểu khác.

Lâm Miểu vừa thấy lập tức biết mình khó thoát khỏi cái chết, nhìn nhị ca Lâm Sâm chết thảm, Lâm Miểu càng thêm bi thương, lập tức hung hăng cắn lưỡi, miệng tràn ra máu tươi, thân mình run rẩy ngã xuống.

“Tam đệ!” Lâm Tuyền vừa thấy, căn bản không kịp ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lâm Miểu chết đi, mắt Lâm Miểu tràn đầy hối hận cùng tuyệt vọng vô tận.

“Được lắm Vân Gia, được lắm Vân Phong!” Lâm Tuyền cười ha ha một tiếng, đáy lòng tràn đầy chua sót, gia sản không còn, huynh đệ không còn, mình hắn thì có thể làm gì, chẳng gì cả.

Nếu Lâm Mông không hành hạ Vân Phong đến chết, như vậy mọi chuyện sẽ không bắt đầu, đồ giành từ người khác, đều phải trả lại.

Bình Luận (0)
Comment