Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1953 - Gặp Lại Không Vui

Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ

Chương 1951: Gặp lại không vui

Nguồn dịch: Nhóm dịch Friendship

Sưu tầm:

Biên tập: metruyen

Nguồn truyện: kenwen

Vô Ảnh muốn giả bộ Diệp Mặc đương nhiên sẽ không phá đám, thậm chí ngay cả nói cũng lười chẳng thèm nói một câu ..

Tam cung chủ của Băng Thần cung thấy khí thế lĩnh vực của mình ngay cả góc áo của Diệp Mặc cũng không động đến, đã bị tiên sủng của đối phương mấy ngụm nuốt sạch. Mà cái người tên là Diệp Mặc kia lại chẳng thèm động đậy gì, chớ đừng nói chi là phóng ra pháp bảo.

Một tiên sủng có thể nuốt chửng lĩnh vực của Tiên đế vốn cũng đủ để cho cô rung động rồi, nhưng bây giờ con tiên sủng này còn nói lĩnh vực của mình quá kém, ngay cả Xuất Trần Thánh đế và Vị Phong đại đế cũng không bằng. Hai người kia cô đương nhiên có nghe nói qua, Xuất Trần Thánh đế là nhân vật toàn năng trong truyền thuyết, không ngờ chẳng những không chết, còn giao thủ với đối phương. Mà Vị Phong Đại Đế kia cô còn từng thấy qua, nếu như đối phương không thật sự là không sợ Vị Phong Đại Đế, thì không có khả năng nói ra những lời này. Huống chi, vừa rồi dáng vẻ con tiên sủng này khi nuốt chửng lĩnh vực của cô quả thực là thật đến không thể thật hơn được nữa.

- Lão đại, có muốn giết vào trong luôn không?

Vô Ảnh thấy khí thế của mình đã uy hiếp được một Tiên đế, lập tức lại càng đắc ý nói

Diệp Mặc biết rõ mấy chuyện như này hăng quá hoá dở, ăn nói quá đáng quá rồi, nói không chừng còn khiến việc hỏng bét. Lập tức rầy một tiếng,

- Im ngay.

Tam cung chủ váy màu xanh lục này cũng không thể có được loại khí thế này lần nữa, đồng thời cũng không mở rộng lĩnh vực của mình nữa, mà làm một cái tiên lễ đơn giản cực kỳ với Diệp Mặc nói:

- Vị tiên hữu này, cớ gì xông vào Băng Thần cung ta?

Diệp Mặc biết đây là đối phương đã hiểu rõ được thực lực của mình, không dám tiếp tục làm căng, hoặc là nói tạm thời không dám tiếp tục dùng sức mạnh. Bởi vì Nhiếp Song Song vẫn còn ở trong Băng Thần cung, Diệp Mặc cũng không tiếp tục công kích đối phương, cũng chắp tay một cái nói:

- Vừa rồi ta đã nói qua, ta chỉ tới để thăm hỏi ba vị cung chủ của Băng Thần cung mà thôi, thuận tiện giúp Băng Thần cung đưa một cái tin gặp một cố nhân, chỉ vậy thôi. Nhưng quý cung đối đãi với khách, chẳng có chút lễ phép nào cả.

- Thì ra là vậy, ta chính là Tam cung chủ của Băng Thần cung – Như Thư, vừa nãy thất lễ rồi, mời Diệp tiên hữu.

Tam cung chủ này nháy mắt đã thay đổi giọng điệu, trở nên lễ phép với Diệp Mặc hơn hẳn, thậm chí đưa tay mời. Giống như cô ta thực sự là vì biết rõ mục đích Diệp Mặc, mới cảm thấy rằng mình đã hiểu lầm rồi.

Diệp Mặc đương nhiên biết là không phải vậy, hắn truyền âm cho Vô Ảnh một tiếng, bảo Vô Ảnh bất cứ lúc nào cũng phải cẩn thận một chút. Băng Thần cung này hắn cũng không thích lắm, hơn nữa Tam cung chủ này là kiêng dè sự lợi hại của Vô Ảnh và hắn, nên mới làm ra hành động thỏa hiệp như này, ai biết bên trong có thể có Hồng Môn Trận hay không?

...

