Thiếu gia bị bỏ rơi
Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ
Chương 1778: Nữ tỳ trung thành
Nguồn dịch: Nhóm dịch Friendship
Sưu tầm:
Biên tập: metruyen
Nguồn truyện: kenwen
Hồng Lăng khiếp sợ đứng dậy, lau lau mồ hôi trên trán, cô tu luyện mấy chục vạn năm nay, cũng chưa bao giờ thấy một Đại La Tiên nghịch thiên như Diệp Mặc. Cho dù năm đó cô gia kinh tài diễm diễm cũng còn cách xa tên Đại La Tiên đứng trước mặt này.
Nhưng cô cũng nhanh chóng gạt những suy nghĩ này sang một bên, thận trọng ôm quyền với Diệp Mặc, sau đó đánh mấy cấm chế cách âm lên cửa.
Diệp Mặc thấy cấm chế cách âm mà cô đánh lên cửa cũng rất tầm thường, tiện tay vung ra mấy cấm chế cách âm mạnh hơn, lúc này mới nói:
- Bây giờ tuyệt đối không có ai có thể nhìn trộm vào trong này, cô có thể nói rồi.
Hồng Lăng thấy Diệp Mặc tiện tay vung cấm chế ra, còn mạnh hơn nhiều so với cấm chế mà cô đánh, lại càng kinh hãi. Thủ đoạn hạ bút thành văn này, tuyệt đối không phải là một Tiên trận sư bình thường có thể làm được. Cho dù là đại sư Tiên trận, cũng phải có trận pháp thần thông nhất định mới có thể làm được.
Nhưng kiến thức của cô xa rộng, Thánh đế cũng gặp qua, sự kinh hãi này cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi. Sau khi chấn chỉnh lại tinh thần của mình một chút, Hồng Lăng mới nói:
- Không biết anh có nghe nói đến Vô Song tiên đế hay chưa?
Diệp Mặc lập tức cũng hiểu ra đôi chút, Vô Song tiên đế lợi hại nhất chính là công pháp thần thức, chẳng lẽ cô Hồng Lăng này chính là người của Vô Song tiên đế? Cho nên cô mới cảm nhận được công pháp thần thức mà mình tu luyện? Nói không chừng Thần Niệm Cửu Chuyển này còn là do Vô Song tiên đế nghiên cứu ra nữa.
- Tôi có nghe nói qua, nghe nói Vô Song tiên đế bị hơn mười tiên đế bao vây tấn công, cuối cùng ông còn giết được chín vị tiên đế mà chạy thoát được.
Diệp Mặc gật đầu nói.
Hồng Lăng vành mắt ửng đỏ, thậm chí tâm trạng cũng trở nên kích động nói:
- Thực ra tôi muốn hỏi anh có phải anh cũng có liên quan gì đến Vô Song tiên đế hay không, Vô Song tiên đế chính là người tu luyện Thần Niệm Cửu Chuyển, công pháp của anh có phải là lấy được từ chỗ Vô Song tiên đế không?
Hỏi xong, Hồng Lăng hình như lại sợ Diệp Mặc hiểu lầm, vội nói:
- Tôi cũng tu luyện qua Thần Niệm Cửu Chuyển, hơn nữa Thần Niệm Cửu Chuyển phối hợp với Giác Hồn Tảo lại càng tốt hơn. Tôi chính vì tu luyện Thần Niệm Cửu Chuyển, cũng có dùng qua Giác Hồn Tảo, mới có thể cảm ứng được những người cũng tu luyện Thần Niệm Cửu Chuyển.
Nói xong Hồng Lăng lập tức lấy ra một miếng ngọc giản đưa cho Diệp Mặc, Diệp Mặc nhận lấy ngọc giản quét thần thức vào trong, sắc mặt lập tức chấn động. Miếng ngọc giản này quả nhiên là ngọc giản Thần Niệm Cửu Chuyển, Thần Niệm Cửu Chuyển mà hắn lấy được chỉ có tứ chuyển, còn Thần Niệm Cửu Chuyển này lại có hoàn chỉnh cửu chuyển. Chẳng những vậy, hắn lại càng hiểu ra khuyết điểm khí tức lộ ra ngoài của công pháp Thần Niệm Cửu Chuyển mình tu luyện ở chỗ nào.
