Lôi Hạo Hiên phi thân thẳng đến đỉnh núi Mộ Dung Sảnh đang tu luyện.
- Lôi Hạo Hiên sư huynh!
Một nữ đệ tử Võ Thần Điện vừa ra khỏi trang viện của Mộ Dung Sảnh, thấy Lôi Hạo Hiên không khỏi giật mình.
Lôi Hạo Hiên không thèm nhìn lấy một cái, trực tiếp tiến vào trang viện của Mộ Dung Sảnh.
- Lôi Hạo Hiên sư huynh, Mộ Dung Sảnh sư tỷ đang bế quan, lúc này…
Đệ tử đó thấy vậy vội nói.
- Bế quan?
Lôi Hạo Hiên quay lại, vung tay đánh bay nữ đệ tử kia đi.
- Một nữ đệ tử nhỏ nhoi cũng dám hỗn xược với ta, không biết sống chết!
Nữ đệ tử kia bị đánh bay đi, xem ra không sống nổi rồi.
Mộ Dung Sảnh nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, định đi ra thì thấy Lôi Hạo Hiên bước vào, cấm chế của trang viện nháy mắt đã bị Lôi Hạo Hiên tung chưởng phá vỡ.
Mộ Dung Sảnh nhìn Lôi Hạo Hiên bước vào, lại nhìn nữ đệ tử nằm phía xa, trong lòng vừa kinh vừa nộ.
- Lôi Hạo Hiên, ngươi muốn làm gì?
Mộ Dung Sảnh giận dữ.
Lôi Hạo Hiên cười khảy:
- Làm gì? Chẳng làm gì cả. Tiện đường qua thăm nàng thôi.
Tiện đường? Mộ Dung Sảnh chỉ nữ đệ tử kia:
- Ngươi dám vô duyên cớ giết đệ tử trong phái!
Lôi Hạo Hiên cười ha hả, cười đến điên cuồng, rất đắc ý, rất ngông nghênh, hắn ngừng lại nhìn Mộ Dung Sảnh:
- Ta đột phá Thần Cấp, đã là chưởng giáo kế nhiệm của Võ Thần Điện, ta muốn giết ai thì giết, ta muốn ai chết thì kẻ đó phải chết!
Mộ Dung Sảnh giận đến run người.
Lôi Hạo Hiên nhìn chăm chăm ngực Mộ Dung Sảnh, chẹp miệng:
- To thật, to hơn cả tay ta nữa!
Mộ Dung Sảnh khựng người rồi vừa ngượng vừa giận:
- Ngươi thật vô sỉ!
- Vô sỉ?
Lôi Hạo Hiên lại cười, ánh mắt càng nhìn vào ngực Mộ Dung Sảnh:
- Ta vô sỉ thì sao? Nhưng nàng yên tâm, lần này diệt được Long Tộc rồi, trở về ta sẽ tận hưởng mỹ vĩ thân thể trinh trắng của nàng.
Sắc mặt Mộ Dung Sảnh thay đổi, vừa kinh vừa nộ.
- Chắc nàng chưa biết, vừa rồi ta đã nói với sư phụ nàng, sau khi tiêu diệt Long Tộc ta sẽ lấy nàng. À đúng rồi, còn chuyện này nữa, trờ về từ Long tộc là ta sẽ chấp chưởng Võ Thần Điện. Ha ha, có thể nói là song hỷ lâm môn!
Lôi Hạo Hiên cười lớn đầy đắc ý.
Sắc mặt Mộ Dung Sảnh tái nhợt.
- Lần này sáu phái liên thủ với chúng lão tổ vây công Long Viêm Cốc, chắc chắn Long Tộc sẽ bị diệt! Ngày mai là đến Long Viêm Cốc rồi, ta sẽ đưa nàng đi cùng để tận mắt chứng kiến sáu phái công phá Long Viêm Cốc thế nào. Long Kình Thiên sẽ không có chỗ dựa nữa, để xem hắn đấu với ta thế nào?!
- Đương nhiên, ta hy vọng là hắn có thể về kịp!
Lôi Hạo Hiên cười lớn rồi rời khỏi trang viện.
Mộ Dung Sảnh sắc mặt u ám, khoé mắt đẫm lệ, thần tình ngây ngốc.
Hôm sau, sáu phái và chư vị lão tổ cùng chúng cường giả rời khỏi Võ Thần Điện đến Long Viêm Cốc, Lôi Hạo Hiên đưa cả Mộ Dung Sảnh theo.
Đoàn quân Võ Thần Điện rầm rầm tiến về Long Viêm Cốc.
Võ Thần Điện đi qua thành trì nào cũng khiến các gia tộc trong thành chấn kinh, nghị luận không ngớt.
