Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1182 - Trận Pháp Thành Công, Bảo Địa Mặc Nguyệt

Mấy người Ninh Khinh Tuyết biết Diệp Mặc phải đi bố trí đại trận bảo vệ thành, cho dù có chút chuyện nhỏ cũng không tìm đến Diệp Mặc hỏi, cuối cùng đến Lạc Ảnh và Khinh Tuyết cũng ra ngoài giúp. Sau khi một loạt những chế độ pháp luật mà Ninh Khinh Tuyết ban bố, Mặc Nguyệt Chi Thành trở thành thành phố đầu tiên có pháp luật trói buộc tại đại lục Lạc Nguyệt. Mặc dù không dám nói sau này không có ai đến, nhưng trong thế giới Tu Chân, điều này tuyệt đối trước giờ chưa bao giờ có.

Hai người Lâm Dị Bán và Từ Đồng cũng theo mấy người Ninh Khinh Tuyết, ngoại trừ uy hiếp còn giúp đỡ nữa. Vì Mặc Nguyệt Chi Thành linh khí thiếu thốn, cho nên những tu sĩ đến Mặc Nguyệt Chi Thành đa số là luyện khí hoặc tu sĩ Trúc Cơ, tu sĩ Kim Đan cũng không có mấy. Tu vi cao nhất cũng chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh, nhưng tu sĩ Nguyên Anh này tên Cố Vị, vốn dĩ là vì báo đáp Diệp Mặc mà đến Mặc Nguyệt Chi Thành. Sau đó gã nghe nói Diệp Mặc vẫn chưa chết, lại càng quyết tâm ở lại Mặc Nguyệt Chi thành giúp đỡ, bây giờ Ninh Khinh Tuyết trở thành thành chủ mới, việc đầu tiên gã làm chính là đến phủ thành chủ báo với Diệp Mặc là mình đã đến rồi.

Còn những tu sĩ còn lại, cho dù luyện khí bình thường hoặc là một số tu sĩ Trúc Cơ, sau khi Diệp Mặc nói ai cũng bình đẳng như nhau, cũng đều rời đi hết.

Linh khí Mặc Nguyệt chi thành thiếu thốn, mặc dù có Tụ Linh Trận, nhưng cũng không thu hút được tu sĩ. Những tu sĩ cấp thấp đến đây, cũng là do danh tiếng của Diệp Mặc. Sau này Diệp Mặc bị Vô Cực tông truy giết, đây đã trở thành một bí mật công khai, những tu sĩ biết được điều này cũng đều rời đi hết. Cuối cùng những tu sĩ cấp thấp, cũng bị một câu nói của Diệp Mặc dọa mà bỏ đi, cho nên nói Mặc Nguyệt Chi Thành bây giờ, tu sĩ thì ít mà người phàm thì nhiều.

Không cần phải nói mấy người Ninh Khinh Tuyết đều là tu vi Nguyên Anh, còn có hai tu sĩ Ngưng Thể Lâm Dị Bán ở bên hộ vệ. Cho dù không có ai hộ ệ, tu vi mấy người Ninh Khinh Tuyết ở Mặc Nguyệt Chi Thành cũng đứng hàng đầu.

Còn ba tu sĩ Hóa Chân đang thầm bảo vệ, thì từ trước đến giờ lại càng chưa bao giờ ra ngoài. Bọn họ đều nhận được sự phân phó của đan vương Ngân Nguyệt và đan vương Nghiễn Điền, chuẩn bị giúp Diệp Mặc bố trí đại trận phòng ngự.

Sau khi Ninh Khinh Tuyết chủ trì ban bố pháp luật, một số người bị trục xuất ra khỏi Mặc Nguyệt Chi Thành, cộng thêm những tu sĩ tự động rời khỏi Mặc Nguyệt Chi Thành, thì người Tu Chân trong Mặc Nguyệt Chi Thành càng ngày lại càng ít đi, còn lại số ít người đều là nể mặt Diệp đan vương, không muốn rời khỏi.

Mặc Nguyệt Chi Thành bây giờ thực hiện chế độ hộ tịch, vào thành đều phải đăng kí nghiêm ngặt, không có một ai có thể trà trộn vào. Bất luận là bây giờ hay là sau này, cũng không có ai có thể trà trộn vào Mặc Nguyệt chi thành được.

Hiện tại ba tu sĩ Hóa Chân âm thầm quản chế, đợi sau khi Diệp Mặc bố trí trận pháp phòng ngự xong, cũng không có ai có thể tự tiện trà trộn vào được. Cho nên bây giờ rời khỏi Mặc Nguyệt Chi Thành cũng rất đơn giản, nhưng sau này vào thành thì lại không dễ dàng nữa.

