Thiếu gia bị bỏ rơi
Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ
Chương 1945: Đại điện đầy lôi quang
Nguồn dịch: Nhóm dịch Friendship
Sưu tầm:
Biên tập: metruyen
Nguồn truyện: kenwen
Diệp Mặc đã từng luyện hóa loại 'Cốt tiễn' này một lần. Lần đầu tiên hắn luyện hóa 48 tầng cấm chế của mũi 'Cốt tiễn' kia mất gần ba năm. Bất quá đây là lần thứ hai hắn luyện hóa loại 'Cốt tiễn' này, cho nên đã sớm quen thuộc với những đạo cấm chế kia rồi. Theo hắn suy nghĩ thì hắn sẽ chỉ mất không đến một tháng để luyện hóa mũi 'Cốt tiễn' thứ hai này thôi.
Thời gian một tháng, thì bên ngoài trận bàn thời gian mới chỉ qua một ngày mà thôi, căn bản cũng sẽ không làm chậm trễ việc hắn tiến vào Lôi Sát Thần Điện tầm bảo.
Nhưng khi trận bàn thời gian vận chuyển được một ngày, thì Diệp Mặc mới chỉ luyện hóa được tới tầng cấm chế thứ 13. Lúc này hắn thất vọng thu hồi lại trận bàn thời gian. Hắn không ngờ là mũi 'Cốt tiễn' thứ hai này lại có các tầng cấm chế hoàn toàn khác so với mũi 'Cốt tiễn' thứ nhất. Nói cách khác, hai mũi 'Cốt tiễn' này đều là dùng các loại phương pháp khác nhau để luyện chế ra. Cấm chế của hai mũi 'Cốt tiễn' không hề giống nhau, nhưng hình dạng bên ngoài lại hoàn toàn giống nhau, có thể thấy được người luyện chế ra cái Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung này quả là một thiên tài.
Hắn mất hơn ba tháng trong trận bàn thời gian mà mới chỉ luyện hóa được 13 tầng cấm chế, cho nên nếu muốn luyện hóa hết toàn bộ cũng sẽ phải mất thời gian hơn một năm. Diệp Mặc không thể nào trì hoãn nhiều thời gian như vậy ở ngay bên ngoài Lôi Sát Thần Điện này được, cho nên hắn dứt khoát dừng việc luyện hóa lại, chờ sau này đi ra rồi tính tiếp.
…
Sau khi Diệp Mặc thu hồi lại trận bàn thời gian cùng với trận pháp ẩn nấp, thì liền nhanh chóng tiến vào sâu trong Lôi Sát Thần Điện.
Khi Diệp Mặc tiến vào càng sâu trong Lôi Sát Thần Điện, thì hắn cảm thấy được một loại khí tức sát phạt thô bạo. Loại khí tức sát phạt này không giống lắm so với 'Lệ sát chi khí' trên Thanh Vi Minh Giang, nhưng cũng lợi hại và ác liệt vô cùng.
Hơn nữa trong loại sát khí thô bạo này còn hàm chứa một tia lôi điện, cho nên Diệp Mặc khẳng định là Tiên Vương bình thường, thậm chí là Tiên Tôn sơ kỳ bình thường nếu như không có thủ đoạn đặc biết, sẽ không có cách nào ở lại lâu trong này được. Hắn không biết những Tiên Tôn lúc trước làm thế nào để đi qua nơi này, nhưng nếu tu vi kém mà tiến vào đây, lại không có ai trợ giúp, thì nhất định là sẽ phải chết.
Những sát khí thô bạo mang theo lôi quang này lại chẳng ảnh hưởng gì tới Diệp Mặc cả. Hắn dễ dàng xuyên qua được cái khu vực này.
Từng dẫy cấm chế đã bị tàn phá vô cùng hiện ra trước mặt Diệp Mặc, thậm chí còn có một vài bộ xương khô không bị 'Lệ sát chi khí' ở nơi này phá hủy hết, vương vãi khắp nơi.
Diệp Mặc vừa nhìn thì đã biết rõ, những cấm chế này là do những người muốn tiến vào Lôi Sát Thần Điện để tầm bảo phá đi. Chỉ là bên trong những cấm chế đó không biết là có vật gì. Hiện tại thì đã hoàn toàn không thể nhìn ra dấu vết rồi. Cấm chế đã bị phá vỡ, đồ vật cũng đã bị mang đi từ lâu.
Diệp Mặc mang theo Vô Ảnh cẩn thận đi qua những đạo cấm chế bị tàn phá kia. Một thông đạo dầy đặc sương mù xuất hiện ở trước mặt hắn. Trong thông đạo này tràn ngập sát khí thô bạo và ác liệt đến mức tận cùng.
