Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 708


Edit: Mavis Clay
“Tiểu cô cô…” Vẻ mặt Vân Khinh Thần khẩn trương nhìn về phía Vân Phong, nàng cười ha hả, nàng và Huyết Hồn giao thủ không phải chỉ một hai lần, như Đồ đại nhân từng nói, nàng làm hỏng chuyện của Huyết Hồn cũng không phải một hai lần, nàng và Huyết Hồn chắc chắn ăn đủ thua đủ.


“Phù chú Thần Hoàng… Vũ khí không tồi đấy.” Vân Phong cười khẽ, nhìn vẻ mặt lo lắng của Vân Khinh Thần, vỗ vai hắn, “Người muốn giết ta rất nhiều, có khả năng giết ta cũng biến mất rồi.”
Hành trình của Vân Phong kết giao được với không ít người, cũng kết thù với không ít kẻ, bao nhiêu người hận nàng thấu xương, bao nhiêu kẻ chỉ cần có năng lực là đều tới lấy mạng nàng, nhưng nàng vẫn yên ổn đứng ở đây, mạng của nàng chỉ có thể do nàng quyết định, người khác muốn nàng chết nhưng chỉ cần nàng không muốn là sẽ không thể.


Vân Khinh Thần thấy tiểu cô cô mình tự tin như thế, những lo lắng vừa rồi cũng hoá thành hư vô, “Người Huyết Hồn có hai lá phù chú Thần Hoàng, hơn nữa đội hình của bọn chúng.

Tiểu cô cô… e rằng con đã cản trở cho cô rồi.” Hắn có chút xấu hổ, thực lực hiện giờ của hắn chỉ mới Tôn Vương, nếu là Tôn thần thì có thể giúp một tay rồi.


Thấy vẻ mặt như đưa đám của Vân Khinh Thần, Vân Phong bật cười, “Thực lực dù có mạnh yếu nhưng cũng không tới nỗi cản trở như con nói đâu, còn chưa làm gì đã nói sẽ mang phiền phức cho ta rồi? Khinh Thần, ta thật không ngờ con có khả năng biết trước đấy.”
Vân Khinh Thần lập tức xấu hổ, Vân Phong vỗ vai hắn, “Ta đã gặp nhiều tình huống chênh lệch cấp bậc rồi, khi đó ta chỉ nghĩ làm sao mới có thể thắng, cho dù có thắng hay không cũng phải để cho mình có lợi, đôi mặt với khó khăn con chưa khiêu chiến thì cũng chưa nhận thua được.”
“Con hiểu rồi, tiểu cô cô!” Vân Khinh Thần phấn khởi gật mạnh đầu, Vân Phong cười, “Vả lại, trong từ điển của Vân gia ta không có hai chữ nhận thua.”
Vân Khinh Thần cười tươi, những lời này của Vân Phong cho hắn không ít tự tin, mặc dù thực lực của hắn không cao, nhưng vẫn có thể giúp tiểu cô cô một tay, hắn chắc chắn sẽ hoàn thiện chính mình, không tạo thêm rắc rối cho tiểu cô cô đã là một tiến bộ với hắn rồi.


“Năm Thần Vương, một Thần Quân, hơn nữa còn có hai lá phù chú Thần Hoàng…” Vân Phong ngồi trong Long Điện lẩm bẩm điểm lại, năm Thần Vương hoàn toàn có thể giao cho ma thú mình giải quyết, mình cũng có thể chống lại nổi Đồ đại nhân, thực lực hiện giờ của nàng là Thần Vương cấp năm, chống lại với Thần Quân sẽ không vị quá sức như ngày trước.

Còn hai lá phù chú Thần Hoàng, xem ra cần phải khiến hai lá phù chú này mất đi sức mạnh, nàng phải giết trở tay không kịp mới có thể thắng.


Mấy người còn lại của Huyết Hồn không đề xuất nhiều hơn, kế hoạch tác chiến trước khi tới cũng đã định hình được, có lẽ là để xử lý cẩn thận đề phòng hơn, người Huyết Hồn quyết định ngày mai tiến hành, Vân Phong điều khiển Long Điện biến thành hạt bụi bám lên y phục Đồ đại nhân, lặng lẽ đợi ngày mai tới.


