Long Kình Thiên nhìn quét mười sáu cái xác cường giả thiên thần, những cái này đúng thật là xác của cường giả thiên thần, nhưng vì nguyên nhân nào đó nên thần tính xói mòn một nửa.
Thấy Long Kình Thiên tiến vào, một người đàn ông trung niên mặc cẩm bào xám đi tới, không mặn không nhạt hỏi:
- Không biết các hạ đến Tiêu Vân các của ta mua thứ gì?
Người đàn ông trung niên mặc áo cẩm bào màu xám này là thiên thần tứ trọng cường giả, nhưng gã không phải là chủ của cửa tiệm mà là quản lý cửa tiệm.
Long Kình Thiên không thèm để ý thái độ của người đàn ông trung niên mặc áo cẩm bào màu xám, chỉ vào mười sáu cái xác của cường giả thiên thần, hỏi:
- Những xác của cường giả thiên thần này bán như thế nào?
Người đàn ông trung niên mặc áo cẩm bào màu xám Long Kình Thiên từ trên xuống dưới:
- Các hạ muốn mua mớ xác của cường giả thiên thần này?
Hiển nhiên Long Kình Thiên cảm thấy Long Kình Thiên là một nho nhỏ cổ thần cường giả, không có năng lực mua những xác của cường giả thiên thần.
Long Kình Thiên lạnh nhạt nói:
- Đúng vậy.
Người đàn ông trung niên mặc áo cẩm bào màu xám nói:
- Những xác của cường giả thiên thần này lúc còn sống đều là thiên thần trung kỳ, một khối khoảng một vạn hai ngàn chiến thần đan!
Long Kình Thiên nhướng mày nói:
- Một khối khoảng một vạn hai ngàn chiến thần đan? Nguồn tại http://Truyện FULL
Theo Long Kình Thiên được biết thì một khối xác của cường giả thiên thần trung kỳ đầy đủ nguyên khí, thần tính không xói mòn đại khái khoảng một vạn hai ngàn chiến thần đan, giống mấy cái trước mắt thì mỗi một cái nhiều nhất là tám ngàn chiến thần đan. Vậy mà người đàn ông trung niên mặc áo cẩm bào màu xám muốn lấy một cái một hai ngàn vạn? Rõ ràng là lừa gạt hắn!
Người đàn ông trung niên mặc áo cẩm bào màu xám thấy Long Kình Thiên nhíu mày càng chắc chắn hắn không mau nổi, tùy tiện vào hỏi giá, gã thấy rất nhiều loại cổ thần này rồi.
Lúc này bên ngoài cửa hàng có hai cô gái đi vào, xem ra là chủ tớ, thực lực không kém. Người đi phía trước là thiên thần ngũ trọng, đi phía sau là thiên thần nhất trọng.
Trong thành trì to lớn này mặc dù không có nhiều cường giả thiên thần nhưng cũng không thiếu, Long Kình Thiên không ngờ đụng đến ba người.
- Tiểu thư, ngươi nhìn xem, một tiểu thử cổ thần nho nhỏ mà cũng mốn mua xác của cường giả thiên thần?
Hai cô gái đi vào, thị nữ thiên thần nhất trọng cười nói với cô gái phía trước, tiếng cười tràn ngập trào phúng.
Tiểu thư kia cười nói:
- Cũng chưa chắc, nói không chừng người ta gặp kỳ ngộ, chiếm được tuyệt thế bảo tàng.
Hai cô gái nói cười, không thèm liếc Long Kình Thiên cái nào.
- Thì ra là Thương tiểu thư!
Người đàn ông trung niên mặc áo cẩm bào màu xám thấy hai cô gái thì cười nói với cô gái đi phía trước, biểu tình cung kính hoàn toàn khác với thái độ lúc trước đối với Long Kình Thiên.
Thương tiểu thư kia gật đầu, nói:
- Điền trưởng lão, nghe nói Tiêu Vân các của các ngươi ngày hôm qua có được một quả trăm vạn năm tinh tú băng quả?
Người đàn ông trung niên mặc áo cẩm bào màu xám cười nói:
- Ha ha, tin tức của Thương tiểu thư thật nhanh nhạy. Đúng vậy, Tiêu Vân các của chúng ta ngày hôm qua có được một quả trăm vạn năm tinh tú băng quả. Nhưng không phải trăm vạn năm, mà là một trăm hai mươi vạn năm!