Diệp Mặc lúc này lại một lòng chuyên tâm bố trí đại trận phòng ngự, đối với hắn mà nói, bố trí một trận pháp phòng ngự căn bản cũng không có ý nghĩa gì. Cái mà hắn muốn bố trí chính là trận pháp phòng ngự cấp tám, mặc dù Diệp Mặc biết trình độ bố trí của mình còn kém trình độ trận pháp sư cấp tám một đoạn, nhưng hắn tin rằng chỉ cần mình chuyên tâm một thời gian, chắc chắn có thể thăng cấp lên tông sư trận pháp cấp tám.

Diệp Mặc khi ở dưới lòng sông ở cấm địa Băng Thần, ngộ cảm với trận pháp cũng đã có lĩnh hội mới, thậm chí hình thành một khái niệm bước đầu về hệ thống mới. Chỉ là lúc đó sau khi phá vỡ trận pháp ẩn nấp, vì thời gian có hạn, hắn cũng không có cách nào ngẫm nghĩ kĩ càng được.

Bây giờ Diệp Mặc bình tĩnh lại, vừa nghiên cứu trận pháp ở cấm địa Băng Thần, sau đó lại thông qua Tam Sinh Quyết suy luận. Chỉ cần đủ thời gian, hắn quả thực có thể làm rõ hệ thống pháp quyết của mình. Thậm chí cuối cùng có thể thăng cấp lên tông sư trận pháp cấp tám.

Đây chỉ là một nguyên nhân trong đó mà thôi, vẫn còn một nguyên nhân khác, đó chính là Diệp Mặc cho rằng trình độ trận pháp của hắn vẫn cao hơn so với những gì mà bây giờ hắn biểu hiện ra ngoài.

Vì từ trước tới nay, trận pháp mà hắn bố trí đại đa số đều hoàn thành trong thời gian rất nhanh, hơn nữa trận kì sử dụng lại là loại trận kì thông dụng, chứ không phải lấy một trận kỳ đặc biệt để luyện chế. Cho nên Diệp Mặc cho rằng, một khi hắn chăm chỉ luyện chế trận kì, hoặc là nói kết hợp địa hình mà nỗ lực nghiên cứu phương vị bố trận, trình độ trận pháp của hắn chắc hẳn cao hơn một chút so với những gì mà ngày trước hắn biểu hiện ra ngoài.

Huống chi bây giờ hắn đã có thể miễn cưỡng luyện chế ra linh khí trung phẩm rồi, thậm chí thỉnh thoảng còn luyện chế ra một hai linh khí thượng phẩm cũng không có gì là ngạc nhiên. Mặc dù luyện chế trận kì và luyện chế pháp bảo cũng không giống nhau, nhưng một tông sư có thể luyện khí luyện chế ra được trận kì rõ ràng hiệu quả sẽ cao hơn rất nhiều.

Những nhân tố này kết hợp lại, nếu như để hắn toàn tâm toàn ý nghiên cứu trận pháp trong thời gian ngắn, trận pháp cấp tám không hẳn không luyện chế ra được.

Huống hồ Diệp Mặc tự nhận sau này hắn thăng cấp lên tông sư trận pháp cấp tám, thì thời gian dùng cũng không nhiều. Hoặc là nói hắn căn bản cũng không dùng thời gian vào trận pháp, tốt nhất là tốn ít thời gian nghiên cứu trận pháp dưới lòng hồ.

cho nên lần này vì lĩnh hội được trận pháp mới, thăng cấp lên tông sư trận pháp cấp tám, Diệp Mặc cố ý bước vào Thế giới trang vàng, sau đó trong trận pháp gia tốc thời gian không ngừng hoàn thiện hệ thống trận pháp mới. Đây là lần đầu tiên hắn không phải là vì tu luyện mà dùng trận pháp gia tốc thời gian, mà là vì học trận pháp. Hắn biết thời gian của mình có hạn, chỉ có thể thông qua cách dùng linh mạch cực phẩm để kéo dài thời gian suy ngẫm của hắn.

Diệp Mặc ở trong trận pháp gia tốc thời gian suy ngẫm tròn một năm, còn bên ngoài thì một tháng cũng dần trôi đi, không có ai đến làm phiền Diệp Mặc, tất cả mọi người đều biết Diệp Mặc đang nghiên cứu hệ thống trận pháp mới.