Về phần diệt trừ Độc Hạt, Vân Phong có kế hoạch khác, nếu như lần này Huyết Hồn không tới nàng chắc chắn sẽ ra tay diệt trừ toàn bộ Độc Hạt, Huyết Hồn tới khiến nàng thay đổi quyết định, sắc mặt của mấy người quan trọng trong Độc Hạt đều sợ hãi, nhưng e rằng trong lòng cũng không phục, chỉ là thực lực chấn nhiếp bọn chúng mà thôi, làm mưa làm gió ở Ngoại Vực lâu như thế, không thể nào cam nguyện trở thành lâu la sai sử cho kẻ khác, bọn chúng mặc dù không rõ mục đích của Huyết Hồn là gì, nhưng hiển nhiên chắc chắn biết là đang tìm đồ tốt, những kẻ này chắc chắn không thể nào thật thà canh giữ ở bên ngoài.


Chỉ cần lợi dụng bọn họ một cách khéo léo, lần này sẽ có phần thắng.


Ngày tiếp theo nhanh chóng tới, trời vừa tờ mờ sáng, mấy người Huyết Hồn đã rời khỏi trấn Hạt Vĩ chạy thẳng về phía nam, Long Điện bám chặt trên người Đồ đại nhân di chuyển theo bọn họ, người Huyết Hồn không hề hay biết.

chỉ trong một ngày, cao nguyên hoang vu hôm trước Vân Phong và Vân Khinh Thần tới đã bị người Độc Hạt phong toả, bất luận kẻ nào cũng không được tiến vào.


Người Huyết Hồn tới sau, mấy nhân vật quan trọng Độc Hạt đều sẵn sàng trận địa đón quân địch, đúng như Vân Phong nghĩ, mặt mang vẻ sự hãi, nhưng sự không phục nơi đáy mắt đã được cái cúi đầu cẩn thận hoá trang thành bộ dáng cung kính.


“Mấy người các ngươi canh giữ ở ngoài, không được cho phép bất kỳ kẻ nào đi vào.” Đồ đại nhân lạnh lùng quét mắt, nói xong câu đó thì vung hắc bào mang theo năm thủ hạ tiến vào bên trong.

Đám nhân vật Độc Hạt vội cẩn trọng gật đầu, mặt vẫn không ngẩng lên, đợi một lúc lâu sau mới ngẩng mặt lên.


“Con mẹ nó, nếu không phải thực lực của chúng mạnh hơn chúng ta, ai mà chịu được chúng giương oai ở đây.”
“Đm, trước mặt bọn chúng chúng ta phải cung kính như tôn tử!”
Đám người Độc Hạt tức giận bất bình mắng chửi, bọn chúng ở Ngoại Vực nhiều năm rồi chưa có ai dám nói chuyện như thế với chúng, “Cung kính một chút với hắn, thì hắn thực sự ưỡn ngực mà thở to… Huyết gì hồn gì chứ, con mịa mi, chưa từng nghe tới bao giờ.”
“Đại ca! Bọn chúng chắc chắn là đi tìm đồ tốt rồi.”
“Đúng thế, chúng ta cũng lên đi! Ngoại Vực suy cho cùng là địa bàn của chúng ta.

Làm gì có đạo lý đồ tốt trong mâm mình lại bị người ngoài mang đi?”
“Lén theo sau cũng không lâu được! Dù không lấy được đồ cũng không thể để chúng độc hưởng được!”
“Đúng thế đại ca! Không thể để bọn chúng trắng trợn chiếm hết lợi lộc được.”
“…Hiển nhiên ròi, Ngoại Vực này là địa bàn của Độc Hạt chúng ta.

Đi! Chúng ta lén theo ở sau! Có đồ tốn cũng phải động vào một tý!”
Nhóm người Độc Hạt lập tức thả nhẹ bước chân thận trọng bám theo sau, kéo một khoảng cách dài, sợ bị đám Huyết Hồn phát hiện, bóng người dần biến mất trong rừng khô, mất dạng.



