Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 660

Edit: Mavis Clay

Trận so tài trên đài trấn định hừng hực khí thế cỡ nào, quấn chúng xem cuộc càng rối loạn bấy nhiêu.

“Dược Tề Sư kia đang làm gì thế, diễn xiếc à?”

“Nàng ta đang chế dược sao? Làm gì có phương pháp chế dược kiểu đó?”

“Làm thế thực sự có thể tạo ra được chất thuốc sao?” Khán giả không ngừng bàn tán xôn xao và nghi hoặc, thậm chí còn có cả tiếng giễu cợt, đây là phản ứng mà mỗi lần Vân Phong công khai chế dược, dù sao không phải ai cũng được thấy phương pháp này.

“Các ngươi thì biết gì? Đây chính là một phương pháp chế dược cực kỳ đặc biệt hiếm có đấy, là độc quyền của Vân Phong.”

“Hể? Vân Phong? Thật hay giả thế?”

“Hiển nhiên là thật rồi! Phàm là những người từng thấy nàng chế dược đều biết đó là phương pháp đặc biệt của nàng. Nhưng bây giờ lại có cả người khác biết phương pháp này, thật là bất ngờ đấy…”

“Dược Tề Sư kia có khi nào là đồ đệ hay gì đó của nàng không, nghe nói tài nghệ chất thuốc của nàng cũng tương đối cao, thu đồ đệ cũng không phải là quá.”

“Chắc là như thế rồi, nếu không thì người ngoài sao có thể học được phương pháp độc quyền của nàng chứ? Nếu không phải là do nàng đích thân truyền dạy thì không thể truyền ra ngoài được.”

“Ngươi nói cũng đúng, phương pháp chế dược như thế thực đúng là dữ dội, quá hấp dẫn người xem.”

“Ha ha ha, nói cũng đúng.”


Quần chúng xem trận xung quanh bàn tán xôn xao, tiếng bàn tán ào ào như thủy triều, khiến cho tình hình chế dược trở nên phức tạp hơn, càng thêm mang tính khảo nghiệm sự ổn định của các Dược Tề Sư, trong hoàn cảnh huyên náo ồn ào như thế, ai có thể bình tâm thì người đó có thể chiến thắng.

Thời hạn một tháng của cuộc thi với người tu hành thì còn có thể chống đỡ, nhưng Dược Tề Sư thì không hẳn là người tu hành, vì thực lực của họ hơi thấp, thậm chí còn không bước vào hàng ngũ tu hành, vì thế thời hạn một tháng cũng tùy người tùy cảnh.

Ngày đêm luân phiên, ba người ngày chỉ chăm chú vào một chuyện, là cực kỳ tiêu hao tinh lực và tinh thần, có một số Dược Tề Sư không chịu nổi nữa muốn về nghỉ, sau đó sẽ làm tiếp, với chế dược truyền thống mà nói, mỗi trình tự thường được phân ra rõ rệt, giữa đó Dược Tề Sư sẽ nghỉ ngơi.

Dù vậy vẫn có nhiều Dược Tề Sư chọn làm không nghỉ kể cả có đêm, vì để đánh cược. Vif trong lúc ngươi đi nghỉ, thì đồng nghĩ khoảng thời gian đó là bỏ không, trong lúc đó vô tình sẽ bị đạp lại phía sau, đây cũng chính là chỗ thể hiện thực lực cao thấp có ưu thế ra sao.

Khán giả quan tâm đến cuộc thi cũng thế, có người không chịu nổi ba mươi ngày không ăn không uống không ngủ liên tục được, chỉ thế chỉ xem ban ngày còn buổi tối thì ngủ ngay ở nơi so tài, nhất quyết không bỏ qua bất kỳ khoảnh khắc đặc sắc nào.

Theo thời gian trôi đi, ba mươi ngày nhanh chóng đã được nửa tháng, phần lớn Dược Tề Sư đều đã bắt đầu có thành quả, phần lớn thì thất bại, có rất ít nhóm người thành công, nhưng phần lớn đều không hài lòng với phẩm chất của thuốc, vì thế lại vùi đầu vào chế dược tiếp.