Chỉ Ôn bị thương sớm đã có người mang đi, Diệp Mặc và Vô Ảnh đi theo Tam cung chủ, xuyên qua rất nhiều đỉnh núi băng, vẫn chưa thấy Băng thần cung đâu.

Trên đường đi, thần thức của Diệp Mặc quét qua các loại cấm chế và trận pháp che dấu, hắn không biết bên trong những cấm chế này là cái gì, lại càng thêm không có thiện cảm với cái chỗ Băng Thần cung này.

Lại nửa nén nhang nữa trôi qua, một cửa lớn bằng băng màu đen hùng vĩ xuất hiện trước mắt Diệp Mặc, trên đỉnh của cửa lớn lơ lửng ba chữ to 'Băng Thần cung'.

Tam cung chủ khó được lộ ra một chút ý cười nói với Diệp Mặc:

- Diệp tiên hữu, đã đến Băng Thần cung, Diệp tiên hữu mời vào đi.

Diệp Mặc không do dự, mang theo Vô Ảnh trực tiếp bước qua sơn môn Băng Thần cung. Hắn biết con đường mà Tam cung chủ này dẫn mình đi có chút vấn đề, nhưng hắn không hề sợ hãi.

Lúc trước khi Chỉ Ôn cầu viện, Tam cung chủ kia rất nhanh liền đến chỗ bọn hắn, mà bây giờ rõ ràng là đi đã được thời gian hơn một nén nhang rồi, nếu không có quỷ, Diệp Mặc tuyệt đối sẽ không tin.

Diệp Mặc không biết vị trí của hắn có phải là Băng Thần cung thật hay không, bởi vì nơi này khắp nơi đều là cấm chế thần thức, thần thức của hắn căn bản là không cách nào chạm tới nơi sâu hơn.

Tuy thần thông thần thức dung thuật của Diệp Mặc rất dễ dàng phá vỡ cấm chế thần thức che đậy ở nơi này, nhưng Diệp Mặc lại không làm như vậy. Hiện tại hắn vẫn coi như là một người khách, nếu ngay cả cấm chế của Băng Thần cung hắn cũng cố ý phá đi, thì chính là khiêu khích rồi.

Một lát sau, Tam cung chủ dẫn Diệp Mặc đi tới một cái đại sảnh hình tròn. Trông thấy Diệp Mặc tiến đến, một phu nhân đang ngồi trong đại sảnh lập tức liền tới nghênh đón.

- Tố Lan hoan nghênh Diệp tiên hữu quang lâm Băng Thần cung.

Vị phu nhân này không đợi Tam cung chủ nói, đã đi đầu tới nghênh đón, hành một cái tiên lễ với Diệp Mặc.

- Cung chủ.

Tam cung chủ sau khi hành lễ với vị phu nhân này, lại quay người nói với Diệp Mặc:

- Diệp tiên hữu, đây là Đại cung chủ của Băng Thần cung ta.

Diệp Mặc lập tức đáp lại một cái lễ, trong lòng đã biết Băng Thần cung đã sớm có chuẩn bị, hắn vẫn không nói gì, Đại cung chủ này ngay cả tên của mình cũng biết rồi. Đại cung chủ này so với tam cung chủ thì là người ôn hòa hơn nhiều. Tu vi của bà cũng cao hơn Tam cung chủ nhiều, đã là Tiên đế hậu kỳ.

Cái đại sảnh tròn này rất lớn, nhưng trừ Diệp Mặc ra chỉ có hai người Đại cung chủ và Tam cung chủ, ngoài ra, chỉ có một chén tiên trà thanh đạm tới cực điểm. So với Phiêu Miểu Tiên Trì hoan nghênh hắn lúc trước, ở đây kém quá xa .

Tuy hai vị cung chủ vẫn coi như là khách khí, Diệp Mặc lại cảm thấy một chút không thoải mái, vốn muốn nói ra suy nghĩ mình đem tới cho Băng Thần cung một Tiểu thế giới nhưng lập tức đã bị đánh bay, hắn quyết định gặp được Nhiếp Song Song đã rồi nói sau .

- Hai vị cung chủ, Diệp mỗ nghe nói Băng Thần cung còn có một vị Nhị cung chủ, không biết vì sao không thấy?

Diệp Mặc hỏi thẳng luôn vào vấn đề.