Người Huyết Hồn đi ở phía trước, dọc đường vài lần dừng lại kiểm tra tình trạng xung quanh, nhanh chóng phát hiện ra được manh mối, Đồ đại nhân đưa mắt nhìn dưới chân, “Ra tay, chỉ cần đục thủng mặt đất này, đừng tạo ra động tĩnh quá lớn.”
Năm người Huyết Hồn gật đầu nhanh chóng ra tay, năm lực đạo hội tụ lại với nhau, mặt đất vốn khô cằn lập tức dễ dàng bị sức mạnh xuyên qua, tiếng vang ầm ầm nổi dậy, mặt đất sụp đổ, một lối vào vực sâu xuất hiện trước mặt người Huyết Hồn, Đồ đại nhân cười lạnh, “Quả nhiên là chỗ này, đi vào, trên đường bất kể là thứ gì cũng đừng có động vào.”
“Vâng!” Năm người Huyết Hồn lập tức đồng thanh đáp, đi theo sau lưng Đồ đại nhân vào miệng vực đen như mực, sau khi vào có người lên tiếng, “Đại nhân, chi bằng bày Không Gian Phong Toả ở cửa động, phòng ngừa người khác tiến vào.”
Đồ đại nhân hừ lạnh, tiếp tục xâm nhập vào trong, “Sử dụng không gian phong toả phải dùng tới không gian lực, tuy rằng ma tức không dễ tỉnh lại, nhưng để đảm bảo chúng ta đừng nên hành động thiếu suy nghĩ, còn ai có gan dám theo sau chúng ta?”
Người Huyết Hồn im lặng, Đồ đại nhân nói tiếp, “Cho dù có người vào, giết chết là được.”
“Vâng!” Năm người đồng thanh, Đồ đại nhân vào trong được mấy bước đột nhiên dừng lại, nói, “Phẩy y phục trên người các ngươi một lượt.”
Năm người đều ngạc nhiên, không nói hai lời lập tức bắt đầu phẩy y phục trên người mình, Đồ đại nhân nheo mắt nhìn những hạt bụi mịn trong không trung, đột nhiên cũng cởi áo choàng ra giũ, Vân Phong trong Long Điện nghiến răng, hay cho tên Đồ đại nhân giảo hoạt.

Nàng cẩn thận điều khiển Long Điện hoà với những hạt bụi khác, cẩn thận khống chế phương hướng, không để cho Long Điện bị phát hiện.


“Đại nhân, tại sao lại cần phải làm thế?” Người Huyết Hồn khó hiểu hỏi, Đồ đại nhân nhìn mấy hạt bụi lơ lửng trong không khí, lạnh lùng nói nhỏ, “Có những lúc không chú ý, chúng ta bị người khác theo dõi mà không biết, mọi thứ đều phải cẩn thận, chúng ta đi!”
Bóng Đồ đại nhân loé lên cấp tốc rời đi, người Huyết Hồn cũng lập tức đuổi theo, mấy bóng người nhanh chóng biến mất trong bóng tối, mà ở trong một đám bụi, một hạt bụi đột nhiên dừng lại giữa không trung, bất động.


“Gã ta đa nghi thật.” Vân Khinh Thần nhíu mày, Vân Phong cười khẽ, “Bình thường thôi, Huyết Hồn bại trên tay ta vài lần, nhất định sẽ rút ra bài học nhất định.”
“Bây giờ ra ngoài sẽ không bị họ phát hiện chứ?” Vân Khinh Thần thắc mắc, Vân Phong cười, “Không biết, bởi vì nơi này là đường vào sào huyệt của ma tức, khắp nơi đều trải rộng hơi thở của Thần Hoàng, hơi thở của chúng ta sẽ bị áp chế hoàn toàn.”
Hai người lập tức ra ngoài Long Điện, sau khi ra ngoài quả nhiên như Vân Phong nói, hơi thở ma thú nồng nặc đập vào mặt, có lẽ bởi vì ma tức đang trong trạng thái sai ngủ, hơi thở của nó không mang chút xâm lược, chỉ lan ra một cách bình thường, tràn ngập trong thông đạo tối đen như mực.


Màn đêm trước mặt cơ bản không có vấn đề gì với Vân Phong và Vân Khinh Thần, vẫn có thể nhìn thấy rõ được vật thể, hai người cẩn thận men theo lối đi, hơi thở của hai người bị hơi thở Thần Hoàng áp chế, hơi thở của người Huyết Hồn cũng thế, bây giờ không ai phát hiện ra được ai, Vân Phong càng phải cẩn thận hơn.