Trong vòng nửa tháng không có ai thất bại cũng không có ai thành công, riêng Vân Phong, ngọn lửa trong tay nàng vẫn chưa hề tắt, chỉ có thể thấy thấp thoáng bóng đen của dược liệu lăn tăn trong ngọn lửa bập bùng, tản ra lượng nhiệt lớn, thi thoảng phát ra tiếng kêu lách tách. Dược Tề Sư xung quanh nàng thi thoảng liếc nhìn đầy tò mò, không khỏi mong đợi rốt cuộc nàng có làm ra được thành quả  hay không. Nhưng phía nàng lại không có kết quả gì không khỏi khiến người ta cảm thấy tiếc nuối.

“Đã qua nửa tháng rồi, sao nàng vẫn còn trong trạng thái đó?” Đan Thanh khó hiểu lẩm bẩm, không có kết quả không có nghĩa là kết quả tốt, nếu tới ngày cuối cùng thành công được thì không sao, nhưng nếu thất bại thì sẽ không còn cơ hội nữa.

“Đợi tiếp.” Đan Tố nói, lời ít ý nhiều, Đan Thanh bật cười, “Ngươi nói đúng, chỉ có thể đợi thôi.”

Thời gian lại tiếp tục trôi đi, khi cách thời hạn còn năm ngày, cuối cùng cũng có Dược Tề Sư làm ra được chất thuốc mình hài lòng. Khán đài lập tức náo nhiệt hẳn lên. Cuối cùng cũng có người thành công rồi. Có người thành công, các Dược Tề Sư khác cũng bắt đầu đua nhau hoàn thành quá trình, tin thành công vang lên như măng mọc sau mưa, làm không khí càng ngày càng náo nhiệt.

Cho đến khi hết hạn còn ba ngày, phần lớn Dược Tề Sư đều đã chế dược xong, các loại dược phong phú lần lượt ra lò, phẩm chất cao nhất trước mắt là Đại Sư ba sao phẩm chất thường, đó đã là một cấp bậc cao rồi, các Dược Tề Sư hoàn thành xong lần lượt rời khỏi sàn thi đấu, vốn là một sân đầy người giờ lại trở nên vô cùng vắng vẻ, cuối cùng chỉ còn lác đác vài mống vẫn tiếp tục chế dược.

Hiện giờ trên đài còn có mấy người nên khán giả thấy vô cùng rõ ràng, người dự thi cũng có thể thấy rất rõ, và phía Vân Phong lại càng dễ thấy hơn.


Chỉ còn chừng năm người ở lại trên đài cao, Vân Phong, Cung Thiên Tình và một người của học viện chế dược, hai người còn lại thì tuổi trông khá lớn, là Dược Tề Sư tham gia trên danh nghãi cá nhân, mọi người nhìn Vân Phong mà sững sờ, đôi mắt Cung Thiên Tình vụt sáng, phương thức chế dược đó trưởng lão chất thuốc đã từng nhắc tới, chỉ có Vân Phong từng sở hữu. Cung Thiên Tình cách rất xa nên không nhìn rõ được dung mạo, trái tim hơi run lên, là nàng phải không?

Học viên của Học Viện chế dược cũng ngạc nhiên trong lòng, màn biểu diễn của nàng ở học viện chế dược đã để lại ảnh hưởng rất lâu, phương thức chế dược đặc biệt của nàng ở học viện chế dược không ai là không biết. Nhưng mà… trông người kia nhìn thể nào cũng không giống…

Mà những người còn lại ngoại trừ hai trưởng giả chỉ kinh ngạc trong phút chốc rồi lại tiếp tục dốc sức hơn, năm người còn lại vẫn tiếp tục vùi đầu vào chế dược, thời gian càng ngày càng lại gần, mọi người càng thêm mong đợi vào thành quả.

“Thành công rồi.” Học viên của học viện chế dược reo lên vui vẻ, hắn đã chế tạo thành công được Đại Sư ba sao, nhưng phẩm chất là tốt.

Đan Thanh trên đài cao cười rộ lên, Đan Tố thì cau mày lắc đầu, trông có vẻ hơi không hài lòng, mặc dù trước mắt cấp bậc của chai thuốc này là cao nhất, nhưng không thể không nói mức độ có hơi thấp.

Trưởng lão chất thuốc nhìn về phía Cung Thiên Tình, lúc đầu ông chỉ ốm thái độ bừa bãi mà dạy nàng về kiến thức của chất thuốc, nhưng không ngờ tiểu nha đầu lại vô cùng khắc khổ nghiên cứu, mặc dù thiên phú không cao, nhưng sự cố gắng của nàng có thể bù lại, vì thế Cung Thiên Tình trở thành nhân tài chế dược số một số hai.

