Tiếng huyên náo và các ý kiến bàn luận dần dần lắng xuống, tuy rằng có rất nhiều người đều suy đoán Diệp Mặc vốn đã có phương thuốc của ‘Thiên hoa đan’, nhưng không ai dám nói ra, nơi này là đại hội Đan Vương. Coi như có nghi vấn gì, cũng phải chờ sau cuộc thi mới nói ra.
Có lẽ đợi hai vòng thi đấu tiếp sau, Lạc Tiểu Mặc kia sẽ tự động hiện ra nguyên hình, Mười hai cấp bậc Đan Vương của vòng thứ ba, nếu như không có thực lực, cho dù là có vận may, cũng không có cách nào đi tiếp.
Lúc này trên đài thi đấu chỉ còn lại có một trăm đan sư tham gia thi đấu, hơn bốn trăm đan sư còn lại không có tên trên bảng đã rời nơi thi đấu.
Thẩm Nghiễn Thanh đứng lên tuyên bố:
- Tiếp theo chúng ta bước vào vòng thứ hai của cuộc thi lần này, luyện chế đan dược mà từng người đã phân giải ở vòng thứ nhất. Điểm quan trọng của vòng thi đấu này phải đạt được điểm ở phần chiết xuất dược liệu và kiểm soát đan hỏa, đến lúc đó mỗi vị đan sư luyện chế đan dược và trình tự chiết xuất đều được ghi lại, đưa lại cho ban giám khảo. Vòng thi đấu thứ hai không có giới hạn thời gian, có thể sử dụng lò luyện đan của mình.
Diệp Mặc không khỏi cảm thán so sánh với Bắc Vọng Châu, trình độ của Nam An Châu cao hơn nhiều. Cuộc thi Luyện đan danh nhân đường của Bắc Vọng Châu, trình tự tổ chức là vì có được từng bước luyện chế đan dược của mỗi người dự thi, còn cung cấp lò luyện đan chuyên môn. Còn Nam An Châu chỉ là ỗi một người dự thi sắp xếp một trận pháp giám sát, sẽ hoàn toàn giải quyết vấn đề này.
Đợi đến khi các loại linh dược phát đến tay của Diệp Mặc, Diệp Mặc càng than thở về tài lớn khí thô của Đan Thành. Tuy rằng vòng thi thứ nhất rất nhiều đan sư chỉ phân giải ra ba bốn loại dược liệu trong đó, nhưng hơn một trăm người cộng lại cũng không ít, lấy ra nhiều dược liệu như vậy, Đan Thành căn bản là không có một chút nhíu mày.
Phải biết khi mình đăng ký cuộc thi Đan Vương, thậm chí ngay cả một viên linh thạch cũng không cần lấy ra, có thể thấy được đại hội Đan Vương này thật sự là tổ chức vì đan sư.
Lần này Diệp Mặc không có chú ý đan sư khác, hắn biết lần này tuy rằng không có hạn chế thời gian, nhưng thời gian nhất định không dài. Bởi vì rất nhiều đan sư không biết luyện đan, bọn họ chỉ biết chiết xuất ra linh dược mà thôi. Một khi không cần luyện đan, chỉ là chiết xuất mấy loại linh dược, vậy độ tinh khiết nhất định sẽ không thấp.
Diệp Mặc nhìn một chút mười một loại dược liệu trong tay, ngoại trừ nội đan Đề hoa thú là cấp sáu. Tất cả dược liệu còn lại đều là dược liệu cao cấp nhất.
Sớm biết mình đã viết nội đan Đề hoa thú cấp bảy, Đan Thành này thật đúng là muốn cái gì có cái đó. Ngay cả nội đan Đề hoa thú cũng có thể lấy ra bất cứ lúc nào.
Rất nhiều tu sĩ đã lấy ra lò luyện đan và đan hỏa bắt đầu chiết xuất linh dược rồi, Diệp Mặc cũng không có chậm trễ, sau khi kiểm tra xem đúng dược liệu, trực tiếp lấy ra Thần Nông đỉnh. Đồng thời lấy ra Tử Quỳ Hỏa của mình.