“Tiểu cô cô, đằng sau có động tĩnh, có lẽ mấy người kia cũng vào tới rồi.” Vân Khinh Thần nhíu mày thầm thì, Vân Phong cười nhạt, “Chỉ sợ bọn họ không vào, nếu như không có bọn họ, thế cục hôm nay có lẽ không dễ khống chế.”
Hai người nhìn nhau cười, tiếp tục hướng vào trong, lối đi càng vào trong ma tức Thần Hoàng càng nồng, xem ra đã rất gần với chỗ ma tức sống rồi.

Chỉ chốc lát sau, lối đi tối đen quẹo khúc như kết nối với một sơn động khác, hơi thở Thần Hoàng phía trước cực kỳ nồng, Vân Phong vung tay lên, Không Gian Phong Toả nhanh chóng tạo thành, mang theo Vân Khinh Thần đi vào trong động, một con ma tức ba đầu khổng lồ đang nằm trên đất, ba cái đầu khẽ cuộn, ba cặp mắt nhắm nghiền, có thể thấy là đang ngủ rất say.


Người Huyết Hồn đang đứng cạnh ma tức, Vân Phong quét một vòng qua cạnh nó, An Hoa Thảo Tinh đang ở đâu…
Vân Khinh Thần kéo kéo cánh tay Vân Phong, nàng ngoái đầu nhìn lại, hắn chỉ vào một chỗ dưới chân hai người không xa, Vân Phong nhìn theo, chợt thấy có một đoá hoa sáng bóng lấp lánh, sợi hoa nhỏ dài rũ xuống đất, quanh thân bao phủ trong ánh sáng chói loá, giữa cánh hoa không phải là nhị hoa đẹp mắt mà là miệng sắc đầy răng, phả ra hơi thở nhẹ nhàng, vang lên tiếng kêu be bé không rõ.


Đó chính là An Hoa Thảo Tinh.

Vân Phong lập tức xác định đó chắc chắn là nó.

Nó sống rất gần với ma tức, rất có thể cũng là từ một loại bảo vệ, nếu có sinh vật không cẩn thận xông vào đây, không cẩn thận chạm phải An Hoa Thảo Tinh, ma tức lập tức sẽ tỉnh lại.


Vân Phong nín thở, mang theo Vân Khinh Thần lui nhẹ về sau vài bước, An Hoa Thảo Tinh cách họ quá gần, sơ ý một chút đụng phải, dù là Không Gian Phong Toả cũng có thể chạm được vào nó.

Hai người lùi về sau vài bước thì kinh ngạc phát hiện, vậy mà An Hoa Thảo Tinh cũng di chuyện theo vài bước.


Vân Phong và Vân Khinh Thần trợn tròn mắt, nó cũng tự di chuyển theo?
Người Huyết Hồn nhìn thấy cũng giật mình, Đồ đại nhân mím môi nhỏ giọng nói, “an Hoa Thảo Tinh lại có thể di chuyển?”
An Hoa Thảo Tinh di chuyển vài bước thì dừng lại một lát, một lát sau lại di chuyển về hướng khác, nó là thứ mà ma tức hết sức bảo vệ, ma tức ngủ sau không chút phòng bị, nó thì có thể di chuyển khắp nơi, hơn nữa tốc độ cũng không chậm, quỹ tích lại hoàn toàn không có quy luật.


Vân Phong đoán, nếu đến quá gần An Hoa Thảo Tinh rất có thể sẽ bị nó chú ý tới, nó sẽ chủ động lại gần ngươi, dùng cách đó thức tỉnh ma tức, thì ra nó cũng không thể xem thường.

Vân Phong vốn tưởng nó chỉ là một loài thực vật sinh trưởng bình thường, nhưng không ngờ lại là một cỗ máy báo động linh hoạt như thế.


Vân Phong nhìn cái cau mày của Đồ đại nhân, xem ra gã cũng biết muốn lấy ma tức không dễ như thế, để An Hoa Thảo Tinh đứng yên là không thể, không thể lại quá gần cũng không thể chạm vào, đánh bại ma tức dưới tình huống không đánh động tới An Hoa Thảo Tinh, quá khó.


