Thiếu gia bị bỏ rơi
Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ
Chương 2005: Bị bán đứng
Nguồn dịch: Nhóm dịch Friendship
Sưu tầm:
Biên tập: metruyen
Nguồn truyện: kenwen
Diệp Mặc cắt đứt Nữu Như Nam còn đang khiếp sợ hỏi:
- Vừa nãy hai người này tại sao lại muốn vây cô? Chẳng lẽ cô lấy được bảo vật cao cấp gì hay sao?
Nữu Như Nam hoàn toàn tỉnh táo lại, nghe thấy Diệp Mặc hỏi vậy, cô do dự một lát rồi nói:
- Không phải là của tôi, là Lôi Âm Tuế Nguyệt quả của Đại tiểu thư…
Cô cảm thấy Diệp Mặc làm người không tệ, cộng thêm vừa nãy Diệp Mặc lại cứu cô một mạng, không quen biết cô lại dám cho cô nợ mấy vạn Thần tinh, cho nên có chút do dự một lát rồi trực tiếp nói. Nói xong, cô lại cảm thấy mình có chút liều lĩnh, đối mặt với Lôi Âm Tuế Nguyệt quả, Diệp Mặc có ra tay cướp đoạt hay không?
- Cái gì? Tuế nguyệt quả?
Diệp Mặc lập tức kinh hãi thốt lên tiếng, trước đó không lâu hắn mua một chuỗi ngọc giản giới thiệu về Đạo quả và Thần linh thảo trong quầy hàng. Đương nhiên hiểu thế nào là Tuế Nguyệt quả. Đây chính là Đạo quả pháp tắc thời gian, có thể khiến người ta lĩnh ngộ pháp tắc thời gian, hoàn thiện thần thông pháp tắc thời gian.
Loại Đạo quả này cho dù là Diệp Mặc, là nằm mơ cũng muốn có được. Hắn không ngờ Nữu Như Nam lại vì Đạo quả thời gian mà bị người khác truy sát, Diệp Mặc trong lòng lập tức có chút nóng bỏng. Một khi hắn có được Đạo quả thời gian này, lĩnh ngộ pháp tắc thời gian, hoặc là cảm ngộ được một chút pháp tắc thời gian. Đối với hắn mà nói cũng là chuyện thực lực tăng mạnh, một khi hắn có thể lĩnh ngộ được một chiêu thần thông pháp tắc thời gian, thì cũng là được lợi cả đời.
Thấy ngữ khí và thần thái kinh động của Diệp Mặc kia, Nữu Như Nam trong lòng lập tức trầm xuống, cô cảm thấy mình không nên nói chuyện Đạo quả thời gian ra. Nhưng sau đó nghĩ lại, cô liền bình thường trở lại. Cho dù không nói, hai tên Tiên đế hậu kỳ truy sát cô một Tiên đế trung kỳ, chắc chắn là có nguyên nhân của nó, Diệp Mặc cho dù đoán cũng có thể đoán ra cô lấy được thứ tốt cao cấp gì đó.
Nghĩ tới đây Nữu Như Nam mau chóng nói:
- Đạo quả thời gian này không phải là của tôi, là của Đại tiểu thư, đại tiểu thư cướp được Đạo quả thời gian rồi, liền ném Đạo quả thời gian cho tôi, sau đó cô ở lại để chặn những người truy sát tôi…
- Khoan đã…
Diệp Mặc ngắt lời Nữu Như Nam:
- Cô nói Đạo quả thời gian trong tay cô là của Đại tiểu thư đưa cho cô, sau khi cô ấy đưa Đạo quả thời gian cho cô rồi, sau đó chủ động ở lại chặn lại những người muốn cướp Đạo quả thời gian sao?
Nữu Như Nam không muốn đưa Đạo quả thời gian cho Diệp Mặc nhìn, đành phải miễn cưỡng đáp:
- Đúng vậy, Đạo quả thời gian này không phải của tôi, nếu như là của tôi, tôi cũng bằng lòng lấy ra giao cho anh. Cám ơn ân cứu mạng của anh với tôi rồi.
Diệp Mặc mỉm cười:
- Đạo quả thời gian rất quý hiếm, tôi quả thực cũng muốn có. Nhưng tôi cũng sẽ không cướp Đạo quả thời gian của cô, cô yên tâm đi, chỉ có điều tôi cảm thấy chuyện này có chút cổ quái. Không phải tôi đánh giá thấp Đại tiểu thư của cô, thực tế cô ấy làm người cũng chẳng ra làm sao cả.