Đầu mày Đại cung chủ tên là Tố Lan lập tức khẽ nhăn, nhưng động tác này chỉ trong chớp mắt, lập tức đã cười tủm tỉm nói:

- Đàm Dao sư muội còn đang bế quan, không biết Diệp tiên hữu đến Băng Thần cung ta có chuyện gì? Lúc trước ta nghe nói Diệp tiên hữu đưa tin giúp cho Băng Thần cung ta, không biết là tin gì?

- Àh, ta tới nơi này chủ yếu là muốn thăm Nhiếp Song Song một chút, không biết Song Song giờ có tốt không?

Diệp Mặc trước khi chưa nhìn thấy Nhiếp Song Song, không muốn nói bất cứ chuyện gì khác.

- Nhiếp Song Song?

Đại cung chủ lập tức kinh ngạc lập lại một câu, bà nghĩ rất nhiều về lai lịch của Diệp Mặc, thậm chí đã nghĩ Diệp Mặc tới là không có thiện ý, lại không nghĩ đến Diệp Mặc đến không ngờ lại là để gặp Nhiếp Song Song. Chẳng trách hắn vừa đến đã hỏi thăm Nhị cung chủ.

- Diệp tiên hữu quen biết Song Song?

Tam cung chủ cũng kinh ngạc hỏi một câu.

Diệp Mặc đứng lên chắp tay nói:

- Đúng vậy, Song Song là một người bạn của ta, hơn nữa chúng tôi cũng tới từ cùng một nơi, lần này ta tới chủ yếu là để tìm Song Song. Nếu như Song Song ở đây, hai vị cung chủ gọi đến một tiếng.

- Như Thư sư muội, ngươi ở đây cùng Diệp tiên hữu một lát, ta đi dẫn Song Song tới.

Vượt quá Diệp Mặc dự liệu là, Đại cung chủ Tố Lan vậy mà không có bất kỳ phản bác gì, lập tức liền đứng lên nói.

Xem ra Song Song ở chỗ này lại cũng có chút địa vị, bằng không, Đại cung chủ này sẽ không đích thân đi gọi cô ấy. Diệp Mặc hơi chút buông lỏng tâm tư, đồng thời ngồi xuống, chắp tay với Đại cung chủ.

Sau khi Đại cung chủ rời đi, Tam cung chủ đối với Diệp Mặc càng nhiệt tình hơn một chút. Hoàn toàn bất đồng với lúc trước không thích nói chuyện, không ngừng hỏi thăm Diệp Mặc về các loại vấn đề.

Nhưng Diệp Mặc rất nhanh liền phát hiện trọng tâm vấn đề mà Tam cung chủ này hỏi có chút cổ quái, thứ nhất không hỏi thăm hắn từ đâu đến, thứ hai không hỏi thăm hắn quen biết Song Song như thế nào, thứ ba cũng không hỏi hắn làm sao biết Song Song ở chỗ này. Vấn đề mà Tam cung chủ này hỏi có lẽ là chỉ có một điểm, đó chính là Diệp Mặc làm thế nào qua được Thanh Vi Minh giang, trên đường vượt qua Thanh Vi Minh giang còn gặp phải cái gì? Hơn nữa mỗi một chi tiết nhỏ đều hỏi đến.

Nửa nén nhang sau, Diệp Mặc còn chưa đợi đến khi Đại cung chủ dẫn theo Song Song tới, lập tức đã bắt đầu hơi hơi nghi hoặc. Băng Thần cung dẫn một người tới, tối đa cũng chỉ mất có mấy phút mà thôi.

Một nén nhang sau, Diệp Mặc đột nhiên đứng lên, cho dù là Tam cung chủ có nhiệt tình hơn nữa, hắn cũng không muốn tiếp tục chờ nữa.

Vừa lúc đó, Diệp Mặc chợt nghe thấy tiếng Nhiếp Song Song vui mừng run giọng kêu lên,

- Là Diệp đại ca sao?

Diệp Mặc giương mắt lại trông thấy Nhiếp Song Song hai mắt đẫm lệ mông lung đứng ở cửa đại sảnh, mà Đại cung chủ lại không ở bên cô. Trên người Nhiếp Song Song mặc áo váy màu xanh lục nhạt, bất ngờ là kiểu dáng lại giống hệt như lần đầu hẹn gặp hắn.