Phe Huyết Hồn không có bất kỳ hành động nào, Vân Phong và Vân Khinh Thần hiển nhiên cũng không vội, bọn họ chắc chắn sẽ không tiên phong, chắc chắn phải đợi tới lúc Huyết Hồn có động tác, hai người mới có thể hành động.


Lúc hai bên đang bất động, An Hoa Thảo Tinh di chuyển tứ xé, bộ răng sắc nhọn phả hơi thở ra cảm nhận hơi thở xung quanh.


“Ngươi sang đó.” Đồ đại nhân đột nhiên lên tiếng, Vân Phong và Vân Khinh Thần nhìn sang, một người trong Huyết Hồn bị chỉ thị lập tức tiến lên lại gần An Hoa Thảo Tinh, An Hoa Thảo Tinh đang di chuyển bừa bãi đột nhiên dừng lại, mở miệng đầy răng, ánh mắt của Đồ đại nhân ra hiệu, người Huyết Hồn tiến lên trước một bước, An Hoa Thảo Tinh lập tức đổi hướng lao về phía người Huyết Hồn.


Đồ đại nhân nhếch miệng, thân hình người Huyết Hồn kia lập tức chớp lên, An Hoa Thảo Tinh lập tức đổi hướng đuổi theo hắn, người Huyết Hồn lại tiếp tục chạy, nó vẫn giữ khoảng cách không xa, nó đã hoàn toàn bị hắn dẫn dụ.


Vân Khinh Thần kinh ngạc, có cả cách này nữa? Vẻ mặt Vân Phong u ám, một người đi thu hút sự chú ý của An Hoa Thảo Tinh, cứ như thế nó thì nó không còn là sự uy hiếp nữa, bọn họ cũng có thể yên tâm ra tay bắt ma tức.

Vân Phong nhìn An Hoa Thảo Tinh bị truy đuổi một lúc lâu vẫn chưa có động tĩnh gì xảy ra, đồng thời hiểu được nó không xác định được có sinh vật sống xông vào hay không, nói đúng hơn không có bất kỳ hơi thở nào chạm vào nó, nó sẽ không gọi tỉnh ma tức.

Dù sao ma tức hôn mê cũng rất quan trọng, nó là vật cộng sinh hẳn cũng hiểu rõ điều này.


Cách này không tệ, Vân Phong nhếch môi nhìn Đồ đại nhân, cấp bậc của hắn hẳn là cao hơn Đồ Duy, có thể rất được coi trọng trong Huyết Hồn.


Đồ đại nhân lộn cổ tay, hai lá phù chú xuất hiện, Vân Khinh Thần thấy thế không khỏi căng thẳng, người Huyết Hồn sắp ra tay rồi.

Hắn nhìn sang Vân Phong, tiểu cô cô, chúng ta nên làm gì không?
Vân Phong nhíu mày, đám người Độc Hạt kia vẫn chưa vào, lúc này họ mà còn không làm gì nữa thì không được.

Đến lúc đó ma tức không bị kinh động, Huyết Hồn sẽ chú ý tới bọn họ, Vân Phong nhẹ nhàng lắc đầu, không tiếng động mấp máy, đợi.


Hai lá phù chú Thần Hoàng bị Đồ đại nhân nắm trong tay, gã nhìn ma tức đang say ngủ lạnh lùng nhếch môi, “Năng lượng phù chú phóng ra ngoài, ma tức chỉ trọng thương thôi, bốn người các ngươi tới ổn định nó, ta tới rút thú hồn.”
“Vâng!” Bốn người Huyết Hồn đồng thanh, Vân Phong nghe vậy lập tức thấy nặng nề, rút thú hồn.

Thú hồn mà bị rút đi thì nàng cắt lấy đầu ma tức cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Bỏ qua những thứ khác, chỉ riêng khả năng khống chế linh hồn của ma tức, nàng tuyệt không thể để cho Huyết Hồn được như ý.


Tiểu cô cô! Vân Khinh Thần kéo cánh tay Vân Phong, bởi vì sau lưng hai người có để lại chút dấu vết nên có thể nhận ra được nhóm Độc Hạt đã tới gần, Vân Khinh Thần kéo như thế khiến nàng nhận ra được đám người kia đã rất gần với nơi này.