Nghe thấy Diệp Mặc nói Đại tiểu thư như vậy, sắc mặt Nữu Như Nam lập tức có chút không tự nhiên, nếu như không phải cô còn nợ tiền Diệp Mặc, lại được Diệp Mặc cứu mạng, thì cô lập tức muốn ra tay rồi.
Thấy sắc mặt Nữu Như Nam như vậy, Diệp Mặc dứt khoát nói:
- Tôi nói kỳ quái là nếu như Đại tiểu thư đưa Đạo quả thời gian cho cô rồi, cô ấy sẽ mau chóng đuổi theo cô. Nhưng cô bị hai tên Tiên đế hậu kỳ vây lấy, ngoài tôi đi qua, đến bây giờ tôi cũng chưa nhìn thấy Đại tiểu thư của cô đâu cả. Như Nam đạo hữu, cô cũng đừng nói đến bây giờ cô vẫn chưa truyền tin ra ngoài, hoặc là Đại tiểu thư không biết tìm cô như nào, nếu như cô nói như vậy tôi cũng sẽ không tin đâu.
Nữu Như Nam sắc mặt biến sắc, thực tế cũng giống như Diệp Mặc nói, cô đã truyền tin ra ngoài, nhưng Đại tiểu thư đến bây giờ cũng chưa đến ứng cứu. Nếu như không phải Diệp Mặc, cho dù mấy người như Nữu Như Nam cộng lại cũng bị giết rồi. Hơn nữa, cho dù cô không truyền tin đi, thì Đại tiểu thư cũng sẽ tìm được cô.
- Đại tiểu thư cắt đuôi giúp tôi, đương nhiên sẽ bị những người muốn cướp Đạo quả thời gian kia chặn lại rồi, nếu không sớm đã đến rồi.
Nữu Như Nam có chút không dám tin nói.
Diệp Mặc cười khẩy một tiếng nói:
- Đại tiểu thư đưa Đạo quả thời gian cho cô, người khác có nhìn thấy không? Nếu như người khác nhìn thấy rồi, còn sẽ chặn Đại tiểu thư lại sao? Hai người truy sát cô vừa nãy chính là ví dụ. Người khác cũng đã truy sát đến rồi, cô cho rằng Đại tiểu thư của cô vẫn còn ở chỗ cũ dây dưa với người ta sao? Nếu như tôi là cô ấy, thì tôi đã đến ứng cứu cô ngay lập tức rồi, trên thực tế, cô ấy không đến, đúng không?
Thấy sắc mặt Nữu Như Nam khó coi, cũng không nói gì, Diệp Mặc lại châm thêm mồi lửa:
- Tôi thiết nghĩ, nếu như Đại tiểu thư đưa Đạo quả thời gian cho cô rồi, cô ấy chắc chắn sẽ đuổi theo cô ngay lập tức, hơn nữa người khác biết Đạo quả của cô ấy không có trên người cô ấy, cũng sẽ không dây dưa lằng nhằng với cô ấy. Cô ấy không đến, chứng tỏ cô ấy rất có khả năng còn chưa đưa Đạo quả thời gian cho cô. Hơn nữa chắc chắn là, cô ấy thực sự chưa đưa Đạo quả thời gian cho cô đâu, nơi mà cô ấy muốn đến bây giờ không phải là đi tìm cô, mà là chạy đi càng xa càng tốt.
Khuôn mặt ngăm đen của Nữu Như Nam có chút trắng bệch, Diệp Mặc nói đến hai điểm này, chỉ chứng tỏ một chuyện. Chỉ cần Đại tiểu thư không chạy đến giúp cô ngay lập tức, chính là nói thứ trên người cô bây giờ không phải là Đạo quả thời gian thực sự. Hộp ngọc mà đại tiểu thư đưa cho cô, chắc hẳn là giả.
Nếu như đưa hộp giả cho cô, thì chỉ có một nguyên nhân, chính là muốn cô làm người thế mạng. Sắc mặt Nữu Như Nam trở nên tái nhợt, cô thậm chí cũng không dám nghĩ tiếp nữa. Cô đi theo Đại tiểu thư bao nhiêu năm như vậy rồi, trước giờ đều trung thành và tận tâm, nếu như bị Đại tiểu thư lợi dụng thật, thì cô hoàn toàn không có cách nào tiếp nhận được sự thật này.
