Hai ngàn vạn!
Nguyên bản, tiểu tử Hồ Lực hắn muốn thu làm đồ đệ vậy mà dám can đảm cùng hắn tranh đồ?
Sau khi đấu giá mua xong Ô La Băng Tuyết giáp, Thiên Nguyên đan trên người hắn cũng chỉ còn lại có 1900 vạn, vừa vặn chưa đủ!
- Kỳ thật, Hồ Lực đại nhân không cần vì thế mà tức giận.
Lúc này, danh Tiên Đế sau lưng lại lên tiếng nói ra.
- Tiểu tử kia đấu giá mua Phật Long Kim đỉnh, đến lúc đó Hồ Lực đại nhân thu hắn làm đệ tử thân truyền, hắn còn không phải là ngoan ngoãn hiến lên sao? Còn không phải là của Hồ Lực đại nhân sao?
Hồ Lực nghe vậy, vẻ mặt có chút khó coi dần dần lộ ra vẻ tươi cười, tiếp đó là ha hả cười lên.
- Ngươi nói không sai, đến lúc đó, vẫn đều thuộc về ta!
Vị Tiên Đế kia chần chờ một chút, nói ra.
- Chỉ là, nếu như đối phương không bái Hồ Lực đại nhân làm sư phụ, chuyện này...
- Không chịu?
Sắc mặt Hồ Lực trở lên lạnh lẽo, hai mắt sát ý lập loè.
- Ai dám can đảm trái ý tứ ta, đó chính là cách cái chết không xa!
Cuối cùng, Phật Long Kim đỉnh được Long Kình Thiên dùng 2000 vạn mua đi. Sau đó, Long Kình Thiên giao Thiên Nguyên ra, đấu giá hội quản sự liền đem Phật Long Kim đỉnh giao tới tận phòng cho hắn.
Bất quá, ngay tại lúc hắn muốn rời khỏi phòng thì đột nhiên Long Kình Thiên mở miệng nói.
- Chậm đã!
Lâm Kỷ kinh ngạc, quay đầu lại hỏi.
- Không biết các hạ có gì phân phó?
Long Kình Thiên không có mở miệng, chỉ thâm ý nhìn chằm chằm hắn. Chẳng biết tại sao, Lâm Kỷ đường đường là Tiên Đế trung kỳ vậy mà đối với cái nhìn chăm chú của Long Kình Thiên lại cảm thấy áp lực. Hơn nữa chính hắn lúc trước còn đem tin tức của Long Kình Thiên bán cho Hồ Lực cùng Tạ Bằng, càng khiến cho hắn càng giật thót trong lòng.
- Cũng không có việc gì.
Long Kình Thiên mở miệng nói ra.
- Đây là thưởng cho ngươi!
Dứt lời, tay vung lên, một khoả không gian giới chỉ rơi xuống tay Lâm Kỷ.
Một Cửu Thiên Huyền Tiên ban thưởng cho Tiên Đế trung kỳ? Điều này quả thực khiến cho Lâm Kỷ cảm thấy quái dị, nhưng mà biểu hiện của Long Kình Thiên lại quá tự nhiên, phảng phất như là chuyện tất nhiên, mà Long Kình Thiên hắn là thượng vị giả, còn Lâm Kỷ hắn chỉ là hạ vị giả.
Lâm Kỷ đem thần thức quét qua không gian giới chỉ một cái, trên mặt nở một nụ cười.
- Đa tạ!
Dứt lời hắn liền chuyển thân ly khai.
- Lão này trong lòng có quỷ!
Bàn Tiểu Nhị nhìn bóng lưng Lâm Kỷ mà trầm giọng nói.
Long Kình Thiên cười cười.
- Đi thôi, chúng ta bây giờ ly khai a.
Lần đấu giá hội này, các loại hỗn độn linh dược Tử Hầu quả, Không Linh hoa, Thiên Diệp thảo cùng Phật Long Kim đỉnh đã tới tay, điều này khiến cho tâm tình của hắn quả thực rất tốt.