- Lần này Võ Thần Điện cùng chúng lão tổ vây công Long Viêm Cốc, Long Tộc chắc chắn sẽ bị diệt rồi!
- Chắc Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng sẽ trở về.
- Dù có về cũng vô ích, ta nghe nói Võ Thần Điện có tới hai mươi mốt vị Thần Cấp, một Cổ Thần, còn hơn ba trăm Thánh Cấp cường giả!
- Thật thế sao?!
Chúng cường giả nghe thế hít vào một hơi khí lạnh.
- Đi, chúng ta đi theo xem. Long Tộc bị tiêu diệt cũng là việc ngàn năm có một.
- Đúng vậy.
Thế là, cũng như lần trước, lần này lại có một hàng các thế lực đi theo.
Hơn nữa lần này còn nhiều người hơn.
Việc Võ Thần Điện vây công Long Viêm Cốc không còn là bí mật gì nữa. Mấy ngày trước rất nhiều gia tộc ở Thiên Lam Đại Lục đã chờ đợi ngày này.
Đại điện Long Tộc trong Long Viêm Cốc.
- Long Hoàng đại nhân, Võ Thần Điện đã xuất phát, đang tiến về Long Viêm Cốc.
Một vị trưởng lão bẩm báo lên Ngạo Bạch.
Sắc mặt Ngạo Bạch nặng nề:
- Ta biết rồi.
Lúc này, cả Long Viêm Cốc, tất cả đệ tử đã biết Võ Thần Điện liên thủ các lão tổ tấn công Long Viêm Cốc, tất cả cùng hoảng loạn.
Cả Long Viêm Cốc bị bao trùm bởi một thứ không khí chết chóc đáng sợ.
- Long Hoàng đại nhân, chủ nhân thật sự muốn chúng ta ở lại Long Viêm Cốc? Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Một lát sau một vị trưởng lão thận trọng hoi.
Ngạo Bạch gật đầu:
- Đúng vậy, chủ nhân và Tử Thiên lão tổ sẽ về.
Tất cả các trưởng lão nhìn nhau.
- Chủ nhân đã nói vậy thì chúng ta phải cố thủ Long Viêm Cốc!
Thái thượng trưởng lão Ngạo Vô Cực quét mắt nhìn chúng trưởng lão, hô:
- Ai dám bất mãn hay nghi ngờ mệnh lệnh của chủ nhân, xử lý theo tộc quy!
Chúng trưởng lão vội vàng đáp vâng.
- Truyền lệnh, tất cả đệ tử giữ vững vị trí, chuẩn bị đại chiến!
Ngạo Bạch đứng dậy nói lớn.
- Rõ, Long Hoàng đại nhân!
Võ Thần Điện dần tiến gần đến Long Viêm Cốc, khí lưu xung quanh Long Viêm Cốc cũng dần trở nên đặc quánh lại.
Một áp lực vô hình như ngọn núi lớn đè xuống Long Viêm Cốc.
Đột nhiên Long Viêm Cốc rung chuyển.
- Chúng ta ra nghênh địch!
Ngạo Bạch đứng dậy, bay ra lối vào Long Viêm Cốc.
Hắn biết rằng cái gì đến rồi cũng sẽ phải đến. Trận chiến này là không thể tránh khỏi
Lập tức, thái thượng trưởng lão Ngạo Vô Cực và chúng trưởng lão cũng theo sau.
Ra đến ngoài, nhìn đại quân đen kịt của Võ Thần Điện, Ngạo Bạch hít vào một hơi khí lạnh.
- Long Hoàng, hề hề, chúng ta lại gặp nhau rồi.
Đứng phía trước đại quân là lão tổ Võ Thần Điện, Trác Thường, hắn nhìn Ngạo Bạch, cười khảy nói.
Ngạo Bạch không nói gì.
- Long Hoàng tiểu tử, ta khuyên ngươi mở đại trận đón bọn ta vào để tránh Lam Kình lão tổ ta động thủ.
Sau đó Tứ Dực Kình Vương cười lớn.
- Ngươi yên tâm, lão tổ ta chỉ cần long châu của Long Tộc các ngươi, và cả long thể của Ngạo Vô Cực nữa. Chỉ cần các ngươi dâng lên thì ta sẽ rời đi ngay.
Tiếng cười ngạo nghễ của Tứ Dực Kình Vương khiến chúng nhân Long Tộc kinh nộ.
Mấy người Trác Thường cau mày.
- Thì ra là Tứ Dực Kình Vương.
Ngạo Bạch cười khảy.
- Dâng long châu cho ngươi?! Khẩu khí lớn thật!