Không đợi Diệp Mặc nói thêm, cô cũng đã lấy hộp ngọc ra, mở hộp ngọc đó ra ngay lập tức, trong hộp ngọc là một viên Thần tinh, làm gì có Lôi Âm Tuế Nguyệt quả nào?
Mặc dù biết mình đoán ra tám chín phần, nói những lời này cũng chỉ là muốn nhìn Đạo quả thời gian kia. Nhưng thấy hộp ngọc mà Nữu Như Nam lấy ra là giả thật, Diệp Mặc trong lòng cũng cực kỳ thất vọng. Hắn rất muốn biết về Tuế Nguyệt quả một chút, muốn biết loại quả có thể cảm ngộ pháp tắc thời gian này rốt cục là thần kỳ ở chỗ nào.
Sắc mặt Nữu Như Nam có chút xám trắng, ánh mắt cực kỳ suy sụp. Nếu như Đại tiểu thư gặp nạn, cần mình thế mạng, cô tuyệt đối sẽ không do dự chút nào. Nhưng Đại tiểu thư lại chủ động đưa mình ra làm mồi nhử như này, nhất thời, cô chỉ có đau lòng và thất vọng.
Diệp Mặc mau chóng gác cảm xúc thất vọng sang một bên, không phải của mình không cần cưỡng cầu. Đạo quả của Mộ Hoa Thần sơn này rất nhiều, nói không chừng chỉ một lát sau hắn có thể tìm được một quả. Hắn rất hiểu tâm trạng của Nữu Như Nam, nhưng cũng không có tâm trạng đi an ủi Nữu Như Nam.
Nữu Như Nam đã từng giúp hắn, hắn lại đã giúp Nữu Như Nam nhiều hơn, huống chi chuyện như này là tự rước lấy mà thôi.
Đang lúc Diệp Mặc muốn cáo từ Nữu Như Nam rời đi, thì Nữu Như Nam bỗng nhiên lại nói:
- Từ nhỏ mẹ đã rời xa tôi mà đi, là do Hành Thị Thần Giác đã nuôi dưỡng tôi trưởng thành. Tôi trước giờ vẫn theo Đại tiểu thư, Đại tiểu thư cũng chưa từng bạc đãi tôi bao giờ. Thậm chí lần này suất vào Mộ Hoa Thần sơn cũng là do cô ấy cho tôi, tôi không hận Đại tiểu thư, không có Đại tiểu thư, thì sớm đã không có Nữu Như Nam rồi.
- Diệp Mặc, cám ơn anh đã cứu tôi. Nếu như không phải anh đi qua, hôm nay tôi đã bị giết rồi. Mạng của tôi coi như trả lại cho Đại tiểu thư, sau này tôi cũng không nợ Hành Thị Thần Giác gì nữa, tôi cũng không nợ Đại tiểu thư nữa. Tôi còn nợ anh một cái mạng…
Diệp Mặc mau chóng ngắt lời Nữu Như Nam nói:
- Tôi cứu cô chỉ là chuyện nhỏ, cô cũng không cần để trong lòng, nếu như không có chuyện gì rồi, vậy thì cáo biệt.
- Khoan đã…
Nữu Như Nam lại gọi giật Diệp Mặc lại.
Sau khi Diệp Mặc đứng lại rồi, Nữu Như Nam lấy ra một miếng ngọc giản đưa cho Diệp Mặc nói:
- Đây là nơi ra nhiều Đạo quả và nguyên liệu cao cấp nhất của Mộ Hoa Thần sơn, anh chưa đến Mộ Hoa Thần sơn, có thể không biết, cái này tôi cho anh.
Thấy Diệp Mặc nhận lấy miếng ngọc giản, Nữu Như Nam lại lên tiếng chào hỏi, quay người mang theo một đường độn quang, trong nháy mắt biến mất.
Thần thức của Diệp Mặc quét vào trong miếng ngọc giản, ngọc giản giới thiệu có chút không rõ ràng, nhưng đại khái cũng có một phương vị. Mộ Hoa Thiện Vân Nhai, thường có Huyền tơ nguyên thủy xuất hiện, Huyền tơ nguyên thủy là nguyên liệu Thần cấp cao cấp có thể luyện chế pháp tắc thời gian.