Vì vậy, Long Kình Thiên liền mang theo mọi người rời khỏi quý tân phòng, sau đó ly khai khỏi đấu giá hội.
- Tiểu tử kia đã ly khai đấu giá hội rồi?
Trong quý tân phòng, Hạo San hướng Lâm Kỷ hỏi.
Lâm Kỷ cung kính đáp.
- Đúng vậy, nhị tiểu thư! Chỉ là, người này thân phận chỉ sợ không có đơn giản, nhị tiểu thư, chúng ta có phải nên...
Hạo San nhướng mày.
- Được rồi, không cần nhiều lời, thận phận không đơn giản thì sao? Dưới gầm trời này, người thân phận không đơn giản rất nhiều. Ta nói rồi, chỉ cần hắn không phải là Thánh Nhân đệ tử, chết liền chết!
Lâm Kỷ thấy thế cũng không mở miệng nữa.
Mà tại một chỗ nào đó cao cao trong đấu giá hội, Tạ Bằng nhìn bóng lưng mấy người Long Kình Thiên rời khỏi đấu giá hội mà cười lạnh trong lòng mà nói với Trình Nộ ở phía sau lưng.
- Ngươi cho người chú ý một chút, bọn hắn vừa ly khai Kinh Châu thành liền hướng ta lập tức bẩm báo!
- Vâng, tam thiếu chủ!
Đồng thời, Hồ Lực cũng đã nhận được tin tức mấy người Long Kình Thiên ly khai đấu giá hội.
- Hồ Lực đại nhân, chúng ta cho người theo dõi bọn hắn?
Ngô Khánh, vị Tiên Đế đứng sau lưng Hồ Lực lên tiếng nói.
Hồ Lực gật đầu.
- Xem bọn hắn ở đâu, sau đó cho tiểu tử kia mang Phật Long Kim đỉnh tới tìm ta.
Ngô Khánh cung kính nhận lệnh.
Mấy người Long Kình Thiên sau khi ly khai khỏi đấu giá hội xong cũng không có lập tức ly khai khỏi Kinh Châu thành mà trở lại tửu quán phụ cận đấu giá hội lúc trước.
Hiện tại, tài liệu luyện chế Viêm Nhật Cửu Trọng đan đã đủ, hơn nữa còn có Phật Long Kim đỉnh, Long Kình Thiên hiện tại muốn luyện chế ngay Viêm Nhật Cửu Trọng đan, đem thực lực đề thăng rồi nói sau.
Tửu quán lão bản thấy mấy người Long Kình Thiên trở về, hai mắt liền sáng ngời, cười nói.
- Mấy vị đại nhân, các người đã trở về rồi sao?
Long Kình Thiên gật gật đầu, tiện tay ném ra một cái không gian tiên khí cho tửu quán lão bản.
- Chúng ta muốn điện viện lúc trước, muốn ở lại mấy ngày.
Tửu quán lão bản đem thần thức quét qua không gian tiên khí một cái, nhìn thượng phẩm tiên đan chất đống như núi bên trong mà cười toét mắt, nói.
- Hoan nghênh hoan nghên! Mấy vị đại nhân, thỉnh, thỉnh!
Tửu quán lão bản mang mấy người Long Kình Thiên trở lại điện viện lúc trước.
Bất quá, ngay tại lúc mấy người Long Kình Thiên muốn bế quan tu luyện thì đột nhiên bên ngoài điện viện có một vị khách không mời mà đến, đúng là vị Tiên Đế thủ hạ của Hồ Lực, Ngô Khánh kia.
Ngô Khánh sau khi đi vào liền trực tiếp đĩnh đạc nói ra.
- Hồ Lực đại nhân chúng ta muốn ngươi mang Phật Long Kim đỉnh đi qua bái kiến hắn, hắn muốn thu ngươi làm đồ đệ thân truyền.