Người đàn ông trung niên mặc áo cẩm bào màu xám thấy hai cô gái tiến vào thì hoàn toàn lờ đi Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên bình tĩnh hỏi:
- Cửa hàng của các ngươi có thu mua gì không? Ta có vài món muốn bán.
Người đàn ông trung niên mặc áo cẩm bào màu xám thấy Long Kình Thiên mở miệng đánh gãy ba người họ nói chuyện thì khó chịu, biểu tình không tốt quát:
- Tiểu tử, ngươi không thấy chúng ta đang nói chuyện sao? Một cổ thần nho nhỏ nhà ngươi có thân phận gì mà cũng dám đánh gãy chúng ta nói chuyện?
Thương tiểu thư cười nói:
- Quên đi, Điền trưởng lão, tiến vào là khách, nếu tiểu tử này muốn bán thứ gì thì cứ hỏi xem hắn bán cái gì.
Thương tiểu thư đầu trêu cợt Long Kình Thiên:
- Nhưng Tiêu Vân các có một quy củ, không thu phế liệu, chỉ lấy thứ có giá trị hơn một ngàn mai chiến thần đan.
Thị nữ thiên thần nhất trọng kinh thươngf cười nói:
- Tiểu thư, ta xem tiểu tử này không có cả thứ đáng giá một trăm mai chiến thần đan.
Người đàn ông trung niên mặc áo cẩm bào màu xám nghi hoặc hỏi:
- Tiểu tử, nếu ngươi lấy không ra giá trị hơn một ngàn mai chiến thần đan thì ta sẽ coi ngươi đến quấy rối Tiêu Vân cá. Hắc hắc, đến lúc đó cũng đừng trách ta đá ngươi ra, còn phế bỏ khí hải!
Long Kình Thiên ăn mặc bình thường, không phải y phục của đệ tử một vài siêu cấp đại thực lực Chỗ sâu trong Thái Hư thần phủ, cho nên ba người rất là trào phúng.
Long Kình Thiên định đùa với ba người cho nên vẫn sắc mặt bình tĩnh, hai tay chợt lóe, một thanh trường kiếm xuất hiện. Trường kiếm này đúng là một trong chín thanh lúc trước hắn luyện ra tại đại tái luyện khí ở Xích Thành tinh vực.
Long Kình Thiên hỏi:
- Không biết thần kiếm này có giá trị bao nhiêu?
Người đàn ông trung niên mặc áo cẩm bào màu xám, thị nữ thiên thần nhất trọng, Thương tiểu thư nhìn trường kiếm trong tay Long Kình Thiên, ngơ ngác, đồng thanh kêu lên:
- Hạ phẩm thần khí?
Kinh kêu qua đi, ánh mắt ba người Điền trưởng lão trung niên mặc áo cẩm bào màu xám, thị nữ thiên thần nhất trọng, Thương tiểu thư rực cháy.
Ba người Điền trưởng lão trung niên mặc áo cẩm bào màu xám, thị nữ thiên thần nhất trọng, Thương tiểu thư đều là thiên thần cường giả, ánh mắt rất sắc bén, nhìn kỹ thì thấy trường kiếm trong tay Long Kình Thiên không chỉ riêng là hạ phẩm thần khí, hơn nữa phẩm giai đã đạt tới hạ phẩm cao giai.
Hạ phẩm cao giai thần khí, ở Chỗ sâu trong Thái Hư thần phủ đều là cực kỳ bảo bối và hiếm thấy.
Long Kình Thiên nhìn rõ vẻ mặt của ba người Điền trưởng lão trung niên mặc áo cẩm bào màu xám, thị nữ thiên thần nhất trọng, Thương tiểu thư, hỏi:
- Thế nào? Thần kiếm này có giá trị bao nhiêu?
Ba người Điền trưởng lão trung niên mặc áo cẩm bào màu xám, thị nữ thiên thần nhất trọng, Thương tiểu thư nhìn nhau, im lặng.
Điền trưởng lão mặc áo cẩm bào màu xám cười nói:
- Vị huynh đệ này thật lạ mặt, không biết là đệ tử của môn phái nào? Từ đâu lấy được thần kiếm này?