Diệp Mặc tu luyện Thần Niệm Cửu Chuyển vốn dĩ chính là bản thân lại lần nữa thôi diễn ra, sau khi nhìn thấy Thần Niệm Cửu Chuyển hoàn chỉnh, lập tức thông hiểu đạo lý. Những thứ còn sót lại hắn chỉ cần tốn chút thời gian đi thôi diễn lại một lần mà thôi. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Diệp Mặc đã sửa chữa Thần Niệm Cửu Chuyển mình thôi diễn ra, khí tức Thần Niệm lộ ra ngoài lúc trước lập tức biến mất.
- Ồ, khí tức Thần Niệm Cửu Chuyển của anh cũng biến mất rồi.
Hồng Lăng ngay lập tức cảm nhận được khí tức lộ ra của Diệp Mặc cũng đã chữa được rồi, lập tức kinh ngạc. Người này rốt cục là người nào. Chỉ trong chốc lát, có thể hoàn toàn sửa chữa được sơ hở Thần Niệm Cửu Chuyển của mình rồi?
Diệp Mặc trả lại ngọc giản cho Hồng Lăng nói:
- Cái này trả lại cho cô, cám ơn.
Hồng Lăng lại không nhận, tiếp tục nói:
- Mặc dù tôi không biết anh tên là gì, nhưng tôi nhìn ra anh là một người quang minh. Thần Niệm Cửu Chuyển này tặng cho anh, tôi chỉ cần xin anh trả lời một câu hỏi của tôi, đương nhiên đợi lát nữa tôi sẽ nói cho anh biết tôi là ai.
Diệp Mặc mỉm cười nói:
- Cái mà tôi tu luyện đúng là Thần Niệm Cửu Chuyển, nhưng lại không giống với của cô lắm, tôi vẫn là tu luyện cái của tôi. Tôi tên Diệp Mặc, cô có chuyện gì, cứ hỏi đi.
Diệp Mặc đại khái đoán ra một chút lai lịch của Hồng Lăng, nhưng cũng không có phản cảm đặc biệt gì.
Thấy vậy Hồng Lăng chỉ có thể nhận lại ngọc giản rồi nói:
- Diệp tiên hữu chắc hẳn đoán ra được một chút rồi, chủ nhân của tôi là Thiên Tinh đại đế, Thần Niệm Cửu Chuyển chính là do chủ nhân tôi thôi diễn ra. Tiểu thư nhà tôi tên Việt Hà, cô gia nhà tôi chính là Mộ Vô Song.
Diệp Mặc giật mình, hóa ra Hồng Lăng này còn là tỳ nữ của nhà Mộ Vô Song, chẳng trách trốn trong Hồng Vũ tiên thành. Chắc cũng là vì tìm hiểu Vị Phong tiên đế mà đến. Vô Song tiên đế chết dưới tay Vị Phong tiên đế, Hồng Lăng này nhớ mãi không quên. Đáng tiếc là, khoảng cách giữa cô và Vị Phong tiên đế quá xa, Diệp Mặc đoán chừng cả đời này của cô cũng không thể nào vượt qua nổi.
Giọng nói của Hồng Lăng lại trầm xuống nói:
- Thực ra khi chủ nhân của tôi bị ám toán, cũng đã sắp bước đến tu vi Bán thánh rồi. Chủ nhân tôi rất thích Vô Song cô gia, nhưng Vô Song cô gia có một tật xấu là quá đa tình. Phi tử của gã có hàng đàn, nếu như không phải như vậy, thì chủ nhân tôi chắc chắn sẽ để Vô Song cô gia thừa kế. Chính là vì Mộ Vô song quá lạm tình, chủ nhân tôi rất không thích, không đồng ý hôn sự của gã và tiểu thư.
Thiên Tinh đại đế Diệp Mặc cũng chưa từng nghe nói qua, không ngờ còn là cha vợ Mộ Vô Song.
Hồng Lăng tiếp tục nói:
- Vô Song cô gia tính cách cũng rất kiên trì, kiên quyết không đồng ý bỏ lại những thê thiếp còn lại, kết quả liền rời khỏi Thiên Tinh sơn. Tiểu thư lại rất thích Vô Song cô gia, lén lút mang theo tôi chạy ra khỏi Thiên Tinh sơn, tìm đến Vô Song cô gia. Vốn dĩ thời gian lâu dài rồi, chủ nhân cũng sẽ không tiếp tục so đo chuyện này nữa, dần dần cũng có qua lại. Nhưng cuối cùng hết lần này đến lần khác xảy ra chuyện, Vô Song cô gia bị ám toán, tiểu thư thì mất tích.