Sát khí bên trong lối đi này đối với Diệp Mặc mà nói thì chưa thấm vào đâu, thậm chí còn không bằng 'Lệ sát chi khí' mà hắn gặp khi đi trên sông Thanh Vi Minh Giang. Lúc này hắn không do dự gì, mà trực tiếp mang theo Vô Ảnh tiến vào trong thông đạo.
Trong thông đạo thình thoảng xuất hiện một số xương người vỡ vụn, có thể thấy được những tiên nhân trước đây thông qua lối đi này, đã có người phải nằm lại ở đây.
Sau khi xuyên qua thông đạo kia, thì Diệp Mặc lại lần nữa nhìn thấy rất nhiều cấm chế được bầy bố vô cùng trật tự. Bất quá là nó khác so với vừa rồi, đó là ở đây còn có vài cấm chế còn chưa bị phá vỡ. Vài tên Tiên Tôn còn đang công kích những cấm chế đó. Những tên Tiên Tôn này thì Diệp Mặc chưa từng gặp qua, có lẽ là đã tới đây khi mà hắn còn đang luyện hóa mũi 'Cốt tiễn' kia.
Lúc này Diệp Mặc mang theo Vô Ảnh tiến vào, thì những tên Tiên Tôn đang tấn công cấm chế đều kinh hãi nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc. Khi bọn họ thấy trên người Diệp Mặc không hề có vết thương nào, thì lập tức lại bắt đầu công kích cái cấm chế kia. Chẳng có ai muốn chủ động bắt chuyện với hắn cả.
Bố cục của Lôi Sát Thần Điện xem ra khá đơn giản, và Diệp Mặc cũng không muốn ngừng lại, tiếp tục mang theo Vô Ảnh đi xuyên qua những đạo cấm chế kia. Lúc này hắn đã lại lần nữa tiến vào một thông đạo.
Sát khí trong thông đạo này so với thông đạo thường càng lợi hại và ác liệt hơn rất nhiều. Không chỉ như thế, nó còn mang theo cả một tia tâm ma triệu hoán nữa.
- Ồ, vì sao ngươi lại không có việc gì?
Khi Diệp Mặc cùng Vô Ảnh vừa đi ra từ cái thông đạo thứ hai, thì tên Tiên Tôn hậu kỳ trên mặt có một cái bớt đen liền kinh ngạc thốt lên.
Hiển nhiên là y đã từng thấy Diệp Mặc đối diện với lão gù cũng bà lão kia, cho nên y cho rằng Diệp Mặc nhất định sẽ bị giết. Nhưng không ngờ chỉ qua một ngày, Diệp Mặc đã lại xuất hiện ở đây rồi.
Diệp Mặc nhìn một chút tầng ba này. Đại bộ phận Tiên Tôn đều có mặt ở đây. Tên Tiên Tôn tóc dài, cùng với tên Tiên Tôn mặc đồ La Hán hắn gặp ở trong 'Tửu điếm Đỗ Nương' cũng có mặt. Chỉ là tên Tiên Vương đỉnh trắng trẻo đi cùng thì đã không thấy nữa, không biết là đã chết do 'Lệ sát chi khí' trong thông đạo, hay là đã xảy ra chuyện gì nữa? Còn mấy người khác thì Diệp Mặc không biết, có lẽ đều là người tới sau.
Vợ chồng Dụ Nhạc Sinh hắn cũng không thấy, xem ra là đã đi rồi, hoặc có lẽ là họ đi tới chỗ khác.
Cái cấm chế kia chỉ chốc lát nữa sẽ bị đánh vỡ, còn các cấm chế hoàn hảo cũng không ít. Hiển nhiên là những tên Tiên Tôn ở đây đang liên tục công kích những đạo cấm chế này.
Diệp Mặc nhận ra tên Tiên Tôn trên mặt có bớt đen này, dường như tên y là Cốc Húc. Hắn thì đương nhiên sẽ không để ý tới lời nói của y, liền mang theo Vô Ảnh đi tới thông đạo tầng tiếp theo. Tên Cốc Húc Tiên Tôn kia thấy Diệp Mặc không thèm nhìn đến mình, thì lập tức muốn tiến lên nói chuyện. Ngay lúc đó thì bên trong đại điện liền vang lên từng đợt tiếng vang.
Từng đạo sát khí khủng bố tới cực điểm ầm ầm bạo phát ra. Nhưng đạo sát khí này cường hãn hơn nhiều so với sát khi trong hai cái thông đạo kia. Lúc này ba tên Tiên Tôn sơ kỳ liền không còn năng lực chống đỡ nữa, bị những đạo sát khí cường hãn này đánh tan thành từng mảnh. Những tên Tiên Tôn còn lại cũng không dám tiếp tục công kích cấm chế nữa, mà nhao nhao lấy ra pháp bảo phòng ngự của mình.