Long Kình Thiên biết tại sao Điền trưởng lão mặc áo cẩm bào màu xám hỏi vậy, nói:
- Ta là thái thượng trưởng lão của Đại Huyền thần tông bên ngoài Thái Hư thần phủ, thần kiềm này là ta ở một chỗ hiểm địa ngẫu nhiên được đến, ta muốn bán nó đi, lại dùng chiến thần đan mua xác của cường giả thiên thần để tu luyện.
Nghe Long Kình Thiên nói chính mình là thái thượng trưởng lão của Đại Huyền thần tông bên ngoài Thái Hư thần phủ, ba người Điền trưởng lão trung niên mặc áo cẩm bào màu xám, thị nữ thiên thần nhất trọng, Thương tiểu thư thở phào một hơi.
Điền trưởng lão mặc áo cẩm bào màu xám cười to bảo:
- Thì ra huynh đệ là ở một chỗ hiểm địa được đến, không ngờ có kỳ ngộ như vậy. Làm phiền đưa thần kiếm cho ta, để ta cẩn thận đánh giá một chút, sau đó đưa ra giá.
Long Kình Thiên làm bộ do dự rồi đưa thần kiếm cho Điền trưởng lão mặc áo cẩm bào màu xám.
Điền trưởng lão mặc áo cẩm bào màu xám nhận lấy thần kiếm, rót thần lực vào, ngón tay vuốt ve thân trường kiếm, mắt ngày càng sáng, quả thực là yêu thích không buông tay.
Thương tiểu thư, thị nữ thiên thần nhất trọng đi tới gần thần kiếm, cẩn thận xem xét, biểu tình giống như Điền trưởng lão mặc áo cẩm bào màu xám.
Long Kình Thiên hỏi:
- Thế nào?
Ba người Điền trưởng lão trung niên mặc áo cẩm bào màu xám, thị nữ thiên thần nhất trọng, Thương tiểu thư mới thu lại biểu tình.
- Thần kiếm phẩm giai không sai, đáng tiếc là thân thần kiếm này trung tâm đại trận bị hao tổn, cho nên uy lực công kích bị ảnh hưởng lớn.
Điền trưởng lão mặc áo cẩm bào màu xám nói:
- Như vậy đi, chuôi thần kiếm này ta cho ngươi một vạn hai ngàn chiến thần đan. Không phải ngươi muốn mua xác của cường giả thiên thần tu luyện sao? Mười sáu xác của cường giả thiên thần này tùy tiện ngươi chọn một khối.
Long Kình Thiên thầm cười lạnh, trung tâm đại trận của thân kiếm bị hao tổn? Điền trưởng lão mặc áo cẩm bào màu xám thật đúng là vô sỉ, trợn mắt nói dối. Hơn nữa cho dù trung tâm đại trận bị hao tổn, một thanh hạ phẩm cao giai thần khí, giá trị cũng không chỉ là một vạn hai ngàn chiến thần đan. Cuối cùng không đưa luôn một vạn hai ngàn chiến thần đan, muốn dùng một khối xác của cường giả thiên thần rác rưởi trao đổi với Long Kình Thiên.
- Điền trưởng lão, ngươi nói lung tung! Thần kiếm này là hạ phẩm cao giai, hơn nữa hoàn hảo không tổn hao gì, ngươi nghĩ rằng ta không biết sao? Ít nhất giá trị ba vạn chiến thần đan!
Long Kình Thiên làm bộ tức giận nói:
- Nếu vậy thì ta không bán thần kiếm nữa, trả lại cho ta!
Ba người Điền trưởng lão trung niên mặc áo cẩm bào màu xám, thị nữ thiên thần nhất trọng, Thương tiểu thư nhìn nhau cười.
Thương tiểu thư cười nói:
- Tiểu tử, ngươi còn muốn lấy lại thần kiếm này? Vốn cho ngươi một khối xác của cường giả thiên thần, nếu ngươi lấy thì mọi chuyện tốt đẹp, nhưng hiện tại, đáng tiếc.
Nói đến đây Thương tiểu thư lắc đầu, vẻ mặt thương hại nhìn Long Kình Thiên, trong mắt nàng hắn đã là người chết.