Tam cung chủ lúc này cũng đứng lên, nhẹ nhàng nói một câu,

- Diệp tiên hữu và Song Song cứ nói chuyện đi, ta đi một lát.

Vô Ảnh hình như cũng biết lúc này mình không nên ở lại đây, lập tức chủ động tiến vào Thế Giới Trang Vàng.

- Diệp đại ca, tiên sủng của anh?

Nhiếp Song Song không ngờ lại còn chú ý tới Vô Ảnh.

Diệp Mặc vội vàng nói:

- Không cần để ý tới nó, Song Song, mới hơn một trăm năm, không ngờ em đã là Kim tiên sơ kỳ rồi, làm thế mà thăng cấp nhanh đến vậy?

Diệp Mặc biết khi hắn mang Song Song vào Tiên giới, Song Song chỉ là một tu sĩ luyện khí bình thường mà thôi.

- Diệp đại ca, nếu như không phải là anh, Song Song sớm đã mất mạng rồi. Thật không ngờ, kiếp này em còn có thể nhìn thấy anh, em ...

Song Song vừa nói vừa có chút nhịn không được khóc thút thít, hiển nhiên cảm xúc có chút bị khuấy động.

Diệp Mặc trong lòng bỗng nhiên dâng lên một chút không được tự nhiên, hắn không nói rõ được cái cảm giác không được tự nhiên này là gì, chỉ biết là trong cảm giác của hắn lần này gặp lại Song Song hẳn không phải là như vậy. Hắn vậy mà lại cảm giác sau khi mình gặp lại Nhiếp Song Song, lại chẳng thấy vui mừng chút nào.

- Song Song, cho anh xem cổ tay của em một chút.

Diệp Mặc nói xong tiến lên một bước nắm cổ tay của Nhiếp Song Song, hắn rất muốn biết Nhiếp Song Song trước mắt này có thật là Nhiếp Song Song hay không, còn nữa trên người cô có loại cấm chế nào hay không.

Nhiếp Song Song đã ở trong Thế Giới Trang Vàng của Diệp Mặc nhiều năm như vậy, Diệp Mặc đã sớm quen thuộc khí tức của cô. Hắn không chỉ một lần xem xét xem có thể cứu sống Song Song hay không, cho nên đối với thân thể của cô đều đã hết sức quen thuộc.

Lúc này Diệp Mặc nắm cổ tay của Nhiếp Song Song, Tiên Nguyên vận chuyển qua một lần trong cơ thể Nhiếp Song Song, lập tức đã biết Nhiếp Song Song trước mắt này đúng là Nhiếp Song Song chân chính, cũng chính là Song Song đã nằm rất nhiều năm trong Thế Giới Trang Vàng của hắn, hơn nữa thân thể của cô cũng không có bất kỳ cấm chế gì.

Diệp Mặc thở phào nhẹ nhõm nói:

- Song Song, tình huống lúc đó là chuyện gì xảy ra?

Nhiếp Song Song cẩn thận nhìn chung quanh một lần, bỗng nhiên truyền âm cho Diệp Mặc nói:

- Lát nữa anh sẽ dẫn em đi sao?

- Đúng, Song Song, anh cảm giác ở đây không hề tốt chút nào. Anh chẳng có chút thiện cảm nào với Băng Thần cung này cả, hơn nữa cũng không thích chỗ này, anh cũng không hy vọng em tiếp tục ở lại Băng Thần cung. Cho nên, đúng là anh muốn dẫn em đi.

Diệp Mặc nói thẳng không kiêng kỵ.

Nhiếp Song Song thở phào nhẹ nhõm,

- Chờ chúng ta đi khỏi nơi này, em sẽ nói với anh sau. Những chuyện trong mấy năm nay, thật sự là một lời khó nói hết, aih. Nhưng em có thể gặp lại anh một lần nữa, em đã đủ hài lòng rồi.

- Không, Song Song, năm đó em là vì cứu anh nên mới bị 'Vô Ảnh Thao Tàm' đông cứng ...

Nói đến đây, Diệp Mặc chợt nhớ tới Vô Ảnh Thao Tàm của Nhiếp Song Song, hắn vừa mới muốn hỏi, đã bị Nhiếp Song Song lôi kéo nói:

- Đến phòng em nói chuyện đi, ở đây em thấy không thích.

Bình Luận (0)
Comment