Hai lá phù chú Thần Hoàng được Đồ đại nhân nắm chặt trong tay, Ám Nguyên Tố nồng nặc tuôn ra từ bên trong áo choàng quấn lên phù chú, “Ong ong!” Lực phù chú bắt đầu bị dẫn ra.


Vân Phong và Vân Khinh Thần không khỏi căng thẳng hơn, đám người Độc Hạt đã sắp tới rồi, chỉ xíu nữa thôi.


“Vèo!” Bóng Vân Phong vụt đi, lao về phía người đang thu hút sự chú ý của An Hoa Thảo Tinh, lực chú ý của những người khác trong Huyết Hồn giờ đang không ở đây, là cơ hội tốt nhất để nàng ra tay.

Siết chặt quả đấm, ngay lúc tới gần người Huyết Hồn, Không Gian Phong Toả đột nhiên mở ra.


“Cái…” Cường giả Huyết Hồn trợn to mắt, vừa thấy Vân Phong đột nhiên xuất hiện thì cực kỳ ngạc nhiên.

Bản năng sinh tồn trỗi dậy, lập tức phải ra tay ngăn cản nhưng đã muộn.


Ánh mắt lạnh lẽo mang theo sát khí, Vân Phong ra tay cực kỳ nhanh chóng.

Một tay kéo chặt lấy cổ họng cường giả Huyết Hồn, nhấc cao hắn lên, tay còn lại nắm thành quyền, tụ lại toàn bộ năng lượng trong cơ thể nện xuống lồng ngực của hắn.



“Thịch!” Tiếng vang trầm bổng vang lên, người Huyết Hồn bị Vân Phong nắm chặt cổ họng, không phát ra được bất kỳ âm thanh nào, ngũ quan hắn vặn vẹo, cơ thể co quắp lại, Vân Phong thấy thế đấm thêm vài quyền nữa.


“Rắc rắc rắc!” Cơ thể người Huyết Hồn như bức tượng gỗ, tứ chi mất hết sức lực, đang sống sờ sờ bị Vân Phong trọng kích đánh chết.

Một sợi linh hồn nhanh chóng trốn khỏi cơ thể, Vân Phong hừ lạnh hoá Tinh Thần Lực thành sợi roi quấn lấy kéo vào tay mình, Tinh Thần Lực ngưng tụ lại trong lòng bàn tay, ngón tay siết chặt lại, linh hồn trong nháy mắt bị bóp vỡ.


Một người Huyết Hồn không chút tiếng động chỉ vài giây đã bị giải quyết một cách gọn gàng.


Bàn tay vung lên, Vân Phong lại ẩn giấu bản thân, An Hoa Thảo Tinh đuổi tới bị mất dấu hơi thở, xoay lại tính trở về, đúng lúc này một cái bóng linh xảo rơi xuống, là một con hồ ly vô cùng xinh xắn, toàn thân trắng toát tinh khiết, đôi mắt đen sáng lấp lánh, nhận ra được hơi thở của hồ ly, An Hoa Thảo Tinh xoay lại nhào tới.


Hồ ly nhẹ nhàng linh hoạt thoát đi, dẫn An Hoa Thảo Tinh ra ngoài, hồ ly tiếp đất không phát ra bất kỳ âm thanh gì, mọi chuyện diễn ra không chút tiếng động, Đồ đại nhân không hề biết rằng tình hình đã sớm thoát khỏi sự khống chế của gã.


Tiếng bước chân lạo xạo hỗn tạp mơ hồ vang lên, mặc dù có thể nhận ra được họ rất cẩn thận, nhưng tiếng bước chân vọng vào tai Vân Phong vẫn rất lớn.

Mắt hồ ly trắng sáng lên, đột nhiên trở lại, nhanh chóng biến mất, An Hoa Thảo Tinh bị mất dấu hơi thở tính trở về, nhưng hơi thở mới nhanh chóng xuất hiện, nó mở to miệng lao nhanh về phía đám người Độc Hạt.