Mộ Hoa Huyền cốc, nghe nói có Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền, đây là một đạo tuyền có thể rèn luyện thân thể, không chỉ rèn luyện thân thể, thậm chí còn có thể dung hợp luyện thể thần thông, kết hợp luyện thể thần thông và đạo vận pháp tắc thành đạo tuyền cao cấp.
Thặng Chính hồ, thường có Thanh Đào Kỳ Lan xuất thế, đây là nguyên liệu cao cấp có thể luyện chế cảm ngộ Tố Đạo, có giá trị cực cao trong Thần Phần vực.
…
Trên miếng ngọc giản miêu tả dày đặc, đều là những nơi thường xuyên xuất hiện Đạo quả cao cấp và nguyên liệu Thần cấp, thậm chí có một số nơi có lốc xoáy thời gian qua lại cũng dùng tuyến đường đơn giản để chỉ dẫn.
Diệp Mặc cất miếng ngọc giản đi, cảm kích không thôi với Nữu Như Nam. Cái này của Nữu Như Nam tương đương với giúp hắn một chuyện không hề nhỏ. Mộ Hoa Thần sơn vô biên vô cực, hơn nữa trong này thần thức bị chế ngự, thần thông rõ ràng cũng có chút áp chế. Nếu như không phải Nữu Như Nam nói cho hắn biết, cho dù hắn có tìm một năm nửa năm cũng không tìm được những nơi như này. Nếu như không cẩn thận bị cuốn vào trong lốc xoáy thời gian, nói không chừng hắn còn chưa kịp lĩnh ngộ thì đã bị lốc xoáy thời gian kia tiêu diệt rồi.
Những thế lực này của Thần Phần vực quả nhiên đều có cách riêng của mình. Nếu như không phải Nữu Như Nam đưa ngọc giản cho hắn, thì hắn làm sao biết sau khi tiến vào Mộ Hoa Thần sơn còn có nơi đặc biệt như này để đi chứ?
Diệp Mặc ngay lập tức lựa chọn đến Mộ Hoa Huyền cốc, hắn là Tiên nhân luyện thể, Thất Diệu Hoàng Cực tuyền đối với hắn mà nói cực kỳ quan trọng. Bây giờ hắn cũng đã là Tiên thần thể đỉnh phong rồi, cho dù không thể đột phá Tiên thần thể thăng cấp lên Thánh thể, thì đối với hắn mà nói cũng rất buồn.
Thất Diệu Hoàng Cực tuyền nếu như có thể rèn luyện thân thể, hắn cần phải đến đó xem xem. Đối với Diệp Mặc, hắn luyện thể đột phá lên Thánh thể rất quan trọng, quan trọng hơn chính là thần thông cảm ngộ được mặc dù không ít, nhưng lại không có đại thần thông, lại càng không có thần thông luyện thể.
Hắn luyện thể hoàn toàn là bị động phòng ngự, nếu như hắn có thể cảm ngộ được một loại thần thông luyện thể, đối với hắn mà nói cũng là thực lực tăng lên gấp đôi.
Diệp Mặc vừa đi, thần thức của hắn vừa cẩn thận thi triển ra, trong này là Mộ Hoa Thần sơn, hắn cần phải cẩn thận với lốc xoáy thời gian kia. Lúc này hắn căn bản không hiểu cái gì là lốc xoáy thời gian, cũng chưa từng tiếp xúc với lốc xoáy thời gian của Mộ Hoa Thần sơn bao giờ, chẳng may bị cuốn vào trong lốc xoáy thời gian đó, ai mà biết được sẽ xảy ra chuyện gì?
Mộ Hoa Thần sơn vô cùng rộng lớn, trong này căn bản cực kỳ khó nhìn thấy một ai. May mà Diệp Mặc cũng không sốt ruột, hắn biết càng tiến gần Mộ Hoa Thần sơn, thì càng không thể đi nhanh được.
Năm sáu bụi cỏ dài màu xanh bích xuất hiện trong tầm thần thức của Diệp Mặc, Diệp Mặc ngay lập tức nhận ra đây là Xích Vân Thần thảo, có thể luyện chế Thần Vân đan, là Thần linh thảo loại linh mục. Trong Tiên giới chắc chắn không thể tìm ra, nếu như là Tiên nhân có tu luyện thần thông Song Mục, thì loại cỏ này giá trị của nó có thể nói không thể nào đánh giá được.
Diệp Mặc mặc dù không thể tu luyện thần thông Song Mục, nhưng cũng biết mình gặp phải thứ tốt rồi.