'Thần thức vực' của Diệp Mặc lập tức mở rộng ra ngoài. Những đạo sát khí kia vừa chạm vào 'Thần thức vực' của hắn, thì lập tức bình ổn trở lại. Vô Ảnh lúc này lại há miệng ra cắn nuốt toàn bộ những đạo sát khí ác liệt kia.
Những đạo sát khí ác liệt kia đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh. Chỉ trong chốc lát thì cả đại điện đã trở lại bình thường.
Mà sau khi những đạo sát khí khủng bố kia trôi qua, thì trong đại điện chỉ còn bốn tên Tiên Tôn còn sống, nhưng dù vậy thì trên người họ cũng đều chồng chất những vết thương, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt tràn ngập vẻ sợ hãi.
Tên Cốc Húc Tiên Tôn kia tuy là không việc gì, nhưng cũng bị đạo sát khí vừa rồi khiến cho bị thương, cũng rất khó khăn và chật vật. Khi y giương mắt lên nhìn lại thấy Diệp Mặc hoàn toàn bình yên vô sự, thậm chí cả quần áo cũng không hề bị xáo động chút nào, thì trên mặt lập tức hiện ra sự khiếp sợ.
Diệp Mặc không để ý tới Cốc Húc, nhưng Vô Ảnh thì lại không:
- Tiểu tử, lần sau dám kiêu ngạo với bổn Tiên thì bổn Tiên sẽ một ngụm nuốt chửng ngươi.
Diệp Mặc lắc đầu. Tên nhóc Vô Ảnh này quá thiếu khuyết từ ngữ rồi, ngoại trừ một câu ‘Một ngụm nuốt chửng’ ra, thì nó chả biết nói cái gì hay hơn cả. Còn hắn thì đương nhiên là sẽ không đi so đo với một tên Tiên Tôn rồi, cho nên liền bước nhanh tới thông đạo tiến lên tầng tiếp theo.
Mũi 'Cốt tiễn' kia tuyệt đối không phải là thứ tầm thường, cho nên dù đây là Lôi Sát Thần Điện, thì nó cũng sẽ không thể nào được đặt ở phía bên ngoài này được.
Lần này trong thông đạo chẳng những có sát khí ác liệt tới mức tận cùng, còn chi chít những luồng lôi điện đánh ngang đánh dọc. Đối với người khác mà nói, thì cái thông đạo này so với thông đạo trước phải khó khăn gấp mấy lần, cho dù là tiên nhân có Lôi linh căn cũng không thể nào đối mặt được với nhiều đạo lôi điện khủng bố như thế này. Lần này cho dù là Vô Ảnh, cũng không dám một mình đối mặt với cái thông đạo này.
Nhưng đối với Diệp Mặc, thì loại thông đạo này quá mức đơn giản rồi. Sau khi hắn tiến vào trong thông đạo, thì những đạo lôi điện kia cũng đánh lên người hắn. Nhưng ngoài những đạo lôi điện bị hắn hấp thu ra, thì những đạo lôi điện còn sót lại cũng không thể nào gây thương tổn được cho hắn.
Sau khi đi qua thông đạo, thì Diệp Mặc phát hiện đại điện trước mặt này nhỏ hơn so với đại điện trước đó rất nhiều. Cho dù là như vậy, thì bên trong cũng có hơn mười cái cấm chế. Những cấm chế bị phá vỡ cũng không nhiều. Trong đại điện không có một bóng người, ngay cả thần thức của Diệp Mặc cũng chỉ có thể mở rộng ra trong vòng trăm thước, vượt qua phạm vi đó thì lập tức bị cấm chế giam lại. Mắt thường cũng giống với thần thức, đều chỉ có thể nhìn được trong phạm vi trăm thước mà thôi.
- Em tới mở một cái cấm chế ra thử xem.
Vô Ảnh vọt tới một cái cấm chế gần nhất trong đại điện.
Ầm…
Không đợi Diệp Mặc nói chuyện, thì Vô Ảnh đã một cước dẫm nát cái cấm chế đó rồi.
Ngay khi Vô Ảnh một cước giẫm nát cái cấm chế kia, thì toàn bộ đại điện lập tức vang lên từng trận nổ vang, mà những tiếng nổ vang này thật giống với khi Lôi Kiếp sắp đến.
Vô Ảnh bị dọa cho sợ tới mức nhanh chóng trốn sau lưng Diệp Mặc (@@). Sau một khắc, thì vô số lôi điện cùng thiểm lôi đã đánh xuống. Những đạo thiểm lôi cùng lôi điện này trong thời gian ngắn nhất đã đem toàn bộ đại điện bao phủ lại, và Diệp Mặc cùng Vô Ảnh cũng nằm trong phạm vi đó.
Diệp Mặc cũng không để ý những đạo thiểm lôi và lôi điện chằng chịt kia. Hắn chỉ cảm thấy rằng cái Lôi Sát Thần Điện này rất quen thuộc mà thôi.