Sau khi Diệp Mặc dần dần hoàn thiện hệ thống trận pháp mới của mình, lúc này mới thu trận pháp gia tốc lại, ra khỏi Thế giới trang vàng. Mặc dù hắn vẫn chưa bắt đầu bố trí trận pháp, nhưng hắn tin rằng mình đã có thực lực bố trí trận pháp cấp tám rồi.

Sau đó hắn lại tốn thời gian một tháng đi điều tra địa hình, trong một tháng này, Diệp Mặc đi điều tra kĩ lưỡng tất cả những đồng bằng, và hai con sông giao nhau bên ngoài Mặc Nguyệt Chi thành, hắn quyết định bố trí ba tuyến đại trận bên ngoài Mặc Nguyệt Chi Thành.

Tuyến đại trận thứ nhất bao vây toàn bộ sông ngòi, thảo nguyên và cả núi non, ruộng đồng xung quanh sông ngòi, hắn cũng thông qua Tụ Linh trận biến thành linh điền. Linh điền trồng linh thực, cho dù người phàm ăn cũng có được thân thể khỏe mạnh.

Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu chính là vì những tu sĩ ở đây sau này, người dân thường có thể thông qua linh điền trồng linh thực để giao dịch với tu sĩ. Có như vậy những người dân thường không tu luyện cũng có thể sống tốt được.

Loại đại trận này cần rất nhiều nguyên liệu, hơn nữa phạm vi quá lớn. Diệp Mặc đoán chừng với tu vi bây giờ của hắn, cho dù đã là tông sư trận pháp cấp tám rồi, nhiều lắm cũng chỉ có thể bố trí một trận pháp phòng ngự cấp bảy mà thôi.

Tuyến đại trận thứ hai, Diệp Mặc định bố trí tuyến đại trận phòng ngự thứ hai bên ngoài trong phạm vi cách Mặc Nguyệt Chi Thành khoảng trăm dặm, tuyến trận pháp phòng ngự này Diệp Mặc rất muốn bố trí thành tuyến trận pháp phòng ngự cấp tám.

Còn tuyến thứ ba là tuyến trận pháp phòng ngự cuối cùng bên ngoài Mặc Nguyệt Chi Thành, tuyến trận pháp phòng ngự này Diệp Mặc cho rằng hắn cần phải bố trí thành trận pháp cấp tám, hơn nữa còn cần bổ sung sát trận cấp tám.

Lúc trước hắn ở trong đại điện có linh tủy trì cũng trong thời gian ngắn bố trí được một trận pháp cấp bảy, nhưng trận pháp đó bị một tông sư trận pháp cấp bảy nhìn thấy, nên cảnh báo Diệp Mặc. Lúc đó khi hắn bố trí trận pháp rất qua loa, hắn cho rằng không thể có ai đến đại điện linh tủy trì được, nhưng kết quả chẳng những có người đến, hơn nữa lại là một tông sư trận pháp.

Cho nên trận pháp cấp tám bây giờ hắn bố trí cần phải học thủ pháp trận pháp ẩn nấp ở dưới lòng sông dưới mặt đất kia, không cho bất kì ai tìm ra kẽ hở, cho dù là tông sư trận pháp cũng không tìm được.

Người khác làm không được, cũng không có nghĩa là hắn không làm được. Trong Thế giới trang vàng hắn nghiên cứu trận pháp một năm, hắn tin rằng mình hoàn toàn có thể làm được.

Những ngày sau, Diệp Mặc toàn luyện chế trận kì, bố trí linh mạch. Thành chủ Ngân Nguyệt đưa cho hắn năm linh mạch, một cái hắn cũng không giữ lại, dường như toàn bộ đều bố trí xuống dưới mặt đất Mặc Nguyệt Chi Thành.

Mấy ngày hôm nay tất cả mọi người ở Mặc Nguyệt Chi Thành đều nghe thấy những âm thanh ầm ầm, khi Diệp Mặc đang trong thời gian bố trí linh mạch, Nguyệt Kì Siêu thậm chí còn đích thân dẫn hai tu sĩ Hóa Chân đến giúp sức.

Ba tháng sau, Diệp Mặc bố trí tổng cộng được mười mấy trận pháp, trận pháp phòng ngự, trận pháp tụ linh, trận pháp cấm không, trận pháp công kích… Thậm chí trận pháp của phủ thành chủ và hồ Mặc Nguyệt hắn cũng bố trí lại.

Đến cuối cùng, Diệp Mặc dường như có thể đơn gian bố trí một trận pháp cấp bảy, chỉ cần tiêu tốn chút thời gian là có thể bố trí hoàn thành trận pháp cấp tám.