Vân Phong ẩn thân trong không gian phong toả nhìn Đồ đại nhân đang vận phù chú, giục sức mạnh trong phù chú Thần Hoàng cần phải có thời gian, nghĩ lại lá phù chú mà sư tôn cho mình hồi đó hình như hơi khác, mặc dù sức mạnh của nó là Thần Tôn nhưng thời gian nàng vận cực kỳ ngắn.


Cho dù thế nào thì thời gian vận sức mạnh cũng đã cho nàng cơ hội.


“Đại ca, đây là gì thế?” Người Độc Hạt lên tiếng, An Hoa Thảo Tinh chạy về phía họ khiến họ rất ngạc nhiên, đây là hoa gì, lại tự di chuyển được?
“Đại nhân, không ổn.” Người Huyết Hồn cuối cùng đã phát hiện có gì đó không đúng, vừa quay đầu lại đã phát hiện ra được đồng bọn của mình đã ngã xuống từ khi nào.

Đồ đại nhân đen mặt, bây giờ gã không thể phân tâm được, “Giết hết bọn chúng đi.

Tuyệt đối không được để chúng chạm vào An Hoa Thảo Tinh.

Nếu không chúng ta sẽ thất bại.”
“Vâng!” Bốn người Huyết Hồn lập tức chớp lên bay đi.

Vân Phong ẩn trong không gian phong toả vung tay lên xuất hiện.

Bàn tay vung lên, một bức tường lửa nóng rực chắn lại toàn bộ bốn người Huyết Hồn.


“Vân Phong, lại là ngươi!” Đồ đại nhân quét mắt tới, thấy Vân Phong tay liền run lên.

Gã thực sự rất muốn xông tới nhưng tình hình hiện giờ cơ bản là không được.

Vậy mà nàng ta lại ở đây.


Bốn người Huyết Hồn biết được đối mặt mình chính là Vân Phong thì lập tức tấn công.

Ánh mắt nàng tối đi, “Dựa vào bốn các ngươi không phải là đối thủ của ta.” Hai tia sáng lao ra từ nhẫn khế ước, một đỏ một xanh.


“Tình hình thế nào?” Nhóm người Độc Hạt đi tới, An Hoa Thảo Tinh đuổi theo ở sau, Vân Khinh Thần không biết từ đâu xuất hiện, cười khà khà nói, “Mấy vị tới để đào bảo sao? Các ngươi không cần, vậy thì ta không khách khí nhé.” Hắn duỗi tay tính bắt An Hoa Thảo Tinh, đám người Độc Hạt lập tức gầm lên, “Đó là của chúng ta.”
“Đừng có cử động.” Đồ đại nhân quát lên, đám Độc Hạt sững sờ, Vân Khinh Thần cười ha hả, đưa tay tính bắt lất An Hoa Thảo Tinh.


“Con bà nó, ai thèm nghe ngươi lảm nhảm? Tiểu tử, đó là đồ của chúng ta.” Một người Độc Hạt giận dữ quát lên, lập tức đổ nhào về phía trước, đưa tay muốn bắt lấy An Hoa Thảo Tinh.


Đồ đại nhân trợn tròn mắt, gã muốn ngăn cản nhưng phù chú trong tay vẫn cần hắn phải vận cho xong, chỉ vài giây thôi, chỉ vài giây nữa thôi là sức mạnh phù chú có thể tung ra rồi.

Chỉ trong ngay vài giây này, một bàn tay chộp được lấy An Hoa Thảo Tinh, ngay lúc tay vừa chạm vào, An Hoa Thảo Tinh đột nhiên mở to miệng, gào lên một tiếng rõ to rõ chói.


“Xoạt!” Ba cặp mắt vừa rồi còn đóng chặt nhanh chóng mở ra.

Ma tức đã tỉnh lại.



“Đó, đó là cái gì?” Đám người Độc Hạt giờ mới thấy rõ thứ khổng lồ trong động là gì, khi thấy ba cái đầu ma tức dữ tợn ngẩng lên, hung ác nhìn họn họ, đám người họ nhũn chân ra lăn một vòng chạy ra ngoài, bàn tay vẫn không quên nắm chặt An Hoa Thảo Tinh.


“Gào!” Ba cái đầu dữ tợn rống giận, hơi thở Thần Hoàng cường đại bổ tới, đám Độc Hạt chưa đi được vài bước đã bị xoắn nát toàn bộ.