Nhưng Diệp Mặc còn chưa lấy ra Tử Quỳ Hỏa đã thay đổi chủ ý. Hắn nghĩ tới một thiếu sót trong đó, nếu như hiện tại hắn lấy ra Tử Quỳ Hỏa, không cần hắn nói, chỉ cần người thông minh một chút có thể nghĩ đến hắn gian dối ngay từ vòng đầu tiên.
Phân giải đan dược khó hơn nhiều so với luyện chế đan dược. Khi hắn phân giải đan dược ở vòng thứ nhất đã không dùng mồi lửa kỳ dị, trái lại khi luyện chế đan dược lại dùng Tử Quỳ Hỏa, đây chẳng phải nói hắn đối với đáp án ở vòng thứ nhất căn bản đã rõ ràng rồi sao?
Nghĩ tới đây, Diệp Mặc âm thầm kinh hãi. Tuy rằng phân giải ra Thiên hoa đan, hắn sẽ nhận được rất nhiều vinh dự, nhưng một khi bị người biết đây là gian dối, vinh dự đó còn lại bao nhiêu không dám khẳng định rồi. Nếu như bình thường, hắn có thể không thèm để ý, thế nhưng hiện tại vào lúc này, hắn đang cần danh lợi, cần vinh dự. Với hắn mà nói danh dự càng lớn càng tốt, danh tiếng càng cao hắn càng an toàn.
Bởi vì hắn cũng biết. Chỉ cần sau đại hội Đan Vương lần này, mọi thứ của hắn sẽ được bộc lộ ra, thậm chí những ngày mà xuất hiện ở Thành Nam An cũng sẽ bị lộ ra.
Cho nên hắn lập tức thay đổi chủ ý, chỉ lấy ra Anh hỏa.
Lúc này có thể nói toàn bộ 90% người ở trên đài thi đấu đều chú ý đến Diệp Mặc, cho nên khi Diệp Mặc vừa lấy ra Anh hỏa lập tức thu hút rất nhiều tiếng la ó của mọi người. Diệp Mặc thể hiện bắt mắt ở vòng đầu tiên, còn phân giải ra Thiên hoa đan một cách hoàn mỹ, không ngờ mồi lửa mà hắn dùng luyện đan vẫn là Anh hỏa, rõ ràng ngay cả Thiên Địa đan hỏa cũng không có.
Mấy giám khảo xem trọng Diệp Mặc cũng lắc đầu. So với Cửu Kiền đứng thứ hai và thí sinh trong top 50 còn lại, mồi lửa của Lạc Tiểu Mặc là thảm thương không nỡ nhìn.
Chỉ có Nguyệt Kỳ Siêu nhìn lò Thần nông của Diệp Mặc nói:
- Lò luyện đan kia của hắn thật không đơn giản. Hơn nữa hình dạng rất cổ quái, khác hẳn với lò luyện đan bình thường.
- Lục tiền bối, mồi lửa của ngài khá nhiều, đến lúc đó tùy tiện tặng một mồi lửa cho gã Lạc Tiểu Mặc này, Anh hỏa này của hắn cũng quá, quá..
Kỷ Bẩm ngồi bên cạnh Lục Vô Hổ rất có thiện cảm đối với gã Lạc Tiểu Mặc đã đoạt được hạng nhất ngay vòng thi đấu đầu tiên, nếu như chẳng phải y không có mồi lửa kỳ dị, y sẽ đưa một mồi lửa cho gã đan sư Linh đan thất phẩm này. Y không hiểu lò luyện đan, chỉ có thể yêu cầu Lục Vô Hổ tặng một mồi lửa kỳ dị cho Diệp Mặc.
Lục Vô Hổ cười hắc hắc nói:
- Tên nhóc này còn nợ tôi một ân tình, hiện tại bảo tôi cho hắn mồi lửa, hắn đừng có nằm mơ. Nhưng tôi thấy tên nhóc này có chút gian xảo, hẳn không phải là đơn giản như vậy.
Kỷ Bẩm là người hiền lành, y không nói gì chỉ nhìn Lục Vô Hổ, trong lòng không muốn tặng thì đừng tặng, cũng không nên nói hậu bối gian xảo chứ.