Khi Diệp Mặc bố trí xong linh mạch ở dưới lòng đất của Mặc Nguyệt Chi Thành, cuối cùng khi hợp tất cả tụ linh trận lại, tất cả mọi người ở Mặc Nguyệt Chi Thành trong nháy mắt đều cảm nhận được linh khí nồng đậm.

Có rất ít tu sĩ cấp thấp vẫn còn ở lại Mặc Nguyệt Chi Thành mà chưa rời đi sau khi cảm nhận được luồng linh khí nồng đậm đó, lại càng vui mừng hớn hở, dường như tất cả đều lập tức ngồi xuống. Nơi có linh khí nồng đậm này, ngoại trừ những thế lực đại môn phái, cho dù là những thành phố Tu Chân lớn cũng không có.

- Diệp Mặc huynh đệ thật tài giỏi, trong thời gian ngắn ngủi không ngờ lại bố trí được trận pháp cấp tám, thật đáng tiếc cho Kỷ Bẩm huynh đệ.

Đan vương Nghiễn Điền - Thẩm Nghiễn Thanh cảm nhận được luồng linh khí nồng đậm sau khi Diệp Mặc hợp trận lại, cảm thán một câu.

Gã đã gần là tu sĩ Hóa Chân rồi, thần thức đương nhiên có thể cảm nhận được chỗ lợi hại của trận pháp của Diệp Mặc, gã nhìn cũng không ra, chính là nói đại trận mà Diệp Mặc bố trí, hoàn toàn là bút tích của tông sư trận pháp đỉnh cao.

Kỳ Nguyệt Siêu cũng gật đầu, gã hiểu rõ ý tứ của đan vương Nghiễn Điền. Nếu Kỷ Bẩm còn sống, đối với thiên tài trận pháp như Diệp Mặc mà nói nhất định là vui mừng không thôi.

Trận pháp của Mặc Nguyệt Chi Thành thành công rực rỡ, linh khí vô cùng nồng đậm, những người dân bình thường sinh sống ở Mặc Nguyệt Chi Thành đều được chia một phần linh điền. Những tu sĩ ở lại Mặc Nguyệt Chi Thành đều có thể có được chỗ ở của riêng mình, còn sau đó những tu sĩ đến đây muốn ở lại Mặc Nguyệt Chi Thành thì lại có chút khó khăn.

Trừ những thứ đó ra, dưới sự chỉnh đốn của Đường Bắc Vi và Ninh Khinh Tuyết, Mặc Nguyệt Chi Thành hình thành một tuyến đường buôn bán tu chân, tuyến đường buôn bán của dân thường.

Các loại đan dược, các loại taì nguyên cũng lục tục tiến vào tuyến đường kinh doanh Tu Chân.

Còn những dược phẩm quý giá nơi khác không mua được, Mặc Nguyệt Chi thành đều có đủ, có Trúc Cơ đan, có Bồi Chân đan, có Ngưng Bích đan, có Thanh Uẩn đan, Thảo Hoàn đan, Ngưng Danh đan, Hư Lạc đan cũng có, chỉ cần anh có linh thạch, thậm chí đến Lộ Ngưng đan và cả những đan dược cao hơn cũng có thể mua được.

Trong thời gian ngắn ngủi, danh tiếng của Mặc Nguyệt Chi thành vang vọng toàn bộ Nam An châu. Thành chủ của Mặc Nguyệt Chi thành chính là Diệp Mặc, Diệp đan vương trong đại hội Đan vương ngày trước. Bây giờ Diệp Mặc quay trở về Mặc Nguyệt Chi thành, lại còn gióng trống khua chiêng tuyên truyền Mặc Nguyệt Chi thành. Nhưng Lôi Vân tông lúc trước một lòng muốn giết Diệp Mặc đã phong sơn rồi, còn Vô Cực tông thì không có bất kì tin tức gì.

Nhưng những thứ này không phải là điều mà tu sĩ quan tâm, điều mà tu sĩ quan tâm chính là Mặc Nguyệt Chi Thành bây giờ đã và đang là bảo địa Tu Chân, dường như tất cả các tu sĩ đều đến Mặc Nguyệt Chi Thành. Những tu sĩ ngày trước rời khỏi Mặc Nguyệt Chi Thành, lúc này cũng lòng ruột rối bời, rời đi thì dễ, muốn quay lại Mặc Nguyệt Chi thành quả thực rất khó.

Bình Luận (0)
Comment