Máu thịt văng tung toé.


Vài tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, đám người Độc Hạt máu hcayr khắp nơi.

Kẻ nắm chặt An Hoa Thảo Tinh nhảy ra ngoài tránh thoát, nhanh chóng chạy xuống bên cạnh ma tức, vừa tới bên cạnh ma tức thì chân mềm nhũn ngã khuỵu xuống.


Ma tức tỉnh lại, sứ mạng của An Hoa Thảo Tinh kết thúc.


“Khinh Thần, đi thôi.” Vân Phong vuỗi tay kéo Vân Khinh Thần tới cạnh mình, thu hồi lại hai ma thú khế ước, một tia sáng loé lên, hai người tiến vào trong Long Điện.


Bốn người Huyết Hồn đang đấu với ma thú khế ước đột nhiên không còn mục tiêu nữa thì sửng sốt.

Biến mất rồi.

Vân Phong đã biến mất rồi.


“Grào!” Ma tức vừa tỉnh lại lập tức nhắm vào đám người Huyết Hồn, Đồ đại nhân xoay người chạy ra ngoài, bốn người Huyết Hồn đành phải chật vật chạy theo, nhưng ma tức là Thần Hoàng, há có thể để họ dễ dàng chạy mất.


“Rắc rắc!” Cửa động bị hơi thở ma tức đóng lại, Đồ đại nhân thầm nguyền rủa, nhìn ma tức đã bùng nổ.

Vân Phong… lại là ngươi làm hỏng chuyện của Huyết Hồn.

Đồ đại nhân tức tới mức muốn hộc máu, hắn chỉ còn một xíu nữa thôi là có thể lấy được thú hồn ma tức rồi.

Vậy mà bây giờ không chỉ thất bại trong gang tấc, biết Vân Phong đang trốn ở đâu đó cũng chẳng thể tìm ra được.

Bây giờ đối mặt với sự tấn công của ma tức, còn phải lo lắng Vân Phong thầm đánh lén, Đồ đại nhân cảm giác đầu mình như sắp nổ tung.


Chạy ra không được, đành phải liều mạng thôi, nhưng liều mạng cũng chỉ để Vân Phong từ giữa đắc lợi, nghĩ tới đây Đồ đại nhân nghiến răng kèn kẹt.

Hay cho Vân Phong giảo hoạt, rốt cuộc trốn ở đâu rồi, ả trốn ở đâu rồi?
“Grào!” Ba cái đầu rắn dữ tợn mở to mồm, ba đường ngoằn to dài quét ngang trời.

Ba người Huyết Hồn không chuẩn bị kịp nhanh chóng bị ma tức quấn lấy kéo vào trong miệng, nuốt xuống.


Mắt Đồ đại nhân hằn máu, bây giờ tình hình không thể nghĩ thêm được nữa, ma tức đã tỉnh, lần này chắc chắn để lỡ co hội rồi, cho dù bỏ qua cũng không thể làm công dã tràng cho kẻ khác.

Nhất là Vân Phong, ả chắc chắn trốn trong thứ gì đó, vẫn còn tồn tại trong không gian này.


Đồ đại nhân mở lòng bàn tay ra, sức mạnh Thần Hoàng trong lá phù chú bùng phát.

Mục tiêu của dòng năng lượng không phải là ma tức mà là cả sơn động.


“Ầm ầm rắc rắc!” Năng lượng vỡ ra trong sơn động, đất đá bay tán loạn, ma tức gào lên tức giận, cơ thể cao lớn đứng dậy, ba cái đầu liên tục gào thét.


Đồ đại nhân nhanh chóng nhắm mắt, Ám Nguyên Tố dày đặc như sương mù tản ra phủ đầy không gian, vài giây sau, Đồ đại nhân chớp lên, áo choàng bỏ lại, trên không trung cuộn một thứ gì đó, mặt cười gằn.

“Ha ha ha, người trốn ở đây sao? Vân Phong, ta xem ngươi phải thoát ra thế nào đây?”
“Grào!” Ma tứ mở rộng miệng, Đồ đại nhân vung áo choàng lên, ném thứ gì đó đang bị quấn lấy vào trong miệng của ma tức.



Bình Luận (0)
Comment