Long Kình Thiên khẽ giật mình, tiếp đó là cùng Bàn Tiểu Nhị không nhịn được mà phá lên cười.
Trước kia, Cộng Công muốn gặp Long Kình Thiên cũng đều là tự mình tới gặp, đồ tôn của hắn bây giờ vậy mà lại muốn Long Kình Thiên đi qua bái kiến hắn? Lại còn mang theo Phật Long Kim đỉnh? Còn nữa, hình như hắn nghe không có nhầm là đối phương muốn thu hắn là đệ tử thân truyền? Chậm đã, nói như vậy, hắn há chẳng phải là Cộng Công tiểu tiểu đồ tôn sao?
Bàn Tiểu Nhị càng nghĩ càng cười tới lăn lộn.
Ngô Khánh thấy Long Kình Thiên cùng Bàn Tiểu Nhị cười to, sắc mặt trầm xuống.
- Hồ Lực đại nhân muốn thu ngươi làm đệ tử thân truyền, đây là hảo sự bao nhiêu Tiên giới thiên tài tha thiết mơ ước, các ngươi cười cái gì?
- Cười đã đã chưa?
Hai mắt hắn lạnh lẽo.
- Hảo sự? Tha thiết mơ ước?
Bàn Tiểu Nhị mở miệng nói.
- Tiểu tử, ngươi trở về nói cho Hồ Lực kia biết, nếu như hắn muốn bái công tử nhà ta làm sư phụ, lại để cho hắn mang Ô Lan Băng Tuyết giáp tới quỳ tám năm, mười năm công tử nhà ta còn có thể châm chước đem loại phế vật như hắn thu làm ký danh đệ tử.
- Cái gì!?
Ngô Khánh đại biến sắc mặt, tiếp đó là thầm giận dữ trong lòng, khí tức toàn thân theo đó mà bạo phát ra, bộ dáng như sẽ lập tức xuất thủ với Long Kình Thiên, thế nhưng đúng lúc này đột nhiên trong lòng hắn lại phát lạnh một cách khó hiểu mà kinh nghi nhìn Bàn Tiểu Nhị.
- Được, tiểu tử, ta sẽ đem chi tiết lời của ngươi chuyển cho Hồ Lực đại nhân, hi vọng các ngươi đừng hối hận! Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Ngô Khánh sắc mặt biến ảo, sau đó hung ác nói ra.
- Đến lúc đó, coi như các ngươi quỳ xuống cầu xin Hồ Lực đại nhân cũng đã chậm!
Dứt lời, hắn liền vung tay áo rời đi.
- Sư tôn, tiểu tử này mạo phạm người như vậy, hiện tại đệ tử đi giết hắn?
Bàn Tiểu Nhị nhìn bóng lưng Ngô Khánh rời đi mà nói.
- Không cần.
Long Kình Thiên đạm mạc nói.
- Nơi này là Kinh Châu thành, hơn nữa chúng ta còn nhiều cơ hội.
Dứt lời, hắn liền đem Thái Hư Thần Phủ lấy ra, lách mình tiến nhập vào Thái Hư Thần Phủ mà đem Phật Long Kim đỉnh, các loại hỗn độn linh dược Tử Hầu quả, Không Linh hoa, Thiên Diệp thảo lấy ra.
Trong Phật Long Kim đỉnh, đấu giá hội đã có chút động tay động chân lên trên, hạ xuống một loại cấm chế của Ma giới, người khác không nhìn ra được nhưng mà hắn lại nhìn ra được. Sau khi hắn đem cái cấm chế này thanh toán xong hắn liền bắt đầu luyện hoá Phật Long Kim đỉnh cùng luyện chế Viêm Nhật Cửu Trọng đan.
Ngô Khánh sau khi rời khỏi điện viện của Long Kình Thiên xong liền đem lời Bàn Tiểu Nhị nói ra chi tiết chuyển cho Hồ Lực.
- Tiểu tử kia thật sự nói như vậy?
Hồ Lực giận dữ, khàn giọng rống lên.