Lúc này Cung Thiên tình đang chau mày, nàng muốn khiêu chiến với Đại Sư bao sao, không biết có thể thành công hay không, lần này nàng không chỉ khiêu chiến về danh dự, mà còn khiêu chiến với cả bản thân. Bước cuối cùng dung hợp đang hoàn thành, chất thuốc của Cung Thiên tình thành công.

“Phù!” Cung Thiên tình lau mồ hôi trên trán, nàng thành công rồi, Đại Sư ba sao, mặc dù phẩm chất là bình thường, nhưng đã là vượt qua chính mình rồi.

“Hừ! Toàn là một đám nít ranh.” Ba người còn lại, có một người trong số hai trưởng giả hừ khinh thường, nhìn chất thuốc trong tay mình, hai mắt sáng rực lên, hắn cũng đã tới thời khắc mấu chốt của dung hợp rồi, chỉ thiếu chút nữa thôi.

Bàn tay khựng lại! Vung lên. Thu vào bình. Hắn có kết quả rồi.

Đại sư ba sao, phẩm chất hoàn mỹ.


Trưởng giả nhìn chất lỏng trong suốt trong chiếc bình trong tay mình, không khỏi cười lên, người học viện chế dược thấy thế không khỏi thất vọng, phẩm chất hoàn mỹ, người kia đã nắm chắc phần thắng rồi.

“Đúng là gừng càng già càng cay, tay của ta cũng không nhịn được ngứa ngứa rồi.” Đan Thanh bật cười, ánh mắt mong đợi nhìn về phía Vân Phong và người còn lại, còn hai người, chưa tới cuối cùng, thắng bại vẫn chưa thể kết luận được.

“Phương pháp chế dược kiểu đó có thể thành công được mới là lạ.” Trưởng giả đã chế tạo thành công Đại Sư ba sao cười lạnh, ánh mắt quét về phía kẻ còn lại, địch thủ lớn nhất trước mắt của hắn chắc là kẻ kia mới đúng.

Thời gian đảo mắt đã qua hai ngày, thời hạn của ngày ba mươi đã tới.

“Xoẹt.” Một tiếng động vang lên, người lớn tuổi còn lại cũng thuận lợi thành công. Cũng là Đại Sư ba sao phẩm chất hoàn mỹ.

“Hừ!” Người Đại Sư ba sao phẩm chất hoàn mỹ còn lại khẽ hừ lạnh, trưởng giả vừa chế tạo xong chất thuốc nhìn chằm chằm vào Vân Phong, nếp nhăn trên mặt trông có vẻ già cỗi, ánh mắt sâu thẳm, quan sát cẩn thận như có cảm giác bị hsut vào trong.

Trên sân chỉ còn lại đúng một mình Vân Phong. Mà thời gian so tài cũng chỉ còn ngày cuối cùng.

Hai Đại Sư ba sao phẩm chất hoàn mỹ đã ra lò, nếu Vân Phong muốn đè bẹp tất cả phải thành công chế tạo ra được Tông Sư. Trong lòng mọi người cũng tự hỏi, thực sự sẽ có cấp bậc Tông Sư sao?

“Không thể nào.” Dược Tề Sư tạo ra chất thuốc Đại Sư ba sao đầu tiên lẩm bẩm, ba người trong ngành chất thuốc trên đài cao lâm vào trầm mặc, ngày cuối cùng rồi, kết quả vẫn chưa ra, thắng bại vẫn chưa biết.

Sáng sớm, giữa trưa, mặt trời lặn, hoàng hôn. Thời điểm cuối cùng của ngày càng càng tới gần, cho tới một khắc cuối cùng. Đan Thanh, Đan Tố và trưởng lão chất thuốc trên đài không khỏi tiếc nuối, nếu vì nàng quá giờ mà bị tính là thua thì thực sự quá tiếc. Nhưng thời gian không chờ con người, Đan Thanh bất đắc dĩ đứng dậy, đang tính nói thì đúng vào thời khắc này, một dòng năng lượng khác thường bắn ra từ ngọn lửa chưa bao giờ tắt kia.

“Cái gì?” Vẻ mặt của Đan Thanh biến đổi. Đan Tố đứng phắt dậy, trưởng lão chất thuốc cũng thế. Vẻ mặt ba người tràn ngập kích động và khó tin.