Chuyện Mộ Vô Song bị ám toán, Diệp Mặc cũng nghe Chân Băng Du nói qua, nghe nói trong đó gã cũng có chút thầm than thủ đoạn độc ác của Vị Phong tiên đế, đến phi tử của Mộ Vô Song cũng mất tích, rõ ràng cũng không có kết cục gì tốt.
- Khi xảy ra chuyện, tôi đang ở Thiên Tinh sơn hầu hạ chủ nhân. Chủ nhân nghe thấy Vô Song cô gia bị ám toán, lập tức mau chóng chạy đến chỗ Vị Phong tiên đế, muốn dẫn tiểu thư về, kết quả chủ nhân cũng không ra ngoài nữa.
Hồng Lăng nói đến đó cũng vô cùng bi ai, rõ ràng biết chủ nhân Thiên Tinh đại đế chắc hẳn cũng bị Vị Phong tiên đế ám toán rồi.
- Tôi không dám ở lại Thiên Tinh sơn nữa, sau khi rời khỏi Thiên Tinh sơn, tôi phiêu bạt bên ngoài mấy vạn năm, lúc này mới quay lại Hồng Vũ tiên thành. Tôi chính là muốn nghe ngóng tung tích của chủ nhân và tiểu thư, nhưng đáng tiếc là tư chất của tôi có hạn, đã bao nhiêu năm như vậy, tôi cũng chỉ có thể dẫm chân tại chỗ ở mức Đại La Tiên đỉnh phong. Chuyện nghe ngóng hỏi thăm, lại càng không thu hoạch được gì.
Nghe đến đó Diệp Mặc lại cảm thấy kính nể, Hồng Lăng là một người làm, vì chuyện của chủ nhân, lại cố gắng ở lại nơi nguy hiểm nhất đến mấy vạn năm, tâm ý chủ tớ này, khiến Diệp Mặc kính nể.
- Vừa rồi là Diệp mỗ vô lễ rồi, không biết Hồng Lăng sư tỷ cần hỏi tôi cái gì, cứ hỏi đi.
Diệp Mặc khom người ôm quyền nói.
Hồng Lăng thấy Diệp Mặc trước ngạo mạn sau cung kính, lập tức ngẩn người, nhưng cô nhanh chóng hiểu ra ý tứ của Diệp Mặc. Diệp Mặc đang nể đức tính Vô Song của cô, trong lòng cô cũng rất cảm kích.
Lúc trước cô bị Diệp Mặc nắm trong tay, cũng chuẩn bị tinh thần xấu nhất rồi. Bây giờ xem ra Diệp Mặc chẳng những sẽ không mật báo, mà còn có phần cung kính với cô, khiến cô chẳng những cảm kích, mà còn sinh lòng chua xót. Bao nhiêu năm như vậy, không ai biết cô đã trải qua bao nhiêu gian nan vất vả, Diệp Mặc mặc dù là lần đầu tiên quen biết cô, nhưng lại khiến có một cảm giác đồng cảm.
- Diệp đại ca, Hồng Lăng xin anh nếu như có một ngày leo lên đến Thánh đế, giúp Hồng Lăng đến Thiên chủ phủ xem tiểu thư nhà tôi còn ở đó không, chủ nhân nhà tôi còn ở đó không…
Hồng Lăng nói đến đây, bỗng nhiên quỳ xuống trước mặt Diệp Mặc, vẻ mặt thê lương bi ai.
Diệp Mặc nhanh chóng kéo Hồng Lăng nói:
- Hồng Lăng sư tỷ, tôi bây giờ mới là Đại La Tiên sơ kỳ, còn cách Tiên vương xa lắm, càng đừng nói gì là Thánh đế, e rằng cô thất vọng rồi.
- Không, Diệp đại ca, anh là Đại La Tiên thiên tài nhất mà tôi từng thấy, tuyệt đối không có ai có thể vượt qua anh được. Tôi tin vào con mắt của mình, anh chắc chắn có thể leo lên đỉnh cao của Tiên giới. Chỉ cần anh có thể giúp tôi hỏi thăm tiểu thư và chủ nhân nhà tôi còn hay không, thì Hồng Lăng bằng lòng làm nô bộc của anh cả đời này.
Hồng Lăng thê lương bi ai nói.