Ninh Khinh Tuyết thấy Diệp Mặc vẫn dùng Anh hỏa luyện đan, trong lòng càng chua xót khổ sở, một trăm người tham dự cuộc thi ở đây, chỉ có chồng của cô dùng Anh hỏa, mồi lửa kém nhất của người khác cũng tốt hơn của hắn. Cô nhất định phải giúp Diệp Mặc thăm dò về một mồi lửa tốt, sau đó đổi mồi lửa luyện đan của hắn.
Cả khán đài biết chỉ có một người có thể hiểu được cách làm của Diệp Mặc, đó chính là Cảnh Anh Ly. Khi Cảnh Anh Ly thấy Diệp Mặc dùng Anh hỏa luyện đan dược, lẩm bẩm nói một câu.
- Tự làm tự chịu.
Diệp Mặc ngay vòng thứ nhất sau khi phân giải hoàn toàn thành phần của Thiên hoa đan, lúc đó cô vẫn chưa để ý, thế nhưng rất nhanh cô đã kịp phản ứng, đồng thời hoài nghi Diệp Mặc có phương thuốc của đan dược này. Cô khác với người khác, bởi vì cô biết Diệp Mặc lần này là muốn nổi danh, hơn nữa cô cũng biết Diệp Mặc có mồi lửa kỳ dị, còn không chỉ một loại.
Nếu Diệp Mặc coi trọng cuộc thi như vậy, thì không thể sử dụng Anh hỏa, nhưng Diệp Mặc vẫn dùng Anh hỏa, giải thích duy nhất, chính là hắn đã biết phương thuốc của Thiên hoa đan. Lúc này cô đã hiểu rõ, nếu như Diệp Mặc biết phương thuốc của Thiên hoa đan, vòng thứ nhất hẳn là nên dùng mồi lửa kỳ dị, chứ không nên dùng Anh hỏa.
Mà trên thực tế là Diệp Mặc lại dùng Anh hỏa ở vòng thứ nhất, vòng thứ hai căn bản không thể dùng mồi lửa kỳ dị, bởi vì như vậy không bình thường, đáng tiếc là cô không thể nhắc nhở Diệp Mặc.
Quả nhiên Diệp Mặc hơi chút do dự điều này đã bị cô nhìn thấy, cô thở phào nhẹ nhõm, cô chỉ sợ Diệp Mặc không biết chừng mực, vòng thứ hai trái lại dùng Thiên hỏa, hoặc là mồi lửa kỳ dị khác. Cũng may Diệp Mặc cũng hiểu rõ tính nghiêm trọng của sự tình, vẫn dùng Anh hỏa như cũ.
Chỉ là nếu như vậy, đan dược mà hắn luyện ra đã giảm xuống một đẳng cấp rồi.
Cho dù Diệp Mặc dùng Anh hỏa, vẫn có nhiều người đang chú ý hắn như cũ. Một số người hoài nghi đáp án vòng thứ nhất của Diệp Mặc, và còn nhiều người muốn biết, một Linh đan sư thất phẩm làm sao luyện chế ra linh đan cửu phẩm.
Có thể nói một khi Diệp Mặc luyện chế không được linh đan cửu phẩm, vậy thành tích của hắn ở vòng thứ nhất không chỉ bị hoài nghi, hơn nữa còn bị chế nhạo.
Diệp Mặc là một Đan Vương tứ phẩm thậm chí là ngũ phẩm, đương nhiên sẽ không sợ luyện chế không được một linh đan cửu phẩm, coi như là dùng Anh hỏa, hắn cũng có thể luyện chế ra linh đan cửu phẩm.
Khi mấy gã giám khảo thấy Diệp Mặc tiện tay lấy mười một loại dược liệu, không phân theo tuần tự, cũng không phân thứ bậc đem toàn bộ bỏ vào lò luyện đan, thiếu chút nữa mở to mắt đứng lên.
Gã này là một gã khùng hay sao? Nào có đan sư luyện đan như thế này? Đan sư luyện đan chiết xuất dược liệu là mắc xích rất quan trọng, một linh dược bình thường từ khó chiết xuất đến dễ chiết xuất, theo trình tự nghiêm ngặt phân ra mới bỏ vào lò luyện đan. Một số chất cặn bã của dược liệu bị bài trừ ra ngoài, hơn nữa trình tự trước sau cũng được phân biệt chặt chẽ, một khi tính sai, rất có thể sẽ bị nổ lò hoặc là đan dược trở thành phế thải.