“Sao… sao có thể được?” Trưởng giả tạo ra chất thuốc Đại Sư ba sao đầu tiên trợn mắt há mồm. Cơ bản không thể nào tin nổi, một phương thức như vậy lại có thể chế tạo ra được…

Người tạo ra chất thuốc Đại Sư ba sao còn lại chợt xẹt qua một tia sáng trong chỗ tối, ánh nhìn lên Vân Phong không khỏi nóng rực hơn, Dược Tè Sư ở đó cảm nhận được dao động kia mà cảm thấy chấn động.

Đúng lúc này, đôi mắt đóng chặt đã lâu đột nhiên mở ra, sáng lên rực rỡ, ngọn lửa trong tay đột nhiên bùng lên, đột ngột biến mất. Cổ tay Vân Phong lộn vòng, chiếc bình xuống hiện trong tay tiếp lấy chất lỏng rơi xuống, năng lượng trong chất lỏng khuếch tán ra xung quanh.


Chất thuốc cấp bậc Tông Sư thực sự thành công rồi.

Đây cũng không phải là lần đầu tiên nàng chế tạo thành công chất thuốc cấp bậc Tông Sư, nhưng là lần đầu tiên để chất thuốc cấp bậc Tông Sư xuất hiện ở thế giới con người.

“Nha đầu kia… rốt cuộc là ai?” Trưởng lão chất thuốc khó tin, chẳng lẽ trên đời này lại có người có thể bất phân với Vân Phong sao? Đan Thanh và Đan Tố kích động, trong lòng vui sướng không cách nào diễn tả thành lời. Nhân tài như thế dù thế nào cũng phải kéo bằng được vào tổng công đoàn chế dược.

Vân Phong nhìn chất thuốc trong tay, mỉm cười, Nhục Cầu lặng lẽ trở về, chất thuốc là cấp bậc Tông Sư một sao với phẩm chất hoàn mỹ, đây là giới hạn mà người khác không thể vượt qua.

“Bốp bốp!” Tiếng vỗ tay phát ra từ trên đài, Vân Phong ngước lên, bắt gặp vẻ mặt cười khà khà của trưởng lão Đan Thanh đang vỗ tay vui mừng vì mình, Đan Tố cũng gia nhập, trưởng lão chất thuốc cũng thế.

Đan Thanh cười lớn bước xuống tới bên cạnh Vân Phong, nàng giao chất thuốc vào tay Đan Thanh, ông cẩn thận quan sát một chút, ánh mắt còn mang theo chút tính toán, cuối cùng nâng khóe môi hắng giọng tuyên bố, “Ta thấy hẳn là mọi người biết ai là người thắng cuộc cuộc thi lần này rồi, chất thuốc cấp bậc Tông Sư, tài nghệ áp đảo quần hùng. Hoàn toàn xứng là quán quân!” Đan Thanh vừa dứt lời, cả khán đài liền sôi trào.

“Cấp bậc Tông Sư!”

“Ta không nghe nhầm chứ, chính là cấp bậc Tông Sư đó? Sao có thể được chứ?”

“Ha ha ha, không hổ là đệ tử mà Vân Phong truyền lại, thực đúng là không tầm thường. Vân Phong thật là lợi hại.”

“Đồ đệ của nàng đều lợi hại như thế, bản thân nàng không chừng còn lợi hại hơn.”

Khán đài nóng bừng lên, toàn bộ Dược Tề Sư cũng đang chìm vào sự ngạc nhiên, Cung thiên Tình chạy về phía Vân Phong, nàng rất muốn hỏi nàng ấy có biết Vân Phong không, nếu không tại sao phương thức chế dược của họ lại giống nhau tới như vậy? Chẳng lẽ đúng như những người khác nói, nàng là đồ đệ của Vân Phong?

Ánh mắt của các nhân vật lớn đứng trên tài cao nóng rực, đầu như lửa thiêu, Dược Tề Sư cấp bậc Tông Sư, đâu là một tài nguyên không tiếc dốc hết vốn liếng cũng phải lấy được,

Đan Thanh đưa tay muốn đưa chất thuốc lại về tay Vân Phong, cũng tính mở miệng mời nàng tham gia tổng công đoàn chế dược, nhưng vào đúng lúc này, một sợi tơ màu đen từ đâu bắn ra, quấn lấy chất thuốc trên tay Đan Thanh cuốn đi.

“Cái gì?” Đan Thanh kinh hãi, lòng bàn tay trống trơn, chỉ thấy chất thuốc nhanh chóng rơi vào một bàn tay khác, năm ngón tay siết chặt, đó chính là Dược Tề Sư đã thành công kề trước Vân Phong.

Bình Luận (0)
Comment