Diệp Mặc trầm mặc một hồi rồi nói:
- Về chuyện làm nữ tỳ của tôi thì thôi, Thần Niệm Cửu Chuyển của tôi mặc dù không phải trực tiếp có từ chủ nhân của cô, nhưng cũng coi như là một cái gì đó sâu xa. Nếu như sau này tôi có năng lực, tôi sẽ giúp cô xem sao.
Thấy Hồng Lăng lại lần nữa định quỳ xuống, Diệp Mặc đưa tay ra đỡ lấy:
- Cái này cũng còn chưa biết phải bao nhiêu năm nữa, cho nên cô cũng không cần quá chờ đợi như vậy. Nếu như tôi không có năng lực đó, có lẽ cả đời này của tôi không thể đến Thiên chủ phủ. Còn nữa tuổi tác của cô còn hơn tôi nhiều, đừng gọi tôi là đại ca nữa, Thần Niệm Cửu Chuyển của tôi là của chủ nhân nhà cô, cũng coi như có chút liên quan, cô cứ gọi tôi là sư đệ là được rồi.
- Được, Diệp sư đệ.
Hồng Lăng ngược lại cũng không cứng đầu, nhưng sau khi nói xong, cô cũng lại lần nữa kiên định nói:
- Mấy chục vạn năm tôi cũng đợi được rồi, làm sao có thể để ý đến mấy vạn năm cơ chứ?
- Vấn đề mà cô muốn hỏi tôi chính là cái này?
Diệp Mặc nghi ngờ hỏi.
Hồng Lăng nhớ đến chuyện mình muốn hỏi, vội nói:
- Không phải, tôi vốn dĩ định hỏi Diệp tiên sư đệ một chút, Thần Niệm Cửu Chuyển của cậu có từ đâu vậy.
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Cô muốn biết tung tích cô gia Vô Song tiên đế nhà cô đúng không?
- Đúng vậy.
Hồng Lăng lập tức nói:
- Tôi vẫn có một dự cảm, cô gia nhà tôi vẫn chưa chết, nhưng mấy chục vạn năm qua rồi. Cô gia nhà tôi cũng không có chút tin tức gì, Hỗn Độn Tinh vực của hạ thiên vực tôi cũng đến rồi, cũng chưa tìm được.
Diệp Mặc chần chừ một lúc rồi nói:
- Hồng Lăng sư tỷ, tôi nghi ngờ cô gia nhà cô chắc là chưa chết, ông ta vẫn còn đang tu dưỡng trong Hỗn Độn Tinh vực. Nhưng tôi đoán ông ta muốn khôi phục hoàn toàn, cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, cô cũng đừng ôm hi vọng quá lớn về chuyện này.
Ở Giác Hồn vực Diệp Mặc suýt chút nữa bị Mộ Vô Song ám toán, nhưng Diệp Mặc cũng không để ý lắm. Mộ Vô Song cũng không phải lúc nào cũng ám toán hắn, hắn cũng không cần phải để ý. Ai có thể biết được Giác Hồn vực đó là thần thức hóa hình của Mộ Vô Song?
- Hả…
Hồng Lăng ngạc nhiên nhìn Diệp Mặc.
Diệp Mặc khua tay nói:
- Cô không cần đi tìm cô gia nhà cô nữa, nếu như cô đi tìm Vô Song tiên đế, đối với Vô Song tiên đế và đối với cô mà nói cũng không phải chuyện gì tốt.
Hồng Lăng thở dài, khom người đối với Diệp Mặc nói:
- Cám ơn Diệp tiên hữu, Hồng Lăng biết rồi.
Nói xong, Hồng Lăng lại nói:
- Diệp sư đệ, có phải anh muốn Chân Minh Nê?
Diệp Mặc vội đáp:
- Đúng vậy, tôi đúng là đang cần Chân Minh Nê, Hồng Lăng sư tỷ cô có sao?
Hồng Lăng lắc đầu nói:
- Tôi không có Chân Minh Nê nhưng tôi biết nơi nào có Chân Minh Nê. Tối nay trên hội đấu giá của Hồng Vũ tiên thành sẽ có Chân Minh Nê, chỉ là tôi đoán giá của nó cũng vô cùng kinh người…
Diệp Mặc ngây ngẩn cả người, hắn cũng không muốn đến hội đấu giá, không ngờ cuối cùng vẫn phải vòng qua hội đấu giá một lượt, bây giờ hắn nên đi hay không?