Nếu như không phải Diệp Mặc ở vòng thứ nhất phô bày bắt mắt, giải thích rõ ràng phương thuốc của Thiên hoa đan, những giám khảo này sớm đã không có hứng thú xem luyện đan sư thất phẩm này rồi.
- Hazzz…
Thẩm Nghiễn Thanh thở dài, bỗng nhiên nhìn Nguyệt Kỳ Siêu nói:
- Anh Nguyệt, tôi thực sự cũng hoài nghi gã Linh đan sư thất phẩm này có phải sớm biết phương thuốc của Thiên hoa đan hay không, hắn luyện đan quả thực là. . .
Câu nói kế tiếp tuy rằng không có nói ra, thế nhưng mấy gã giám khảo đều hiểu ý của y, thái độ mà Diệp Mặc luyện đan ứng phó linh thảo, quả thực là trâu gặm mẫu đan mà.
- Tên nhóc này, quả là thật giả lẫn lộn, vậy hắn là một gã thật giả lẫn lộn có vận may lớn nhất.
Lục Vô Hổ cười khanh khách nhìn Diệp Mặc, tựa hồ như không để ý phương pháp luyện đan của Diệp Mặc.
Người không hiểu luyện đan, cũng đã cho rằng phương pháp của Diệp Mặc không ổn.
Mà Diệp Mặc cũng có nỗi khổ nói không nên lời, vòng thứ nhất hắn dùng Anh hỏa, hiện tại mọi người đều chú ý hắn, hắn chỉ có thể thể hiện thái độ bàng quan, sau đó luyện chế ra Thiên hoa đan mới có thể xóa được sự hoài nghi của người khác. Đây là vì sự bức bách mà phải giả vờ mà thôi.
Tuy rằng thủ pháp truyền thừa luyện đan của Diệp Mặc không giống người khác, hắn luyện đan cho tới bây giờ cũng không giống với người khác, cần phải dựa theo trình tự trước sau một cách nghiêm ngặt. Bình thường hắn luyện đan đều là đem bốn năm loại dược liệu bỏ vào, sau đó kiểm soát luyện hóa, hôm nay đem toàn bộ mười một loại dược liệu bỏ vào lò luyện đan, với hắn mà nói quả thật có chút áp lực.
Cũng may thần thức của hắn rất lớn mạnh, bí quyết luyện đan ngày trước cực kỳ nghịch thiên, cho dù là mười một loại dược liệu, vẫn được hắn kiểm soát hoàn toàn, từng gốc một bị luyện hóa. Đồng thời chất cặn bã của dược liệu này được cách ly, bị ném ra khỏi lò luyện đan.
Tuy rằng luyện hóa của Anh hỏa chậm hơn so với mồi lửa khác, thế nhưng Diệp Mặc là luyện hóa cùng một lúc, tốc độ dường như không chậm, khi người khác dần dần hoàn toàn luyện hóa dược liệu, dược liệu của hắn cũng dần dần được luyện hóa trọn vẹn.
- Hazzz...
Thẩm Nghiễn Thanh lại lần nữa thờ dài.
- Lạc Tiểu Mặc này là một trong những đan sư thiên tài nhất mà tôi từng thấy qua.
Lần này tất cả giám khảo đều hiểu ý tứ của y, Diệp Mặc đồng thời đem mười một loại dược liệu không phân biệt đẳng cấp cũng không phân biệt trước sau bỏ vào lò luyện đan. Đây căn bản không phải là phương pháp luyện đan thông thường, cứ cho bọn họ là một Đan Vương cao cấp, muốn làm như vậy cũng gặp không ít khó khăn, thậm chí căn bản không làm được.
Cách làm của gã Lạc Tiểu Mặc này nằm ngoài dự liệu của mọi người, kết quả càng ngoài dự liệu của bọn họ, hắn không chỉ đem mười một loại linh dược kia luyện hóa chiết xuất hoàn mỹ, hơn nữa tốc độ dường như không chậm hơn so với đan sư khác.
Phải biết rằng hắn chỉ dùng Anh hỏa, người khác đều là dùng mồi lửa kỳ dị, như vậy sẽ chậm hơn người khác, nhưng thực ra lại nhanh hơn rất nhiều so với người khác.
Cái gì là thiên tài, chính là đây.